Lê Vân Tư phản đối ý kiến của tất cả mọi người, tước đi mọi lợi ích của họ dễ như trở bàn tay, cũng vì vậy ở đây có ít người âm thầm đứng cùng trận doanh với Lê Anh, Khổng Đồng, Nam Thái Công.
Hiện tại, bọn họ chỉ muốn hung hăng cho mình một bạt tai!
Nếu không vì bọn họ âm thầm quấy nhiễu, quy mô quân vệ của Lê Vân Tư có thể lớn hơn hiện tại rất nhiều, mà tràng chiến dịch này cũng có thể nhiều thêm một chút phần thắng.
Lê Vân Tư có thể chống đỡ lâu thêm một chút cũng là tốt mà!
Lúc trước khi Lê Vân Tư đưa ra đề nghị tăng cường phòng vệ chu đáo, bọn họ đều cảm thấy Lê Vân Tư điên rồi.
Sao có thể lấy Vu Thổ làm ví dụ, ảo tưởng ra chuyện trong Hư Vô chi hải dày đặc sương mù khả năng còn tồn tại những nền văn minh khác càng mạnh mẽ hơn!
Càng nghĩ càng hối hận, nếu có thể xuyên qua thời không, bọn họ nhất định sẽ đánh cho bản thân một trận vì sự ngu xuẩn của mình lúc ấy!
"Có nhiều thế lực mạnh như thiên giáng thế, quân vệ của Lê Vân Tư ngăn cản bằng cách nào đây, suy cho cùng cũng chỉ là giãy dụa trước khi chết." Ngô lão tiên sinh thở dài thật dài.
Vận mệnh của tất cả mọi người, trở nên chìm nổi không rõ.
Nếu đúng như lời Đoàn Thường Thanh và Chúc Minh Lãng nói, chủ cấp cường giả giống như họ chỉ sợ cũng khó thoát khỏi kiếp nô dịch, dù sao vẫn luôn có những tồn tại càng mạnh mẽ hơn!
"Không phải không còn hi vọng, chỉ cần thế lực trong quân tuân thủ quốc quy một cách nghiêm chỉnh, nếu là chiến tranh thuần túy, chúng ta cũng không đến mức bị nghiền ép, hiện tại Lê Vân Tư nắm giữ quân lực tứ đại thành bang, mặc dù so sánh với quân đội một nước nhỏ trong Cực Đình đại lục vẫn có chút chênh lệch, nhưng ta lại lợi dụng được địa hình Trường Hạp Cốc, vẫn có hi vọng giữ vững." Đoàn Thường Thanh nói.
"Nhưng không phải ngươi vừa mới nói, vùng đất của chúng ta vô chủ, không nhận được quốc quy bảo hộ, thế lực nào cũng có thể ra tay với chúng ta?" Lê gia tổ mẫu hỏi.
Lúc này Đoàn Thường Thanh lại đem ánh mắt đặt lên trên người Chúc Minh Lãng, tựa hồ đáp án này có thể tìm được ở chỗ Chúc Minh Lãng.
Mọi người cũng nhao nhao nhìn Chúc Minh Lãng, dù sao đến bây giờ Chúc Minh Lãng vẫn chưa từng lên tiếng.
Hắn cũng là người đến từ Cực Đình đại lục, hơn nữa còn là đệ tử trong một tộc môn, có phải hắn sẽ ra mặt bảo hộ Tổ Long thành bang hay không!
"Chiến tranh là chuyện không cách nào tránh khỏi, cho nên ở phương diện này mọi người chỉ có thể đem mọi hi vọng ký thác vào Lê Vân Tư thôi."
"Còn các thế lực khác trong Cực Đình đại lục, thì vẫn có một loại biện pháp, đó là ta thay mặt Chúc môn tuyên thệ với hoàng triều, Tổ Long thành bang thuộc về Chúc môn chúng ta, hàng năm sẽ giao nộp sưu cao thuế nặng, sẽ không còn là vùng đất vô chủ nữa, như vậy các thế lực khác sẽ không thể nhúng chàm, bọn họ cần tuân thủ quốc quy." Chúc Minh Lãng nói cho mọi người.
Mắt mọi người lập tức sáng lên.
Hiện tại trong ngoài Tổ Long thành bang đều gọi tên Lê Vân Tư, Chúc Minh Lãng lại là phu quân trong tin đồn của nàng, hắn tuyên thệ vùng đất này thuộc về hắn thì cứ tuyên thệ, đã đến thời điểm này, mọi người đâu có để ý.
Huống chi, hình như Chúc Minh Lãng có lai lịch rất lớn!
Nếu Chúc Minh Lãng có thể ra mặt giúp mọi người hóa giải nguy cơ trở thành nô lệ, Chúc Minh Lãng chính là thần minh của tất cả mọi người!
"Vậy lập tức để Linh Sa thế thân Vân Tư thành thân với ngươi, đại ấn thành bang cũng đang ở trên tay Linh Sa, không cần thay đổi." lão tổ mẫu Lê gia nói.
"? ? ? ?"
Chúc Minh Lãng cảm thấy mình nghe không hiểu Logic của bà già này.
Chuyện lớn như thành thân còn có thể nhờ người khác làm thay hay sao?
Cho dù dáng dấp giống nhau cũng không được, Lê Vân Tư là Lê Vân Tư, Nam Linh Sa là Nam Linh Sa.
"Lão tổ mẫu, ngài đừng vội, chờ ta nói hết lời." Chúc Minh Lãng nói.
"Tốt, tốt, ngươi nói, những người khác không được nói!" Lão tổ mẫu căn dặn mỗi một thành viên Lê gia Nam thị.
"Đại sự bực này không phải một mình ta có thể làm chủ được, ta phải trở về tộc môn thương thảo với bọn họ, dù sao thứ có thể chấn nhiếp các thế lực lớn, là uy thế của tộc môn." Chúc Minh Lãng nói.
"Đoàn Thường Thanh ta cũng sẽ lấy danh nghĩa Cực Đình học viện tuyên thệ thế lực Tổ Long thành bang đã là thế lực phụ thuộc, chỉ mong có thể có được sự ủng hộ của Cực Đình học viện, ta cũng sẽ tự mình trở về học viện một phen . . Hi vọng bạn cũ của ta ở Thuần Long học viện trên Cực Đình còn nhớ rõ ta." Đoàn Thường Thanh cũng nói.
"Các ngươi đi một chuyến này, sợ là cũng sẽ mất rất nhiều ngày, đến lúc đó nhỡ có thế lực cường hào nào đó đem cao thủ Tổ Long thành bang chúng ta giết sạnh sành sanh thì sao." Phó viện trưởng Bạch Hoành Bác nói.
"Chuyện này xin hãy yên tâm, vừa rồi ta đã nhờ vả vị trưởng bối trong tộc ta thay ta tranh thủ thời gian." Chúc Minh Lãng mở miệng nói.
"Trưởng bối trong tộc ngươi là người ở nơi nào, sao nàng lại có lực uy hiếp như vậy?" Đoàn Thường Thanh hỏi.
"Nàng tên là Chúc Tuyết Ngân, là cô cô của ta. Mẫu thân nàng là thành viên Hoàng tộc Cực Đình, nếu nàng là người tạm thời cai quản vùng đất này thì sẽ chủ trì công chính cho chúng ta." Chúc Minh Lãng nói.
"Chủ trì công chính thì có ích gì, nếu chúng ta chưa được tuyên bố thuộc về thế lực nào, thì chẳng lẽ không có thế lực khác dám nhúng chàm chúng ta sao?" Lão tổ mẫu hỏi.
"Tuyên bố phụ thuộc, chỉ là một loại phương thức để tất cả thế lực có thể công chính công khai tiến hành tranh giành, cũng không có nghĩa là ta hô to một tiếng, Tổ Long thành bang là vùng đất thuộc về Chúc Minh Lãng, người khác sẽ phải ngoan ngoãn nhượng bộ. Nếu không có chủ nhân cầm công văn bổ nhiệm chính thức, bọn họ căn bản sẽ không tuân thủ." Chúc Minh Lãng giải thích.
"Có công văn tuyên bố phụ thuộc chỉ là biện pháp kéo dài thời gian, ngăn cản các thế lực khác can thiệp. Nếu như Chúc môn bại trong lúc tranh giành, Ly Xuyên Thuần Long học viện của chúng ta cũng bại khi tranh giành, thế lực khác vẫn có thể tới chiếm đoạt như cũ." Đoàn Thường Thanh nói bổ sung.
Tranh giành.
Đơn giản chính là tranh đấu giữa Mục Long sư và Thần Phàm giả.
Chiến tranh.
Đó là một cuộc chiến giữa những người cai trị vùng đất, thành bang và quân đội.
Một vùng lãnh thổ bình thường đều phải có giai cấp thống trị và các thế lực tọa trấn cùng nhau chi phối.
Trên thực tế Tổ Long thành bang hiện tại cũng đang ở loại hình thái này.
Tỉ như nói Lê gia, rõ ràng là giai cấp thống trị, chưởng quản dân, thành, thuế, quân. . .
Nam thị và Thuần Long học viện giống như là thế lực tọa trấn, do Mục Long sư tổ chức hoặc là Thần Phàm giả tổ chức cấu thành.