Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 469: Giống con gà bệnh

Chương 469: Giống con gà bệnh




Dịch giả: Quăn quăn

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

"Ít hơn ngươi một trăm vạn kim, hẳn là hắn không lợi hại bằng ngươi." Lúc này tiểu nữ vương Cảnh Dụ thấp giọng nói.

Chúc Minh Lãng cười khổ, trong đầu vị tiểu nữ vương này chứa toàn những thứ gì vậy, có người làm so sánh như vậy sao?

Hắn là vì đào hôn mà bị treo thưởng.

Gia hỏa này là vì giết quá nhiều người, bị mấy ngàn người, trên vạn người trù tập đại lượng tài chính treo thưởng đầu của hắn.

"Người bên trên bức tranh này, là ngươi sao?" Hình Côn lại chất vấn một lần nữa.

"Hẳn là đúng đi. Ngươi làm một tử tù, sao lại có chân dung của ta trong tay?" Chúc Minh Lãng khó hiểu nói.

"Có người muốn ngươi chết, còn phải chết đủ rất thê thảm." Hình Côn thản nhiên nói.

"Nhất định là Nghiêm Tự, tên chó chết này cũng không khỏi quá ác độc, vậy mà để ma đầu này tới đối phó ngươi!" La Thiếu Viêm tức giận vô cùng nói.

"Các ngươi không biết sao, ở trong dạ dày của mỗi một tên tử tù đều có một cái trứng trùng, chỉ cần có tiếng địch vang lên, bọn chúng sẽ từ bên trong dạ dày chui ra ngoài, sau đó ăn sạch nội tạng của tử tù, vận khí tốt, thứ này sẽ ăn trái tim trước, tử tù sẽ chết ngay lập tức, vận khí không tốt, nó sẽ ăn gan, thận, phổi trước, người thì vẫn còn sống, cảm giác kia. . . Chà chà! Kỳ thật ta lại rất thích đám côn trùng trong dạ dày này, bởi vì chúng nó cùng ta rất giống nhau." Hình Côn nở nụ cười, lộ ra hàm răng đáng sợ.

Hình Côn rất hưởng thụ loại cảm giác đe dọa con mồi của mình này.

Trước kia, mỗi khi hắn giết một người, đều sẽ nói cho người kia quá trình giết chết hắn, quá trình này Hình Côn sẽ miêu tả vô cùng vô cùng cẩn thận cho đối phương, chỉ có làm như vậy đối phương mới có thể cho hắn nhìn thấy một mặt chân thật nhất, nhất hèn yếu trước khi chết.

"Ngươi nói là dung mạo ngươi giống một con giòi?" Chúc Minh Lãng mặt đầy kinh ngạc hỏi.

Tên ma đầu máu tanh này nói nhiều như vậy, còn tưởng rằng hắn sẽ nói ra một chút lời nói khiến cho người ta sợ hãi, nào biết được hắn nói là cái này.

Hình Côn đang đắc ý tự thuật đam mê giết người của mình nghe được câu nói này của Chúc Minh Lãng, khóe miệng không khỏi giật giật.

Ngươi mẹ nó có năng lực phân tích quái quỷ gì vậy!

Ý của bản ma đầu là ta cùng những tà trùng kia giống nhau, thích ăn nội tạng người!

Hắn giết người, chính là vì lấy nội tạng của bọn họ!

Ai lạo nói mình lớn lên giống một con côn trùng? ?

La Thiếu Viêm cùng Cảnh Dụ ở bên cạnh đã rất cố gắng nén cười, nhưng cuối cùng vẫn nhịn không được, bên trong bầu không khí khẩn trương đáng sợ như vậy, Chúc Minh Lãng làm sao có thể ra bài không theo lẽ thường như vậy đâu?

"Ngươi có lẽ còn chưa biết rõ, chọc giận ta sẽ phải hứng chịu kết quả thế nào!" Sắc mặt Hình Côn đã trở nên âm trầm đáng sợ, giống như một đầu mãnh thú dữ tợn khát máu!

"Vậy đến cùng ngươi muốn biểu đạt cái gì?" Chúc Minh Lãng vẻ mặt thành thật hỏi.

"Ta cuối cùng cũng hiểu người kia vì sao lại bắt ta phải cắt mất đầu lưỡi của ngươi." Hình Côn nói.

Đầu lưỡi tên gia hỏa này, nhất định phải cắt.

Nói xong câu đó, Hình Côn đã vọt lên.

Hắn nhìn như gầy yếu, trên thân lại bộc phát ra một cỗ lực lượng kinh khủng, cả người càng giống như một đầu sài lang hung thú.

Quanh thân Chúc Minh Lãng bay lên lên vô số lưỡi đao lông vũ màu trắng, những phong bạo Huyễn Linh vũ này giống như là lưỡi đao, dưới ý niệm khống chế của Chúc Minh Lãng hướng về phía ma đầu Hình Côn kia bắn phá.

Ma đầu Hình Côn căn bản không sợ, tựa hồ hắn có được một bộ thân thể cương cân thiết cốt, phong bạo Huyễn Linh vũ xẹt qua trên người hắn, ngay cả chút trầy xước cũng không có.

Chúc Minh Lãng phát hiện tên Hình Côn này cũng không phải tiểu nhân vật gì, thế là gọi Tiểu Hắc Long ra ngoài.

Tiểu Hắc Long từ bên trong Linh Vực xông ra, toàn thân cao thấp bao phủ một cổ hắc khí Hoang Cổ, nó giơ móng vuốt lên, hướng về phía tên Hình Côn này vỗ tới, móng vuốt ở giữa không trung bỗng trở nên vô cùng to lớn, giống như là một tòa núi nhỏ màu đen đánh về phía đại địa.

Ma đầu Hình Côn cũng cuồng dã đến cực điểm, hắn lại dùng nhục thân mạnh mẽ vô cùng cường tráng để ngăn cản trọng trảo của một con rồng.

Đại địa vỡ ra, ma đầu Hình Côn lại lông tóc không thương, hắn hé miệng đến, phát ra một tiếng ma hống, trong lúc nhất thời đầu tóc rối tung bỗng bay lên, khí tức huyết hồng dã tính lượn lờ ở trên người hắn, hóa thành khí tức của một con dã thú!

"Hình thú sư?" Chúc Minh Lãng nhìn tên Hình Côn này, rất nhanh đã biết được năng lực của hắn.

Tên Hình Côn này hiển nhiên là Thần Phàm giả, là một loại người tu hành vận dụng lực lượng dã thú.

Lúc này sau lưng của hắn xuất hiện khí tức hình thú chính là một đầu sài lang, có thể thấy được răng nanh, móng vuốt sắc bén, đồng thời phương diện tốc độ của Hình Côn cũng lập tức tăng lên rất nhiều.

Hắn tránh thoát công kích của Luyện Kim Hắc Long, muốn xông tới trước mặt Chúc Minh Lãng.

Chúc Minh Lãng đã sớm kéo dài khoảng cách, làm một Mục Long sư, hắn không cần thiết cùng Thần Phàm giả so nắm đấm ai cứng hơn.

Luyện Kim Hắc Long nâng lên long thối, hướng về phía đại địa đạp mạnh.

(Thối: chân)

Đại địa chấn động, một khối lại một khối trọng nham nhô lên cao cao, tạo thành một mảnh nham chướng đá lởm chởm, ngăn cản lại đường đi của Hình Côn.

Hình Côn đột nhiên mở rộng hai tay, khí tức dã thú quanh thân lập tức huyễn hóa thành một con ma điêu, mượn cái hình thú biến hóa này, hắn lập tức bay lên trên không trung.

Luyện Kim Hắc Long ngửa đầu lên trời, hướng về phía tên Hình Côn này phun ra long viêm đáng sợ.

Long viêm màu đen bạo liệt ở giữa không trung, giống như dung nham Hỏa Lang trong ao cuồn cuộn.

Hình Côn không thể không từ bỏ suy nghĩ công kích bản thể Mục Long sư, hắn lấy hai tay làm cánh, lướt đi đến chỗ cao của khu khai thác đá quặng mỏ.

Luyện Kim Hắc Long ở bên trong hầm mỏ, vì không tiện leo lên, nó liền dứt khoát đứng ở bên trong hầm mỏ, tiếp tục hướng về phía Hình Côn phun ra long viêm màu đen nóng hổi!

"Một đầu Hắc Long chủ cấp, cũng dám càn rỡ ở trước mặt ta?" Hình Côn cười lạnh.

Hắn biến hóa vị trí linh hoạt trên không trung, cũng tìm được khe hở long viêm, đột nhiên đáp xuống.

Ngay khi sắp phóng tới chỗ Luyện Kim Hắc Long, khí tức dã thú trên người Hình Côn lại phát sinh biến hóa, lần này khí tức dã thú kia lại huyễn hóa thành một đầu Viễn Cổ Cự Tượng, thể trạng to lớn, khí thế kinh khủng.

Cự tượng hình thú Hình Côn đem Luyện Kim Hắc Long chấn ngã xuống đất, đồng thời không ngừng lợi dụng thú tức chi thối giẫm đạp Luyện Kim Hắc Long.

Nhưng không chờ đến lúc Hình Côn đánh trọng thương Luyện Kim Hắc Long, quang huy vô cùng loá mắt hiển hiện trên không trung, một long ảnh Thương Loan hiển hiện, ngay sau đó là một thanh lại một thanh kiếm ánh sáng màu xanh dày đặc như mưa đâm xuống đại địa.

Hình Côn kinh hãi, lập tức huyễn hóa thành hình dạng một con chuột đồng, ở dưới quang ảnh chi kiếm màu xanh vô cùng lăng lệ này chạy trốn.

Hình Côn không thể tránh thoát tất cả, trên người hắn bị phỏng mấy chỗ, thật vất vả mới thoát đi khu vực đầy thanh quang kiếm ảnh này, lại bị một đoàn thanh mang hừng hực bao phủ do Thương Loan Thánh long đang lơ lửng phía trên đỉnh đầu của hắn, cũng thẳng tắp hạ xuống gây sát thương!

Thương Loan Thanh Long như một vòng diệu nhật rủ xuống, thanh quang liệt diễm huy hoàng đến cực điểm phóng ra từng tầng từng tầng, Hình Côn vốn định huyễn hóa thành hình thú một con Sơn Quy, nhưng rất nhanh Hình Côn phát hiện khí tức dã thú của mình bị thanh quang liệt diễm này xua tan, làn da cứng rắn toàn thân cũng bắt đầu nát rữa!

"A a! ! ! ! !"

Hình Côn bị thiêu cháy kêu thảm, khí tức dã thú cường đại quanh người hắn đã biến mất hầu như không còn, thân thể bị nướng cháy, bị thiêu nát, không ngừng lăn lộn ở trên mặt đất tràn đầy đá vụn.

La Thiếu Viêm kinh ngạc nhìn lên bầu trời, muốn nhìn rõ ràng long sủng này của Chúc Minh Lãng đến tột cùng là loại gì, sao lại cường hãn như thế. . .

Nhưng sau khi ánh sáng chói mắt ảm đạm xuống, long sủng kia đã bị Chúc Minh Lãng thu hồi vào bên trong Linh Vực, chỉ còn lại đầu Luyện Kim Hắc Long kia đang hướng về phía Sát Nhân Ma Hình Côn vô cùng thê thảm đạp xuống!

Đây không phải là ma đầu cùng hung cực ác, khiến nhiều quốc gia ở Nghê Hải cũng phải sợ hãi - Hình Côn sao?

Vì sao ở trước mặt Chúc Minh Lãng lại giống như một con gà bệnh vậy?

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch