Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 530: Linh vực tạo vật

Chương 530: Linh vực tạo vật




Dịch: Quăn Quăn

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

"Ngươi còn có cái năng lực gì tương đối đặc biệt không, những loại mà có thể dùng để biểu diễn cho ta xem ấy?" Chúc Minh Lãng đọc sách đến mệt mỏi, thế là hỏi thăm về Nữ Oa Long.

Nữ Oa Long rất tình nguyện hướng về phía Chúc Minh Lãng biểu diễn, thời điểm vừa rời khỏi địa mạch, nàng cũng vì tu vi bản thân quá thấp mà khóc rất nhiều lần. . .

"Na nha ~" Nữ Oa Long luôn yêu thích phun ra âm phù đáng yêu như vậy, nàng vươn ra một ngón tay nhỏ, chậm rãi chỉ về phía ngực Chúc Minh Lãng, chỉ vào vị trí trái tim của Chúc Minh Lãng.

Chúc Minh Lãng đang cảm thấy nghi hoặc, đột nhiên cảm thấy trong sát na ngón tay có chút lạnh lẽo này chạm tới, lập tức ý thức cả người không tự chủ được được mở rộng trước tầm mắt, bị quăng vào đến thế giới bên trong Linh Vực của mình!

Tại Vân Chi Long Quốc, sau khi Chúc Minh Lãng học xong linh tỉnh tụ khí, Linh Vực tựa như một tiểu thiên địa bị linh vận bao phủ, bên trong linh tuyền mưa móc ôn hòa tư dưỡng các long bảo bảo gác đầu ngủ vừa sâu vừa say.

Cùng những yêu ma màn trời chiếu đất tại dã ngoại, uống máu dính đầy lông so sánh, bọn họ quả thực quá hạnh phúc, chỉ cần nằm sấp ngủ ở chỗ này tốc độ tăng tiến tu vi so với những yêu ma kia phải nhanh hơn gấp trăm lần!

Nhưng Chúc Minh Lãng không rõ, vì sao ý thức của mình lại lập tức tiến vào bên trong Linh Vực, là Nữ Oa Long dẫn mình tiến vào trong?

Đột nhiên, dưới linh tuyền mưa móc, trong mảnh tiểu thiên địa rỗng tuếch này bỗng xuất hiện một khối nhổ nhưỡng, mỗi một hạt bùn sạch sẽ, Chúc Minh Lãng đều có thể nhìn rõ ràng, mà từng hạt mầm bắt đầu sinh trưởng từ bên trong thổ nhưỡng, bọn chúng giống như vết mực nước dưới ngòi bút của các họa sĩ, mới đầu đặt bút chỉ là một điểm, nhưng chỉ qua mấy lần tùy ý phác hoạ, đã khiến cho bọn chúng trở nên sinh cơ bừng bừng. . .

Cỏ cây trưởng thành từ dưới lớp bùn, qua không bao lâu, lại có một gốc lại một gốc Linh Thụ lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được mà điên cuồng sinh trưởng, chỉ trong lơ đãng bọn chúng đã phát triển cành lá rậm rạp, khiến cho Linh Vực của Chúc Minh Lãng nguyên bản cái gì cũng không có trở thành một Linh Vực sinh cơ dạt dào, không khác gì một mảnh linh tịnh thánh thổ!

Chúc Minh Lãng cảm thấy kinh ngạc.

Linh Vực của bản thân vốn rất phiêu miểu, nó trừ tác dụng có thể cung cấp cho long sủng một cái không gian nghỉ ngơi thoải mái dễ chịu, trên cơ bản sẽ không còn có tác dụng gì khác.

Không có thổ nhưỡng, không có cỏ cây, không có ánh nắng, nó càng giống như một cái mộng cảnh ôn hòa, hết thảy đều trống không, thật giống như một tờ giấy Tuyên Thành trắng tinh chưa vẽ gì lên, chỉ có linh khí tẩm bổ là chân thật nhất. . .

Nhưng Nữ Oa Long tựa hồ lại ban cho Linh Vực của Chúc Minh Lãng sinh cơ! !

Không chỉ là một mảnh thổ địa toàn bùn đất, mà còn có hoa cỏ cây cối!

Có hoa cỏ cây cối, sẽ có hương thơm cùng độ ẩm, thậm chí Chúc Minh Lãng còn nhìn thấy một dòng suối nhỏ uốn lượn chảy quanh, xuyên qua một gốc lại một gốc Linh Thụ cành lá rậm rạp, chảy xuôi từ bên trong vừa thổ nhưỡng mới mọc lên cỏ cây!

Nếu không nhận thức rõ ràng nơi này chính là Linh Vực của mình, Chúc Minh Lãng thậm chí cảm thấy Nữ Oa Long đang sáng tạo một cái tiểu thế giới.

Tay của nàng, giống như cây bút tạo vật, ở ngay bên trong tâm hồn của Chúc Minh Lãng phác hoạ ra cảnh tượng mỹ lệ nàng nhìn thấy mấy ngày nay, sáng tạo một mảnh nho nhỏ Tiên Linh cảnh thổ ngay ở bên trong Linh Vực của Chúc Minh Lãng. . .

Cho dù hết thảy mọi thứ bên trong tiểu thiên địa trong Linh Vực nhìn qua đều là bản đơn giản hóa của thế giới, nhưng năng lực này đã khiến cho Chúc Minh Lãng cảm thấy kinh ngạc!

Đây không phải là là ở sâu tâm linh của mình sáng tạo ra một tòa tiểu hoa viên sao? ?

Nếu so sánh Linh tuyền Linh Vực cùng Linh Vực như một vườn hoa này, quả thực thô ráp đến không thể lại thô ráp hơn!

"Ngao ~~~~~ "

Thiên Sát Long tỉnh, nó quay chung quanh một vòng, lập tức cặp đồng tử đen nhánh như màn đêm trừng đến cực lớn, lộ ra một tia kinh hoảng!

Có trong một cái nháy mắt, nó cho là mình ngủ mơ trở về tới thượng cổ di tích, chờ đến khi cẩn thận cảm thụ một phen nó mới ý thức được, mình vẫn còn ở bên trong Linh Vực của Chúc Minh Lãng.

"Ngao! ! ! !" Thiên Sát Long ngẩng đầu lên, trên mặt rồng tà tuấn mang thêm mấy phần thái độ chất vấn!

Mục long Sư, ngươi đang chơi đùa lung tung cái gì vậy, dọa bản Long Vương giật hết cả cửa mình!

"Cải thiện nơi nghỉ ngơi của các ngươi, cải thiện nơi nghỉ ngơi của các ngươi." Chúc Minh Lãng lúng túng giải thích.

"Ngao! ! ! !"

Thiên Sát Long biểu thị, Bản Long Vương nhất định phải ở một mình một nhà, nó không thích xã giao với những con rồng khác, nó thích thanh tĩnh, nếu bắt nó ở một cái ký túc xá tập thể, nó sẽ làm phản.

"Có thể cho Thiên Sát long một không gian tư nhân sao?" Chúc Minh Lãng hỏi.

"Na nha ~~" Không ngờ Nữ Oa Long lại rất khéo hiểu lòng người.

Nàng lại thi triển ra Linh Vực tạo vật chi pháp một lần nữa. . .

Thiên Sát Long lập tức cảm nhận được hoa cỏ cây cối chung quanh mình đang phát sinh biến hóa, ý thức được đây là một đại thần thông của Nữ Oa Long, Thiên Sát Long lập tức kêu thêm vài tiếng.

"Ngao ~~~~ "

"Nó nói nó muốn một Long Sơn bay lơ lửng."

"Ngao ~~~~ "

"Nó nói muốn trên sườn núi phải mọc đầy tinh thảo."

"Ngao!"

"Có thể tạo một bầu trời sao trên đỉnh đầu không?"

"Ngao! !"

"Sao ngươi không đòi thêm một đầu Thiên Sát Long mái làm ấm sườn núi cho ngươi luôn đi. . . A, đừng có mà đòi lung tung ngươi vẫn còn nhỏ chưa đủ tuổi, ta đã nói rồi mà."

. . .

Sau đó, Nữ Oa Long lại phân biệt dựa theo yêu thích của mỗi đầu long sủng, tạo một gốc thần thụ cao thẳng tới bầu trời cho Thương Loan Thanh Long, Thương Loan Thanh Long ở trên tán cây che khuất bầu trời kia làm ổ, thỉnh thoảng lại mở đôi cánh ra, lượn lờ vài vòng phía trên căn phòng mới của mình. . .

Đại Hắc Nha thích long huyệt, là loại hình mà ở trên mặt đất bằng phẳng, đột nhiên xuất hiện một tòa bảo sơn màu sắc không giống bình thường đột ngột mọc lên từ dưới mặt đất, mà trong cả tòa bảo sơn là long huyệt vô cùng trống trải, bên trong chứa đầy thạch anh, thủy tinh, kim cương đủ loại màu sắc. . .

Kiếm Linh Long lại không có nửa điểm nhu cầu đối với hoàn cảnh sống.

Nếu như có thể mà nói, nó hi vọng Linh Vực biến trở về dáng vẻ ban đầu là một mảnh không gian trống không đơn giản, nhưng nó cũng không bài xích cái Tiểu Long viên sinh cơ dạt dào này, dù sao nó vẫn luôn ngao du tự do tự tại bên trong thiên địa Linh Vực này, mệt mỏi thì sẽ lẳng lặng lơ lửng ở nơi nào đó, dù là khi nó ngủ thiếp đi cũng lộ ra một cỗ túc sát chi khí người sống chớ gần!

"Na nha ~~" Nữ Oa Long nói cho Chúc Minh Lãng, hiện giờ nàng sáng tạo những thứ bên trong Linh Vực đều chỉ là hư vật, cũng không thể mang đến cái gì cho Linh Vực của Chúc Minh Lãng, nhưng nếu như có thể tìm được đại địa thần thụ tương ứng, những Long Tê chi địa này có thể đề thăng tốc độ tu hành của đám Long Sủng bên trong Linh Vực của Chúc Minh Lãng.

"Linh tuyền của ta hiện tại. . . A, sao lại tăng lên đến gấp hai trăm lần!" Chúc Minh Lãng kinh hãi nói.

Tốc độ tu hành của Linh tuyền Linh Vực là hơn một trăm lần, nhưng sau khi được Nữ Oa Long tái tạo Linh Vực, vậy mà thoáng chốc đã tăng lên tới nhiều như vậy, trực tiếp đạt đến tốc độ hai trăm lần!

Ở bên trong Linh Vực tu luyện một ngày, tương đương với hơn nửa năm tu vi của những yêu ma kia!

Cái này còn gọi là bịa đặt giả tạo? ?

Linh tuyền Linh Vực biến thành hoa viên Linh Vực, mức độ tăng lên này không khỏi cũng quá rõ rệt đi!

Quả nhiên, Nữ Oa Long là tiên nhân. . .

Tiên thuật này thật không hợp thói thường!

Chúc Minh Lãng đã không biết phải dùng ngôn ngữ gì để hình dung phần vui sướng này!

Không nói những cái khác, chỉ cần cái điều kiện ưu việt này, suy nghĩ làm phản của Thiên Sát Long đều phải giảm mạnh, không chừng lại ở lâu thêm một hồi, muốn đuổi nó đi, có khi nó còn bám chặt lấy Long sơn tinh không nhất quyết không đi! !

"Rất lợi hại, tốt a!" Chúc Minh Lãng tán dương.

Nữ Oa Long nhẹ nhàng lắc lư long thân thon thả, lộ ra biểu cảm đặc biệt vui vẻ, nàng nói cho Chúc Minh Lãng, nàng cũng có thể sáng tạo cái thế giới bên ngoài này, chỉ là hiện tại pháp lực quá yếu. . .

Chúc Minh Lãng cảm giác trái tim mình có chút chịu không được, càng âm thầm thề, nhất định phải giăng lưới khắp Thiên Hạ bắt lấy tất cả Thần Cổ Ngọc Đăng!

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch