Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 601: Thực lực của tộc môn đứng đầu

Chương 601: Thực lực của tộc môn đứng đầu




DG: Vương Linh

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

Có một gã mặc cầm bào với màu sáng kỳ dị đang đứng trên một tòa tháp cao trong nội thành Tuyệt Lĩnh thành bang, vóc người hắn cao gầy, sắc mặt u tối, đôi vành mắt tựa thần tiên nhưng con ngươi lại sắc bén đáng sợ như loài chim ưng.

Hắn ngẩng đầu lên, ngưng mắt nhìn vùng sét giới mới được thiết lập lại, trên mặt lộ ra vài phần hung dữ cùng tức giận!

Cư nhiên lại có người dựa vào sét dực mà độ kiếp phi thăng!!!

Càng ghê tởm hơn chính là, sét dực thiên chủng lại trở thành mệnh chủng phi thăng, tùy ý nó thao túng bài bố!!

"Ta muốn lột da nó ra, đánh tan hồn phách của nó, lấy long tâm của nó ra!!" tên đó gào lên, trên tay hắn cầm một thanh pháp trượng hình xương chim, vung về phía bầu trời.

Một gậy vừa vung ra thì cả khu rừng tuyết ngân sam trên cao tuyệt lĩnh bỗng chốc sôi sục hết lên, đưa mắt nhìn quanh tứ phía, lại phát hiện ra từ trong tàng cây từng con độc yêu điểu vọt vút bay lên!

Những con độc yêu điểu này có bộ lông vũ xinh đẹp, mỏ chim màu đỏ tươi, đáng sợ nhất là bộ móng vuốt của chúng, vô cùng tráng kiện, có thể dễ dàng nhổ tróc gốc cả những cây đại thụ to lớn!

Số lượng đám độc yểu điêu này vô cùng đông, chúng nó hợp lại tựa một con lốc cuốn lên từ đỉnh núi cao, sau đó nhanh chóng bay lên cao, bay về phía Thương Loan Thanh Hoàng long đang lơ lửng trên bầu trời!

Hơn nữa, đám ma long toàn thân trông như mỏm đá, hình thể như dãy núi cũng tụ tập lại với nhau, chúng nó hiển nhiên cũng không muốn buông bỏ quyền thống trị bầu trời cho nên mới muốn quyết đấu một trận sinh tử với Thương Loan Thanh Hoàng long!!

Tia chớp như đường nối giữa bầu trời, sét đánh xuống dày đặc tựa làn mưa xối xả, hỏa diễm tràn ngập trời đất, lúc Chúc Minh Lãng và Thương Loan Thanh Hoàng long đến được sau núi của Tuyệt lĩnh thành bang thì đã có vô số độc yêu điểu và cự lĩnh ma long ở đó nghênh đón họ, chỉ có điều là cho dù đám độc yêu điểu này có nhiều hơn nữa, thực lực cự lĩnh ma long có mạnh hơn nữa cũng không chịu nổi khi bị những đạo thiểm điện này quất trúng!

Thương Loan Thanh Hoàng long cứ thế bay thẳng một đường đến Tuyệt Lĩnh thành bang, đám độc yêu điểu này căn bản không có cách nào ngăn cản được, phàm là bất cứ con độc yêu điểu nào bay đến gần Thương Loan Thanh Hoàng long thì đều chỉ có hai kết cục, một là bị đánh thành vũng máu loãng, lông vũ bay phấp phới như tuyết rơi mùa hạ, hoặc là hóa thành hư không, không có một con nào may mắn sống sót được cả!

Cự lĩnh ma long lên tiếng gầm thét, chúng nó là loài sinh vật có thể hình thuộc hàng lớn trên không, chúng tựa như một tòa thành lớn đang di chuyển, trông nguy nga cường tráng vô cùng, khi đối mặt với công kích của tia sét chúng nó cũng có độ kháng cự nhất định, dù sao thì da thịt của chúng đều do đá tạo thành.

"Y!!!"

Thương Loan Thanh Hoàng long ngẩng đầu lên nhìn, đôi mắt màu thụ đồng hướng về phía màn mây mênh mông.

Đột nhiên, từ trong màn mây xuất hiện từng vòng xoáy, mây tản ra, sau đó một đạo lôi điện kinh hãi thế tục, như một cột trụ hủy thiên diệt địa giáng xuống.

Mà bản thân cột trụ hủy diệt thiên địa này đã có đủ năng lực làm nổ tung núi non rồi, thế nên lúc này đây khi nó đánh lên thân đám cự lĩnh ma long thì khiến cho bọn chúng tan tành đến tứ mã phanh thây!!!

Cự lĩnh ma long cũng không thể chịu nổi một kích!!

Trên lầu tháp trong thành bang, trên mặt tên điều khiển độc yêu điểu tràn đầy vẻ kinh ngạc, đám độc yêu điểu mà hắn tập hợp lại có thực lực đủ để cấu xé một con long vương thành trăm mảnh ấy thế mà khi đối mặt với Thương Loan Thanh Hoàng long, cả đám độc yêu điểu lại chẳng khác nào một đám hạc giấy vừa mỏng manh vừa yếu đuối cả, một lần chết cả mấy trăm con!!

"Cự lĩnh ma long của ta...Cự lĩnh ma long của ta..." tòa tháp bên cạnh, còn có một nam tử mặc ngân giáp, hắn hiển nhiên là một gã mục long sư, đám cự lĩnh ma long đi cướp đoạt quyền thống trị bầu trời đều là long thú của hắn.

Chỉ là, giờ phút này sắc mặt hắn trắng bệch, toàn thân co quắp, mỗi một con cự lĩnh ma long bị tiêu diệt đồng nghĩa với một đạo linh ước của hắn bị đứt gãy, nỗi thống khổ to lớn như vậy lại đến dồn dập cùng một lúc khiến hắn bị hành đến mức thê thảm.

"Người đó là ai??" trong lầu tháp, một gã toàn thân toát ra vẻ quỷ khí bức người lên tiếng hỏi, trên vai hắn khoác một tà áo bào, còn lại thì để trần.

"Sợ là mục long sư của Tử Tông Lâm."

"Dựa vào lôi dực thiên chủng để phi thăng độ kiếp, biến lôi dực trở thành lôi giới của bọn họ, đám người các ngươi phái tới để trông coi vùng lôi giới đều là phế vật sao!" tên khoác áo bào cất giọng âm trầm, tức giận nói.

"Chúng ta phải từ bỏ tác chiến trên không rồi, thiên lôi cường thế, những con rồng có tu vi dưới long cấp chỉ cần bị đánh trúng thì nhất định sẽ tan thành mây khói."

"Thống lĩnh, chúng ta có nên tiêu diệt trước đội ngũ tu hành đã cản đường công kích của chúng ta phía sau núi không?" một lão giả mặc bộ cầm bào của một sư trưởng lên tiếng hỏi.

"Tứ hùng giả, còn ai đang ở đây đợi lệnh?" vị thống lĩnh quỷ khí âm trầm hỏi.

"Nam Hùng Bành Hổ còn ở phía sau đợi lệnh." lão giả mặc bào sư trưởng nói.

"Nam Hùng, có đại tài tiểu dụng."

"Nhưng nếu bọn họ tập kích từ phía sau thành công thì chúng ta sẽ rơi vào thế bị động."

"Vậy thì nhanh chóng xử lý hết bọn chúng đi! Tốt nhất là cắt hết thủ cấp của bọn chúng, treo lên tòa tháp cao." thống suất quỷ khí âm trầm nói.

"Còn Thương Loan Thanh Hoàng long thì sao? Nếu không loại trừ con long vương đó thì sợ là chúng ta cũng sẽ rơi vào thế yếu."

"Không vội, con long vương này vẫn đang trong giai đoạn cường thịnh, trực tiếp đi khiêu khích sợ sẽ hao binh tổn tướng, cứ để người của Ẩn sương đảo kiềm chế nó trước đi, đừng để nó tới gần thành bang." thống lĩnh quỷ khí âm trầm nói.

"Kiềm chế, sợ đây cũng không phải là một việc dễ dàng a." lão giả mặc bào sư trưởng nói.

Thống lĩnh quỷ khí âm trầm lại không trả lời, ánh mắt hắn nhìn lướt qua vị thầy pháp mặc áo cầm bào đứng ngoài tháp, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên.

Dễ hay không dễ gì thì cũng là việc của bên Ẩn sương đảo, là tự bọn họ đánh mất quyền thống trị bầu trời đã cầm chắc trong tay thế nên con thanh long kia để chính bọn họ đến giải quyết đi!

Lại là một mảng tối đen như mực, nhưng lúc này đây không phải là trên núi nữa mà là trong tuyệt cốc thâm thúy, tất cả hồng trập độc long bay ra ngoài, chúng nó có thể dễ dàng bay xuyên qua các tầng độc chướng, trong quá trình cả đám cả lũ bay đi, chúng nó còn không ngừng thả ra các loại khói độc khác nhau, tràn ngập cả núi rừng, một số long thú đẳng cấp thấp khi hít phải loại khí độc này thì thân hình sẽ ngay lập tức lung la lung lay, té ngã trên mặt đất.

Hồng trập độc long, thực lực của đám sinh vật này nếu so ra thì còn đáng sợ hơn cả Manh long, hình thể của bọn chúng tuy rằng chỉ tầm ba thước, nhưng chỉ cần một con hồng trập độc long thôi cũng đủ để giết chết một quân sĩ dũng mãnh rồi.

Đám quân sĩ Ngân lĩnh trong lúc đang đánh nhau với nhóm Cự lĩnh bỗng nhiên lại trông thấy cả mấy trăm con hồng trập độc long từ trong Tuyệt cốc bay ra, khiến sắc mặt bọn họ bỗng chốc thay đổi!

Những con hồng trập độc long này sợ là đang muốn công kích bọn họ, để cho đại quân phát động tổng tiến công này của bọn họ không còn đường lui, nếu không nhờ có Thương Loan Thanh Hoàng long chiếm được quyền thống lĩnh bầu trời thì không biết trong bọn họ có bao nhiêu người sẽ phải bỏ mạng dưới độc móng vuốt rồi.

"Chủ của con thanh long đó là ai??" Hoàng Võ Hầu, trưởng lão Tử Tông Lâm, Đại Chu tộc Chu Hiền đang đứng trên sống lưng của một con Hạt long.

Xung quanh bọn họ là hai vạn nỏ quân cường thế, chỉ sợ là kẻ địch nào muốn đến gần bọn họ thì đã bị nỏ quân bắn chết trước rồi!

"Có người báo lại, đó là Chúc Minh Lãng." một gã thần phàm giả có đôi cánh chim ưng nói.

"Minh Lãng... Chúc môn Chúc Minh Lãng???" Đại Chu tộc Chu Hiền chứ tưởng như mình nghe nhầm.

Con Thương Loan Hoàng Thanh long mà chỉ dựa vào sức mạnh một mình nó đã xoay chuyển được thế cục, chế ngự bầu trời Ngân Lĩnh, chính là rồng của Chúc Minh Lãng??

Lúc này, thiếu niên tên Minh Quý mang theo khuôn mặt vẫn còn chút sưng vù xoay đầu lại nhìn Chu Hiền hỏi: "Sao ngươi nói tên Chúc Minh Lãng này là một tên mục long sư tay mơ??"

"Từ lúc nào mà Chúc môn lại có một tên mục long sư cường đại như vậy?" Hoàng Võ Hầu cũng mang vẻ mặt kinh ngạc nói.

Nếu như trận chiến dịch này có thể thắng lợi thì người có thể xoay chuyển được thế cục sẽ lãnh công đầu a, với tình thế hiện tại, muốn xoay chuyển thế cục thì không những cần có tu vi cao mà còn phải khống chế được thiên lôi nữa...

Lúc đầu khi bắt đầu tiến công, thiên lôi không biết đã đánh chết bao nhiêu long thú, mặc dù trong quân đội cũng không ai dám nhiều lời thế nhưng hẳn là ai cũng hoài nghi có phải là người của Tuyệt Lĩnh thành bang nhận được sự trợ giúp của thần linh hay không, bằng không thì sao thiên lôi lại chỉ đánh bọn họ?

Mà bây giờ thế cục thực sự thay đổi rồi.

Thiên lôi chỉ đánh người của Tuyệt Lĩnh thành bang, chỉ cần bọn họ dám bay đến một độ cao nhất định nào đó sẽ lập tức hóa thành hư không, long thú bên phía Ly Xuyên lại không bị hạn chế, có thể tự do bay lượn trên không trung!

Cục diện bế tắc công kích Ngân lĩnh đã hoàn toàn bị đánh vỡ, sĩ khí dâng cao!

Trong một cuộc chiến, phá tan mấu chốt cuộc chiến là một điều vô cùng quan trọng, Chúc Minh Lãng là nhân vật bậc nào mới có thể dựa vào sức một mình hắn phá vỡ tử cục chứ??

"Ha ha, người đó chính là công tử duy nhất của Chúc môn." có người mở miệng nói.

"Công tử duy nhất của Chúc môn? Con của Chúc Thiên Quan sao?" Hoàng Võ Hầu càng thêm phần kinh ngạc.

Không phải là tôn trưởng giả cung phụng của Chúc môn??

Đây chính là thực lực của tộc môn đứng đầu lục đại tộc môn sao??

Lúc này, ánh mắt của Hoàng Võ Hầu không khỏi rơi lên người Đại Chu tộc Chu Hiền.

Toàn thân Chu Hiền có chút không được tự nhiên.

Ánh mắt này của Hoàng Võ Hầu như thể muốn nói: cũng là công tử duy nhất trong lục đại tộc môn, sao Chu Hiền ngươi không có chút cảm giác tồn tại nào trong trận chiến này vậy?

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch