Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 628: Cao hơn kiếm cảnh

Chương 628: Cao hơn kiếm cảnh




Dịch giả: Quăn Quăn

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

Điểm chú trọng của Sát Tiên kiếm là phải nhanh, cơ thể phải chịu được lực cản không khí đáng sợ, chính vì tốc độ nhanh đến mức cực hạn, cho dù có vọt tới trên mặt nước cũng sẽ mang đến lực trùng kích to lớn, đủ để xé rách làn da cùng cơ bắp!

Chúc Minh Lãng vừa hít vào một hơi, trong nháy mắt thở ra lập tức xuất kiếm.

Hắn không ngừng phi nhanh, nhanh chóng như cuồng phong.

Nhưng tốc độ này vẫn còn thiếu rất nhiều, dù là vung kiếm ra chẳng qua cũng chỉ là một đạo Nguyệt Hoa trảm thông thường, nhưng kiếm huy lại có sự sắc bén ngoài sức tưởng tượng.

Hắn lại tiếp tục tăng tốc, cái gọi là nhân kiếm hợp nhất, đơn giản chỉ là tự thân kiếm sư phải biết phối hợp chiêu thức xuất kiếm, ngay lúc thân mình vọt lên nhanh như thiểm điện này lại lấy tốc độ nhanh nhất, lực lượng lớn nhất huy kiếm, bộc phát ra lực lượng kiếm thức vượt xa bình thường!

Mà mỗi một thức trong mười kiếm về sau của Kiếm Vẫn kiếm pháp đều cần kiếm sư đạt tới cảnh giới này, nếu không căn bản không đạt được uy lực, cũng không thể sinh ra hiệu quả kinh khủng như Thiên Vẫn!

Tật!

Gió sinh ra lực cản to lớn, khiến cho quá trình Chúc Minh Lãng huy động cánh tay giống như đang ở bên trong một dòng sông chảy xiết, hắn ngược dòng nước mà xuất thủ.

Nhưng cho tới nay Chúc Minh Lãng vẫn luôn tu hành như thế, lấy gió làm đá sỏi, mài đi kiếm tuệ, quy luật của gió Chúc Minh Lãng không thể quen thuộc hơn được!

"Sát vũ! ! ! ! ! ! ! !"

Chúc Minh Lãng gào thét ra một tiếng, hắn cần đột phá tốc độ bản thân, càng cần tốc độ huy kiếm vượt trội hơn dĩ vãng, trước khi chưa đạt tới Vương cấp, Chúc Minh Lãng chưa hề sử dụng qua kiếm pháp này, đó là bởi vì thân thể hắn suy nhược căn bản không chịu nổi lực lượng phản phệ này! !

Cơ bắp bị xé rách, làn da như bị đao cắt, tóc Chúc Minh Lãng hướng về sau bay múa, tốc độ của hắn đã nhanh đến mức hết thảy mọi thứ xung quanh nhìn qua như đang dừng lại, nhanh đến mức thời gian dường như cũng phải trì hoãn.

Lông vũ Vu Long màu đen, chậm rãi bay xuống.

Đối diện với địa ma chi hoàng vọt tới, dù nó giương nanh múa vuốt, động tác lại trì độn như diễn trò...

Từng hạt bụi nhỏ bay lên đều có thể thấy rõ ràng; tơ máu sền sệt không ngừng nhỏ giọt xuống; ngay cả lôi điện không ngớt bên cạnh giống như cũng đứng im ở trong đám mây!

Rất nhanh sao? ?

Chính Chúc Minh Lãng cũng không biết.

Hắn chỉ cảm giác được hình như cánh tay của mình đang có một ngọn núi nặng đè xuống, nhưng tốc độ của mình so với gió lại còn nhanh hơn! !

"Kẽo kẹt kẽo kẹt! ! ! !"

Cẳng tay phát ra thanh âm như bị bẻ gãy, Chúc Minh Lãng vẫn vung ra một kiếm này, kiếm hướng về phía địa ma chi hoàng, khoảng khắc xuất kiếm, thời không như đang ngừng lại!

Hết thảy mọi thứ trong thiên địa đều yên tĩnh dừng lại, chỉ có một thanh kiếm này, không giống vật trong thế gian, ngang ngược giao thoa với thiên địa, sắc bén, phiêu dật! !

"Ông ~ "

Tiếng kiếm vang như cầm huyền, kiếm như thoi đưa ở trong không gian khác biệt qua lại, địa ma hoàng giống như đang bước vào bên trong một cái phệ tiên trận, thân thể đang bị róc thịt từng mảnh từng mảnh!

Đầu tiên là làn da cứng rắn như sắt, ngay sau đó là từng khối từng khối thịt cứng như đá, lại tiếp đó là xương cốt trải rộng toàn thân như con rết, còn có từng mạch máu như nhuyễn trùng giao quấn! !

Phảng phất như một khắc trước địa ma chi hoàng còn đang mở ra nâng lên tứ chi tà ác như lưỡi mâu, một khắc sau nó lại giống như vừa mới trải qua một đợt lăng trì kéo dài cả ngày, bị Kiếm Vẫn kiếm pháp của Chúc Minh Lãng triệt triệt để để cắt xương cốt thành mảnh nhỏ!

Địa ma hoàng định chuyển động về phía trước thì toàn thân sụp đổ, ngay cả hài cốt bên trong cũng không thể bảo trì hoàn chỉnh, cuối cùng rơi rải rác trên mặt đất.

Chúc Minh Lãng xuất hiện ở phía sau địa ma hoàng, hắn cũng liên tục thở hổn hển.

Thân thể của hắn cũng hiện đầy vết thương xé rách, cũng may minh văn Hỏa Ngân Kiếm không chỉ có tác dụng trên người Kiếm Linh Long, nó cũng ban sinh mệnh lực cường đại kia cho Chúc Minh Lãng, nếu không sau khi một kiếm này vung ra trên cơ bản Chúc Minh Lãng cũng bạo thể mà chết!

Kiếm thứ mười sáu - Sát Tiên, rốt cuộc Chúc Minh Lãng cũng thi triển ra.

Nhưng phản phệ thực sự quá lớn.

Quả nhiên vẫn là thân thể phàm thai này làm hạn chế cảnh giới đủ để sánh vai thần minh của mình, bản thân ngoại trừ có một khuôn mặt tuấn mỹ hoàn mỹ vô khuyết thì không còn gì khác!

"Khụ khụ ~ "

Chúc Minh Lãng ho ra một ngụm máu nhỏ lại theo bản năng nhìn lên bầu trời bị mây đen che đậy, lại phát hiện bầu trời đang bị một màn mây đen nồng đậm bao phủ chẳng biết từ lúc nào lại biến thành hình xương cá, ánh nắng kim sắc như tơ lụa xuyên qua mây trở thành một đạo màn trời hoa lệ, màn sáng đan xen vào nhau chia khu vực trên cao Tuyệt Lĩnh này thành mấy khu vực!

Ánh sáng thiên khung này giống như một vùng không gian mà Chúc Minh Lãng chém rách, càng giống như là quỹ tích Sát Vũ kiếm vẽ ra đã nhanh đến mức khiến thời gian xuất kiếm ngưng kết lại!

Kiếm trong tay hỏa hồng rực rỡ như vừa để vào trong lò rèn đúc tôi luyện.

Lấy gió làm đá sỏi, mài đi vết rỉ trên thân kiếm...

Nếu không phải tốc độ xuất kiếm của mình ngày càng nhanh, lực lượng ngày càng mạnh hơn, mỗi một lần huy kiếm đều ma sát với không khí tạo ra hỏa diễm giống như được rèn trong lò luyện, nếu như kiếm không hủy, sẽ càng thêm tinh luyện! !

Lấy trời làm lò luyện, huy kiếm thành lửa, rèn luyện thân kiếm!

Lúc thiên thạch vũ trụ rơi xuống đại địa, chính là vì tốc độ quá nhanh mà bốc cháy, mà rất ít thiên ngoại vẫn tinh được rèn thành công trong biển lửa sau khi đụng xuống đại địa.

Đã có thể dùng gió để ma luyện kiếm tuệ, vì sao không thể lấy trời ngâm kiếm?

Đây chính là kiếm cảnh cao hơn sao??

Chúc Minh Lãng nhìn kiếm trong tay mình, minh văn trên Hỏa Ngân Kiếm càng ngày càng rõ ràng, thật lâu vẫn chưa tán đi, kiếm lửa có nhiệt độ cao tựa như đang đốt trọi bụi bám trên kiếm, khiến Hỏa Ngân Kiếm trở nên càng thêm sáng long lanh, càng thêm tiên diễm, càng thêm huy hoàng loá mắt, dường như lửa phía trên kiếm mãi mãi cũng sẽ không dập tắt! !

"Ken két!"

"Tạch tạch tạch! ! ! !"

Phía sau, thanh âm xương cốt va chạm phát ra.

Sinh mệnh lực của địa ma hoàng quả nhiên cực kỳ ương ngạnh, ngay cả Sát Tiên Kiếm có thể trọng thương thần tiên cũng không thể triệt để giết chết nó.

Nó không có da, không có thịt, càng không có gân mạch mạch máu, nó chỉ còn lại một bộ hài cốt kinh khủng, bên trên hài cốt này lại có tà văn đếm mãi không hết, lít nha lít nhít...

Tà văn đã in dấu ở trên xương cốt sao?

Địa ma cấp thấp sẽ chui vào dưới làn da và trong cơ thể cự lĩnh tướng, khiến cho bọn hắn nhận được ma lực rất lớn.

Địa ma bật cao sẽ chui vào trong mắt người, ký sinh khí quan, dù cho ký chủ đã tử vong, bọn chúng cũng có thể khiến hắn khởi tử hoàn sinh!

Địa ma hoàng thì chui được vào trong xương tủy Ngũ Loan, dù là thân thể không có ở đây, cũng sẽ không tử vong, mà hình cầu nhúc nhích trong hốc mắt hắn cũng chỉ là một bộ phận của địa ma hoàng mà thôi, dù lôi nó ra giết chết thì cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì!

Để một con tà trùng Khâu Long chui vào trong xương tủy mình ký sinh cùng tồn tại...

Tên Hắc sát Ngũ Loan này ngoại trừ là người có khẩu vị nặng nhất, còn là kẻ tàn nhẫn đối với mình nhất mà Chúc Minh Lãng từng gặp!

"Vì ra một kiếm này, ngươi biến mình thành bộ dạng đầy thương tích, mà bản hoàng chỉ là rút đi đồ vật dư thừa trên thân mà thôi!" Cái đầu chỉ còn lại xương cốt há miệng ra, phát ra lời chế giễu đối với Chúc Minh Lãng.

Hiện tại Chúc Minh Lãng đã biết rõ vì sao Ngũ Mân muốn che chắn ánh mắt của mình ở thời điểm Hắc Sát ma biến, quá trình tà cốt mọc ra, mình sẽ thấy được những tà văn ma xương này trong cơ thể nó, lập tức sẽ biết địa ma hoàng chân chính kỳ thật ở trong xương tủy của Hắc Sát Ngũ Loan!

Địa ma hoàng cũng không dựa vào máu để sống, mà nó dựa vào hút tủy để sống!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch