Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 334: Rồng của trật tự giả

Chương 334: Rồng của trật tự giả




Dịch giả: Băng Băng

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

Nhuận Vũ thành quả nhiên không phải người bình thường có thể tiếp quản.

Còn may từ trước tới giờ Chúc Minh Lãng không cảm thấy mình là người bình thường.

Tội Ác Chi Thành chỉ lệnh vừa ra đã tương đương với làm cho cố gắng của đám người Nhuận Vũ thành trong hơn một tháng này uổng phí.

Đừng nói là khôi phục dân sinh, bây giờ có thể làm cho Nhuận Vũ thành này không bị người khác trăm phương ngàn kế trực tiếp san bằng đã phi thường không dễ dàng rồi.

“Bị trật tự giả nhận định là Tội Ác Chi Thành thì thật sự không còn cách nào cứu được nữa sao?” Hồ Bách Linh hỏi.

“Chứ còn gì nữa. Nhuận Vũ thành vốn rất màu mỡ, xung quanh có thật nhiều núi bảo thạch, lại là con đường Nghê Hải thương lộ phải đi qua, linh mạch cũng không ít, dưới mắt Thần Phàm học viện tuyên bố bỏ qua, trật tự giả lại nhận định đây là Tội Ác Chi Thành, như vậy rất nhiều phe phái trở ngại thanh danh không nguyện ý cướp đoạt đối với Nhuận Vũ thành sẽ không cố kỵ gì xuất thủ, rất nhanh Nhuận Vũ thành sẽ bị chia cắt không còn thừa chút gì!” Hồ Xung Minh cực kỳ oán giận nói.

Nhiều khi, một chút du đãng lưu manh ở ngoài không đáng sợ, đáng sợ là tất cả dân chúng đều biến thành cường đạo, đây là một lực lượng không thể ngăn cản.

Thần Phàm học viện căn bản không cần tự mình động thủ, chỉ cần đưa ra mấy chỉ lệnh này, phán định Nhuận Vũ thành là Tội Ác Chi Thành, như vậy toàn bộ huyết sắc đại địa này sẽ nổi lên lòng tham, sẽ làm cho Nhuận Vũ thành vạn kiếp bất phục!

Cho nên cái này chẳng khác gì phán Nhuận Vũ Thành án tử hình!

“Tên trật tự giả kia không phải đang lạm dụng chức quyền sao?” Hồ Bách Linh nói.

“Hắn đang lợi dụng chức quyền, nhưng không phải lạm dụng chức quyền, trước khi chúng ta tiếp quản Nhuận Vũ thành xác thực nơi này đã có bị phán định là Tội Ác Chi Thành, chỉ là trật tự giả làm như không thấy đối với việc chúng ta càn quét hắc đạo, ác bá trong một tháng này.” Diêu quân sư nói.

“Một địa vực chí ít có hai trật tự giả, cũng không biết một trật tự giả khác là ai, nếu có thể đạt được công nhận của hắn, vậy Nhuận Vũ thành còn có thể cứu.” Hồ Xung Minh nói.

“Điều kiện trước tiên phải là hai trật tự giả quan hệ bất hòa, ý kiến không hợp.”

“Hay là chúng ta cứ dựa theo viện vụ Thần Phàm học viện nói, mỗi tháng nộp lên hai triệu kim?” Diêu quân sư nói nhỏ.

“Không thể nào, chúng ta mỗi tháng thu nhập mới bao nhiêu, hơn nữa còn cần dùng để kiến thiết thành trì, quản lý, phổ biến chính sách, lại càng không cần phải nói chiêu binh mãi mã rất hao phí tiền tài...” Hai huynh muội Hồ Xung Minh và Hồ Bách Linh đồng thời phản đối.

Một thành bang màu mỡ, mỗi tháng đều chưa hẳn có thể thu thuế đến hai triệu kim chớ nói chi là Nhuận Vũ thành hiện tại gặp cục diện rối rắm này, nếu ném tiền vào thì mấy ngàn vạn kim đều không đủ, lấy cái gì để mà giao phí bảo hộ cho Thần Phàm Học Viện?

Thần Phàm học viện bọn hắn còn chẳng giúp đỡ cái gì!

Thậm chí Hồ Xung Minh cũng hoài nghi, Thần Phàm học viện chính là cố ý lợi dụng chuyện Nhuận Vũ thành sắp bị phán định là Tội Ác Chi Thành doạ dẫm, dự định bóc lột những người có ý định trùng kiến Nhuận Vũ Thành này như bọn hắn.

Nếu không vì sao không một tháng trước không tuyên bố mà phải đợi đến khi Nhuận Vũ thành có khởi sắc mới nhảy ra.

Hơn nữa, dù cho thế lực tọa trấn đích thực có thể thay đổi.

Nhưng nhất định phải là thế lực có thể chân chính uy hiếp tại mảnh huyết sắc đại địa này.

Nếu thay đổi thành Chúc Môn tọa trấn, Chúc Môn ở huyết sắc đại địa căn bản cũng không có phân đường nào, cũng như không có một chấp sự nào.

Thay đổi thành Chúc Môn tọa trấn thì gần như không hề có chút tác dụng nào, cũng chẳng thể trấn nhiếp hay làm nên tác dụng bảo hộ nào cả.

Lúc ấy Ly Xuyên đại địa sở dĩ có thể được bảo hộ, một mặt là Diêu Sơn Kiếm Tông tham gia, một mặt khác là trật tự giả Chúc Tuyết Ngân đang giám thị.

Hiện tại, không nói đến việc trật tự giả phóng túng và làm khó dễ, thế lực tọa trấn còn trực tiếp đe doạ và tước đoạt, cục diện hoàn toàn là một mảnh bi quan!

“Còn tưởng rằng chúng ta có thể an tĩnh đến mùa xuân, nào biết được lập tức tuyệt cảnh lẫm đông.” Diêu quân sư thở dài một hơi.

Vấn đề thế lực, Diêu quân sư cũng không có biện pháp quá tốt.

Dù sao những thế lực lớn kia, cả đám đều xem mình là người tu hành, Tiên Nhân tương lai, Chúa Tể thế giới, hoàn toàn sẽ không để ý đông đảo chúng sinh!

“Tìm được trước một trật tự giả khác rồi nói sau.” Chúc Minh Lãng nói.

Nếu như Nhuận Vũ thành thật nhất định phải diệt vong, vậy hắn cũng không thể làm gì.

Dù sao ngay từ đầu Chúc Minh Lãng muốn chỉ là ấn thành chủ, đến lúc đó tự hắn đến Thần Phàm học viện trộm là được, sau đó hung hăng dạy dỗ Liên Phi Lăng và trật tự giả kia một trận.

Đương nhiên, còn nước thì còn tát, Chúc Minh Lãng sẽ không dễ dàng buông tay, dù gì thì mọi người cũng đã cực khổ cố gắng hơn một tháng, nương tử của mình còn đầu tư vào một triệu kim nữa, làm sao cũng không thể để tùy ý thượng vị giả chà đạp như vậy!

“Thế nhưng chúng ta cũng không biết một trật tự giả còn lại là ai, nói đi cũng phải nói lại, huyết sắc đại địa này cũng thật kỳ quái, tất cả mọi người đều biết có một trật tự giả là người của Thần Phàm học viện, nhưng thân phận của một trật tự giả khác thì cơ hồ không mấy người biết.” Diêu quân sư vẻ mặt đau khổ nói.

“Người Hồ gia các ngươi cũng không biết sao??” Chúc Minh Lãng khó hiểu nói.

Huynh muội Hồ gia lắc đầu, bọn hắn thật đúng là chưa từng nghe một tin tức gì về trật tự giả còn lại.

“Thần bí như vậy?”

“Ta hoài nghi ngay cả trật tự giả Diêm Quảng cũng không biết.” Diêu quân sư nói.

“Cộng sự, nhưng lại không biết thân phận người kia, chuyện này sao có thể?” Mọi người thương nghị đến giờ lại lâm vào tử cục.

Thân phận một khác trật tự giả không rõ, vậy thì không cách nào lật đổ định luận về Tội Ác Chi Thành.

“Ta... ta, có lẽ là ta biết đó…”

Lúc này, thiếu nữ Âm Linh sư Chi Nhu vẫn luôn ở bên cạnh im lặng nghe mọi người nói chuyện mở miệng nói, thanh âm nhỏ như muỗi.

Chúc Minh Lãng quay đầu lại nhìn thiếu nữ Âm Linh sư này.

Không thể nào.

Một trật tự giả khác chết rồi hả??

Nếu không vì sao nữ hài có thể trông thấy âm linh này lại biết chứ??

“Bà nội của ta đã từng nói với ta chuyện liên quan tới trật tự giả.”

Ánh mắt thiếu nữ Chi Nhu nhìn phía Lê Tinh Họa, hình như đang trưng cầu ý kiến của nàng mới dám nói.

Lê Tinh Họa cũng đoán được, chuyện này có thể có liên quan đến chuyện của trại Âm Linh sư, nếu đồng ý với nữ hài này, sẽ không nhắc lại đến chuyện trong trại Âm Linh sư, Lê Tinh Họa cũng hiểu rõ có mấy lời nàng không cách nào nói ra trước mặt mọi người.

Thế là Lê Tinh Họa mang nàng đến một bên, từ từ hỏi thăm chuyện liên quan tới một trật tự giả khác.

...

“Có một lần nãi nãi từ ngoài trở về rất bất an, cực lực ngăn cản một số người trong trại chúng ta chăn nuôi Tang Long, nàng nói với mấy tộc trưởng, trật tự giả đã nhận ra bí mật của Lê Hoa câu chúng ta, nếu chúng ta tiếp tục như vậy nữa rất có thể sẽ bị trật tự giả tru diệt.” Chi Nhu nhớ lại một ít lời của nãi nãi Sư Hoa.

“Vậy có biết trật tự giả đó là ai không?”

“Nãi nãi nói là ở Thanh Ngưu sơn, nàng nói mặc dù nàng không nhìn thấy bản tôn của trật tự giả đó nhưng đã tận mắt thấy rồng của trật tự giả, một ngân vĩ Tử Thương Long!” Âm Linh sư Chi Nhu nghiêm túc nói.

Lê Tinh Họa nhẹ gật đầu...

Có đặc thù rõ ràng, vậy tìm trật tự giả này sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Dưới mắt vẫn phải mau chóng tìm ra trật tự giả này, Thanh Ngưu sơn là một linh sơn ở trong Đồ quốc, đường xá không tính là quá xa xôi.

“Tử Thương Long ngân vĩ, đúng, đúng, Chúc Minh Lãng, long sủng mới ta đề cử cho ngươi, Ngân Vĩ Tử Long chính là chọn lựa tốt nhất, nhanh đi bắt đến thuần phục!” Cẩm Lý tiên sinh chẳng biết lúc xuất hiện từ nào, kêu lên với Chúc Minh Lãng.

“Đó là rồng của trật tự giả!” Mặt Chúc Minh Lãng tối sầm.

Huyết sắc đại địa có hai trật tự giả, không thể đều đắc tội cả hai được!

Tử Long, Cẩm Lý tiên sinh thì thầm rất nhiều lần, biểu thị Chúc Minh Lãng nhất định phải thuần phục một con Tử Long.

Bây giờ Cẩm Lý tiên sinh vừa nghe đến Tử Long thì líu lo không ngừng!

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch