Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 105: Hồng như huyết

Chương 105: Hồng như huyết




Dịch giả: BK

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

Trên thực tế, những người xuất hiện trong thiết đường này ai cũng biết điểm mấu chốt này.

Những thành bang khác không ngăn nổi gót sắt của Lê Vân Tư chà đạp, nhưng ở Tổ Long Thành nữ quân Lê Vân Tư cũng không phải độc tài đại quyền, bởi vì Nam thị có Nam Thái công, còn có Thần phàm giả thực lực cực mạnh như Nam Linh Sa.

Luận thực lực, Nam Linh Sa không hề thua kém Lê Vân Tư, thậm chí còn nhỉnh hơn mấy phần.

Lê Vân Tư muốn đánh Nam Linh Sa, chỉ có duy nhất một cách, đó chính là điều động quân vệ đại quân đàn áp đến trên đầu Nam thị đại phủ.

Từ rất lâu trong quá khứ, Lê gia đã không còn cho phép Lê Vân Tư đem quân vệ của nàng đến đóng quân gần Tổ Long thành, tự nhiên sẽ không có chuyện Lê Vân Tư ỷ vào đại quân đến thống trị Tổ Long thành.

Nhưng bây giờ, Lê Vân Tư thu phục Vu Thổ, đánh chiếm Nam Bang, lại còn có tin tức Đông Nam Thiên Đường thành bang bí mật quy thuận Lê Vân Tư, xung quanh Tổ Long thành chỉ còn Lăng Tiêu Thành ở cách xa nên không bị “luân hãm” !

Lê Vân Tư không có cách nào làm Tổ Long Thành tan rã từ bên trong nội bộ, vậy chỉ cần từ bên ngoài đánh vào, vây chết toàn bộ Tổ Long Thành.

Chẳng bao lâu sau, Nữ Quân Quân Vệ, Vu Thổ Quân Vệ, Nam Bang đại quân, Thiên Đường liên minh đại quân với Lê Vân Tư, nhất định sẽ dùng gót sắt san bằng toàn bộ Nam Thị đại phủ thành bình địa!

Hoặc là quy thuận, hoặc là chết!

Nam Thái Công, Nam Linh Sa, còn có trên dưới Nam thị đều không phải đám người ngu xuẩn, bọn hắn làm sao có thể để chuyện đáng sợ như vậy xảy ra.

Tông Cung và Lăng Tiêu Thành lại càng hoảng.

Một khi Tổ Long thành không cầm cự được nữa, Lê Vân Tư chắc chắn sẽ chĩa kiếm tiêu diệt Tông cung cùng Lăng Tiêu thành, hai địch nhân lớn nhất của nàng!

Thảo phạt, lửa sém lông mày!

“Lê Vân Tư đã bị tất cả mọi người cô lập, tàn bạo vô độ, không dám giấu các vị, chuyện ở Vĩnh thành thực ra chính là do ta cùng Tông cung Phạm trưởng lão bày ra, mọi người cũng thấy, nếu không xảy ra chuyện ở Vĩnh thành, chỉ e hiện tại đã không ai có thể ngăn cản được nàng ta nữa, mọi người hôm nay cũng không còn mạng mà ngôi đây thương lượng đối sách thảo phạt nữa, rất có thể là đã biến thành hài cốt, hoặc là tù binh của nàng.” Khổng Đồng phu nhân mở miệng nói.

Phạm trưởng lão là một thiếu phụ trung niên, nhưng da thịt nàng lại sung mãn như thiếu nữ, còn mái tóc điểm màu hoa râm.

Nàng trầm mặc ít nói, chỉ im lặng theo dõi kỳ biến.

Lúc Khổng Đồng nhắc đến chuyện này, nàng cũng chỉ khẽ gật đầu.

Làm người đại biểu cho Tông cung, hành vi của nàng đã thể hiện rõ ràng giữa Lê Vân Tư và Tông cung có thù hận không thể hòa giải được, điều này khiến những người đang do dự an hơn một chút.

“Các vị, các vị nhìn xem, những người ngồi đây ai mà không phải hào kiệt một thời, danh chấn bát phương, là đại nhân vật quyền cao chức trọng, Lê Vân Tư cường thế như liệt diễm, chúng ta lại không thể ngồi xuống hảo hảo nói chuyện với nàng, thậm chí còn từng đàm phán nhượng bộ đủ điều, nhưng nàng vẫn cứ hùng hùng hổ hổ dọa người, một lời không hợp liền muốn rút kiếm đoạt mạng, một lời không hợp liền muốn binh lâm thành hạ …” Lê Anh làm bộ dạng đau đớn.

Làm phụ thân của Lê Vân Tư, Lê Anh cũng không biết từ lúc nào Lê Vân Tư bắt đầu trở nên lạnh nhạt, trở thành một kẻ vô tình như bị Thần Ma đoạt mất hồn phách.

Nhìn lại Nam Linh Sa, là muội muội sinh đôi với nàng, thực lực không hề yếu hơn, lại còn luôn tuân thủ bản mệnh nghiêm ngặt, không bao giờ làm ra chuyện gì vi phạm, luôn cẩn thận canh gác Tổ Long thành.

Cứ cho những người cầm quyền đều không biết Thiên Hỏa kia từ đâu mà ra, nhưng nhìn hành vi của Lê Vân Tư, bọn họ tin tưởng chắc thiên khiển do nàng ta!

“Lê gia chủ, cần gì nhăn nhó như thế. Hoàng viện Lê Gia lúc này đã trở thành nơi không tường, Đỗ Thành đã đem theo các cao thủ Tông cung đến ám sát Lê Vân Tư, việc này vì sao không nói thẳng với mọi người?” Lúc này Tông cung Phạm trưởng lão mới mở miệng.

Đến lúc nào rồi còn diễn vai phụ thân đau lòng.

Hắn là một trong những người hy vọng Lê Vân Tư chết nhất ở đây!

Khổng Đồng bắt quá cũng chỉ là một vị phu nhân trong gia tộc mà thôi.

Lê Vân Tư đã đề phòng với nàng từ lâu.

Nếu không có Lê Anh một tay tham dự, chuyện ở Vĩnh thành làm sao thành công cho được.

Nàng ta dám làm như vậy, cũng là vì Lê Anh cho phép!

Lê Gia hiện tại rỗng tuếch, Quân vệ thiếu khuyết, chẳng lẽ một cái chưởng gia phu nhân như Khổng Đồng lại có quyền lực như thế?

“Ký tên xuống, hôm nay mọi người liên minh với nhau, những người tham gia có thể nhận được chỗ tốt và lợi ích vừa nói. Nếu như còn do dự, xin mời tự mình rời đi.” Tông cung đại trưởng lão rốt cục cũng bày ra phong thái người chủ trì.

Ám sát?

Đã xuất động!

Nữ quân Quân Vệ thì bị Lăng Tiêu thành dụ đi.

Hộ vệ hoàng viện Lê Gia bị Lê Anh điều đi chỗ khác.

Nam Thái Công cùng Nam Linh Sa cùng ngẩng đầu viết xuống chiếu thảo phạt!

Thiên Hỏa biểu đạt cho Thiên Ý!

Tông cung quần hùng xuất thủ.

Lê Vân Tư lại một thân thụ thương ở trong hoàng viện …

Cho dù thương thế của nàng là ngụy trang đi nữa, cũng khó mà thoát tai kiếp này! !

“Các vị, bỏ qua hành vi tàn bạo của nữ quân, nàng chính là một kỳ tài ngút trời, ta rất khâm phục nàng, ta ký tên đề nghị khu trục lưu vọng, mọi người xin cứ tự nhiên!” Dương Tú đại diện cho Lăng Tiêu thành chấp bút viết.

Chiếu thảo phạt trước án có hai chỗ ký tên.

Khu trục hoặc xử tử.

Không có lựa chọn nào khác.

Tên ký ở đâu, đơn giản chỉ nhìn mức cừu thị của mọi người đối với Lê Vân Tư.

Nhưng trên thực tế, Tông cung đã chấp hành ám sát.

Ký tên trên chiếu thảo phạt thì chỗ nào cũng giống nhau, đều là trở thành địch nhân của Lê Vân Tư, không chết không thôi!

Dương Tú ký xong.

Tông cung Phạm trưởng lão cũng ký tên xuống.

Bầu không khí dần thay đổi, đã không còn là cuộc thương nghị nữa…

Cũng vì trong lòng mọi người sớm đã có quyết định, cuộc thương nghị này chỉ là âm mưu muốn buộc tất cả mọi người chung một thuyền, phòng ngừa có người trên đường thảo phạt lại phản bội đầu nhập vào Lê Vân Tư.

“Mực này thế nhưng chính là làm từ Long Huyết, giấy này là giấy da rồng, hôm này mọi người cùng ký tên làm đồng minh, bất kể kết quả cuộc ám sát như thế nào, chúng ta đều cộng đồng tiến thối, kiên quyết không thể để Lê Vân Tư còn sống rời khỏi Tổ Long thành!” Nam thái công đứng lên, trên khuôn mặt già nua mang theo vẻ lạnh lùng quyết tuyệt!

Lê Anh cũng đứng lên, giơ lên chiếu thảo phạt tự mình viết.

Những người khác cũng nhao nhao bắt chước làm theo, ký xuống tên mình.

Trong lúc nhất thời, cả thiết đường tràn ngập một cỗ khí thế sát phạt!

Huyết mực nồng đậm, mùi lượn lờ đầu ngón tay mỗi người, Nam Linh Sa nhẹ nhàng lấy khan che mặt kéo lên, nhấc bước chân kéo lấy váy hoa hồng đỏ dài, đi về phía ngoài thiết đường.

Mọi người nhìn nàng chăm chú, dù sao tướng mạo của nàng cũng giống hệt như Lê Vân Tư, nếu không phải ở đây có rất nhiều người từng gặp qua nàng xuất hiện, cũng biết rõ sự bất hòa giữa các nàng, chỉ e bọn họ đều đã hốt hoảng sợ hãi.

"Phụ thân, không phải người từng nói, chuyện ở Vĩnh thành người chưa từng tham dự sao?" Đột nhiên, Nam Linh Sa nhớ ra cái gì đó, xoay người lại, trên gương mặt tràn ra một nét mặt tươi cười mà đau sót.

Lê Anh nhíu mày.

Hắn không rõ vì sao Nam Linh Sa lại chất vấn mình chuyện này vào thời điểm như vậy.

“Nàng vào địa lao, là do phụ thân con mưu tính, nhưng chuyện sau đó hắn cũng không biết.” Khổng Đồng mở miệng nói.

"A, nói như vậy, là Khổng Đồng phu nhân để nàng ở trong địa lao chịu nhục?" Nam Linh Sa nâng lên lông mày, nhẹ giọng hỏi.

Khổng Đồng không nói thêm gì nữa.

Xem như một loại ngầm thừa nhận đi.

"Lòng cao hơn trời, mệnh như tờ giấy mỏng."

"Các vị, tên trên Sinh Tử Thư, chính là chính các ngươi viết.”

“Nam Linh Sa ở ngoài cửa, xin đợi người có thể sống sót dưới họa bộ của ta.”

Một khắc này, Nam Linh Sa thốt lên một câu, khí tức nho nhã trong mắt đột nhiên lạnh lùng, y phục hoa hồng đỏ như máu, khiến khí chất băng cơ ngọc cốt của nàng được tôn lên tuyệt mỹ động lòng người không gì sánh bằng.

Nhưng vì sao, nhìn thấy bóng lưng nàng, mọi người như thấy hình bóng của Diêm Vương Phán quan, khiến cho người ta không rét mà run!

Mực giấy run rẩy.

Nét mực cũng không biết từ lúc nào đột nhiên hóa thành dây treo cổ.

Dây treo cổ này như đầu ngón tay, quấn lấy mỗi người trong thiết đường, giống như Đoạt Hồn Độc Xà từng chút từng chút bò vào quấn lấy trái tim bọn họ!

Sinh Tử Họa Bộ.

Đoạt Hồn Tỏa Phách ! ! ! !

. . .

Note: Tới chương này thì gần như các sự kiện đầu truyện dần dần rõ ràng hơn rồi, Lê Vân Tư sớm đã có chí lập quốc, thu phục Vu Thổ nhưng vì phát triển quá mạnh bị tất cả các thế lực khác là Tông Cung, Nam Thị, Lê gia cùng các thành bang khác lập kế hãm hại.

Chúc Minh Lãng mặc dù là NVC nhưng mà 100 chương đầu này cứ giống như làm nền cho Lê Vân Tư nhỉ, khúc cuối Nam Linh Sa giết sạch những người này mọi người cảm thấy Nam Linh Sa muốn bảo vệ cho Lê Vân Tư hay là chỉ muốn giết hết những người ở đây để độc chiếm quyền lực sau khi lật đổ Lê Vân Tư?

=== Nhàm tý thôi, nếu thấy bộ truyện này hay thì hãy like, đề cử và đẩy kim phiếu ủng hộ Dịch Giới Team bọn mình nhé, hứa sẽ ra chương thật nhanh và đều ^^ ====






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch