Cái vị Hoa Long Nữ này, sao lại phải chấp nhất với mình như thế, chỉ mới gặp qua có một lần thôi mà!
Dù sao vẫn là do vấn đề thân phận.
Tuy là Miễu quốc cách hoàng đô rất xa, dù rằng Miễu quốc có chút thế lực nhưng vẫn tương đối để tâm đến Chúc môn, vì vậy mới không ngừng ra giá vì muốn tiến hành lần liên hôn này.
Chúc Minh Lãng không tin mị lực của bản thân có thể khiến Hoa Long Nữ động lòng mà tiêu hao mất hơn ba trăm vạn kim!
Lạc Thủy công chúa.
Ngươi mau ra giá đi a!
Nếu ngươi chê đắt, ta liền trợ giúp một ít cho ngươi.
Bản công tử thực sự có thể giúp được!
Bây giờ Chúc Minh Lãng rất đau đầu, chính mình cũng không thể cầm kiếm kề lên cổ Lạc Thủy công chúa, để nàng tiếp tục đấu giá với Hoa Long Nữ chứ.
Lúc này, chỉ cần Lạc Thủy công chúa không muốn ra giá cao hơn nữa, chính mình thật sự sẽ trở thành chiêu tế trong tay Hoa Long Nữ rồi.
Hoa long nữ ra giá như vậy, khiến cho rất nhiều nữ quân chủ, nữ hầu đều phải đánh trống lui binh.
Lúc đầu, Lạc Thủy công chúa vừa ra giá, trên cơ bản cũng không có quá nhiều người cùng tranh đoạt với nàng, dù sao tài chính của công chúa hùng hậu, đồng thời các thế lực khác hôm nay cũng phải nhường đường cho nhân vật chính thể hiện.
Đáng tiếc, Hoa quốc sư lại không hy vọng Chúc Môn và Miễu quốc có bất kỳ mối liên hệ nào, cho nên thẳng thắn bày mưu đặt kế cho muội muội mình hoành đao đoạt ái.
"Năm trăm vạn kim."
Đột nhiên, một giọng nói trong trẻo lạnh lùng vang lên, âm sắc ấy tươi mới mà êm tai, chỉ là ngữ khí có chút băng lãnh quyết liệt!
"Năm trăm vạn kim."
Vị chủ quản trong vương cung kia cũng không nhịn được mà hô lên thất thanh.
Một đám quan lớn trong vương cung cũng nhìn về phía người vừa mới ra giá.
Mà nhóm nữ nhân quyền quý cũng chuyển hướng nhìn về phía vị nữ tử dung mạo tuyệt sắc kia, ngay cả Lạc Thủy công chúa cũng kinh ngạc không thôi mà nhìn về phía nữ tử vừa ra giá trên trời kia!
Hoa Long Nữ cũng ngây dại.
Ba trăm hai mươi vạn kim đã là cái giá trên trời rồi, Hoa gia các nàng còn cần chút thời gian mới bù lại số ấy, nhưng nếu không phải Chúc Môn có trợ giúp rất lớn đối với tình trạng Hoa gia của các nàng bây giờ, dùng ba trăm vạn kim để mua về một chàng phu quân, tính thế nào cũng thấy có chút lỗ.
Nhưng ai mà ngờ được, có người ra giá càng khoa trương hơn.
Hơn nữa còn cao hơn mình đến một trăm tám mươi vạn kim, tuy nói rằng sư tỷ quốc sư giao phó không cần cố kỵ điều gì, nhưng Hoa gia các nàng có thể lập tức xuất ra nhiều tiền như vậy sao?
Nữ tử kia không đeo mạng che mặt, dung mạo tinh xảo đó khiến cho nữ tử cùng giới cũng phải say mê, hơn nữa còn lộ ra một cỗ khí chất cao ngạo mà trong trẻo, con ngươi kiên định tĩnh mịch, khí chất ấy khiến cho những vị quận chúa, thành chủ chỉ có hư danh cũng cảm thấy hổ thẹn.
Lạc Thủy công chúa nhìn nàng.
Hiển nhiên cũng nhận ra vị nữ tử này, mặc dù không mang mạng che mặt, nhưng Lạc Thủy công chúa biết rằng nàng chính là vị phong hoa tuyệt đại nữ họa sư ở trên Miễu Sơn Kiếm tông - Nam Linh Sa.
Lấy cảnh trong tranh thi triển ra mười hai thanh kiếm trong Vẫn Trận Kiếm của Diêu Sơn Kiếm tông, sợ rằng cả hai đại kiếm lâm là Miễu Sơn Kiếm Tông và Diêu Sơn Kiếm Tông cũng đều bị chấn động.
Nàng vì Chúc Minh Lãng mà ra giá.
Hơn nữa còn ra giá không để bất kỳ ai tranh đoạt được nữa, năm trăm vạn kim!
Điều này làm cho Lạc Thủy công chúa trong lúc bất chợt nhớ lại lần luận đàm với Chúc Minh Lãng trong phủ ngày đó.
"Nàng chẳng qua chỉ là một Thần Phàm giả trong đoàn đội Mục long sư của ta thôi, hai chúng ta đều trong sạch."
Đã ra giá đến năm trăm vạn kim rồi!
Còn trong sạch???
Chúc Minh Lãng cũng phải há hốc mồm.
Chẳng lẽ thực sự ý loạn tình mê!
Nhưng nhìn tới nhìn lui đây cũng không phải là Nam Linh Sa...
Chúc Minh Lãng nhìn thêm lần nữa, mới thấy Nam Vũ Sa còn đang mang mạng che mặt, đứng phía sau nói chuyện, trong ngực ôm một con Tiên Thố long.
Người ra giá là tỷ tỷ Lê Tinh Họa??
Tinh Họa cô nương đây là có ý gì??
Năm trăm vạn kim, mặc dù là ra giá cho mình, nhưng phân nửa trong đó còn phải giao lại cho vương cung, đó chính là trực tiếp lỗ mất hai trăm năm mươi vạn.
Nếu thật sự có tình ý với mình, cũng không cần phải lãng phí tiền của vào lúc này, lựa một đêm dài đằng đằng, nhỏ giọng nói với mình một chút là được, cũng không mất đồng nào a!
Không đúng...
Nàng nhìn qua lại có chút không giống Lê Tinh Họa.
Đôi mắt kia, trong suốt mà tĩnh lặng, đứng ở giữa vô số nữ tử trác việt phong tư của Miễu Sơn quốc, lại lộ ra một loại khí thế khiến người ta khó mà nói rõ được, như một đốm sáng trong biển sao.
Chúc Minh Lãng nhìn nàng.
Tầm mắt của nàng cũng dừng lại trên người Chúc Minh Lãng.
Một hồi lâu sau, Chúc Minh Lãng trào lên cảm giác hoang mang.
Chẳng biết tại sao, hắn có cảm giác người đang nhìn mình cũng không phải là Lê Tinh Họa.
Quả nhiên, Tiên Thố long lập tức từ trong đám người chạy tới, sau đó nhảy lên vai Chúc Minh Lãng.
Tiên Thố long ghé vào bên tai Chúc Minh Lãng, dùng thanh âm thanh thúy mà có chút lo lắng của tiểu nữ hài nói: "Đại sự không ổn, Lê Vân Tư tỉnh rồi, đại sự không ổn, Lê Vân Tư tỉnh rồi!"
Thực sự là Lê Vân Tư!!
Nội tâm Chúc Minh Lãng cuồn cuộn dậy sóng.....
Là Thần Cổ Ngọc Đăng phát huy tác dụng sao??
Làm cho Lê Vân Tư tỉnh lại!
Lê Vân Tư vẫn khí phách như trước, vừa ra tay đã xuất ra năm trăm vạn kim, trong ánh mắt nàng không chứa nổi dù chỉ là một hạt bụi nhỏ, giống như đang tuyên bố người nam nhân này chỉ thuộc sở hữu của một người duy nhất!
Có thể, trong lòng Lê Vân Tư vẫn còn rất hoang mang, không hiểu tại sao Chúc Minh Lãng lại đứng trên chiêu tế vũ đài kia.
Nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng đến việc nàng ra giá cho Chúc Minh Lãng.
"Lê Vân Tư, chúng ta đang diễn trò để đoạt viên ngọc trên mặt nạ của công chúa, tỷ bình tĩnh chút đi!" Nam Vũ Sa đứng bên cạnh gấp đến độ không biết nên giải thích như thế nào với Lê Vân Tư.
Lê Vân Tư cũng không nói lời nào chỉ lẳng lặng chờ.
Nam Vũ Sa cũng rất đau đầu, sao mà sớm không tỉnh muộn không tỉnh, lại tỉnh đúng ngay lúc này!
Hơn nữa Nam Vũ Sa cũng không có biện pháp nào với Lê Vân Tư, Lê Vân Tư vẫn luôn nói một là một hai là hai.
"Năm trăm năm mươi vạn kim!"
Bỗng nhiên lại có người ra giá.
Vốn tưởng chỉ dừng lại ở năm trăm vạn kim, Chúc Minh Lãng cũng sẽ trở thành vị phu quân đắt giá nhất, ai mà biết được dưới tình huống này còn có người ra giá, giá tiền này cũng cao đến mức quá đáng rồi!
Mọi người lập tức nhìn về phía người ra giá cuối cùng, càng không thể tin được chính là, người vừa mới ra giá là người ban đầu đã lựa chọn buông bỏ, Lạc Thủy công chúa!
Là Lạc Thủy công chúa!
Là thanh âm của Lạc Thủy công chúa, trong vắt mà ôn nhu, nàng dường như không muốn chịu thua bất kỳ ai ở nơi này, nói xong giá tiền, ánh mắt của nàng thậm chí còn không nhìn đến Chúc Minh Lãng, mà là nhìn chằm chằm vào vị nữ tử khiến người ta cảm thấy có vài phần bất an, có vài phần không cam lòng.
"Bảy trăm vạn..." Lê Vân Tư hầu như không chút do dự nói ra.
Chỉ là mới nói được chữ đầu tiên, khí lực cả người nàng giống như bị vật gì đó rút đi, lời nói ra có chút nhẹ bẫng vô lực.
Không ai nghe thấy lời ra giá bảy trăm vạn này, chỉ có Nam Vũ Sa đứng ở bên cạnh là nghe thấy.
Nam Vũ Sa vội vàng đỡ lấy nàng, cũng mở miệng giải thích:"Tỷ yên tâm, Chúc Minh Lãng cũng chỉ muốn lấy viên ngọc trên mặt nạ của nàng ta để kéo dài sinh mệnh cho tỷ thôi."
Lê Vân Tư từ từ nhắm hai mắt lại, như là đã ngủ thiếp đi.
Nam Vũ Sa thở dài một hơi.
Nàng làm sao cũng không nghĩ đến Lê Vân Tư sẽ tỉnh lại.
Chỉ có điều Lê Vân Tư tỉnh lại lần này cũng không tính là chuyện xấu!
Sự cường thế của nàng, ngược lại có thể khơi dậy lòng háo thắng của công chúa.
Trong mắt người ngoài thì lại thấy rằng vị nữ tử kinh diễm tuyệt mỹ này, bởi vì không thể tiếp tục ra giá cao hơn nữa mà thất hồn lạc phách.
Cũng không có ai ra giá cao hơn nữa.
Mà Lạc Thủy công chúa, cũng đồng thời thu được thắng lợi cuối cùng, khóe miệng nàng giương lên một đường cong nhẹ.
Mặc cho cô gái này có kinh diễm cỡ nào, làm cho các nữ nhân quyền quý trong quốc đô đều khen không ngớt, nàng ta cuối cùng vẫn thua.
Nữ tử như vậy cũng không thể làm cho Chúc Minh Lãng động tâm.
Chính mình lại có thể.
Tranh phu quân, thực sự vì tìm một đức lang quân mà tới sao?
Vậy cũng chưa chắc, từ trước tới nay chiêu tế trong lễ Hoa Kham Chiết này đều là chiến trường của các nữ tử.
Đã là nhân vật chính của năm nay, ta sẽ không cho phép bất cứ ai lấn át phong hoa của bản thân!
Huống hồ vương cung cũng chính là của nàng.
Số tiền nàng phải trả, cũng chưa đến ba trăm vạn kim.
Là công chúa của Miễu quốc, nàng không cần phải nói đến hai chữ công bằng với các nữ tử khác.