Vị đạo sư giám sát ngăn cản Chúc Minh Lãng lên đài trước đó nghe được lời nói của phó viện trưởng, lúc này mới bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Chẳng trách lúc mình hỏi đối phương xếp hạng bao nhiêu, hắn trực tiếp nói với mình là thứ nhất.
Nếu như có được tu vi thượng vị Quân cấp, thì toàn viện thật đúng là không có người có thể chống lại, không phải là hoàn toàn xứng đáng thứ nhất sao!
“Phó viện trưởng, ngài không quản chút nào sao, nào có dạng học viên như thế này tùy ý làm bậy sửa đổi quy củ của học viện chúng ta, như thế này khiến học viên khác còn biểu hiện ra thực lực của mình thế nào đây, hắn cố ý tới làm loạn sao?” Một viện vụ hơi bất mãn nói.
“Làm sao quản? Bạn học Chúc Minh Lãng cũng là dùng thực lực bá chiếm sàn khiêu chiến, hơn nữa hắn định quy củ, không phải ngược lại là đang cho những học viên khác cơ hội biểu hiện ra chính mình sao, không thì giống như Đồng Huy Sinh, Tống Lộc, đi lên không đến nửa phút đã bị ném bay cả rồng lẫn người hay sao?” Phó viện trưởng chòm râu bạc phơ tức giận nói.
Ở một bên, Hàn Quán cũng ngồi trên ghế, nàng nhìn thấy Chúc Minh Lãng đã khá bất ngờ, nhưng tỉ mỉ nghĩ lại, vị Chúc các hạ này sở dĩ ở lại Thuần Long học viện, đều chỉ là vì luyện long bảo bảo....
Nhưng mà bảo bảo Thương Loan Thanh Long, không khỏi cũng quá mạnh đi, trực tiếp đè ép mấy người được xưng là thiên tài toàn viện!
“Ta đi thử một lần đi, cũng không thể để hắn giương oai như thế.” Lúc này, một nam tử trẻ tuổi ngồi ở bên người Hàn Quán nói.
“Hàn Kha, ta khuyên đệ đừng làm như vậy.” Hàn Quán mở miệng nói.
“Không sao, ta sẽ liên thủ với mấy vị khác, tỷ xem bọn họ cũng rất không phục.” Hàn Kha chỉ tay về phía ghế cách đó không xa.
Ngồi chỗ đó đều là xếp hạng cao nhất toàn bộ Thuần Long cao viện, mỗi một người đều là đứng đầu, cho dù đi lại trong Cực Đình đại lục thì cũng được xưng là cường giả.
Thượng vị Long Quân, trong học viện đột nhiên xuất hiện một người có tu vi siêu cao như vậy, đúng là chưa từng nghe thấy, nhưng đối phương nhục nhã toàn bộ học viên của học viện như thế, thực sự quá phận.
Cho dù là liên thủ với những thiên tài khác, cũng không thể để hắn tiếp tục càn rỡ!
Không giới hạn người lên khiêu chiến.
Nếu như một đối một thì trong học viện đúng là không người nào đạt tới cảnh giới này của hắn, nhưng mà học viện quần hùng, chẳng lẽ còn đấu không lại đại ác nhân này??
Hàn Quán nhìn lướt qua, phát hiện mấy người xếp hạng trong top mười của học viện đều không hẹn mà cùng đứng lên.
Bọn họ sẽ không để cho một mình Chúc Minh Lãng vô cùng nổi bật như thế.
Nếu như bọn hắn liên thủ xử lý Chúc Minh Lãng, cũng như là thể hiện ra thực lực của mình cho thế lực Nghê Hải biết.
Quan trọng nhất chính là, với cái giọng điệu này không thể không tranh!
Hàn Quán thấy đệ đệ nhà mình Hàn Kha có thái độ kiên quyết như vậy, bất đắc dĩ thở dài một hơi, có lẽ là không khuyên can được.
“Hàn Quán, ngươi không coi trọng hơn mười thiên tài của học viện chúng ta sao?” Phó viện trưởng chòm râu bạc phơ hỏi.
“Phó viện trưởng, Thương Loan Thanh Long này của hắn cũng là long bảo bảo, vị cao nhân hiệp trợ chúng ta truy nã Nghiêm Trinh kia, chính là hắn. Hắn đến Thuần Long cao viện của chúng ta là để trải nghiệm cuộc sống...” Hàn Quán nói khẽ với Phó viện trưởng này.
Vị viện trưởng này cũng lập tức há to miệng, hai sợi râu bạc phơ rẽ ra ngoài.
“Vậy quả thực nên định lại quy củ một chút, quá không công bằng. Đối với những thiên tài tâm cao khí ngạo mà viện ta khổ sở mới bồi dưỡng được, một lần bị bại ngày hôm nay thôi nhất định sẽ trở thành ngày đen tối nhất trong viện chúng ta!” Phó viện trưởng chòm râu bạc phơ nói.
“Mong viện trưởng dựa theo quy củ mà hắn nói đi.” Hàn Quán cười khổ nói.
“Đúng, đúng, nên bảo vệ tốt đóa hoa của chúng ta.”
...
Một loạt thiên tài của học viện đã tụ tập, bọn họ hăng hái, định liên thủ thảo phạt đại ác nhân Chúc Minh Lãng.
Tu vi cao nhưng không thể ngông cuồng như thế!!
Nói gì cũng muốn đánh bại người này!
“Các bạn học, nếu như là cuộc chiến mở màn của toàn viện thì mỗi một học viên đều có cơ hội biểu hiện, không thể để cho sân khấu lớn này trở thành cuộc tranh đua giữa các học viên Quân cấp, cho nên ta cảm thấy đề nghị của bạn học Chúc Minh Lãng vô cùng hợp lý, từ giờ trở đi, không cho phép triệu hoán long thú Quân cấp trở lên chiến đấu!” Phó viện trưởng có chòm râu bạc phơ đứng lên, cất cao giọng nói với tất cả mọi người.
“Viện trưởng, ngài làm cái gì vậy, chẳng lẽ ngài cũng cảm thấy chúng ta liên hợp lại cũng không phải là đối thủ của hắn sao??” Hàn Kha nghe được thông báo này lập tức nóng nảy!
Dựa vào cái gì!!!
Đây là trận chiến mở màn của toàn viện, dựa vào cái gì mà đại ác nhân này nói một câu, liền phải đổi quy củ???
“Viện trưởng, chúng ta liên thủ vẫn có lực đánh một trận!”
“Đúng vậy, viện trưởng, đừng dung túng khí thế của hắn!”
Học viên thiên tài top mười bọn họ tức bực giậm chân, bọn họ đều đang thương lượng chiến thuật, sao mà viện trưởng trong lúc bất chợt liền đổi quy tắc!
Đại đấu trường này cũng không phải nhà Chúc Minh Lãng mở, hắn nói làm sao thì liền làm như vậy!!!
“Ta đã quyết định, tiếp tục giao đấu.” Phó viện trưởng chòm râu bạc phơ cũng không giải thích tốt, thái độ cường ngạnh, ngữ khí kiên định nói.
Hài tử à, viện trưởng ta đang bảo vệ các ngươi đó.
Không chừng quy củ này, đám người các ngươi mà chọc giận Chúc Minh Lãng thì phải đối mặt không chỉ là thượng vị Long Quân, mà có thể sẽ là một con --- Long Vương!!
Người ta đã rất điệu thấp, nếu gọi ra Long Vương, toàn bộ học viên không biết bao nhiêu người sẽ hoài nghi nhân sinh.
Đừng nói các học viên hoài nghi nhân sinh, phó viện trưởng cũng bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Nhìn xem người ta, ngọc thụ lâm phong, thanh xuân chính mậu!
Chính mình chòm râu bạc phơ này đều đã một nắm lớn, lại cũng không cao hơn tu vi người ta bao nhiêu....
Phó viện trưởng chủ trì đều lên tiếng, các viện vụ, cùng đám đạo sư cũng không dám có ý kiến gì khác, thế là quy củ liền phải thay đổi.
“Tất cả học viên ra sân, không được triệu hoán rồng Quân cấp!” Viện vụ cao giọng tuyên đọc quy củ mới.
“Là không được triệu hoán rồng Quân cấp trở lên.” Lúc này phó viện trưởng sửa lại một chút, ra hiệu viện vụ đọc sai.
Mặt viện vụ cùng đám đạo sư tràn đầy nghi hoặc không hiểu.
Cái này khác nhau ở chỗ nào sao?
Ánh mắt Phó viện trưởng đặc biệt kiên định.
Cái này khác nhau quá lớn!
Viện vụ cùng đám đạo sư cũng không nghĩ sâu, chỉ cho là Phó viện trưởng rất nghiêm cẩn với ngôn ngữ và quy củ.
Một lần nữa thông báo lại một lần, toàn trường đã có chút sôi trào.
Thật sự bởi vì một người mà trực tiếp sửa lại quy củ!
Chúc Minh Lãng này không phải quá bá đạo sao!!
“Đổi thật sao??”
“Từ nay về sau, trước hương án của ta chỉ treo một bức ảnh, sớm muộn đều phải bái ba lần. Chúc Minh Lãng, vĩnh viễn là thần của chúng ta!” Hồng Hào đã không nhịn được bắt đầu quỳ bái.
Có thể không cúng bái sao!
Nơi lớn như Thuần Long cao viện, đám người bọn họ chẳng khác gì một đám vô hình, có lẽ còn chẳng có dũng khí lên, mà Chúc Minh Lãng trực tiếp bao hết cả sân, khiến cho tất cả thiên tài đều thành vật làm nền!
Một nam nhân chói lóa mắt như thương khung liệt nhật, đây không phải thần thì là cái gì!
“Không phải là chúng ta hiểu quá ít về Chúc Minh Lãng chứ?” Đoàn Lam lâm vào suy nghĩ sâu xa.
Lúc quen biết Chúc Minh Lãng, Chúc Minh Lãng rõ ràng chính là một học viên vừa bước chân vào con đường Mục long sư, rất nhiều kiến thức về Mục long sư đều trống không.
Sao mà mới qua hơn một năm, hắn đã đạt đến loại trình độ bất khả tư nghị này!