Chúc Minh Lãng liền buồn bực, ngươi thật muốn đi ra, vậy thì phá tầng kim loại dày đặc ngoài kiếm cho vỡ vụn ra là được mà, rõ ràng còn chưa hoàn thành thoái hóa cùng chập biến, vì sao phải gấp gáp muốn chui ra chứ?
“Kiếm Linh Long thuộc về Khí Linh, nếu nó muốn càng nhanh hoàn thành chập biến, tổ Phượng Hoàng chỉ sợ là không có tác dụng với nó, chẳng lẽ Kiếm Linh Long muốn là Hỏa Nhị địa mạch này? ?" Chúc Minh Lãng nảy ra một suy đoán lớn mật.
“Oong ~~~~~~~~”
Kim Khí Kiếm Bao đáp lại càng kịch liệt!
Thật đúng là vậy!
Nhưng mà đây chính là Hỏa Nhị địa mạch đấy!
Chúc Minh Lãng lo lắng vừa để Kim Khí Kiếm Bao này xuống thì còn chưa kịp hấp thu năng lượng của Địa Mạch Thần Hỏa này đã trực tiếp bị hòa tan!
“Không đúng, hỏa dịch yên tĩnh này vốn là dùng để rèn đúc, nói cách khác vật sống rất khó chịu được loại nhiệt độ cao này, nhưng một số khoáng thiết nhất tinh luyện trên thế gian không chỉ không bị dung hòa, mà còn có thể rèn luyện đến càng hoàn mỹ hơn!”
Sinh vật không thể đụng vào Hỏa Nhị địa mạch này, nhưng làm Khí Linh nên Kiếm Linh Long lại có thể!
Dưới hỏa lưu táo bạo thế mà lại giấu một bảo tàng như vậy, đây là Thần Hỏa Dịch mà kỹ nghệ bây giờ của Chúc Môn không thể nào có được, nếu như có thể vượt qua tầng chướng ngại này...
Chúc Minh Lãng lập tức mừng rỡ.
Lấy Kiếm Linh Long đã biến thành Kim Khí Kiếm Bao ra, Kim Khí Kiếm Bao này vậy mà tự mình chuyển động.
Kim Khí Kiếm Bao trôi dạt đến trên Hỏa Nhụy địa mạch, sau đó từ từ chìm xuống dưới.
Hỏa Nhị to lớn như cây, từng tầng từng tầng hỏa dịch chảy kia càng như một màn lửa đỏ tươi, lúc thì lại lượn lờ xung quanh Hỏa Nhị địa mạch, lúc thì lại hoàn toàn bao vây Hỏa Nhụy lại.
Kiếm Linh Long biến thành Kim Khí Kiếm Bao lại trực tiếp xuyên qua từng tầng từng tầng hỏa lưu táo bạo kia, thoáng chốc, một loại lực địa mạch cường đại hơn dần dần rung động, sau khi Chúc Minh Lãng nhìn thấy hỏa lưu táo bạo kia quét sạch bốn phương tám hướng ra phóng ra hỏa triều trí mạng, càng không dám do dự dù chỉ một chút, quay người trốn về phía sâu trong vết tích địa mạch.
Ở sau lưng, hỏa triều táo bạo, hủy diệt tràn ngập khắp nơi trong thế giới đáy biển u ám này, Chúc Minh Lãng là một người sống duy nhất ở nơi này, suýt nữa trực tiếp bốc hơi khỏi nhân gian!
“Kiếm Linh Long, dù sao thì ngươi cũng phải chú ý một chút chứ! !”
Chúc Minh Lãng vừa trốn, vừa mắng.
Kiếm Linh Long sau khi thoái hóa như là một con gấu con, cũng không để ý chút đến tình cảnh của chủ nhân.
Chạy chậm một chút thì Kiếm Linh Long đã thành cô nhi rồi!
Thế giới tràn ngập màu đỏ chói mắt, Chúc Minh Lãng ngay cả mắt cũng không mở ra được, chỉ cảm thấy chính mình là ở trong một ngọn núi lửa đang phun trào nham thạch nóng chảy.
Hỏa triều kia còn đang lan tràn, mà khe hở thật nhỏ ở địa mạch đều bị lấp đầy nham thạch, Chúc Minh Lãng cũng không biết chính mình chạy trốn tới chỗ nào, ở trong vết tích địa mạch này có không ít nhánh rẽ, có một số thông vào trong địa mạch dày đặc, có một số lại thông vào tầng nham thạch ở đáy biển, có một số thì là thông xuống tầng dưới chót của địa mạch càng sâu hơn.
Nói thế nào thì Chúc Minh Lãng vẫn rất lo lắng cho Kiếm Linh Long.
Nếu như nó đỡ không nổi xao động hỏa lưu kinh khủng này, chính mình chẳng phải là thành người đầu bạc tiễn người đầu xanh?
“Kiếm Linh Long, Kiếm Linh Long, nghe được thì đáp lại!”
Chúc Minh Lãng đang dùng Linh Hồn Ước để cảm ứng khí tức sinh mệnh của Kiếm Linh Long.
Linh ước không bị đứt gãy, đây là tin tốt, ít nhất thì Kiếm Linh Long không bị hòa tan.
Nhưng Kiếm Linh Long đang trải qua thoái hóa, nó cho dù là Khí Linh, đó cũng chỉ là Khí Linh còn bé, còn quá yếu ớt, nếu như bị trọng thương thì cũng sẽ có trở ngại rất lớn với đối trưởng thành trong tương lai.
Không phản ứng chút nào...
Ngẫm lại thì, Kiếm Linh Long cũng còn ở trong Kim Khí Kiếm Bao, ngay cả làm sao đáp lại nó cũng không biết.
...
Sốt ruột cũng vô dụng, chỉ có thể chờ đợi.
Linh ước không vỡ, Kiếm Linh Long liền còn sống.
Lần uy lực của xao động hỏa triều này càng kinh khủng, thậm chí đốt rất nhiều nham thạch trong địa mạch, con đường quay về đã bị nham thạch vỡ của địa mạch ngăn chặn hoàn toàn.
Chúc Minh Lãng đành phải đổi đường, nhưng mà Thiên Sát Long cũng không ở bên người, Chúc Minh Lãng dần dần đã mất đi tầm nhìn hắc ám của Thiên Sát Long, đi tới đi lui, lại bị lạc trong vết tích địa mạch phức tạp này.
Mặc dù cũng tìm được vết tích Hỏa Nhị địa mạch, nhưng những địa phương kia hoặc là đã sụp đổ, hoặc là trữ một lượng lớn thuốc nổ nhiệt độ cao đã lâu không tiêu tan, Chúc Minh Lãng bất đắc dĩ, chỉ có thể đi lung tung ở trong vết tích địa mạch.
Một bên khác, ở giữa Hỏa Nhị địa mạch, Kiếm Linh Long biến thành Kim Khí Kiếm Bao đã hoàn toàn đắm chìm vào giữa Hỏa Nhị này.
Sở dĩ gọi là Hỏa Nhị, là bởi vì những hỏa dịch yên tĩnh thần thánh kia như là từng chùm nhuỵ hoa to lớn, chen chúc cùng một chỗ, thật là lộng lẫy mỹ lệ, càng mang theo vài phần thần bí.
Mà Kiếm Linh Long cũng rất biết tìm vị trí thoải mái, toàn bộ Kim Khí Kiếm Bao của nó liền chui vào đến trong những Nhị to lớn này, giống như một con ong mật giảo hoạt, chính là chui đầu vào trong tâm hoa tỏa hương thơm khắp bốn phía, toàn bộ thân thể cũng không chui vào hẳn, từ bên ngoài nhìn vào nhuỵ hoa này diễm lệ đến rung động lòng người, thuần khiết không tì vết, khiến cho người ta thương tiếc không thôi, mà trên thực tế một con tiểu hoa tặc lại đang điên cuồng hút mật trong nhụy hoa, hút hết mật hoa hoàn mỹ nhất...
Tiểu hoa tặc này tất nhiên chính là Kiếm Linh Long!
Nó thậm chí coi địa mạch hỏa nhị này xem như là một cái ổ rèn luyện hoàn mỹ của chính mình, không có ý định về Linh Vực, dự định sống nhờ ở chỗ này.
Kiếm Linh Long trên thân ngưng tụ không biết bao nhiêu kiếm hồn cổ xưa, vết rỉ loang lổ, lại cùn lại hỗn tạp, nhưng rất nhiều bản thể cổ kiếm có bản chất vẫn là có tầng kim loại ở trên trải qua rèn đúc hoàn mỹ nhất của chú sư, chỉ là năm tháng khiến cho bọn chúng trở nên già nua.
Bây giờ trong Hỏa Nhị địa mạch này có hỏa dịch cường thịnh nhất, hoàn toàn là Thần Mật khiến bọn chúng trở lại thời thanh xuân toả sáng, chất gỉ căn bản là không chịu đựng được dạng nhiệt độ cao này, nhanh chóng bị dung hòa, mà tinh hoa chân chính của thân kiếm không chỉ có một lần nữa trở nên sắc sảo, trong lúc tôi lửa hoàn mỹ cường đại như vậy trở nên càng thêm huy hoàng thần thánh! !
Rất nhiều danh kiếm đang thức tỉnh, từng đường Thượng Cổ Minh Văn càng nở rộ trong rèn luyện hoàn mỹ này, trong Hỏa Nhị ẩn chứa năng lượng hỏa diễm khổng lồ lại đang bị Kiếm Linh Long biến thành Kim Khí Kiếm Bao hấp thu hết.
Hỏa Ngấn Kiếm, đây là một thanh kiếm liệt diễm.
Giờ phút này Hỏa Ngấn Minh Văn bị ma luyện đến cực hạn trong thời gian ngắn ngủi, thậm chí lập tức bốc hơi!
Lúc trước, sau khi đại chiến với Sát Tinh Long, Chúc Minh Lãng đã khơi dậy được minh văn của Hỏa Ngấn Kiếm, minh văn của Hỏa Ngấn Kiếm liền ảm đạm xuống, nhưng lần này sau khi bổ sung năng lượng xong đã no căng!
Kim khí có rất nhiều tầng, mỗi một tầng đều dường như là cấm chế cần phải dùng kinh nghiệm năm tháng dài đằng đẵng từng chút từng chút rút đi, là khí linh, chập biến của nó càng đặc biệt hơn...
Nó từ một thanh kiếm tuyệt thế thoái hóa thành một thanh thiết kiếm bình thường, nhưng mỗi một lần bài trừ một tầng cấm chế kiếm bao trói buộc, thân kiếm cùng phẩm chất của nó đều đang thay đổi.
Vốn dĩ đây sẽ là một quá trình chậm rãi, nhưng bởi vì có Địa Mạch Thần Hỏa đặc biệt này, khiến cho một tầng lại một tầng kiếm bao này dùng tốc độ khó có thể tưởng tượng phá đi.
Mỗi một lần kiếm phá kén, Kiếm Linh Long liền đạt được một lần rèn luyện hoàn mỹ nhất, thân kiếm của nó toả ra ánh sáng minh văn càng huy hoàng diễm lệ!
Thuế biến, rèn luyện, minh văn thức tỉnh, một tầng kiếm bao chậm rãi tróc ra, Kiếm Linh Long liền giống như là giao phó hồn cách cường đại hơn, từ phàm kiếm chuyển thành tuyệt kiếm, lại từ tuyệt kiếm hóa thành Thánh Kiếm, lại từ Thánh Kiếm phát triển thành Tiên Kiếm! !
Linh kiếm, chỉ là bất phàm, chỉ là trác tuyệt.
Tiên Kiếm lại là duy ngã độc tôn, dù không có người cầm kiếm, tự thân nó cũng có thể khinh thường thiên địa.