Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 621: Chuyện khác đều giao cho ta

Chương 621: Chuyện khác đều giao cho ta




Dịch giả: Quăn Quăn

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

"Các ngươi trong thiên mệnh này sẽ vĩnh viễn không rõ những người như chúng ta sống được gian khổ như thế nào."

"Trời xanh đã bất công như thế, chúng ta cũng chỉ có thể dựa vào chính mình đi cầu đến sinh tồn."

"Nếu như có thể thu được thần ân, đừng nói là chính tay ta phải đâm người có ân, cho dù là giết người thân, ta cũng sẽ không do dự, là do bọn chúng bình thường cùng hèn mọn, mới khiến cho chúng ta sống không khác gì là chuột! !"

Ngũ Mân hít sâu một hơi, cặp mắt của nàng ta bắt đầu trở nên đỏ bừng.

Có người ăn xin nào sẽ cảm ơn phát ra từ nội tâm đối với quan lại quyền quý bố thí kim tiền cho bọn hắn sao? ?

Nếu như trên tay có một thanh đao, chỉ cần giết người thi ân này bản thân mình sẽ có thể thu được tất cả mọi thứ của hắn, không có một tên ăn xin nào lại do dự, thậm chí còn đâm đao vào càng sâu, vì sao bọn họ sinh ra đã phải đối mặt với trời đông giá rét, phải đối mặt với mãnh thú thiên tai, mà những người này lại cẩm y ngọc thực, bên người có cường giả phù hộ!

Ngũ Mân dẫn theo tộc nhân của mình đi đến một bước ngày hôm nay, dựa vào chính là phần quả cảm cùng tàn nhẫn này!

"Mệnh hồn gốc rễ của các ngươi còn ở trên tay của ta."

"Ngươi bây giờ, nhiều nhất cũng chỉ là một kẻ tu vi Vương cấp, cùng nước bùn, tạp linh trên đại lục này không có gì khác nhau, vẫn đau khổ giãy dụa ở phía dưới Giới Long môn này, không có Mệnh Hồn gốc rễ, Lê Vân Tư ngươi lấy cái gì chống lại ta! ! !"

"Kém chút quên mất không nói cho ngươi, cảm tạ mệnh hồn gốc rễ của ngươi, khiến cho ân điển giáng lâm tại Tuyệt Lĩnh thành bang chúng ta. Lê Vân Tư ngươi đã giúp Ngũ Thị nhất tộc chúng ta rất rất nhiều, chờ ta giết ngươi xong, ta chính là người thừa kế Mệnh Hồn gốc rễ, bên trong giới môn, Ngũ Mân ta sẽ có một chỗ cắm dùi, Minh Thần tộc từng đuổi tận giết tuyệt chúng ta, Ngũ Mân ta nhất định sẽ giết trở về, mà Lê Vân Tư ngươi sẽ trở thành bước đầu tiên giúp ta xây dựng đại nghiệp to lớn này!" Ngũ Mân cười gằn.

Dù tộc nhân chết rất nhiều, thì cũng có thể ở trong thời gian rất ngắn lớn mạnh một lần nữa.

Chỉ cần có mệnh hồn gốc rễ này, có thần minh ân điển này!

Cho nên Lê Vân Tư phải chết, nhất định phải chặt đứt liên hệ của nàng cùng Mệnh Hồn gốc rễ, chỉ như vậy Ngũ Mân nàng mới có thể hoàn toàn kế thừa!

Trời xanh không chọn Ngũ Mân nàng là thần minh, nàng liền dựa vào đôi tay dính đầy máu tươi của mình mà đoạt lấy! !

Nàng tiến về phía trước, đứng ở giữa đám Tà Điểu đếm mãi không hết, đại quân Vu Điểu như bão táp lượn lờ ở xung quanh quân lũy vây lấy Ngũ Mân, Ngũ Mân đứng ở bên trong bầy chim, tựa như một vị Vu Hậu, nàng phát ra một tiếng huýt dài bén nhọn, như chim mái gáy gọi, thoáng chốc đám Tà Điểu cuồng bạo, vươn móng nhọn cùng mỏ sắc đánh về phía Phi Long doanh chi viện ở sau lưng Lê Vân Tư.

Phi Long doanh vừa mới phá một tòa Tam Giác Thành Doanh, đang muốn đến đây hộ giá nàng, lòng trung thành của bọn họ là không thể nghi ngờ. Nhưng cho dù là đại quân Phi Long doanh cường đại cũng khó có thể chịu đựng nổi đám Tà Điểu bạo ngược này.

"Để bọn họ thối lui." Lê Vân Tư nói với vị lão phụ nhân áo bào đen bên cạnh.

"Vâng." Lão phụ nhân nhẹ gật đầu.

Mệnh lệnh được đưa ra, thống lĩnh Phi Long doanh Từ Chuẩn lại có chút do dự.

Hắn khống chế Hoàng Hôn Thương Long, nhưng trong lòng thì cảm thấy mấy phần ảo não.

"Thống lĩnh, Phi Long doanh chúng ta xuyên qua quân lũy đại quân Tà Điểu này thì sợ là sẽ phải toàn quân bị diệt, nếu chúng ta đã muốn hiệp trợ nữ quân, thì phải từ trên mặt đất giết tới, cho nên giờ phút này tốt nhất là Phi Long doanh chúng ta tới hiệp trợ các quân doanh khác nhổ tất cả Tam Giác Thành Doanh, phá nát tất cả cự tượng thành bang, như vậy mới có thể triệt để lật đổ toà tuyệt lĩnh quân lũy này!" Phó tướng nói.

Toàn bộ Phi Long doanh mặc dù có tâm cũng vô lực, bầy Thần Điểu kia đối với quân sĩ tu vi thấp hơn chủ cấp mà nói chính là tử thần, đoạt lấy tính mạng của bọn họ thực sự quá dễ dàng.

Mà những cao thủ vốn phải ở bên cạnh nữ quân trên cơ bản đều bị cường giả của Tuyệt Lĩnh thành bang cuốn lấy, nữ quân vào sâu bên trong quân lũy của kẻ địch như vậy? Xác thực có loại cảm giác tứ cố vô thân.

"Thống lĩnh, ngươi nhìn kìa!" Lúc này phó tướng đột nhiên giơ tay chỉ lên trên không trung.

Một con rồng màu xanh bay múa giữa bầu trời tuyết, đồng thời phía trên màn trời màu xanh lôi quang lít nha lít nhít như một đội Thiên quân thần binh đang trùng trùng điệp điệp cưỡi vân giá vũ mà đến!

"Là... Là vị mục tôn Thanh Long kia! !"

"Là Chúc Minh Lãng!"

"Là Chúc Minh Lãng nào? ?"

"Chính là nam nhân mà trong quân không cho truyền ra kia? Cùng nữ quân..."

"Một mình hắn xé mở thành lũy do bầy chim tạo thành! !"

Chúng tướng Phi Long doanh nhìn thấy cảnh này, không khỏi hít vào một hơi thật sâu.

Phi Long doanh thế nhưng là đại quân mạnh nhất trên toàn bộ Ly Xuyên, ngay cả bọn họ còn không cách nào xông phá phong bạo do đám Vu Điểu kia tạo thành, vị Mục Long sư kia lại lẻ loi một mình đã có thể phá vỡ một lỗ hổng, điều này khiến tất cả các tướng sĩ cảm thấy kinh hãi không thôi, trong lòng cũng càng cảm thấy hổ thẹn!

"Chuyện này... thời điểm trước kia khi thuộc hạ còn ở học viện đã từng nghe Chúc Minh Lãng hào tình tráng chí nói, danh tiếng của nữ quân đã có hắn bảo vệ." Một Phi Long tiểu tướng thấp giọng nói.

Hiện tại đến xem, người có thể bảo vệ được nàng tựa hồ cũng chỉ có Chúc Minh Lãng.

Toàn bộ chiến trường chói mắt nhất chính là Thương Loan Thanh Hoàng Long kia, khi biết chủ của nó chính là Chúc Minh Lãng, tất cả các tướng sĩ bản thổ Ly Xuyên đều không thể tin được!

Trong quân không cho bàn luận về Chúc Minh Lãng, ngược lại không phải có người cố ý làm bẩn uy danh của nữ quân, mà là tên Chúc Minh Lãng này vào gây đả kích rất lớn đối với đám quân vệ nữ quân, nên nó đã trở thành một điều cấm kỵ, chỉ cần vừa nghĩ tới đã có một nam nhân đoạt lấy Nữ Võ Thần mà bọn hắn sùng bái nhất, bọn hắn sẽ thấy rất thống khổ, khổ sở, phát điên!

Nhưng bên trong trận chiến dịch này, nội tâm bọn họ có loại cảm giác xoắn xuýt cùng đau khổ, khi bọn họ nhìn thấy thực lực của Chúc Minh Lãng có thể che đậy nửa bầu trời, thật sự có chút theo không kịp, càng không cách nào nói ra tiếng lòng chua hận!

Chỉ lấy giờ phút này ra mà nói, cho dù lại trung thành thế nào, lại ủng hộ thế nào, lại hiệu trung thế nào, bọn hắn cũng bị ngăn cản ở bên ngoài phong bạo của bầy Vu Điểu, không cách nào viện trợ được cho nữ quân, nhân số có nhiều, mọi người đồng tâm hiệp lực thì có ích lợi gì, cuối cùng vẫn không có cách nào giết vào trại địch giống như Chúc Minh Lãng, không thể như thiên thần hàng thế đứng ở bên cạnh Lê Vân Tư!

"Kỳ thật ta vẫn luôn tin tưởng vào đôi quyến lữ này..." Vị Phi Long tiểu tướng tốt nghiệp từ Thuần Long học viện ở Ly Xuyên nhỏ giọng nói.

"Tỉnh lại, chúng ta cũng không thể cô phụ sự tài bồi của nữ quân đối với chúng ta, huyết tẩy Tuyệt Lĩnh, Ly Xuyên tất thắng!" Từ Chuẩn cao giọng hô.

"Huyết tẩy Tuyệt Lĩnh, Ly Xuyên tất thắng! !"

Đám người cùng hô to lên, mục tiêu của bọn họ chính là một tên kẻ địch cũng không buông tha! !

Từ Chuẩn suất lĩnh đội quân Phi Long lại lần nữa giết tới trong chiến trường thành bang, nhưng thời điểm rời đi quân lũy, hắn vẫn quay đầu nhìn thoáng qua thân hình Tuyệt Ngạo Long ảnh ở giữa không trung, lại nhìn thoáng qua Chúc Minh Lãng ngồi ở trên lưng Thanh Long, mặc dù trong lòng có mấy phần không buông nổi, nhưng trong mắt lại nhiều hơn mấy phần kính ý.

Cường giả, đáng giá quân vệ nổi lòng tôn kính!

...

Thanh lôi loạn vũ, Tà Điểu dày đặc như mây đen cũng ở bên trong Lôi Đình hóa thành hư không, Thương Loan Thanh Hoàng Long tựa như ánh sáng Liệt Dương chân chính, xua tan hết thảy ô trọc ma khí.

"Phạm vi trăm mét, không để một con Tà Điểu nào sống sót." Chúc Minh Lãng từ trên lưng Thương Loan Thanh Long nhảy xuống, rơi xuống bên cạnh Lê Vân Tư.

Thương Loan Thanh Hoàng Long nhẹ gật đầu, lông vũ trên người như ngọn lửa màu xanh bắt đầu kịch liệt cháy rừng rực, quang mang hừng hực giống như từng đạo mũi tên ánh sáng lăng lệ, tiêu diệt hết thảy khói đen và chướng khí xung quanh do Vu Điểu tạo thành.

Chúc Minh Lãng nhìn xung quanh một vòng, phát hiện bên cạnh Lê Vân Tư không còn một tên cao thủ và quân vệ nào khác, lông mày cũng nhíu lại.

Hắn biết Lê Vân Tư cũng không phải loại người dễ dàng xúc động.

Nàng vô cùng tỉnh táo, dù phải tiếp nhận khuất nhục to lớn cũng chưa bao giờ nhìn thấy bộ mặt nàng nổi giận, nàng trí tuệ hơn người, dưới cục diện bản thân đã bị áp bách và điều khiển còn có thể phá cục mà ra...

Nhưng lần thảo phạt này, Chúc Minh Lãng cảm thấy trạng thái của Lê Vân Tư có một chút biến hóa.

Bên trong sự băng lãnh của nàng lộ ra phẫn nộ.

Bên trong sự quả quyết của nàng lại có một tia lỗ mãng.

Tóm lại nàng không nên dấn thân vào mạo hiểm, nàng là thống soái, sinh tử của nàng quan hệ đến toàn bộ chiến dịch.

"Là nàng ta sao, kẻ đã hãm hại nàng?" Chúc Minh Lãng dùng tay chỉ lên trên cao, quân lũy như từng dãy núi chất cao, ở nơi cao nhất có một nữ nhân mặc áo bào đỏ, nàng tựa hồ cũng có được năng lực điều khiển bầy Thần Điểu.

"Ừm, cũng là người hại chết mẫu thân của chúng ta." Lê Vân Tư đáp lại.

Chúc Minh Lãng nghiêm túc nhẹ gật đầu.

Thì ra là thế, Tuyệt Lĩnh nữ sát kia chính là người vẫn luôn bóp chặt cổ họng Lê Vân Tư và là kẻ thù lớn nhất của mấy tỷ muội Lê Nam!

Một đôi mắt hồ ly khó coi, dáng dấp ngược lại cùng nữ nhân âm dương quái khí, hắn nhìn thấy khi tỉnh lại ở địa lao lại giống nhau đến mấy phần!

Chính là nàng ta an bài cháo độc, hừ hừ!

"Nàng muốn tự tay đâm nàng ta, đúng không?" Chúc Minh Lãng hỏi.

"Ừm!" Lê Vân Tư khẳng định nói.

"Ta bảo hộ nàng đi lên, trước khi nàng đứng ở trước mặt nàng ta, không nên lãng phí một tia khí lực." Chúc Minh Lãng nói.

"Bên trong quân lũy này còn có không ít cường giả, một tên cũng phải giết không chừa." Lê Vân Tư nói với Chúc Minh Lãng.

"Lưỡi đao trên tay nàng để đối phó với nàng ta, còn tất cả những người khác trong quân lũy này giao cho ta!" Ánh mắt Chúc Minh Lãng lăng lệ nói.

Giờ phút này khí chất của Chúc Minh Lãng cùng phần ôn hòa tản mạn ngày thường kia hoàn toàn khác biệt, trên nét mặt hắn lộ ra mấy phần bá đạo, càng lộ ra sự tự tin vô cùng cường đại! !

Lê Vân Tư nhìn hắn, trong lúc nhất thời cũng có chút xuất thần.

"Có phải dấu ấn về ta trong lòng nàng đã trở thành sỉ nhục cả đời nàng hay không?"

Trong đầu Lê Vân Tư chẳng biết tại sao hồi tưởng lại câu nói này, chính là tại thời điểm mới quen Chúc Minh Lãng, hắn cười khổ tự nhủ.

Một khắc này Lê Vân Tư không có trả lời, khi nàng hiểu rõ nam tử này cũng chỉ là người vô tội bị cuốn vào trong âm mưu, cho dù nội tâm của nàng lại có bao nhiêu khuất nhục cùng oán giận thì nàng đi phát tiết với hắn cũng không có chút ý nghĩa nào.

Nếu như lúc này lại trả lời, Lê Vân Tư chọn gật gật đầu, nhưng công nhận, chỉ là nửa câu đầu.

"Rất may mắn, có thể cùng huynh sánh vai tác chiến." Trên gương mặt của Lê Vân Tư chậm rãi lộ ra ý cười, rất nhạt rất nhạt, nhưng ở bên trong chiến trường máu me đầm đìa này lại đẹp đến mức như đóa Lam Doanh hoa không nhuốm bụi trần.

Chúc Minh Lãng cũng sửng sốt một hồi, còn may hắn là Mục Long sư, bên người có Thanh Long hộ pháp, nếu không hắn ngây người một hồi như thế này đã đủ để bị kẻ địch trùng điệp vây quanh giết chết.

Trên chiến trường ồn ào náo động này, người duy nhất có thể giết chết mình có lẽ chỉ có lúm đồng tiền của Lê Vân Tư, cũng may nàng không hay cười...

"Chúng ta là mệnh trung chú định." Chúc Minh Lãng cũng cười cười, nói xong câu đó, hắn đã đứng về phía trước Lê Vân Tư.

Kẻ địch mà hắn phải đối phó tuyệt không phải hạng người bình thường, có một vị trong đó chính là Bắc Hùng mạnh nhất trong tứ hùng!

Sơn lĩnh ở phía Bắc Tuyệt Lĩnh thành bang, hướng Bắc, mang ý nghĩa chí cao.

Cho nên Bắc Hùng chính là kẻ đứng đầu Tứ hùng, gần với song sát nhất!

"Ngươi chính là chủ nhân của Thương Loan Thanh Hoàng Long, Chúc Minh Lãng?" Bắc Hùng nhanh chân đi đến, dùng tay chỉ Chúc Minh Lãng nói, "Đáng tiếc a, Thanh Long của ngươi có thể vượt qua thiên kiếp, nhưng lại không vượt qua được ta! ! !"






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch