Chúc Thiên Quan đang ngồi đọc những phong thư được gửi đến từ những phân đà thuộc Chúc môn tại các đại quốc gia. Đúng lúc đó, trưởng lão Chúc Thiên Kiệt đi vào với bộ mặt đằng đằng sát khí, ông ta cầm một chén trà xanh vừa được pha bên cạnh lên, uống một hơi cạn sạch.
Hít một hơi thật sâu, Chúc Thiên Kiệt mới nói: "Vừa rồi ta đến Chú Kiếm điện một chuyến, còn tưởng là trong tộc có trộm, hỏi đệ tử giữ cửa thì mới biết là Chúc Minh Lãng chạy vào cuỗm hết đống đó đi."
"Ôi chao, trưởng lão, nó chẳng qua là một tiểu tử mới mười sáu tuổi đã biết khoe khoang khoác lác, kiên quyết không kế thừa Chúc môn ý chí của chúng ta, muốn cầm một ít tài liệu chế tác hiếm hoi thì có làm sao, ngài cần gì phải để loại chuyện nhỏ này làm bực mình chứ." Chúc Thiên Quan nói.
"Một ít tài liệu sao???"
"Chẳng lẽ cầm nhiều, vậy cũng không sao, dẫu sao Chúc Minh Lãng còn phải tranh đua trên cuộc chiến Thế Lực cho Chúc môn chúng ta nở mày nở mặt mà." Chúc Thiên Quan nói.
"Thiên Quan à, ta thấy ông nên tự đi xem thì hơn." Chúc Thiên Kiệt nói.
Chúc Thiên Quan vừa nghi hoặc vừa đi theo Chúc Thiên Kiệt trưởng lão đến Chú Kiếm điện, đến khi ông ta nhìn thấy toàn bộ những thanh hảo kiếm được trưng bày tại trung tâm đại điện đều không còn một mống, cảm giác trung tâm đại điện đã bị một cơn gió cuốn sạch đi, mặt cũng méo mó.
Nhóc con này!
Tự đi cướp nhà mình à!!
Đâu có bảo ngươi muốn gì lấy nấy là như thế này!!
"Khụ khụ, trưởng lão à, những kiếm phẩm này có cần gấp không?" Chúc Thiên Quan hỏi.
"Chưa cần lắm, có mấy thanh hảo kiếm là được người ở những thành khác đặt trước." Chúc Thiên Kiệt nói.
"Vậy thì không sao, đúng lúc phân đà Chúc môn chúng ta đã tiến cống không ít thứ tốt, trưởng lão cứ chọn mấy thanh mình thích là được." Chúc Thiên Quan nói.
"Cái này.... Vậy được rồi." Chúc Thiên kiệt cuối cùng vẫn là gật đầu.
Chúc Thiên Kiệt chạy tới đơn giản chỉ để cáo trạng, thật ra cũng chẳng làm được gì Chúc Minh Lãng.
Công tử ở những thế lực khác cứ như động không đáy, đập bao nhiêu tài nguyên vào cũng chưa chắc thu lại được chút hiệu quả. Lần này xem như Chúc môn đầu tư chút tài nguyên để bồi dưỡng công tử nhà mình, nhưng sau này mà muốn chuyện này tái diễn thì làm ơn nói trước một tiếng, lúc Chúc Thiên Kiệt bước vào trong Chú Kiếm điện chứng kiến cảnh tượng trống rỗng này, ông ta thiếu chút nữa đã bị hù chết!
. . .
Cho Kiếm Linh Long ăn no xong, Chúc Minh Lãng lập tức bắt tay vào việc chuẩn bị cho Thần Mộc Thanh Thánh Long tiến giai.
Chúc Minh Lãng vẫn đang cất kỹ một phần Ngân Sam thánh lộ trăm năm ấy, chỉ chờ một cơ hội thích hợp để giúp Thần Mộc Thanh Thánh Long hoàn toàn lột xác.
Phối hợp với thủy mộc nguyên tố chi hoa năm trăm năm, Chúc Minh Lãng bắt đầu vận dụng linh lực của mình, từ từ chuyển vận những linh bảo này vào trong thân thể của Thần Mộc Thanh Thánh Long...
Khi long sủng được cường hóa, linh lực của Mục Long sư cũng đóng vai trò vô cùng quan trọng để trợ giúp long sủng. Những linh bảo trân quý như Ngân Sam thánh lộ cũng không phải cứ rót như nước vào bụng là có hiệu quả thật, Mục Long sư phải cần phải dùng linh lực của mình để rút những sợi tơ nguyên lực cổ xưa trong Ngân Sam thánh lộ ra, sau đó thông qua linh hồn khế ước mà từ từ vận chuyển những nguyên lực này vào trong linh hồn hoặc cơ thể của long sủng.
Quá trình này, cũng sẽ có mang đến một sự tẩm bổ nhất định đối với bản thân Mục Long sư.
Ngân Sam thánh lộ trăm năm quả thật là một thánh phẩm phi phàm, khi Chúc Minh Lãng tiếp xúc với loại thủy lộ buốt giá mà ẩn chứa nguyên lực thuộc tính mộc này, hắn cảm giác được Linh Vực của mình dường như cũng được ngâm trong thánh lộ, toàn bộ Linh Vực mênh mông cũng như được một chút linh khí mờ mịt bao quanh.
"Linh lực thế mà cũng tăng lên, tốc độ lan rộng tăng gấp hai mươi lần!"
Chúc Minh Lãng không ngờ thánh lộ trăm năm này còn cho một Mục Long sư như mình niềm vui ngoài ý muốn.
Mà Thần Mộc Thanh Thánh Long bên kia cũng đang hấp thu nguyên lực của Ngân Sam thánh lộ, phối hợp với thủy mộc nguyên tố chi hoa kia, có thể thấy lông vũ trên người Thần Mộc Thanh Thánh Long dần dần xuất hiện thanh văn, thân thể của nó ngày càng giống một cây đại thụ che trời đang nhanh chóng trưởng thành....
Thành niên kỳ!
Thần Mộc Thanh Thánh Long đang tiến vào thành niên kỳ.
Được chỗ thánh lộ này bồi bổ, nó dần dần rút đi cỗ dã tính của Lâm Long, ngày càng có dáng vẻ của một Thần Mộc Thánh Linh có linh trí.
Trên trán nó mọc ra sừng gỗ như một con cổ mộc thần lộc vụng về. Lúc đứng yên, thân thể nó giống như một cây thánh thụ, trong cao lớn và trang nghiêm, lộ ra khí tức sâm lâm cực kỳ rõ rệt, thậm chí trên da thịt nó còn có một vài thanh đằng và vũ tu đang sáng lên. Lúc cánh của nó mở ra, sẽ hoàn toàn lộng lẫy như tán cây của những thương thiên cổ mộc, lông vũ như những chiếc lá cứng cáp, dày đặc.
Hoa lệ nhất chính là cái đuôi độc nhất vô nhị của nó. Có ngũ quang thập sắc của Thần Tước, còn có tư thế cao quý tuyệt mỹ của Phượng Linh, điều này làm cho Thần Mộc Thành Long đã có hình thái Thần Mộc lại càng rất có sức sống và linh tinh của một Thánh Long!
Lấy mộc vì gốc, kết hợp với huyết thống loài rồng, cứ thế, tướng mạo chân chính của Thần Mộc Thanh Thánh Long đã hoàn toàn phô bày ra tại thành niên kỳ!
Tại ấu niên kỳ, Thần Mộc Thanh Thánh Long thiên về thú tính nhiều hơn, chủ yếu hành đông theo bản năng, không có gì khác biệt so với tuyệt đại đa số cự long trong sâm lâm.
Vượt qua hai giai đoạn này, Thần Mộc thuộc tính của nó hoàn toàn lộ ra, hóa thành một đầu Thần Mộc Long chân chính!
Cao ngất mà nguy nga.
Ánh sáng phát ra từ thanh văn càng chói mắt hơn, có thể làm tôn lên mộc bì cơ của nó trở nên óng ánh trong suốt như ngọc thạch.
Khi đúng yên, nó hoàn toàn như một cây thần mộc rực rỡ vô cùng, dù cho đang đứng dưới ánh sao.
Khi hành động, khí tràng của nó cũng sẽ không kém hơn những cuồng long thần thánh mà uy nghiêm kia!
Chúc Minh Lãng cũng không ngờ Thần Mộc Thanh Thánh Long lại biến hóa lột xác đến vậy chỉ qua vài giai đoạn trưởng thành, không biết vì có huyết thống cường đại hay là nhờ tác dụng của Ngân Sam thánh lộ trăm năm.
"Sao rồi?"
Lúc này, giọng nói của Cẩm Lý tiên sinh truyền tới.
Chúc Minh Lãng quay đầu lại, phát hiện Cẩm Lý tiên sinh đã bơi vào trong viện mình lúc nào không hay.
Có lẽ là nhớ lại những chuyện của Thần Mộc Thanh Thánh Long, khi Cẩm Lý tiên sinh nhìn về phía thánh quang thanh sắc đang bao phủ Chúc Minh Lãng, đôi mắt cá linh động hơn mấy phần.
"Đến thành niên kỳ rồi à??" Cẩm Lý tiên sinh hỏi.
"Đúng vậy, ta triệu hồi ra cho ngài nhìn xem." Chúc Minh Lãng mở Linh Vực đồ ấn, triệu hồi Thần Mộc Thanh Thánh Long ra.
Thần Mộc Thanh Thánh Long vừa hiện thân, tức khắc cảm thấy mấy tiểu lâu mình ở có hơi nhỏ nhắn, không ngờ sân viện nhỏ này lại gần như không chứa được một đại tôn thần Mộc Thánh Long!
Bản thân Chúc Minh Lãng cũng giật bắn lên một cái.
Lúc ở trong Linh Vực, hắn chỉ cảm thấy hình thể của Thần Mộc Thanh Thánh Long rất lớn, triệu hồi ra thì mới phát hiện Thần Mộc Thanh Thánh Long phải là quá khổng lồ, cao bằng một tửu lâu ba bốn tầng lầu!
"Đã đổi thành mộc tính, rất tốt, dẫu sao Thần Mộc huyết mạch cũng cường đại hơn Sâm Lâm Cự Long huyết mạch." Cẩm Lý tiên sinh hài lòng gật đầu.
"Thuộc tính còn có thể chuyển đổi sao??" Chúc Minh Lãng hỏi với vẻ khó hiểu.
"Chủ huyết mạch và phó huyết mạch có thể trao đổi nhau trong quá trình trưởng thành, cái này có liên quan đến con đường mà bản thân long thú đã trải qua để trưởng thành, mặt khác cũng có thể là Mục Long sư thông qua linh vật mà tiến hành điều chỉnh." Cẩm Lý tiên sinh nói.
"Là vì Ngân Sam thánh lộ và thủy mộc chi hoa đã đồng thời tác dụng lên nó sao?" Chúc Minh Lãng nói.
"Đúng vậy, nếu ngươi cho Thần Mộc Thanh Thánh Long ăn chút thịt, đồng thời chủ yếu dùng hồn châu của long thú, trái tim của cự long, hay gì đó trong quá trình cường hóa, có lẽ bây giờ nó sẽ biến hóa thiên về Sâm Lâm cự long, thú tính rõ ràng hơn. Nhưng ngay từ đầu người đã bồi dưỡng nó theo phương hướng thiên về Thần Mộc Thánh Linh, vậy đương nhiên là nó sẽ thể hiện ra hình thái Mộc Long khi đến thành niên kỳ rồi." Cẩm Lý tiên sinh giải thích.