Nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm ngày thứ hai Chúc Minh Lãng dựa theo ước định cùng Thánh Khuyết lãnh tụ Hoành Cảnh, tiếp tục tiến về hố thiên thạch bồn địa đem những tộc nhân của hắn tiếp dẫn tới.
"Thật không biết nên cảm tạ ngươi như thế nào, nếu có chuyện gì chúng ta có thể làm, xin mời cứ mở miệng." Vị phụ nhân đội khăn trùm đầu Đổng Hàn Song nói.
"Đổng phu nhân, các ngươi còn lại bao nhiêu Ngọc Tinh Nguyệt Lưu Ly thạch? Chúc ca ca từng nhận phải tổn thương, rất nhiều chuyện đã không nhớ rõ, nhưng Ngọc Tinh Nguyệt Lưu Ly có thể giúp hắn khôi phục ký ức." Mật Dung nghiêm túc nói.
Chúc Minh Lãng vốn còn một ít chuyện khó mà mở miệng, nào biết được Mật Dung mở lời vừa đúng lúc, thật sự là áo bông nhỏ tri kỷ của mình nha!
Đổng Hàn Song cũng không có suy nghĩ nhiều, nàng lập tức cho người đem toàn bộ Ngọc Tinh Nguyệt Lưu Ly những ngày này thu thập được đưa đến, mặc dù những vật này đều rất trân quý, cũng ẩn chứa Thiên Thần lực rất cường đại, nhưng mục đích chủ yếu của bọn họ vẫn là vì lén đi vào Ly Xuyên.
Hiện tại đã tiến vào Ly Xuyên, còn tìm được một cái thành bang có thể an tâm nghỉ ngơi lấy lại sức, chuyện này đối với bọn họ mà nói đã đầy đủ.
...
Vì để có thể tiếp dẫn người Thánh Khuyết đại lục tới tốt hơn, Đổng Hàn Song cũng đồng hành cùng Chúc Minh Lãng, Mật Dung, cùng nhau trở về bồn địa hố thiên thạch.
"Hiệu quả của Ngọc Tinh Nguyệt Lưu Ly này rất tốt, Chúc ca ca đã nhớ tới mình từ chỗ nào tới chưa." Mật Dung vừa cười vừa nói.
"Ân, có lẽ cũng là vì ta hít phải một chút trọc khí trong Sương Mù Hư Vô, đầu choáng mắt hoa nên không nhớ nổi rất nhiều chuyện, hiện tại cảm giác đã tốt hơn nhiều." Chúc Minh Lãng vốn đang đau đầu làm thế nào giải thích hành vi của mình tại Ly Xuyên cho Mật Dung, không nghĩ tới Mật Dung hoàn toàn không có suy nghĩ đến những chuyện linh tinh kia quá nhiều.
Địa mạch mê cung rắc rối phức tạp, nếu không có Mật Dung thật rất khó tìm tìm được đường đi.
Lần này, Chúc Minh Lãng làm một chút ký hiệu chỉ có mình có thể nhìn hiểu.
Một lần nữa về tới địa mạch giang hà trước đó, Chúc Minh Lãng phát hiện nơi này sụp đổ đến vô cùng nghiêm trọng, cửa ra vào ban đầu đã không thể đi, nhất định phải tìm lối ra động quật khác thêm lần nữa.
Lúc này Mật Dung lại biểu hiện ra năng lực tìm đường vô cùng cường đại, không bao lâu sau đã dẫn bọn hắn về tới trên mặt đất một lần nữa.
Chung quanh vẫn là một phiến đất hoang vu như cũ, nhưng lần này lại nhiều thêm một chút vết cào cùng vết chém cực kỳ khoa trương.
Vết cào kia đều đã xé rách một tầng nham thạch trên mặt đất, nhìn thấy mà giật mình, mà những vết chém kia lại càng thêm khoa trương, từ một đầu đại địa bên này một mực kéo dài tới một đầu khác, hiện ra một vết chém hình lưỡi liềm.
Là kiệt tác của Diêm Vương Long.
Đêm qua cũng không biết có bao nhiêu người mệnh tang dưới vuốt Diêm Vương Long.
"Thật kỳ quái nha, cho dù là có dòng suối ngầm, Diêm Vương Long cũng không nên vừa vặn liền xuất hiện ở đây, có phải chung quanh đây có đồ vật gì khiến Diêm Vương Long để ý hay không?" Mật Dung đi lên phía trước, đột nhiên nói ra cái nghi vấn này.
Câu nói này khiến cho con mắt của Chúc Minh Lãng lập tức phát sáng lên.
Tiểu áo bông nói rất có đạo lý!
Loại cấp bậc tồn tại như Diêm Vương Long này không khả năng du đãng bốn phía giống như những cô hồn dã quỷ kia, tựa như một ít thú báo hiệu, sự xuất hiện của bọn nó thường thường có ý vị như thế nào, đối ứng cái gì!
Chúc Minh Lãng cùng Mật Dung nghiêm túc tham khảo việc này, thế là Mật Dung cũng bắt đầu thử nghiệm xem thiên vọng khí, nghĩ muốn biết rõ ràng nguyên nhân thực sự khiến con Diêm Vương Long này hiện thân.
Chiêm Tinh thuật của Mật Dung tựa hồ có thể nhìn thấy sự tình càng nhỏ bé, điểm ấy ngược lại cùng năng lực có thể dự báo sự tình phát sinh tiếp theo của Tinh Họa có một chút khác biệt.
Tỉ như nói sự xuất hiện của Diêm Vương Long, Tinh Họa hẳn là có thể dự báo trăm phần trăm, sớm có thể tránh đi Dạ Hoàng không ai bì nổi này.
Mật Dung lại có mấy phần cảm giác của thầy phong thuỷ, xem bói, vọng khí, tầm linh.
Đơn giản mà nói, năng lực của Tinh Họa có thể bảo đảm bình an, Mật Dung có thể phát tài.
Chúc Minh Lãng cảm giác chỉ cần có được nhị nữ này, có thể có được thiên hạ a!
"Chúc ca ca, có một khối ngọc Lưu Ly!" Đột nhiên, Mật Dung mừng rỡ nói.
"Ở chỗ này không phải có rất nhiều mảnh vỡ Ngọc Lưu Ly sao?" Chúc Minh Lãng nói.
Toàn bộ Chúc môn thiên tân vạn khổ mới thu thập được cho mình một hai khối Nguyệt Lưu Ly thạch như vậy.
Mà phẩm chất của Tinh Nguyệt Lưu Ly Ngọc lại xa xa cao hơn Nguyệt Lưu Ly thạch rất nhiều, giá trị càng viễn siêu gấp trăm lần nghìn lần!
"Diêm Vương Long cũng đang tìm nó? ?" Chúc Minh Lãng hạ thấp thanh âm xuống một chút nói.
Người vốn là như thế, thời điểm đang đàm luận đồ vật giá trị liên thành chỉ sợ tai vách mạch rừng, cho nên Chúc Minh Lãng liền dùng thanh âm chỉ hai người có thể nghe thấy cùng Mật Dung trò chuyện.
"Chỉ sợ là, loại Thiên Thần tinh hoa hi hữu này cho dù có hiến cho thần minh, thần minh cũng sẽ vui sướng." Mật Dung nói.
Thần minh vui sướng hay không vui sướng, Chúc Minh Lãng không biết, nếu có thể cầm vào trong tay, Tiểu Bạch Khởi sẽ triệt để phi thiên! !
Tiểu Bạch Khởi nhờ có Quỹ Châu, thân thể nó trưởng thành đang tới giới hạn "Ăn không đủ no", mà lại không tồn tại vấn đề không tiêu hóa được!
Chỉ cần có thể tìm tới thật nhiều Nguyệt Lưu Ly, Chúc Minh Lãng cảm thấy tu vi của Tiểu Bạch Khởi có thể nhanh chóng siêu việt tất cả Long sủng khác, đồng thời còn có thể hướng tới cảnh giới cao hơn rảo bước tiến lên!
Thiên Xu Thần Cương có thần minh chân chính, về sau có thể cùng những thần minh này khiêu chiến hay không, chỉ trông chờ vào Tiểu Bạch Khởi!
"Biết ở vị trí nào sao?" Chúc Minh Lãng hỏi.
"Ngay ở quanh vùng này, nhưng về vị trí cụ thể, sợ rằng phải chờ tới khi trời tối sao trời ra, ta mới có thể trông thấy tinh chuẩn." Mật Dung nói.
Lúc này, Mật Dung chỉ thấy được tử khí đặc thù kia.
Ngọc Tinh Nguyệt Lưu Ly bình thường chỉ có đến ban đêm mới dễ tìm, đến ban ngày những Thiên Thần tinh hoa này cùng những hòn đá phổ thông không có gì khác nhau, cầm trên tay cũng chưa hẳn có thể phát hiện giá trị vô tận của nó.
Nhưng một khối Tinh Nguyệt Lưu Ly Ngọc này thực sự quá lớn, năng lượng ẩn chứa nhiều đến ban ngày vẫn còn sót lại một chút khí tức, Mật Dung cũng đúng lúc trông thấy đạo tử khí đặc thù này, nếu không phải học nghệ của nàng mới có chút thành tựu, thậm chí có khả năng cùng Tử Dương khi mặt trời mới mọc hỗn loạn so đấu.
"Thật nhiều thi thể..." Phụ nhân đội khăn trùm đầu Đổng Hàn Song vừa đi ra, trên mặt lộ ra mấy phần đau thương.
Trên mặt đất là đông đảo thi thể, có không ít trong đó đúng là cường giả Thánh Khuyết đại lục bọn họ, vì bảo vệ bọn họ không bị sinh vật hắc ám quấy nhiễu, chết thảm tại phụ cận Nứt quật.
Trừ chuyện này ra, Huyền Qua Thần Quốc cùng người Hồng Thiên Phong cũng đã chết không ít, hiển nhiên bọn hắn không nghĩ tới trong bóng tối còn có loại tồn tại như Diêm Vương Long này.
----
"Phương viên mấy chục dặm xung quanh đây đều không nhìn thấy bao nhiêu vật sống, thi thể thì chất đầy khắp nơi trên mặt đất." Mật Dung nói.
Trong không khí tồn tại đại lượng thi vị, Mật Dung không cần đi xa hơn cũng có thể tưởng tượng ra được cảnh tượng này.
Quả nhiên, bọn hắn một mực đi thẳng về phía trước, suốt mười dặm, khắp nơi có thể thấy được thi thể, không chỉ đơn thuần là nhân loại, còn có yêu ma thánh linh, cũng có không ít dạ hành nhân.
Diêm Vương Long quả thực đã tiến hành một trận đồ diệt, đem sinh linh hoạt động bên trong mảnh bồn địa hố thiên thạch này đều giết chết!
"Mật Dung, Diêm Vương Long là sinh vật gặp cái gì giết cái đó sao?" Chúc Minh Lãng hỏi.
"Cũng không hẳn như vậy, mặc dù Diêm Vương Long độc lai độc vãng, cũng không có vương quốc bóng đêm của mình, nhưng rất ít khi nghe nói Diêm Vương Long tàn sát trên diện tích lớn như vậy..." Mật Dung nói.
"Như vậy chúng ta có thể hiểu thành Diêm Vương Long cũng ở bên trên khối đại địa này tìm kiếm khối Tinh Nguyệt Lưu Ly Ngọc này hay không, nó lo lắng bị những sinh linh khác cướp đi mất, cho nên không cho bất luận sinh linh nào tới gần, bao gồm cả những sinh vật ăn đêm?" Chúc Minh Lãng phỏng đoán nói.