Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 220: Chín ngàn năm Ma linh

Chương 220: Chín ngàn năm Ma linh




Dịch: Quăn Quăn

Edit: BK

Duyệt: Long Hoàng

Linh nguyên là do thiên địa tự động sản sinh.

Đây chính là thứ khiến Chúc Minh Lãng không ngờ đến.

Linh nguyên vốn tồn tại trong thiên địa, so với bụi bặm còn nhỏ bé hơn, chỉ có lúc chúng tụ tập lại một chỗ với số lượng lớn mới sẽ có thể hình thành nên linh khí mà mọi người thường nhắc tới.

Những vùng đại địa có linh khí dồi dào, sẽ có thể tạo thành Linh Sơn, Linh Thủy, Linh Động, Linh Địa, mà sơn môn của đa số các tông môn đều là được kiến tạo ở những nơi có linh khí dồi dào này.

Mặc dù các Mục Long sư có thể hỗ trợ Long Thú nhanh chóng trưởng thành, thế nhưng mỗi Mục Long sư khác nhau sẽ sở hữu các loại Linh Vực có hiệu quả không giống nhau.

Tỉ như nói rất nhiều đồng học của Chúc Minh Lãng ở Thuần Long học viện, tốc độ tăng trưởng trong Linh Vực của bọn họ chỉ vẻn vẹn gấp ba, gấp năm lần mà thôi.

Nhưng từ khi Chúc Minh Lãng trở thành Mục Long sư đến nay, Linh Vực của hắn có tốc độ tăng trưởng gấp mười lần, về sau nhờ có Hắc Nha thuận lợi vượt qua Long môn, Linh Vực mới có tăng trưởng rõ ràng hơn.

Thế nhưng dựa theo lời của Cẩm Lý tiên sinh.

Tốc độ tăng trưởng trong Linh Vực của hắn vẫn không cao lắm.

Có một số Mục Long sư, tốc độ phát triển trong Linh Vực của bọn họ thậm có thể đạt tới gấp trăm lần.

Long Thú ở bên trong Linh Vực một ngày, tương đương với một trăm ngày ở bên ngoài, thậm chí một số Long Thú có tuổi thọ kéo hàng dài ngàn năm cũng có thể dựa vào Linh Vực để nhanh chóng đạt tới thực lực đỉnh phong, thậm chí đột phá cảnh giới vạn năm ngay từ sớm.

Chúc Minh Lãng vẫn luôn không hiểu, Linh Vực của những Mục Long sư kia rốt cuộc dùng loại thần phù gia tốc gì mà tốc độ tăng trưởng lại có thể đạt tới gấp trăm lần.

Hiện tại, nhìn thấy linh nguyên đang tự động sản sinh bên trong Linh Vực của mình, lại đang dần dần hóa thành linh khí tinh khiết bao phủ toàn bộ Linh Vực, Chúc Minh Lãng mới bừng tỉnh đại ngộ!

"Nguyên lai là như vậy, Linh Vực của bọn họ có thể tự động sinh ra linh khí, Cẩm Lý tiên sinh nói không sai, Mục Long sư quả nhiên là một cái linh tuyền di động!"

Cầm một khối nông trường tới so sánh.

Một nhà trồng cỏ dại, bón phân bón phổ thông, dùng nước bẩn tưới tiêu, dê bò nuôi được tự nhiên đều sẽ gầy.

Một nhà khác lại dùng tiên thổ, trồng linh thảo, tưới linh tuyền, đừng nói là dê bò đều bị nuôi đến béo mọng, không chừng một ngày nào đó có thể thành tinh!

Trước kia, Linh Vực của hắn chính là nông trường phổ thông kia, Long Thú ở bên trong, nhiều nhất cũng chỉ là tăng tốc độ trưởng thành lên mà thôi.

Nhưng bây giờ Linh Vực của hắn lại trở thành một mảnh thánh địa linh khí dồi dào, dù chỉ nằm sấp ở bên trong ăn dầm ngủ dề, tu vi vẫn có thể tăng chóng mặt, so với đám yêu ma miệt mài tìm kiếm linh quả bốn phương trong rừng không biết nhanh hơn bao nhiêu lần!

"Suối nguồn Linh Vực."

"Hình như lập tức đã tăng lên tới năm mươi lần."

"Năm mươi lần tốc độ, riêng chuyện tốt này về sau tốc độ trưởng thành của đám Long thú tăng mạnh không nói, chỉ cần đem linh khí của cái Vân Hải linh nhãn này hấp thu hết, trong vòng mấy ngày nữa Tiểu Bạch Khởi nhất định có thể tiến hóa đến thành thục kỳ!"

Tâm tình Chúc Minh Lãng lúc này rất tốt.

Cảnh giới Mục Long thuật của hắn có đại tăng trưởng, tu vi của Thần Mộc Thanh Thánh Long, Lôi Thương Bạo Long cũng đang nhanh chóng tăng trưởng, đợi đến thời gian nhất định, bọn chúng nhất định có thể bước vào quân cấp!

Huống hồ, tương lai sẽ còn có càng nhiều long sủng.

Vô luận là ấu long, hay là tiểu sinh linh chưa bước vào long môn, tương lai bọn chúng đều sẽ được hưởng thụ lợi ích suối nguồn Linh Vực.

Về phần những Long Thú bản chất vốn đã mạnh mẽ, tương lai muốn thuyết phục bọn chúng cùng mình chinh chiến cũng đã có tiền vốn mời chào!

. . .

Tính toán thời gian, một ngày đã trôi qua.

Chúc Minh Lãng mở mắt, vỗ vỗ trên người Nam Linh Sa.

"Nam cô nương, đổi ta đến hộ pháp thay ngươi đi." Chúc Minh Lãng cao giọng nói.

Phòng ngừa gọi sai, Chúc Minh Lãng trực tiếp sửa lại xưng hô.

Nhưng thấy bên cạnh nàng có rồng, hắn đã nhận ra là ai, là muội muội Nam Vũ Sa. . .

Nam Linh Sa là tỷ tỷ, Nam Vũ Sa là muội muội.

Chúc Minh Lãng nhớ kỹ Lê Anh đã từng nói ra chuyện này.

"Đã nói là hết một ngày mà." Muội muội Nam Vũ Sa khống chế Ly Long đến, bên cạnh nàng còn mang theo một con thỏ lông mềm như nhung, tiên khí lượn lờ.

"Thời gian còn chưa đến sao, không có gì, ta canh chừng thêm một lúc cũng được." Chúc Minh Lãng nói.

"Đã qua hai ngày rồi!" Đôi mắt đẹp của Nam Vũ Sa hung hăng trừng mắt nhìn Chúc Minh Lãng.

Chúc Minh Lãng gãi gãi đầu, không ngờ đã qua lâu như vậy, thật xấu hổ quá?

Là do hắn quá chuyên chú vào việc tụ linh, không để ý thời gian đã trôi qua nhanh, hay là vào thời điểm nguồn suối Linh Vực hình thành, hắn đã quá đắm chìm vào trong đó. . .

"Vậy ta cũng thay ngươi thủ vệ hai ngày, cô nương xuống trước nghỉ ngơi đi." Chúc Minh Lãng nói.

"Ngươi cẩn thận một chút, đêm qua ở đây xuất hiện một đầu ma linh chín ngàn năm, thực lực rất mạnh, thậm chí còn đả thương Ly Long của ta, nếu không phải Tiểu Hằng Nga tinh thông pháp thuật chữa trị khôi phục, ta khó có thể đuổi nó đi." Nhìn bộ dạng Nam Vũ Sa quả thật có chút rã rời, hẳn là bởi vì nàng triệu hoán Long Thú.

"Thực lực của ta, ngươi đã thấy rồi." Chúc Minh Lãng cười cười.

Nhưng rất nhanh, Chúc Minh Lãng lại ý thức được người cùng mình chiến đấu trên Cửu Quân Mộ Sơn, tựa hồ là vị tỷ tỷ họa sư Nam Linh Sa. . .

Quả nhiên, Nam Vũ Sa lại trợn trắng mắt, cuối cùng đem Tiểu Hằng Nga lưu lại, phòng ngừa Chúc Minh Lãng lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Đầu Chúc Minh Lãng lại có chút đau, hắn phát hiện nhân sinh có chút rắc rối.

Vì sao cả người và rồng bên cạnh mình đều ai ai cũng khiến người ta phải cạn lời vậy.

Cô em vợ thì nhất thể song hồn, Cẩm Lý tiên sinh chỉ có bảy bước ký ức, Tiểu Bạch Khởi lại luân hồi thoái hóa. . .

Nói thật, Chúc Minh Lãng lúc này có chút không dám tưởng tượng hình ảnh Lê Vân Tư lúc ở bên cạnh mình.

Tướng mạo các nàng đều giống nhau như đúc.

Bốn lần thì phải có ba lần gọi sai tên của người ta!

Thường thường, người khác vào ngày đại hôn, vì để làm bầu không khí trở nên sinh động đồng thời để bồi dưỡng tình cảm tân lang tân nương, thân bằng hảo hữu sẽ bắt tân lang chơi trò chơi đoán tân nương.

Bọn họ sẽ để mấy nữ tử cùng mặc y phục giống với tân nương, rồi bắt tân lang dựa vào những hiểu biết ngày thường đối với người mình yêu mà nhìn cho rõ, tìm ra tân nương thực sự.

Bây giờ mình thì hay rồi, mỗi ngày đều được chơi đoán lão bà.

Độ khó lại còn là cấp địa ngục, tận bốn cô nương ai cũng giống nhau từng chút, tu vi lại kinh khủng, đoán sai thì hậu quả cũng có thể tưởng tượng. (CML chắc kiểu: “dạ thưa ban tổ chức, em xin chọn trợ giúp 50:50” haha.)

. . .

Chúc Minh Lãng gọi ra Thần Mộc Thanh Thánh Long, rồi cưỡi lên sống lưng dày rộng của Thần Mộc Thanh Thánh Long, nhìn chung quanh Vân Hải một vòng.

Thực lực Nam Linh. . . Nam Vũ Sa cũng không hề yếu hơn so với mình, hai ngày nay nàng đem tuyệt đại đa số Long Thú, ma vật quân cấp trở xuống đều đánh đuổi đi, còn ở gần đây thăm dò, tựa hồ cũng chỉ còn lại đám long quân kia, cùng một con Ma Linh tu vi đã vượt qua bảy ngàn năm.

Ma Linh hơn bảy ngàn năm, thực lực đã tiếp cận Quân cấp.

Mà chín ngàn năm Ma Linh, thực lực hẳn là so với đầu Thánh Chúc Long đực kia còn mạnh hơn mấy phần.

Về phần vạn năm thánh linh. . .

Nếu xuất hiện vạn năm thánh linh, Chúc Minh Lãng sẽ không chút do dự đánh thức cô em vợ, nhanh chóng chạy trốn.

Thực lực của vạn năm thánh linh, ít nhất cũng đạt tới trung vị Quân cấp, thậm chí là thượng vị quân cấp.

Chỉ có triển khai kiếm tỉnh mới có thể miễn cưỡng ứng phó một phen.

"Thật đáng ghét, con Ma Linh kia rất đáng ghét, luôn không có hảo ý đánh giá người ta, thật đáng ghét." Tiểu Hằng Nga vươn móng vuốt thỏ, chỉ vào một con Đại Kim điêu nói.

Toàn thân Đại Kim điêu là lông vũ màu vàng kim, đỉnh đầu như ngọn lửa, lúc nó sải cánh, thân thể hẳn là có thể bao phủ lại cả một tòa lầu.

Nó là Ma Linh, tu vi hẳn đã đạt đến tám ngàn năm.

Nó vẫn một mực bay vòng quanh nơi này, duy trì khoảng cách nhất định với Vân Hải linh nhãn, nhưng không rời đi, giống như đang đợi thứ gì đó.

Chúc Minh Lãng liếc nhìn Đại Kim điêu Ma Linh, lại liếc mắt nhìn Tiên Thố Long lông mềm như nhung, tiên khí mười phần.

"Ta cảm thấy, không phải nó cảm thấy hứng thú đối với Vân Hải linh nhãn, mà là cảm thấy hứng thú đối với ngươi, ưng và điêu đều thích ăn thỏ đấy." Chúc Minh Lãng nói.

Tiên Thố Long lập tức trừng lớn mắt thỏ, thở phì phò dùng thanh âm trẻ con đáng yêu nói: "Đồ trứng thối, đồ trứng thối, bản tiên lập tức sẽ đem lông vũ của nó nhổ từng cái một, để nó biến thành một con chim trọc! !"

"Để ta tới đi, coi như cảm tạ ngươi đã thay ta chữa thương cho Bạch Khởi và Hắc Nha." Chúc Minh Lãng nói.

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch