Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 453: Tự mình dạy bảo

Chương 453: Tự mình dạy bảo




Dịch giả: Devil

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

Trận chiến cũng đã kéo dài một hồi.

Trên thân của Tiểu Dã Giao đã có một vài vết thương do bị cào trúng, hiện tại lớp da của nó không thế so sánh với da rồng cứng rắn như sắt của Tiểu Hắc Long, bị cào nhẹ một cái cũng có thể lập tức máu chảy như suối.

Chúc Minh Lãng vẫn giữ im lặng đứng nhìn.

Tiểu Dã Giao còn kiên cường hơn so với trong tưởng tượng, dù nó bị thương nhưng cũng không kêu cứu, kiên trì muốn dùng thực lực của mình để chiến thắng con Tích Thủy Yêu này.

Tích Thủy Yêu đang thi triển yêu thuật, nó phun ra một loại chất nhầy nước bọt từ trong miệng, chất nhầy này làm hành động của Tiểu Dã Giao trở nên chậm chạp.

Bất quá, Tiểu Dã Giao cũng biết dùng thuật ngự thủy, cái đuôi của nó quét qua, cuốn hết bùn trong vũng bùn lại, hóa thành một cơn sóng bùn chảy xiết, hung hăng vỗ về phía con Tích Thủy Yêu bốn trăm năm tu vi kia.

Khẩn trương thì khẩn trương, dù sao thì nó còn quá nhỏ, tâm trí cũng không cao.

Nhưng mà nó lại vô cùng thông minh.

Tiểu Dã Giao đang không ngừng bắt chước cũng như học tập kỹ xảo chiến đấu của những con rồng khác.

Nhất là con Hắc Giao trưởng thành của Lý Thiếu Dĩnh.

Tiểu Dã Giao đang học tập thủ đoạn của Hắc Giao, cho dù là tư thế phòng thủ, hay là phương thức tấn công, Tiểu Dã Giao đều đang học tập.

Nó dường như biết được trong những con rồng này, Hắc Giao là cùng một tộc với mình, nó có thể thi triển một số kỹ xảo đánh nhau, vậy thì mình cũng có thể…

Chúc Minh Lãng vốn dĩ định nói nhược điểm của Tích Thủy Yêu cho Tiểu Dã Giao biết, cũng như chỉ đạo nó làm thế nào để đối phó với loại Yêu Linh này, nhưng hắn lại phát hiện, Tiểu Dã Giao từ lúc mới bắt đầu khẩn trương ứng phó, đến chậm rãi thuần thục, rồi đến có thể trêu đùa Tích Thủy Yêu, dường như ngay lúc đó nó đã trưởng thành hơn rất rất nhiều.

...

Sau một trận đánh giết thì Tích Thủy Yêu hầu như đã bị diệt.

Nơi này không còn là sào huyệt của Tích Thủy Yêu nữa, cũng không trông thấy cấp bậc Ma Linh, lấy thực lực của bọn họ đi ứng phó thì cũng chẳng phải là chuyện khó khăn gì.

Hơn nữa bọn họ đều có mấy con rồng, đối phó với những Tích Thủy Yêu này, vốn cũng không cần xuất động Long Tướng, vừa vặn cũng có thể rèn luyện một số con Long Tử khác...

Tiểu Hắc Long có chiến tích rất hiển hách.

Nó diệt hết đám Tích Thủy Yêu, to to nhỏ nhỏ chắc hẳn cũng phải tầm năm mươi, sáu mươi con, thi thể cũng có thể lấp đầy một con đường cá nhỏ.

Chúc Minh Lãng cũng không lãng phí linh lực của mình đi thu thập những hồn châu này, dù sao đến sào huyệt Tích Thủy Yêu khẳng định sẽ có cấp bậc Ma Linh, đến lúc đó lại sử dụng, lấy được hồn châu có giá trị cũng cao hơn hẳn.

Tiểu Hắc Long rất có tố chất, sau khi giết chết tất cả Tích Thủy Yêu, còn tiện thể thanh lý chiến trường.

Nó kéo hết tất cả thi thể của Tích Thủy Yêu vào một chỗ, đắp lên, dường như còn đang khoe khoang chiến lực của mình với những con rồng khác!

Những con rồng khác quả thực giết ít hơn nó nhiều. . .

“Có bị thương không?” Chúc Minh Lãng hỏi.

Tiểu Hắc Long chuyển động đầu, nhìn một chút những vết thương nhàn nhạt kia trên người mình.

“Oh?”

Trầy chút da, cũng tính là bị thương sao?

Chúc Minh Lãng kiểm tra một lượt, phát hiện Tiểu Hắc Long quả thực rách một ít da, nhưng trong quá trình kiểm tra, mảng da bị rách của Tiểu Hắc Long lại từ từ liền trở lại...

Tốc độ tự lành cũng rất nhanh, đây là một trong những đặc tính của Cổ Long.

“Thể năng tiêu hao cũng không lớn.”

Sức chịu đựng cũng rất cường hãn, điểm này quả thực còn xuất sắc hơn Tiểu Thanh Trác.

Cảm giác Tiểu Hắc Long vừa mới làm nóng thân thể.

Nhưng lúc đó khi Chúc Minh Lãng mang theo Tiểu Thanh Trác đi đối phó những Tích Thủy Yêu này, Tiểu Thanh Trác sử dụng pháp thuật thường xuyên luôn cần phải nghỉ xả hơi và đồng thời bổ sung Ngô Đồng Linh Lộ.

Cho ăn một khối thịt Tuyệt Hải Ưng Hoàng, Tiểu Hắc Long hài lòng đứng ở bên cạnh Chúc Minh Lãng, chuẩn bị nghênh đón trận chiến đấu tiếp theo.

Chúc Minh Lãng rất hài lòng đối với hình thái hiện tại của Hắc Nha.

Nó và Tiểu Thanh Trác có thể nói là ai cũng có sở trường riêng.

Tiểu Thanh Trác hiện tại thì am hiểu pháp thuật.

Hắc Nha lại am hiểu đánh cận chiến hơn.

Chờ bọn chúng đều đến trưởng thành kỳ, phối hợp lẫn nhau, hẳn là có thể ứng phó với các loại tình huống.

“Sa sa sa.” Tiểu Dã Giao chậm rãi bơi ra từ trong vũng bùn, nó cật lực kéo lấy thi thể của con Tích Thủy Yêu kia.

Nhìn thoáng qua một đồi thi thể của Tích Thủy Yêu được chất lên thành đống ở bên cạnh, Tiểu Dã Giao hơi do dự.

Chúc Minh Lãng đưa bàn tay ra, bắt đầu tiến hành thải hồn nhưỡng châu với thi thể Tích Thủy Yêu mà Tiểu Dã Giao đã kéo về, rất nhanh một viên Yêu Châu năm trăm năm liền lơ lửng trên lòng bàn tay Chúc Minh Lãng.

Trước đó hắn không thải hồn nhưỡng châu với những Tích Thủy Yêu kia, một mặt là do Yêu Linh không đáng để Chúc Minh Lãng lãng phí linh lực, mặt khác là do Tiểu Hắc Long ra tay hơi nặng, hầu như vong hồn đều bị nát, thu thập lại cũng không có ý nghĩa gì.

“Là một con Tích Thủy Yêu năm trăm năm, chúng ta đã phán đoán sai rồi, còn tưởng là chỉ có bốn trăm năm...” Chúc Minh Lãng nói.

Tiểu Dã Giao chống thân thể lên, con mắt hẹp dài kia nhìn chăm chú vào Chúc Minh Lãng.

“Đây là chiến lợi phẩm đầu tiên của ngươi, có kèm theo thuộc tính thủy, rất có ít với ngươi.” Chúc Minh Lãng đút viên hồn châu Tích Thủy Yêu năm trăm năm này vào miệng của Tiểu Dã Giao.

Tiểu Dã Giao nuốt xuống, nhưng hình như nó vẫn còn có chút tự ti.

Đều là sinh linh vừa mới chui ra từ trong trứng, nhưng Tiểu Hắc Long không cần tốn nhiều sức đã diệt được một đám, nó lại dùng tất cả vốn liếng sức lực mới giết chết được một con.

“Có bị thương không?” Chúc Minh Lãng hỏi.

Tiểu Dã Giao giấu cái đuôi của mình ở trong nước, không dám lộ ra.

Chúc Minh Lãng đến gần một chút, thấy trên đuôi nó có một vết thương lớn, hình như bị cắn đến xương cốt, suýt chút nữa đã gãy mất.

Chúc Minh Lãng băng bó kỹ chỗ vết thương trên đuôi nó, lúc này Tiểu Hắc Long đi đến bên cạnh Tiểu Dã Giao, sau đó ngao ngao ngao kêu vài tiếng, giống như là nó đang giao lưu với Tiểu Dã Giao...

Tiểu Dã Giao nghe không hiểu nó nói cái gì.

Chúc Minh Lãng lại cười, phiên dịch cho Tiểu Dã Giao: “Hắc Nha nói với ngươi, lần đầu tiên nó chiến đấu, là bị một con Bạo Niêm hai trăm năm tu vi truy sát, may là có sự trợ giúp của Trạm Giao Long nên nó mới có thể giết chết con Yêu Linh kia, ngươi có thể dựa vào thực lực của mình mà đánh bại một con Yêu Linh năm trăm năm tu vi là đã rất giỏi rồi.”

Cặp mắt hẹp dài của Tiểu Dã Giao nhìn chăm chú vào Tiểu Hắc Long.

Tiểu Hắc Long toét miệng, lộ ra một hàng răng rồng đẹp đẽ, hiển nhiên, nó rất vui mừng chào đón người mới đến gia nhập vào tiểu đồng bọn.

Chúc Minh Lãng đang cẩn thận xử lý vết thương cho Tiểu Dã Giao, Tiểu Hắc Long liền bắt đầu khoa tay múa chân bắt chước theo, nó giới thiệu các đồng bạn khác cho Tiểu Dã Giao, nó còn dọa hù Tiểu Dã Giao, trong linh vực có một con Tang Long biến thể, là Long Vương thích ăn tiểu ấu long nhất, cực kỳ không dễ ở chung...

Chuyện Thiên Sát Long rất khủng bố, khiến cho Tiểu Dã Giao bị dọa đến sửng sốt một chút.

Chúc Minh Lãng giơ tay lên, đập cho Tiểu Hắc Long một cái thật mạnh.

“Đừng hù dọa nó, đi quanh đây nhìn xem có cỏ giải độc hay không, rồi nhai nát ra, sau đó bôi lên trên vết thương bị độc của nó.” Chúc Minh Lãng tức giận nói với Tiểu Hắc Long.

Tên nhóc này, thật sự ngứa da mà.

Mới vừa rồi còn là đại ca ca ấm lòng an ủi Tiểu Dã Giao, chớp mắt đã hù dọa người không hiểu chuyện rồi.

Thiên Sát Long đúng là không dễ ở chung, nó vốn dĩ không có bất kỳ giao lưu nào với Thương Loan Thanh Long, Tiểu Hắc Long, luôn có dáng vẻ bản Long Vương chỉ là ký túc ở chỗ này, mọi người sớm muộn cũng sẽ tách ra.

Nhưng dù là như thế, nó cũng chưa đến mức ăn ấu long.

Hẳn là không thích ăn.

Nếu như thích ăn, thì có lẽ Chúc Minh Lãng cũng sẽ có chút đau đầu, phải cách ly Thiên Sát Long sống đơn độc ở trong linh vực.

Rồng của Mục long sư, không có ràng buộc linh hồn lẫn nhau.

Cho nên quan hệ giữa rồng và rồng ở chung có hòa hợp hay không, thì phải xem bình thường Mục long sư tự mình dạy bảo bọn chúng thế nào.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch