Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 265: Chưởng môn?

Chương 265: Chưởng môn?




Dịch: Quăn Quăn

Edit: BK

Duyệt: Long Hoàng

Sau khi tất cả cùng ngồi xuống, lúc này ánh mắt những nữ quận chúa, nữ hầu, nữ thành chủ sáng rực như tuyết, tựa như nhìn thấy một tuyệt thế vưu vật.

Các nàng nhao nhao nhìn chằm chằm vào Chúc Minh Lãng, sau đó bắt đầu thảo luận, điều này vô tình khiến cho Chúc Minh Lãng khi lúc nhìn về phía họ lập tức có một loại cảm giác sắp bị bọn họ đóng thùng bắt đi!

Cũng may mắn là bên cạnh hắn còn có Nam Linh Sa bảo hộ.

Những nữ quyền quý kia hiển nhiên cũng ý thức được nữ nhân đầu tiên nhập sơn này tuyệt đối không đơn giản.

Một nam tử mạnh mẽ chính là trợ lực tốt nhất đối với địa vị của nữ nhân, có thể khiến địa vị của nàng ta lên đến đỉnh cao cho dù nàng không cần làm gì, trên người cũng chẳng cần vàng bạc châu báu.

"Như vậy giao lưu kiếm thuật, có thể bắt đầu rồi chứ?" Lúc này Ngô Phong mở miệng nói.

Chính sự vẫn phải làm, mặc dù đám người Ngô Phong, Hạo Dã, Vân Trung Hà chỉ được ngồi ở trên bồ đoàn, nhưng ngày thường Diêu Sơn Kiếm Tông tu hành cũng đều là bộ dạng như vậy, bọn họ cũng lười phải so đo, huống chi Chúc Minh Lãng vừa rồi còn giúp bọn họ xả một hồi ác khí.

"Tự nhiên, không biết tiếp theo đây Ngô Phong đường chủ liệu có thể phơi bày một chút tinh hoa đấu kiếm phái của quý phái cho chúng ta thưởng thức hay không." Vị chưởng môn đội mũ rộng vành màu đen mở miệng nói.

Đối với sự thất bại của Đường chủ Giới Luật đường Lâm Mẫn, nàng căn bản không thèm để ý.

Từ lúc đầu nàng vốn đã biết Lâm Mẫn không phải đối thủ của Chúc Minh Lãng.

"Chờ một chút. " Chúc Minh Lãng đột nhiên chen miệng nói.

"Chúc công tử đừng làm càn quấy cuồng vọng, dù sao thực lực của Lâm Mẫn tại Miểu Sơn Kiếm Tông chúng ta cũng không tính là mạnh nhất." Một vị trưởng lão nói.

"Ôn Lệnh Phi đâu, lần này ta đến đây cũng không phải để khiêu chiến hạng người vô danh tiểu tốt ở chỗ các ngươi." Chúc Minh Lãng nói.

Lâm Mẫn của Giới Luật đường còn chưa kịp điều tiết khí tức kém chút lại phun ra một ngụm tụ huyết!

Giết người còn muốn tru tâm! !

Khinh người quá đáng!

Vị trưởng lão kia đang muốn nói chuyện, chưởng môn đội mũ rộng vành màu đen lại giơ tay lên.

Chưởng môn này đem lớp màn đen trước mặt chậm rãi vén lên, lộ ra một gương mặt tinh mỹ tuyệt luân, đôi mắt nàng mang theo vài phần tự tin, lại mang theo vài phần tiếu ý, thậm chí còn mang theo vài phần cao ngạo.

Chúc Minh Lãng há to miệng.

Chính là nàng! !

Nàng sao lại thành chưởng môn rồi! !

Không ngờ Ôn Lệnh Phi là chưởng môn Miểu Sơn Kiếm Tông? ? ?

Những đường chủ kia, trưởng lão kia rốt cuộc làm ăn kiểu gì vậy, một nữ nhân chưa qua ba mươi tuổi, sao lại có thể trở thành chưởng môn Miểu Sơn Kiếm Tông bọn họ được!

Diêu Sơn Kiếm Tông Ngô Phong, Vân Trung Hà, Hạo Dã, Thiệu Oánh cũng nhìn đến ngây dại.

Còn tưởng rằng chưởng môn mang theo mũ rộng vành sa đen kia là một nữ nhân trung niên, hoặc là lão phụ nhân, nào ngờ được vị chưởng môn này còn trẻ như vậy, nếu không phải ăn mặc có mấy phần đoan trang, dáng vẻ hào phóng, nói nàng là một nữ đệ tử cũng không ai nghi ngờ gì!

Đây mới là đệ nhất nữ kiếm sư của Miểu Sơn Kiếm Tông sao, tuổi còn trẻ đã là chưởng môn!

Vậy tu vi của nàng hiện tại đến tột cùng đã đạt tới bực nào, cảnh giới nào?

"Nếu hiện tại ngươi đã vứt bỏ kiếm tu, tu luyện lại hết thảy từ đầu, vậy chúng ta không cần thiết phải tỷ thí, huống hồ, trong lòng ta, người có thể cùng ta phân cao thấp chỉ có sư phụ ngươi Chúc Tuyết Ngân. . ." Chưởng môn Ôn Lệnh Phi mở miệng nói.

Tình huống này, đã là trong dự liệu, nhưng cũng là ngoài ý liệu.

Năm ấy xông vào sơn môn, người duy nhất Chúc Minh Lãng không địch nổi chính là Ôn Lệnh Phi này, lúc đó tu vi cùng kiếm cảnh của nàng đều trên mình.

Mặc dù sau đó không đến hai năm, chính bản thân hắn cũng đạt tới cấp độ đó, nhưng người ta cũng không phải dậm chân tại chỗ, mà tốc độ tấn thăng chưa chắc sẽ chậm hơn so với mình.

Khiêu chiến Ôn Lệnh Phi?

Dĩ nhiên không phải mục đích mà Chúc Minh Lãng hỏi câu này.

Ôn Lệnh Phi có cảnh giới cao, tu vi mạnh, cùng những nhân vật cấp bậc Kiếm Tôn không có gì khác biệt.

Kiếm Tôn trên Miểu Sơn Kiếm Tông hơn phân nửa đều có vùng đất thanh tu của riêng mình, rất ít khi trực tiếp tọa trấn tại Miểu Sơn Kiếm Các, trong kiếm trang, toà tháp có Thần Cổ Ngọc Đăng ở ngay phía sau Kiếm Các này, trước đó Chúc Minh Lãng đã thăm dò rõ ràng vị trí cao thủ Miểu Sơn Kiếm Tông tọa trấn để thuận tiện cho việc trộm ngọc!

Nguyên lai chưởng môn đội mũ sa rộng vành là Ôn Lệnh Phi.

Vậy chuyện kia dễ làm.

Mạnh Băng Từ đang ở trong căn phòng cạnh thác nước cách nơi này rất xa.

Ngoài ra còn có một vị Miểu Sơn chưởng môn khác, nhưng hẳn là đã đi vân du rồi, Chúc Minh Lãng từng nghe được Bạch Tần An nói trong lúc vô tình.

Như vậy toà Cổ Ngọc tháp của Miểu Sơn Kiếm Tông trên cơ bản không có tuyệt thế cao thủ nào quá khủng bố trấn thủ.

"Đợi một hồi liền tìm cơ hội thích hợp động thủ." Chúc Minh Lãng cho Nam Linh Sa một ánh mắt.

Nam Linh Sa nhẹ gật đầu.

. . .

Giao lưu chính thức bắt đầu, Ngô Phong để Hạo Dã hướng các thành viên của Miểu Sơn Kiếm Tông phô bày một chút kiếm pháp đấu kiếm phái của Diêu Sơn Kiếm Tông.

"Đấu Kiếm phái của Diêu Sơn chúng ta, đại biểu là mười bảy kiếm trong Kiếm Vẫn Trận. " Nói đến đây, Hạo Dã lập tức thi triển ra kiếm thuật Kiếm Vẫn Trận.

Bên trong Kiếm Vẫn Trận, mỗi một thanh kiếm đều là bảo kiếm có thể xưng tuyệt phẩm tông lâm của Diêu Sơn Kiếm Tông, bọn chúng đều được hậu nhân Diêu Sơn Kiếm Tông ngưng luyện thành một tòa cự đại trận pháp, diễn biến thành kiếm thuật.

"Hạo Dã bất tài, nhiều nhất chỉ có thể thi triển ra tám kiếm." Nói đến đây, Hạo Dã đã hoàn thành kiếm thứ tám.

Lúc này trước bãi đất chỗ Kiếm Các đã hiện đầy những hố kiếm nhìn thấy mà giật mình, còn có thể nhìn thấy những hình bóng Kiếm Vẫn vẫn chưa hoàn toàn biến mất cắm ngược ở phụ cận, khí thế bàng bạc, uy lực to lớn.

"Đấu kiếm phái của Diêu Sơn chúng ta, chú trọng đại khai đại hợp, uy lực mỗi một kiếm đều truy cầu cực hạn." Lúc này Ngô Phong ở bên cạnh giải thích.

"Mới chỉ tám kiếm đã có uy lực hùng vĩ như vậy, không biết chín kiếm phía sau lại kinh tâm động phách đến nhường nào" Một Kiếm Cô trưởng lão hiển nhiên cảm thấy vô cùng hứng thú đối với Kiếm Vẫn kiếm pháp này.

"Trong phái ta có thể lĩnh ngộ mười kiếm trở lên cũng chỉ có mấy người, tạm thời không có người nào có thể thi triển hoàn chỉnh mười bảy thức Vẫn Kiếm." Ngô Phong mở miệng nói ra.

"Ngô Phong đường chủ, chúng ta rất chờ mong kiếm thứ chín cùng kiếm thứ mười, không bằng ngươi biểu diễn cho chúng ta chiêm ngưỡng?" Ôn chưởng môn mở miệng nói.

Từ thần sắc chúng thành viên Miểu Sơn Kiếm Tông cũng có thể thấy được, Kiếm Vẫn kiếm pháp này tuyệt đối là kiếm thuật thượng thừa nhất thế gian, uy lực mỗi một kiếm đều cho người ta một loại cảm giác bài sơn đảo hải, cho dù là người có tu vi thấp, nếu có thể lĩnh ngộ được những Kiếm Vẫn phía sau, thậm chí có thể vượt cấp đánh bại người tu vi cao hơn so với mình.

"Cái này. . ." Ngô Phong có chút do dự.

"Chẳng lẽ những kiếm phía sau đều là bí kỹ của quý phái, không nguyện ý truyền thụ cho ngoại nhân?" Vị Kiếm Cô trưởng lão đấu kiếm phái trước đó nói.

"Cũng không phải, nếu là đến giao lưu, đương nhiên chúng ta sẽ không chút giấu diếm, chỉ là mặc dù ta cũng theo đấu kiếm phái, nhưng kiếm đạo mà ta tu luyện lại không cùng mạch với Kiếm Vẫn kiếm pháp này, cho nên ta không có luyện tập kiếm pháp này. . . Không bằng, để tiểu sư đệ của ta biểu diễn cho mọi người?" Ngô Phong có chút lúng túng nói.

Kiếm Vẫn kiếm pháp, cũng không phải kiếm pháp mà tất cả kiếm sư Diêu Sơn Kiếm Tông đều phải tu luyện.

Dù sao kiếm pháp, kiếm phái có rất nhiều chi nhánh, tựa như Mục Long sư nuôi rồng cũng truy cầu thuộc tính và năng lực khác nhau của Long Thú vậy.

"Ta không tu kiếm, thi triển không được." Chúc Minh Lãng lắc đầu.

"Chỉ là thi triển kiếm thức, có tu vi hay không không quan trọng? " Ngô Phong nói.

"Chúc Minh Lãng có thể sử dụng mấy kiếm?" Ôn Lệnh Phi mở miệng hỏi.

"Hắn hẳn là có thể thi triển đến mười hai kiếm. " Ngô Phong thay Chúc Minh Lãng đáp.

Ôn Mộng Như cùng Bạch Tần An cũng không khỏi nhìn phía Chúc Minh Lãng.

Nhớ lúc trước trên Cửu Quân Mộ Sơn, Chúc Minh Lãng cũng chỉ thi triển số thức Kiếm Vẫn cùng Hạo Dã không sai biệt lắm, chẳng lẽ lúc ấy hắn còn giữ lại thực lực?

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch