Đôi cánh của Thiên Sát Long bỗng nhiên mở ra, thoáng chốc toàn bộ bầu trời trong xanh lập tức rơi vào hắc ám.
Ám tinh quỷ dị điểm đầy bầu trời, từng khỏa tinh mang lại đột nhiên từ bên trong không trung hắc ám trượt xuống, sau đó bay xuống vùng biển tưởng như bình tĩnh này.
Sát tinh chi lực của Thiên Sát Long Vương khoa trương đến cực điểm khiến cho đầu ác giao tu vi gần ba vạn năm kia phải kiêng kỵ, nó thấy được hắc ám trường tinh đang không ngừng rơi xuống biển, cũng nhìn thấy những viên hắc ám trường tinh kia vừa chạm đến mặt biền liền hóa thành một cái hố đen có thể đem tất cả mọi thứ chung quanh hút vào trong đó!
Rất nhiều hắc ám trường tinh rơi xuống liên miên thành một mảnh, cuối cùng tạo thành một cái Hắc Tinh động kinh khủng đến cực điểm, cũng đem hết thảy nước biển từ bốn phương tám hướng hút vào bên trong!
Hắc Tinh động vô cùng đáng sợ, ác giao kia du động trong nước biển cuồn cuộn, nó không ngừng lay động thân thể, chỉ cần tốc độ du động chậm một chút, lập tức sẽ bị Hắc Tinh động kia trực tiếp hút vào.
Ác giao cũng rất cường hãn, nó thấy tốc độ của mình bị nước biển kéo chậm, dứt khoát cũng không cố gắng thoát đi nữa, cái đuôi của nó bắt đầu khuấy động nước biển, có thể nhìn thấy vảy của nó phát ra ánh sáng lấp lánh, ở sâu trong hải dương một mạch nước ngầm tựa như một đầu hoang thú màu đen sống trong biển sâu, dưới sự điều khiển của ác giao hướng về phía Hắc Tinh động kia dũng mãnh lao tới! !
Hiển nhiên Hắc Tinh động cũng có cực hạn, không có khả năng đem cái nước của cả một vùng biển này đều hút vào.
Theo mạch nước ngầm kia va chạm chấn động, những đốm đen Hắc Tinh động cũng dần dần bị lấp đầy, năng lực đáng sợ của Sát Tinh Long lúc này mới bị hóa giải triệt để.
Chỉ là từ lúc mới bắt đầu Sát Tinh Long đã không hề trông cậy vào cái Hắc Tinh động này có thể hút lại một con ác giao ba vạn năm, nó khiến cho trung ương vùng biển này xuất hiện một cái không uyên to lớn, xa xa cho dù có nước biển đang chậm rãi bổ khuyết, cũng còn cần tới mấy phút.
Thiên Sát Long bay vào đến không uyên này, cặp mắt Tang Long của nó nhìn chăm chú vào ác giao ba vạn năm ở trong nước. . .
"Xoạt! ! ! ! ! ! !"
Đột nhiên, nước biển chung quanh không uyên kịch liệt tuôn ra khỏi động, giống như đang sức mạnh đáng sợ nào đó chưng nấu đến sôi trào.
Chín đầu cự giao từ mạch nước ngầm dưới biển sâu biến thành đột nhiên chui ra, bọn chúng tạo thành lồng khóa Cửu Cung, mạnh mẽ bao phủ trên đỉnh đầu Thiên Sát Long.
Thiên Sát Long huy động đôi cánh, trốn vào trong bóng tối hư không, lân vũ chỉnh tề huy hoàng lộng lẫy trên người nó lật qua lật lại, hóa thành một đầu long thú đen nhánh, hoàn mỹ dung nhập vào bên trong hắc ám lĩnh vực của nó.
Cửu Cung khóa của cự giao khia trói không được Thiên Sát Long, cuối cùng tự nhiên vỡ vụn thành nước biển, rơi trở về trong hải dương.
Mà con ác giao kia, mới vừa rồi còn du động ở phụ cận, lại đột nhiên nhìn không thấy tăm hơi, Chúc Minh Lãng ở trên lưng Thiên Sát Long cũng cảm giác không được khí tức củ con ác giao ba vạn năm này.
"Hình như nó không muốn đánh cùng ngươi." Chúc Minh Lãng nói.
Thiên Sát Long cũng không muốn buông tha bữa thức ăn ngon này, nó nhìn thoáng qua nước biển thâm thúy đen nhánh phía dưới.
Không có nhiều do dự, Thiên Sát Long thu hồi đôi cánh của mình, thân thể như rắn nước chui vào sâu trong nước biển, đồng thời lợi dụng cái đuôi thon dài linh hoạt của mình lặn về phía đáy biển!
Huyết điệp vũ lân của Thiên Sát Long tương đối đặc thù, nhất là lần trước sau khi uống xong máu của Tuyệt Hải Ưng Hoàng, vũ lân của nó tựa hồ có thể biến ảo ra các loại hình thái.
Khi vũ lân của nó bày ra chỉnh tề, thân thể nó trở nên bóng loáng như tinh ngọc, ở giữa mỗi một phiến vảy cơ hồ không có khe hở, tựa như một làn da hoàn mỹ nguyên vẹn.
Mà khi vũ lân của nó dựng đứng lên, trở nên cứng rắn như sắt thép, trong chiến đấu nó không chỉ có thể hấp thu huyết khí của kẻ địch đến bổ sung năng lượng của mình, năng lực phòng ngự, năng lực chống cự cũng sẽ tăng lên cực kì nhiều.
Những đấy chỉ là năng lực trước đó nó đã có được.
Hiện tại vũ lân của nó còn có thể chỉnh tề lật ngược lại, hóa thành một loại màu sắc u ám, đồng thời lớp vảy cứng rắn cũng bị thu hồi, lấy lông vũ mềm mại làm chủ, dạng hình thái này khiến cho nó trở nên tương đối linh hoạt, lông vũ mềm mại cũng giúp nó thích ứng nhanh chóng với hoàn cảnh chung quanh. . .
Vừa xuống dưới đáy biển, Thiên Sát Long liền đem lân vũ biến thành loại hình thái u ám này, dạng hình thái này của nó khiến nó nhìn giống như là một đầu u ám Du Long, dáng người thon dài tà dị đong đưa trong nước biển hỗn độn, lại không lộ ra chút nào kém cỏi nào so với khi bay lượn ở trên bầu trời.
Cánh chim đã thu nạp hoàn toàn, cũng dán thật chặt ở sau lưng, đồng thời cũng tạo ra một tầng bảo hộ hoàn mỹ cho Chúc Minh Lãng ở sau lưng.
Thiên Sát Long ở trong nước lại vẫn có thể tự nhiên hoạt động như vậy, điều này thật khiến Chúc Minh Lãng cảm thấy có chút ngoài ý muốn nhỏ. . .
"Đi theo nó, vừa vặn chúng ta phải đi đến một nơi rất trọng yếu." Tâm linh Chúc Minh Lãng cùng Thiên Sát Long câu thông.
Một mực hướng phía dưới lặnxuống, thân thể Thiên Sát Long giống như không hề nhận được lực cản, thủy áp dưới đáy biển sâu đối với nó mà nói cũng không tạo được ảnh hưởng bao lớn.
Trên thực tế, cũng không phải vì Thiên Sát Long là một con rồng toàn năng, vừa có thể chém giết trên không trung, lại có thể ngao du trong hải dương, mà là vì đáy biển âm u cơ hồ không có bất kỳ ánh sáng gì này, cái hoàn cảnh hắc ám băng lãnh này mới là bí quyết giúp Thiên Sát Long có thể hoạt động tự nhiên ở dưới đáy biển sâu.
Lúc này nó đang ở hình thái u ám, là hình thái giúp cho nó có thể tùy ý du động trong bóng đêm mà không phải vì nó có bao nhiêu quen thuộc đối với nước.
. . .
Đi theo con ác giao kia, Chúc Minh Lãng bắt đầu dùng linh thức của mình để cảm giác hoan cảnh chung quanh.
Nhớ lại thời điểm trước đó đến đây, linh thức củaChúc Minh Lãng có thể "Nhìn" thấy cũng chỉ là một chút hình dáng của vùng đáy biển này, thậm chí còn vô cùng mơ hồ, tựa như giữa màn đêm thăm thẳm nhìn một ngọn núi.
Nhưng lần này, bởi vì đã gọi ra Thiên Sát Long, Chúc Minh Lãng tựa hồ cũng có được tầm mắt hắc ám củaThiên Sát Long, đến mức hết thảy mọi thứ dưới đáy biển này, tự hắn cũng có thể thấy nhất thanh nhị sở.
Đáy biển trải một tầng dày nước bùn, ngọn hải nham tráng lệ vô cùng, một số sinh vật du đãng dưới đáy biển. . .
Thậm chí Chúc Minh Lãng còn có thể nhìn thấy ở nơi rất xa rất xa, đại khái ngay tại tại chỗ cực hạn của tầm mắt, có một đầu ma ảnh rất dài, nó đang lấy tốc độ nhanh hơn hướng về phía đáy biển càng sâu hơn bơi đi.
Đáy biển có một con dốc nghiêng, nghiêng về một hướng càng sâu hơn, Chúc Minh Lãng mơ hồ nhớ đến lúc ấy phụ cận địa mạch vết tích dưới đáy biển cũng là một cái sườn dốc cự đại, cho dù là bản thân hắn lúc ấy cũng chỉ có thể cảm giác được một cái hình dáng đại khái.
"Nó ở kia, đuổi theo!" Chúc Minh Lãng chỉ vào chỗ sườn dốc ở đáy biển nói.
Thiên Sát Long bơi về phía nơi đó.
Ở sâu dưới đáy biển, tốc độ của nó cũng không bằng đầu ác giao kia, đại khái đuổi một hồi thì đã không thấy thân ảnh ác giao kia đâu nữa.
Nhưng cũng may, đầu này ác giao này đã làm một chuyện tốt, đó chính là giúp Chúc Minh Lãng thành công tìm được địa mạch vết
tích dưới đáy biển!
Vùng đáy biển kia có vết đất lở, nhìn kỹ đúng là vết tích địa mạch mình muốn tìm, kia là một đầu khe hở địa mạch ở sâu dưới đáy biển, nước biển không cách nào thẩm thấu vào bên trong, nếu không tiến lên tìm kiếm một phen, thậm chí sẽ nghĩ lầm đây chẳng qua là một rãnh bùn sâu dưới đáy biển mà thôi.
"Tìm được rồi!"
Chúc Minh Lãng bảo Thiên Sát Long bơi về phía vết tích địa mạch.
Khẽ dựa vào gần nơi đó, Chúc Minh Lãng liền cảm thấy một loại nhiệt lượng, cho dù vết tích địa mạch vốn ẩn rất sâu rất sâu, nhưng lực lượng hỏa nhị vẫn đủ xuyên thấu qua tầng nham thạch dày dưới đáy biển, phát tán ra chung quanh nơi này.
Tiến vào địa mạch vết tích, đại dương vô tận liền ở trên đỉnh đầu, phía dưới này cũng không khó hô hấp giống như trong tưởng tượng, thậm chí không cần nín thở như khi đang lặn dưới đáy biển.