Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 625: Minh sát tà tôn

Chương 625: Minh sát tà tôn




Dịch giả: Vương Linh

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

"Sưu!!"

Chúc Minh Lãng biến mất ngay tại chỗ, hắn tựa như hòa cùng một thể với đất trời vậy, Lê Vân Tư đứng ngay sau lưng hắn thế nên nàng có thể cảm nhận được tốc độ bộc phát của Chúc Minh Lãng, khủng bố đến độ ngay cả tàn ảnh cũng không trông thấy!

Một lưỡi đao đỏ đột nhiên xuất hiện mà không có bất cứ dấu hiệu báo trước nào, tựa như ánh nắng cuối cùng buổi hoàng hôn còn lưu lại trên mặt biển, nằm ngay vị trí đường tiếp giáp của mặt biển mênh mông và đường chân trời, trông mỹ lệ mà chói mắt vô cùng!

Mà vệt đỏ đó chính là vết kiếm do Chúc Minh Lãng chém ra, một kiếm này khiến cho trời đất tựa như bị tách làm hai, tuy có hơi nghiêng một chút nhưng vẫn không hề ảnh hưởng tí nào đến khí thế bổ đôi mặt đất bao la ấy!!!

Bá kiếm thuật, ý chính là dồn sức mạnh toàn thân vào một điểm, và trong một khoảng khắc ngắn ngủi dùng tốc độ cực đại xuất kiếm, lấy trời đất làm điểm tựa, có cuồng phong tương trợ, liệt hỏa thiêu thế.

Rút kiếm tất khiến trời đất rung chuyển, xuất kiếm tất phải đồ ma giết thần!!

Đây là chiêu bá kiếm thuật mạnh nhất của Chúc Minh Lãng!!

Cũng chính một kiếm này đã chặt đứt địa mạch của Cực Đình đại lục, khiến cho vùng Vu thổ tiến đến Hư vô hải vực xung quanh Ly Xuyên trước thời hạn!!

Thành bang hùng vĩ nằm ngay mảnh đất giữa núi tuyết, cao lĩnh và tuyệt cốc, mà độ dài của vệt kiếm đỏ ngầu lại kéo dài liên miên, vẽ ra một đường từ phía bắc thành bang đến tận sơn lĩnh ngân sắc...

Bóng kiếm đỏ rực lướt qua những bức tượng khổng lồ ở phía sau thành, khiến cho đầu của những pho tượng chầm chậm lăn xuống.

Tại khu trời thấp do đám cự lĩnh ma long chiếm lĩnh, đột nhiên máu tươi nhuộm cả một vùng, thân thể của chúng nằm trên sườn núi bị chém làm hai ở những vị trí bộ vị khác nhau, trong đó còn có một con cự lĩnh ma long, vốn nửa thân trên của nó vẫn đang vỗ cánh bay cao thế nhưng phần thân dưới của nó lại trống không, máu tươi tuôn xối xả.

Dưới một nhát kiếm chém ra, quân lũy sơn do vô số con địa ma khâu nằm chồng lên nhau mà thành kia đều bị chém đứt đoạn hết cả, cho dù là những con địa ma có hình thể tựa như cột trụ hay mấy con chỉ như con rắn cạp nong đều không tránh thoát khỏi số mệnh!

Bên ngoài thành bang có một ngọn núi, lúc ban đầu trên ngọn núi chỉ duy trì một mảnh tĩnh mịch, nhưng ngay sau đó chim muông trên cả ngọn núi đều sợ hãi mà bay đi, đến lúc chúng nó bay được lên cao thì ngọn núi dưới thân bọn chúng đang nghiêng đi từng chút một...

Vị trí trung tâm của sơn lĩnh rốt cuộc bị dịch ra, phóng tầm mắt nhìn tới thì có thể dễ dàng phát hiện ra, sơn lĩnh đã bị san bằng rồi, góc độ cũng nghiêng nghiêng một chút!

Mà độ nghiêng này chính là góc độ rút kiếm ban nãy của Chúc Minh Lãng!!!

"Oanh!!!!"

"Rầm rầm rầm!!!"

"Rần rầm rầm rầm rầm rầm rầm !!!!"

Âm thanh của sự đổ nát phân thành nhiều giai đoạn khác nhau từ xa truyền đến, âm thanh đầu tiên nghe thấy là của những pho tượng, những kiến trúc bị chém đổ kia, cuối cùng mới là âm thanh của ngọn núi bị một kiếm chém ngang!!

Số lượng quân lũy địa ma có đến hàng vạn, thế nhưng tất cả chúng lại bị quét bay về phía khoảng không phía sau quân lũy, mặc dù một nhát kiếm này chỉ đơn giản là chém ra thôi, thế nhưng vị trí mà Chúc Minh Lãng rút kiếm lại ở ngay chỗ đám quân lũy này, thế nên không gian bị Chúc Minh Lãng xé rách, mà không gian bị xé rách ấy lại cuộn lên gió dữ, trở thành hậu kình kiếm khí của Chúc Minh Lãng, giết sạch toàn bộ địa ma ở quân lũy đó!!

Còn về đám người mặc hắc bào ma hóa kia, có thể sống sót hay không còn phải tùy thuộc vào vị trí đứng của bọn họ, chỉ cần đứng ngay vị trí trong quỹ đạo xuất kiếm của Chúc Minh Lãng thì đều bị chém thành hai đoạn!!!

Hắc sát Ngũ Loan và Hồng sát Ngũ Mân vốn vẫn luôn đứng trên quân lũy mà nhìn xuống.

Thế nhưng do một kiếm mà Chúc Minh Lãng chém ra đã phá hủy hết toàn bộ quân lũy ở đây thế nên bọn họ cũng rơi xuống giữa chiến trường tu la này, điều càng khiến bọn họ khó tin là chiến trường tu la này là do một kiếm của Chúc Minh Lãng tạo thành!

Thành bang hơn phân nửa đều đổ sụp.

Thủ hạ chết hơn phân nửa.

Ngọn núi ở phía xa hơn mười dặm cũng bị một kiếm này san bằng!!

Trên mặt Hắc sát Ngũ Loan đã không còn nụ cười thường thấy, đôi tròng mắt của hắn cũng chẳng còn chút ánh sáng nào.

Đám địa ma mà hắn hằng kiêu ngạo, địa ma quân sơn mà hắn hao tốn hết bao tâm huyết mới nuôi dưỡng ra được, cứ như vậy mà bị một kiếm của Chúc Minh Lãng tiêu diệt hết????

Mặt Hắc sát Ngũ Loan không có chút thay đổi nào, nhưng địa ma chi hoàng trong hai con ngươi của hắn tức giận đến mức xoắn cả lại, tựa như muốn tràn từ trong hốc mắt của hắn ra ngoài, muốn đích thân uống cạn máu tươi của Chúc Minh Lãng mới khiến chúng hả giận vậy.

"Ta... ta đã khinh thường ngươi." Phải khó khăn lắm hắc sát Ngũ Loan mới phun ra được những lời này.

Một dòng máu đen từ từ chảy xuống từ nơi hốc mắt hắn, khuôn mặt hắn cũng bắt đầu bị biến đổi.

Địa ma chi hoàng tức giận tột cùng thế nên mới ban cho hắc sát Ngũ Loan năng lực tà ác mạnh nhất thế giới này!

Tà khí tuôn trào từ đôi con ngươi của Ngũ Loan, ngay sau đó là toàn thân Ngũ Loan, trên lồng ngực để trần của hắn tựa như có gì đó đang ngọ nguậy không ngừng, tựa như bên trong đó là vô số con địa ma!

Hắn không giống với những người bị địa ma xâm chiếm khác, dường như hắn đã sớm nuôi con địa ma này thành một khế ước cùng tồn tại với hắn, hình thể hắn trở nên to lớn mà dữ tợn vô cùng, địa ma chi hoàng hiến dâng toàn bộ năng lực vô thượng của nó, khiến nó triệt để trở thành một tà tôn!!!

Tu vi của bản thân Ngũ Loan đã đạt đến trung vị vương cấp, nhưng đây cũng không phải tu vi thực sự khi hắn thống trị tòa thành này, khi hắn và địa ma chi hoàng cộng sinh với nhau, địa ma chi hoàng dâng cho hắn nguồn năng lực tu vi còn vượt xa hơn tu vi của hắn!

Mà đây chính là tiền vốn mà hắn dùng để khiêu khích cả Cực Đình đại lục!!!

Hắc sát tà tôn, ngay khi toàn thân trên dưới của Ngũ Loan bị hắc tử khí bao trùm thì trên người hắn còn tồn tại một tầng tà tức nồng đậm, giống như một kiện minh khải màu đen, khiến cho hắc sát Ngũ Loan trông như một vị minh sát tử đến từ âm tào địa phủ vậy!

"Mạng của ngươi, ta nhận." Trên mặt hắc sát Ngũ Loan không hề có ý trêu đùa, vẻ mặt hắn trông vô cùng lãnh khốc, uy nghiêm, tà khí.

Hai chân hắn không cần chạm vào mặt đất cũng có khí tử nâng hắn lướt đi, trong khoảng khắc hắn đi về phía trước tựa như một con Minh quỷ gào thét nhào tới, tầm mắt trước mặt Chúc Minh Lãng hơn phân nửa đã bị luồng khí tử này của hắn che khuất!

Một bên tay của hắn không có bàn tay mà thay thế bằng tà nhục giáo mà địa ma chi hoàng tạo ra, hai bên trái phải của tà nhục giáo này còn được gắn chi chít những ngọn dao sắc nhọn, tựa như những lưỡi cưa vậy!

Tốc độ của hắn nhanh đến kinh người, mặc dù Chúc Minh Lãng đã tập trung tinh thần đến tối đa, thế nhưng vẫn không thể thấy rõ động tác của hắn.

Mà ngay lúc cánh tay đầy dao sắc nhọn ấy muốn đâm thẳng vào mi tâm của chính mình thì trước mắt Chúc Minh Lãng tối sầm lại, có cảm giác như mình đang đứng ở ranh giới của thế giới bên kia rồi, trong bóng đêm vô tận ấy có một ngọn giáo mang theo sức mạnh hủy diệt lao thẳng đến chỗ mình, bản thân và cả những vật ở phía sau hẳn cũng sẽ bị xuyên thủng!!

Mọi vật trước mắt Chúc Minh Lãng đều tối sầm lại thế nên hắn nhắm mắt lại, các ngón tay cũng buông lỏng thanh kiếm đang giữ trong tay.

"Keng!!!"

Quả nhiên, Kiếm Linh Long không để mình phải thất vọng, sau khi thoát khỏi tay, Kiếm Linh Long tự mình hành động, dùng một chiêu kiếm hoàn mỹ ngăn lại cánh tay tà nhục giáo đang đâm về phía Chúc Minh Lãng!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch