Trên thực tế tất cả mọi chuyện đều chỉ diễn ra trong mấy giây ngắn ngủi, Chúc Minh Lãng không hề nghĩ rằng bản thân mình đường đường là một Mục long sư quân cấp, vậy mà suýt chút nữa đã gặp nạn dưới bẫy rập của mấy con Tang Long này rồi!
Quả nhiên sinh tồn giữa thiên nhiên, bất luận là sinh linh có cấp bậc gì, thì cũng nên giữ một chút đề phòng với chúng, bọn chúng yếu ớt nhưng số lượng rất đông. Chúng nó vì sao lại cường đại, vì sao những yêu ma xung quanh lại không dám tùy tiện lui tới, tất cả đều có nguyên nhân cả!
Cửa gỗ lớn lại một lần nữa mở ra một khe hở, Chúc Minh Lãng chậm rãi đi vào bên trong.
Hắn vẫn còn chưa thoát khỏi sự đáng sợ của ba con Tang Long lúc nãy, mà đám thủ vệ của Lê Hoa Câu đứng gần cửa trại, cả đám đều nhìn chằm chằm vào Chúc Minh Lãng như đang nhìn quái vật!
Lê Hoa Câu bọn họ cũng có rất nhiều cường giả, Thần Phàm giả, Mục long sư đều có hết, nhưng cho dù bọn họ gom lại thành một đội, có bố trí tỉ mỉ, thì họ muốn giết chết một con Tang Long thôi cũng là một chuyện rất khó khăn.
Vậy mà vị khách mới tới này, trong lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng lại thì hắn đã phục kích giết chết ba con Tang Long rồi.
Vị khách này thật cường đại!!!
Hẳn là nên nhiệt tình tiếp đãi!!!
“Hắn giết ba con Tang Long, là hắn đã giết chết ba con Tang Long!”
Từ bên trong sơn trại, không biết là ai đã hô lớn một tiếng như vậy, ngay sau đó người bên trong liền ồn ào vây quanh chỗ này, tựa như đang vây quanh một vị anh hùng!
Chúc Minh Lãng cũng có chút choáng váng.
Thấy phản ứng kích động không thể tưởng tượng được của những người này, ngay cả hắn cũng suýt chút nữa đã lật thuyền trong mương, mà mấy con Tang Long kia thực sự rất khó đối phó, muốn giết bọn chúng rất khó!
“Vị này chính là tân thành chủ của Nhuận Vũ thành chúng ta, thấy Lê Hoa Câu các vị gửi thư cứu viện, cho nên ngài cố ý đến đây giúp đỡ.” Hồ Bách Linh cũng vội vàng giới thiệu với trại chủ Lê Hoa Câu.
“Chúc dũng sĩ, thực sự rất cảm ơn mọi người, nếu không có các vị đến đây cứu giúp, thậm chí chúng ta còn không biết có ba con Ma Ảnh Tang Long đang mai phục ở trước cửa, ngài đã cứu mạng của cả một nhóm người trong đội tuần tra của chúng ta!” Lúc này, một vị đại thúc mặt đầy nếp nhăn đi tới, nắm tay Chúc Minh Lãng, không ngừng cảm ơn.
Chúc Minh Lãng liếc mắt nhìn sang bên cạnh, phát hiện có một đội tuần tra do hai mươi thanh niên nam nữ lập thành, người thanh niên đội mũ lông thú lúc trước đã đứng trên cửa trại cũng có ở đó.
“Đám Tang Long này quả thực rất đáng sợ.” Chúc Minh Lãng nói.
Quả nhiên ngay cả những người trong trại đầu tiên của Lê Hoa Câu này cũng không biết Tang Long đang mai phục ở trước cổng.
Mà mỗi sáng sớm, bọn họ đều phái một đội ngũ tuần tra ở bên ngoài vách núi cao chót vót ở gần sơn trại, dường như Tang Long đã nắm rõ quy luật đi tuần tra của bọn họ, nên nó có ý định mai phục đám người này.
Không khéo chính là, ngay khi màn đêm buông xuống, đám người Chúc Minh Lãng lại đi đến đây…
Điều làm người ta phải suy nghĩ chính là, đám Tang Long này không tấn công lúc đoàn người Chúc Minh Lãng đi qua, hiển nhiên chúng nó cảm nhận được bên trong nhóm người này có không ít cường giả có tu vi cao, mạo muội đánh lén có thể chúng nó sẽ bị giết ngược lại.
Chúng nó chờ đến lúc cửa gỗ mở ra, ngay khi bên ngoài chỉ còn lại một hai người, chúng nó liền xuất hiện, mục tiêu rất rõ ràng, chính là muốn giết chết người cuối cùng trong đội ngũ đó!
Suy nghĩ kín đáo như vậy, lại còn đi săn thành thạo như thế, so với một số sát thủ được huấn luyện bài bản còn đáng sợ hơn nhiều!
Thậm chí có một số người có suy nghĩ đơn thuần, kinh nghiệm lịch luyện không đủ, đối diện với trí tuệ của bọn chúng tựa như có vẻ ngu dốt hơn nhiều.
“Tang Long là những kẻ săn mồi trời sinh, chúng nó được sinh ra là vì giết chóc, dựa vào cách nói của giáo đình bên kia, trước kia Tang Long đi theo hầu hạ cho Tử Thần Long, trong xương cốt của chúng nó đang chảy xuôi huyết mạch giết chóc, những sinh linh khác được sinh ra là vì sinh tồn, vì tiến hóa, vì sinh sôi nảy nở, mà Tang Long được sinh ra là vì sát phạt, mà bất kỳ sinh linh còn sống nào ở trong mắt chúng nó cũng đều là con mồi, mặc dù là đồng quy vu tận, chúng nó cũng sẽ nhào lên tấn công mà không có một chút do dự.” Vị đại thúc mặt đầy nếp nhăn nói.
Kể cả loài người, bản năng lớn nhất cũng là sinh tồn.
Bản năng của Tang Long lại là giết chóc.
Loại rồng hung ác tột độ thế này khiến cho thế gian vạn linh nghe thấy tiếng đều bị dọa sợ đến vỡ mật, cũng khó trách những người ở Nhuận Vũ thành vừa nghe đến đều than ngắn thở dài, toát ra nổi sợ hãi từ tận sâu trong lòng.
Chúc Minh Lãng cũng coi như tự mình trải nghiệm.
Bọn chúng vì giết chết mình mà không từ thủ đoạn nào.
Chẳng ngại đối mặt với Thần Mộc Thanh Thánh Long có tu vi cao hơn, ngay cả Băng Thần Bạch Long cũng không chùn bước.
Loại bản năng giết chóc này đã vi phạm quy tắc sinh tồn của tự nhiên, mà Tang Long còn có trí tuệ vô cùng cao, còn sinh sống theo bầy đàn.
Theo như Chúc Minh Lãng thấy, nếu Lê Hoa Câu có thực lực yếu đi một chút, ý thức phòng bị kém một chút, thì không lâu sau, e là toàn bộ mấy chục ngàn người ở Lê Hoa Câu đều sẽ trở thành thi cốt!
“Tang Long trước kia không có đáng sợ như vậy.” Hồ Bách Linh nhíu mày nói.
“Thế hệ Tang Long này so với trước kia còn mạnh hơn rất nhiều, hình như kỹ năng đi săn của chúng nó đã tiến hóa quỷ dị hơn, các vị có nhìn thấy ma ảnh đó không, trước kia chưa từng xuất hiện thứ này.” Vị đại thúc kia nói.
“Trừ cái này ra, Tang Long còn có những năng lực khác nữa, ví dụ như Ô Dạ Tang Long, hơi thở của chúng nó lan ra có thể làm ô nhiễm nguồn nước, làm cho nguồn nước uống của mọi người trở thành một loại kịch độc, một khi có người uống phải loại nước này, không chỉ không thể cứu sống, mà ý chí cũng trở nên mơ hồ, làm một vài chuyện trợ giúp cho Tang Long giết người.” Thanh niên đội mũ lông thú nói.
“Ô nhiễm nguồn nước, mê hoặc nhân tâm?” Nam Vũ Sa có chút kinh ngạc nói.
Hai loại năng lực này rất ít khi xuất hiện ở yêu linh và ma linh, Tang Long này rốt cuộc có huyết thống gì, tại sao lại có thể kế thừa loại lực lượng đáng sợ như vậy.
Ô nhiễm nguồn nước.
Loại năng lực này quả thực là ác độc đến cực hạn.
Bất luận là sinh vật gì đều không thể không có nước, dù sinh vật có cường đại hơn nữa, thì trong vòng ba ngày cũng cần phải hấp thu đủ lượng nước, nếu không dù có một thân thần lực cũng khó có thể thi triển ra được.
Nói cách khác, nếu không cẩn thận để một con Ô Dạ Tang Long lọt vào sơn trại, thì toàn bộ người trong sơn trại này đều sẽ rơi vào tuyệt cảnh.
Như vậy Chúc Minh Lãng cũng có thể lý giải được hành vi đóng cửa của thanh niên đội mũ lông thú, quả thực hắn không dám lấy tính mạng của tất cả mọi người trong sơn trại ra để mạo hiểm.
“Đây chỉ là những năng lực mà chúng ta hiểu biết được về Tang Long, còn có những Tang Long khác mang thiên phú giết chóc còn đáng sợ hơn, nghe nói không chỉ xuất hiện ở Lê Hoa Câu của chúng ta, có một vài thành trấn ở Huyết Sắc đại địa cũng gặp phải tai ương.” Một thanh niên cao lớn trong đội tuần tra nói.
“Biết số lượng đại khái không?” Chúc Minh Lãng dò hỏi.
Đại thúc mặt đầy nếp nhăn, thanh niên đội mũ lông thú cùng với những người khác đều lắc đầu.
Rốt cuộc Tang Long có bao nhiêu, bọn họ cũng không đoán được, là sơn trại đầu tiên của Lê Hoa Câu bọn họ đã xây dựng phòng bị tốt nhất rồi, vậy mà còn tổn thất đến một ngàn người, mà những trại lớn khác còn tổn thương nghiêm trọng hơn, thậm chí bọn họ còn sống hay không cũng khó xác định được.
“Tình hình ở chỗ chúng ta còn tốt một chút, ít ra còn bảo vệ được nguồn nước, cũng có đủ lương thực, còn những trại khác… Chúng ta cũng không có cách nào giúp đỡ cho bọn họ.” Đại thúc mặt đầy nếp nhăn nói.
“Tộc trưởng, tộc trưởng!” Lúc này, một người nam nhân mặc áo da vội vàng chạy tới.
Đại thúc quay đầu lại, thấy sắc mặt của người này tái nhợt, theo bản năng ông lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng, xem ra lại có tin xấu!
“Các huynh đệ vận chuyển nước đến sơn trại thứ hai, e là đã xảy ra chuyện rồi, Tín Ưng của Canh Phong Nông bay trở về, toàn thân đều là máu.” Nam tử kia nói.