"Cơm trưa của các ngươi đã đến, cố gắng mà hưởng thức đi!"
Trên lầu tháp quân lũy, thống soái Tuyệt Lĩnh thành bang hất lên một nửa áo choàng, lộ ra một nửa thân thể giơ hai tay lên, ở trên cả tòa thành bang hô to một tiếng.
Tiếng nói của hắn truyền đi rất rất xa, mà cả tòa thành cũng vào thời điểm phát ra tiếng nói này thì đột nhiên bắt đầu rung chuyển, giống như là phía dưới thành bang có một con quái vật khổng lồ, nó đang nâng lên cả tòa thành bang!
Phía dưới thành bang cũng không có bất kỳ sinh vật gì, mọi người rất nhanh đã phát hiện thứ khiến cho cả tòa thành Tuyệt Lĩnh này đung đưa lại là những pho tượng khổng lồ phân bố ở các khu vực khác nhau trong thành bang!
Những pho tượng kia sống lại, bắt đầu chậm rãi chuyển động thân thể, bọn chúng từ từ nâng chân lên, mỗi một pho tượng đều có thể so với một tòa gác cao nguy nga, cùng so sánh với những cự lĩnh tướng lúc trước, thì những tượng đá này sống lại mới thật sự là Tuyệt Lĩnh cự nhân! ! !
Số lượng tượng đá bên trong thành bang rất nhiều, bọn chúng từ đứng im đến hoạt động, lại từ trạng thái hoạt động nhanh chóng tiến vào cơn cuồng bạo khát máu.
Tượng đá cự nhân hung hăng chà đạp những người đến từ Ly Xuyên, đừng nói là binh lính tinh nhuệ, cho dù là người tu hành cũng không chịu nổi đám tượng đá cự nhân này giẫm đạp!
Hàng trăm hàng ngàn cự tượng bắt đầu tàn sát, bọn chúng vô cùng cường đại, ngay cả một kích toàn lực của cường giả vương cấp cũng không thể làm bọn chúng trọng thương, có lẽ đối với Mục Long sư cùng Thần Phàm giả có tu vi cao một chút mà nói, bọn chúng có chút vụng về, không cách nào uy hiếp được tính mạng của bọn họ, nhưng với đội ngũ tu vi thấp, còn có những quân vệ, các tướng sĩ, lại không khác gì tử thần giáng lâm! !
Gió lạnh gào thét, Tuyệt Lĩnh thành bang đứng sừng sững giữa dãy núi màu bạc bằng phẳng, bên trên biển người như sa mạc, tầng đất cát chậm rãi lưu động bên trong gió mạnh, tượng đá lại trở thành một tòa nham thạch to lớn, không hề nhúc nhích.
Lực lượng cách xa quá lớn, càng ngày càng có nhiều người chết thảm dưới sự chà đạp của bầy cự tượng thành bang này, mọi người không biết đây là loại năng lực nào, lại càng không biết nên dùng biện pháp gì để giết chết bọn chúng, ngay cả cường giả các thế lực lớn đều thúc thủ vô sách đối với đại quân cự tượng đang tùy ý đồ sát đám quân Ly Xuyên.
Trong thành, một đầu cự tượng gầm thét, đang không ngừng cuồng bạo đấm đá lung tung trên mặt đất, quân vệ trên mặt đất thuộc về đội của Trịnh Du, áo giáp của bọn hắn có màu nâu đen.
So với quân đội khác đang bị giẫm đạp đến mức hỗn loạn thì có chút khác biệt, Hắc Hạt Quân Vệ do Trịnh Du thống lĩnh vẫn như trước gặp nguy mà không loạn, đồng thời bọn hắn lợi dụng chiến thuật phân nhánh, dẫn dắt một tên cự tượng cuồng bạo vào bên trong cạm bẫy, rồi đánh nát tên cự tượng này.
Chiến thuật này rất đơn giản, ngay vào lúc cự tượng đang đuổi giết một đội ngũ, thì trên đường trốn chạy đội ngũ đó sẽ tách ra làm hai đội nhỏ, nếu như cự tượng chọn một đội trong đó để truy sát, thì lại tiếp tục chia ra thành hai nhóm, rồi chạy trốn dọc theo các phương hướng khác nhau.
Cứ như thế mỗi một lần cự tượng suy nghĩ chọn lựa một mục tiêu, kỳ thật đều sẽ bị quấy nhiễu phân tâm, tốc độ cũng không khỏi chậm lại, xác suất thành công bắt được một đội ngũ trong đó là rất thấp, cho dù cuối cùng có một đội nhóm không thể trốn đi đâu được, thì số lượng tử vong cũng là số ít.
"Những đội quân khác quá phân tán, Kỳ trận của ta không cách nào bao phủ đến chỗ bọn hắn, mà ở hướng Đông Nam, hướng Bắc đều có bốn con cự tượng làm kẹt chết đầu mối then chốt của Kỳ trận." Trịnh Du đứng ở trên chỗ cao, phát hiện phương pháp tách quân đội ra là một cách rất hay.
Kỳ trận của hắn có thể bao trùm trong phạm vi mấy dặm, dù sao chiến thuật phân nhánh này là một trận pháp vô cùng đơn giản, dựa vào dạng trận pháp này Trịnh Du có thể dùng thế cuộc của mình mà dẫn dẫn càng nhiều quân sĩ từng bước đối phó với những cự tượng này.
Ngay vào lúc Trịnh Du phiền muộn suy nghĩ mình nên kỳ binh bố cục như thế nào, thì một con long sủng lam sắc hỏa diễm uy vũ đang giết tới qua đây từ bên trong thành, mà người cưỡi trên lưng con Hỏa Kỳ Lân Long này lại là người cực kỳ quen thuộc!
"Chúc huynh! !"
Trịnh Du vội vàng thi triển Kỳ pháp, lấy tinh quỹ hư ảnh chỉ dẫn Hỏa Kỳ Lân Long hướng về chỗ mình.
Chúc Minh Lãng rất nhanh đã phát hiện ra sự dẫn dắt của kỳ trận đặc thù này, thế là thuận theo hư ảnh bàn cờ giết tới chỗ Trịnh Du đang đứng.
"Chúc huynh, xin hãy hiệp trợ ta, đại quân phân tán, các tướng lĩnh không có phương pháp ứng phó với cự lĩnh tượng đá, mấy đầu mối then chốt trên bàn cờ của ta bị tượng đá làm trở ngại, theo thứ tự là bốn tên cự tượng..." Trịnh Du cũng không nói nhiều lời nhảm, lập tức nói cho Chúc Minh Lãng biết ý đồ của mình.
"Được, Thiên Sát Long, Tiểu Thanh Trác, các ngươi chia ra đi theo 2 hướng Đông Nam và Bắc, diệt Tuyệt Lĩnh tượng đá nơi đó, chú ý trong thân thể những tượng đá này đều có một con Địa Ma sống nhờ, nhất định phải giết chết nó trước." Chúc Minh Lãng nói với Thanh Long bên trái và Sát Long ở bên phải.
Hai long hộ giá, lại có Kỳ Lân Long mở đường, dọc theo con đường này Chúc Minh Lãng đã giết chết vô số địch nhân, thi thể chất lên đoán chừng cũng tương đương với một ngọn núi, lại càng không cần phải nói còn có Đại tướng lĩnh thành bang giống như Nam Hùng Bành Hổ, lão nô thủ vườn!
Thực lực Địa Tiên Quỷ hơn xa những tượng đá trong thành bang này, lấy thực lực của Tiểu Thanh Trác cùng Thiên Sát Long, giải quyết hai con cự tượng cũng sẽ không gặp nhiều khó khăn, chỉ là số lượng cự tượng rất nhiều, cũng không biết vùng đất bên trong thành bang này có nuôi bao nhiêu Địa Ma khâu, những cự lĩnh tướng kia, những Cự Ma tướng kia, còn có cả cự tượng thành bang sống lại kia, đều là do những Địa Ma khâu này tạo ra!
Nhất định là cả tòa Tuyệt Lĩnh thành bang này hiểu được Tuế Nguyệt sóng đã đến, cũng hiểu được làm thế nào lợi dụng ân huệ hoàn mỹ nhất của Giới Long môn, bọn chúng trắng trợn bồi dưỡng loại Địa Ma khâu này, khiến cho trong lúc đối chiến bọn hắn có thể thu hoạch được sức mạnh lớn gấp mấy lần, mấy chục lần so với trước kia.
Nếu có biện pháp có thể một mẻ hốt gọn Địa Ma khâu bên trong mặt đất này, thì cường giả chân chính của Tuyệt Lĩnh thành bang này cũng chỉ còn lại mấy người bát lão tứ hùng song sát mà thôi.
"Đến tột cùng bọn chúng bồi dưỡng ra bao nhiêu Địa Ma, nếu ngươi nói bộ tộc trong Tuyệt Lĩnh thành bang này là minh tộc phản bội các ngươi, chẳng lẽ nuôi địa ma cũng là tuyệt chiêu của minh tộc các ngươi?" Chúc Minh Lãng quay đầu lại hỏi thăm thiếu niên Minh Quý.
Thiếu niên Minh Quý mệt mỏi thở hồng hộc, hắn lại không dám mất dấu Chúc Minh Lãng cùng Nam Linh Sa, vì có thể sống sót thật sự là ngay cả khí lực bú sữa mẹ cũng đều đã vận dụng.
"Minh... Minh Thần tộc!" Cho dù chạy mệt sắp chết rồi, Minh Quý vẫn không quên nhắc nhở Chúc Minh Lãng, hắn là người thượng giới cao quý, là hậu duệ của thần, chờ sau khi thở hổn hển một hồi, hắn mới lấy hơi nói tiếp. "Minh Thần tộc chúng ta chính là đại diện của thượng giới, làm sao có thể nuôi loại đồ vật buồn nôn bẩn thỉu này, bên trong hệ thống tu luyện huyễn thể có rất nhiều chi nhánh, hình thú, võ tu, thể tu... Duy chỉ có loại ký thể tà tu này là bị chúng ta vứt bỏ cùng thảo phạt, nếu không Minh Thần tộc chúng ta vì sao lại muốn tiêu diệt những thứ rác rưởi này?"
"Vậy là do Minh Thần tộc các ngươi không có thanh lý môn hộ triệt để, khiến cho bọn chúng chạy đến nơi đây gây tai họa cho người khác?" Chúc Minh Lãng nói.
"Hừ, chuột trùng tự có cách sống bẩn thỉu của bọn chúng, hằng năm nhất định là bọn chúng đều tiến hành huyết tế cơ thể của mình, làm cho thân thể của mình trở nên thích hợp cho những con Địa Ma kia trú lại, cùng Địa Ma trong thân thể hình thành một loại trạng thái cộng sinh cùng tồn tại." Thiếu niên Minh Quý nói.
"Có thể nói mấy thứ có ích không, ví như có biện pháp nào có thể khiến Địa Ma này hoàn toàn biến mất, trong cả tòa thành này số lượng pho tượng cự hình nhiều như vậy, mà khi pho tượng nát, những con Địa Ma kia vẫn có thể đổi sang thân thể khác ký sinh, thậm chí có thể trực tiếp cướp đi thân thể của mấy tên binh lính kia, chúng vĩnh viễn giết không hết, về lâu dài người chết bên phía chúng ta sẽ chỉ càng ngày càng nhiều." Chúc Minh Lãng nói với Minh Quý.
"Thời điểm ngươi ở trong Địa Viên không phải đã thấy được sao, có một con Ma Nhãn khâu, nó chính là đầu lĩnh Địa Ma, Tuyệt Lĩnh thành bang này còn có nhiều Địa Ma cường đại như vậy, nói rõ con Ma Nhãn khâu trong Địa Viên kia tuyệt không phải là con mạnh nhất. Khẳng định còn có một con Địa Ma hoàng, nếu như có thể giết nó, thì Địa Ma cũng sẽ giống như những con giun có hình thể lớn mà thôi." Thiếu niên Minh Quý nói.
Phân tích xong mọi chuyện, Thương Loan Thanh Hoàng Long cùng Thiên Sát Long lần lượt về tới bên cạnh Chúc Minh Lãng, bốn cự tượng thành bang diễu võ giương oai đã bị giết, ngay cả Địa Ma núp ở bên trong cũng bị giết chết.
Địa Ma cũng là sinh vật uống máu, sau khi bọn chúng chết sẽ tuôn ra rất nhiều máu loãng, nhưng Thiên Sát Long lại không có hứng thú chút nào với đống máu của Địa Ma này.
Chúc Minh Lãng hỏi thăm Thiên Sát Long một phen, Thiên Sát Long trả lời là, máu của những Địa Ma này phẩm chất rất thấp, căn bản không đạt được tiêu chuẩn vạn năm thánh linh, mà máu của bọn chúng hút đều rất bẩn, nó không thích.
Thiên Sát Long...
Là một trong loài rồng có danh xưng Hấp Huyết Quỷ, không nghĩ tới còn có bệnh thích sạch sẽ.
Nhưng chung quy lại, từ trên phản ứng của Thiên Sát Long, Chúc Minh Lãng cũng đã nhận ra một điểm.
Những Địa Ma ký sinh trên pho tượng này cho thấy thực lực của bọn chúng vượt xa cấp bậc thánh linh vạn năm, hẳn là tiếp cận tiêu chuẩn linh vật hai vạn năm, vì sao khi bọn chúng chết máu tuôn ra lại có phẩm cấp rất thấp, mập giả tạo vô cùng.
Hiện tại sẽ xuất hiện loại tình huống này, bình thường gọi là hiệu ứng tộc đàn, bên trong tộc đàn tồn tại một con Yêu Hoàng hoặc là Ma hậu, nó phân diễn ra những hậu đại này bản thân thực lực không cao, nhưng bởi vì có Yêu Hoàng cùng Ma hậu tồn tại làm cho thực lực của chúng nó ở bên trong lãnh địa của mình sẽ được tăng mạnh hơn rất nhiều.
Giống như khí lưu sinh ra khi chim di trú di chuyển, bầy cá truyền lại đường nào nguy hiểm, bầy ong được ong chúa chỉ huy phân công rõ ràng...
Minh Quý nói hẳn là có đạo lý.
Bên trong những Địa Ma này hẳn có tồn tại một con Địa Ma hoàng.
Nếu như có thể giết chết nó, thì tất cả những Địa Ma xa xa kia không còn đáng sợ như hiện tại nữa.
Cho nên Ma hoàng ở nơi nào? ?
Chúc Minh Lãng theo bản năng nhìn vào bên trong một tòa tháp thành bang, phía quân lũy cao cao đứng sừng sững, phía trên quân lũy còn có một tòa tháp cao, có thể nhìn ra cả tòa thành bang.
Nơi đó có bầy chim Thần Điểu khổng lồ, quân lũy như một ma sào cực lớn, từ bên ngoài nhìn qua căn bản không nhìn rõ tình huống bên trong đến tột cùng là như thế nào, tất nhiên cũng không thấy rõ người đứng bên trên tháp cao quân lũy là ai.
Chỉ là, ngay vào thời điểm Chúc Minh Lãng đang do dự, hắn thấy được một thân ảnh quen thuộc đang bay về phía quân lũy có rất nhiều Vu Điểu đang xoay quanh, người kia chính là Lê Vân Tư!
"Chúc huynh, những cự tượng thành bang này liền giao cho ta đi." Trịnh Du nói với Chúc Minh Lãng.
Kỳ trận đã phân bố rất rộng, toàn bộ thành khu đều ở trong khống chế của Trịnh Du, mặc dù không thể đảm bảo mỗi một tướng sĩ đều thực hiện dựa theo bố cục bàn cờ của mình, nhưng dẫn dắt bọn hắn sử dụng chiến thuật phân nhánh, đối mặt với sự tàn sát của cự tượng thành bang cũng sẽ không đến mức không có lực đánh trả.
Chúc Minh Lãng nhẹ gật đầu, giết chết từng con cự tượng thành bang quá hao tổn thời gian, Lê Vân Tư hẳn là cũng đã nhận ra mấu chốt khiến những cự tượng này trở nên mạnh mẽ và hơn nữa không thể giết chết hết chúng, nên chỉ có thể giải quyết Địa Ma hoàng, tràng chiến dịch này mới tính là lấy được thắng lợi chân chính.
"Chúng ta bay thẳng qua đi." Chúc Minh Lãng cũng không trì hoãn thời gian, tự mình nhảy lên trên lưng Thiên Sát Long, cũng đặt Nam Vũ Sa đến trên lưng Thiên Sát Long.