Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 547: Học kiếm pháp nhanh chóng

Chương 547: Học kiếm pháp nhanh chóng




DG:Vương Linh

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

Nhóm hoán ma sư mang một cái mũ màu đỏ tươi, ngay cả dung mạo cũng bị mặt nạ đỏ che khuất, bọn họ xếp thành một hàng đứng tại ngôi thạch đình ở sơn đạo trường cốc, bọn họ cùng nhau thi triển một loại hoán ma chi thuật!

Một mảng đỏ tươi đập vào mắt, trên thềm đá chỗ bọn họ đứng, trên ngọn cây, đều không biết vì sao mà bị dính một tầng huyết khí tức quỷ dị, âm u khủng bố, đồng thời lúc này giữa các hoán ma sư lại xuất hiện một sợi máu đỏ ràng buộc họ lại, khiến cho các hoán ma trận của họ liên kết lại với nhau, hợp thành một bức hoán ma đồ to lớn!

"Bọn họ đang liên hợp gọi ma, cho dù một hoán ma sư có tu vi thấp cũng có thể dựa vào số lượng người đông để gọi ra một ma vật cường đại hơn!" Diệp Du Ảnh thấy một màn như vậy thì lập tức nói với Chúc Minh Lãng.

Hơn hai mươi người hợp thành một tổ, người của Hoán Ma giáo ý thức được rằng những ma vật cấp thấp thì không có khả năng công chiếm được Bạch Thường kiếm tông, cho nên bọn họ mới cùng nhau gọi ma, gọi một con ma vật cường đại hơn cao cấp hơn để gia nhập chiến trường.

Huyết khí tức bắt đầu khởi động, dần dần một trận huyết vũ màu đỏ cổ quái phủ xuống cả trường cốc và rừng cây, trong sơn đạo từng cái từng cái hoán ma đại trận lần lượt xuất hiện, trong khu rừng bị nước huyết mưa xối đến đỏ rực, từng con ma rết khổng lồ từ trong hoán ma đại trận chui ra!!

Toàn thân huyết sắc ma rết được bao phủ bởi một lớp chập khôi đỏ gay, từng cái từng vảy cái lại mọc lỉa chỉa theo nhiều hướng khác nhau tạo thành một loại vảy trông như một bộ khôi giáp với những đầu móc câu sắc nhọn, chập khôi và những đầu nhọn đó võ trang cho ma rết từ đầu đến đuôi, chúng nó cuồng dã hung tợn, thân thể to lớn trong khu rừng quét ngang một cái, cả mấy cây đại thụ trăm năm tuổi cũng không chịu nổi mà đổ rạp!

Nhưng so với mấy con bò sát bò chậm chạp trong rừng thì mấy con huyết sắc ma rết còn sở hữu khả năng độn thổ qua núi vô cùng đáng sợ, mấy con ma rết tiến vào gần núi đá, ngay sau đó đất đá bay tán loạn, không bao lâu sau thì chúng nó đã vọt ra từ một vị trí khác trên ngọn núi!

Chúc Minh Lãng thoáng nhíu mày.

Biết độn thổ xuyên núi thì khó giải quyết rồi đây, hơn nữa mấy con ma rết này hiển nhiên là có trí khôn, chúng nó không giống với đám ma vệ thủy quái lúc trước, chỉ biết chen lên phía trước và đứng tụ tập lại với nhau vì thiếu ăn toàn, huyết khôi ma rết từ nhiều phía khác nhau tiến thẳng về phía kiếm trang, có mấy con thì chui từ mặt đất chỗ trường cốc đến, những con khác thì xuyên từ ngọn núi này sang ngọn núi khác, chúng đệ tử Bạch Thường kiếm tông nhìn thấy cảnh này thì không khỏi sắc mặt trở nên tái nhợt.

Đám huyết khôi ma rết này sợ rằng đã không thua gì với long chủ, long quân rồi, hoán ma sư cùng nhau thỉnh ma lại có thể ngay lập tức thỉnh ra nhiều con ma vật cao cấp như vậy, quả thực khó đối phó vô cùng!

"Hậu sinh, tính dùng vô kiếm chiêu đối phó với mấy ma vật xuyên sơn độn thổ này??" lúc này một vị lão giả râu tóc bạc phơ mở miệng nói.

Vị lão giả này tuổi tác đã cao, nếu không phải tông môn đang đứng trước nguy cơ bị đồ sát, phỏng chừng lão sẽ không hiện thân.

Tuy là trên lưng đeo theo một thanh kiếm nhưng thân hình ông ta gầy yếu, với bó tuổi như vậy thì căn bản không vung ra được kiếm uy chân chính, hơn nữa Chúc Minh Lãng có thể cảm nhận được khí tức của vị lão giả này rất yếu, hơn phân nửa là một lão kiếm sư bị trọng thương nên cuối cùng mới lựa chọn ở ẩn!

"Có chút phiền phức nhưng vẫn có thể đối phó được." Chúc Minh Lãng nói.

"Phi kiếm thuật của ngươi quá thô thiển, vừa mới học chưa biết quá nhiều kiếm pháp." lão giả tóc trắng nói.

Chúc Minh Lãng có chút kinh ngạc nhìn vị lão giả này.

Cư nhiên bị ông ta nhìn thấu.

Quả thật thì phi kiếm phái là do Chúc Minh Lãng mới học cách đây không lâu, sở dĩ có uy lực cường đại như vậy đều là nhờ sự đặc thù của Kiếm Linh long.

"Lão phu dạy ngươi một chiêu, ta tin tưởng với kiếm cảnh và ngộ tính của ngươi thì rất nhanh có thể nắm vững nó, sau khi nắm vững được rồi thì đối phó với mấy con ma rết này sẽ chỉ như chém giun dế mà thôi." lão giả tóc bạc hoa râm nói.

"Lão sư tôn, bây giờ mới học làm sao còn kịp, ngài trực tiếp thi triển kiếm pháp, nhanh chóng diệt hết đám ma rết này đi a!" một tên đệ tử có vẻ mặt cầu xin nói.

"Lão phu đã đến từng tuổi này rồi, dù cho có liều cái mạng già này thì cũng không thể phát ra uy lực bằng một phần mười của người trẻ tuổi." lão sư tôn tóc bạc nói.

Năm tháng vô tình không tha cho bất kỳ ai, ở cái tuổi trẻ trung hai mấy tuổi thì một mình lão sư tôn tóc bạc cũng có thể tàn sát cả đám ma giáo tạp hoán môn này đến không còn một mảnh.

Nhưng bản thân ông cũng hiểu rõ tình trạng thân thể của bản thân mình, tu vi suy yếu, bây giờ ông ta chỉ như một thể xác khô kiệt thông thường mà thôi.

"Lão tiên sinh, xin chỉ giáo." Chúc Minh Lãng nói.

Lâm Chung, Minh Tú, Diệp Du Ảnh và cả đám đệ tử của Bạch Thường kiếm tông đều muốn điên hết cả rồi.

Giờ phút này còn dạy kiếm pháp cái gì nữa!!

Hơn nữa loại kiếm pháp cường đại đến mức có thể phá núi phá đá thì ắt hẳn rất thâm ảo phức tạp, chí ít cũng cần mấy năm luyện tập a!

"Nhìn cái cọc gỗ kia đi." lão tiên sinh tóc bạc hoa râm chỉ về phía cái cọc gỗ gần nhất trong bãi đá luyện tập, đại khái chỉ cách hơn trăm mét, thông thường chỉ có học đồ mới dùng nó để luyện tập.

Chúc Minh Lãng bình tâm tĩnh khí, chuyên chú ngưng mắt nhìn mọi việc mà lão tiên sinh làm.

Lão tiên sinh chỉ cần liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra mình mới luyện tập phi kiếm thuật không bao lâu thì nhất định hẳn là một vị lão kiếm sư vô cùng cường đại, ông ta nguyện ý truyền thụ phi kiếm pháp của bản thân thì đó là điều không thể tốt hơn được nữa.

"Kiếm này gọi là Trấn kiếm, trấn áp hết thảy yêu ma yêu vật, kiếm này còn được gọi là Bách Mộ kiếm, kiếm như mộ, sâu tận tầng nham thạch, nhìn kỹ, nhìn kỹ-- Mộ Trầm kiếm!!!"

Thanh kiếm sau lưng lão tiên sinh mạnh mẽ rút ra khỏi vỏ, lão nhân mặc dù đã già nhưng kiếm lại vô cùng sắc bén, dường như mỗi ngày đều được tỉ mỉ đánh bóng bảo dưỡng qua, thanh kiếm kia ngự thiên nhập mây, sau khi ra khỏi vỏ liền hóa thành một luồng ánh sáng chói mắt bay vút lên trời, kiếm ảnh phút chốc biến mất sau tầng mây.

Lúc này ánh mắt của nhóm người Bạch Thường kiếm tông đều ở trên người vị lão tiên sinh này.

Số lần vị lão sư tôn này xuất hiện trước mặt mọi người không nhiều nhưng mỗi vị sư tôn vừa được tấn thăng đều vô cùng cung kính với ông ta, ông cũng chưa từng thu quan môn đệ tử cũng chưa từng có ai thấy ông ta truyền thụ nửa điểm kiếm thuật cho ai bao giờ...

Nhưng nhìn kiếm thế khi ông xuất kiếm thì lại phát hiện hoàn toàn không giống với những kiếm sư khác, rõ ràng tuổi đã cao sức yếu nhưng lại có một cỗ khí thế như thể có thể xuất một kiếm chọc thủng trời xanh, tâm khí cao ngạo tựa như long phượng bay lượn vờn trời, chỉ là tu vi, khí lực, sức lực của ông ấy lại kém xa cái cảnh giới này.

"Khí tập thân kiếm, niệm trầm đại địa, thiên bi thần mộ-- Mộ Trầm kiếm!!"

Tóc bạc phất phơ trong khoảng gió lặng, khuôn mặt già nua toát nên vẻ kiên nghị, trong đôi mắt phát ra ánh sáng rực cháy tựa như có thể phá tan tất cả bao gồm cả hạn chế của tuổi xế chiều!

Không nhìn thấy kiếm nhưng trên mặt cọc gỗ lại xuất hiện một cái bia mộ cực lớn, yên lặng trang nghiêm, khi nó khuếch trương thâm nhập vào trong đại địa thì lại tạo ra một đợt trầm xuống mạnh mẽ cùng cực, khiến cho cành cây, cát đá, chim chóc ở xung quanh bị đè xuống mặt đất, cỗ trầm khí kinh người vây quanh mộ bia trọng kiếm trên cọc gỗ khiến cho nham thạch trong phạm vị trăm mét xung quanh đều bị nghiền nát!!

Mặc dù chỉ mang tính biểu diễn nhưng uy lực của một chiêu Mộ Trần kiếm này lại khiến cho hết thảy thành viên trong Bạch Sơn kiếm tông phải há hốc mồm, vị lão tiên sinh này vốn là không thể vận dụng khí tức a, nếu có thể nắm vững được chiêu Mộ Trầm kiếm này thì cho dù chỉ là một kiếm sư có tu vi tử cấp thì sợ là tiêu diệt một thần phàm giả cấp tướng cũng không phải là nói chơi!

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch