"Chỉ là đường xá có chút xa xôi, Chúc ca ca có thể đi với ta đến Huyền Qua Thần Quốc, ta sẽ đi cầu Thánh Quân hỗ trợ, nàng chính là Dự Ngôn Sư giỏi nhất, có một ít chuyện ngay cả Huyền Qua thần minh cũng đều phải trưng cầu ý kiến Thánh Quân của chúng ta đấy, Thánh Quân hiểu ta nhất, ta nói với nàng ngươi đã cứu ta hai lần, nàng nhất định sẽ trợ giúp ngươi, dù việc này có thể sẽ mạo phạm một thần minh nào đó." Mật Dung nói.
Mặc dù thực hiện có chút độ khó nhỏ, nhưng Mật Dung sẽ nghĩ biện pháp để Thánh Quân giúp Chúc ca ca.
Mật Dung nói ra lời này ngược lại làm Chúc Minh Lãng chợt nhớ ra.
Đúng vậy, tự mình ở chỗ này đoán mò cái gì nha, đi tìm phúc tinh thiên tuyển của mình, Tinh Họa nương tử a!
Nàng có thể tiên đoán ra toàn bộ Thiên Xu đại lục đều đang thèm nhỏ dãi Chính Thần ân điển, thì cũng có thể nghiệm chứng giúp mình các thông tin liên quan tới nam tử họ Bách kia!
"Ai, gần nhất trái tim mình có phải đã hơi bành trướng rồi không, lại là Diêm Vương Long, lại là Tước Lang Thần, này sao có thể nói là đang đi con đường chậm rãi phát triển?" Chúc Minh Lãng cảm thấy đau đầu, làm người cuối cùng vẫn không thể quá phiêu.
Vẫn còn tốt, tạm thời hai phiền toái lớn này cũng sẽ không trực tiếp tìm tới trên đầu mình.
Có chỗ trống chu toàn, huống chi với dáng vẻ dung tục của nam tử họ Bách kia, thấy thế nào cũng không giống như là một vị thần minh đường đường chính chính, cứ xử lý tốt chuyện trước mắt, sau khi trở về tìm Tinh Họa trò chuyện một chút, để nàng giúp mình triệt để xóa đi căn cứ phỏng đoán không có chút thực tế này.
Bước chân của Chúc Minh Lãng lại một lần nữa bình ổn lại, thậm chí bởi vì đi tới một cương thổ hoàn toàn mới mà dần dần thêm một chút bước chân nhỏ, đồ vật mới lạ cùng mỹ nữ đặc biệt phong tình bên đường, làm người không kịp nhìn.
"Aizz, nói ra một câu đại bất kính, Tước Lang Thần chúng ta tôn kính có phải đã quên chúng ta rồi hay không, mấy năm gần đây Hạ thành vừa đến đêm liền cho người ta một loại cảm giác khủng bố, thanh đăng cổ tháp càng ngày càng mờ, mỗi tháng chúng ta đến nơi đây khẩn cầu phù hộ cũng không chiếm được một chút đáp trả nào, mà Tước Lang Thần đã rất lâu rồi cũng chưa hiện thân, Thần Thành không còn có thần tích xuất hiện..." Bên đường, một lão phụ đẩy xe gỗ bán bánh ngọt than thở nói.
Câu nói này vừa vặn rơi vào trong lỗ tai người nào đó, kết quả là bước tiến của hắn lần nữa bình ổn mà thận trọng trở lại.
...
...
Đi đến nơi đại hội chia cắt, nơi đó là một tòa miếu thờ vàng son lộng lẫy.
Miếu thờ là nơi cung phụng Tước Lang Thần do thần duệ thống trị, đáng tiếc Tước Lang Thần không lộ chân dung, những tập tranh, bích điêu, đồ ấn có liên quan với Tước Lang Thần đều là một bóng lưng khoác lên thú bào lộng lẫy, trên đầu cũng bị mũ bào che khuất.
Trong miếu thờ huy hoàng trang nghiêm, những người quản lý tòa thần thành này trên cơ bản đều đang bắt chước thần minh của bọn hắn, người mặc áo bào da thú nhìn hiển hách, tôn quý, không có quá nhiều trang trí, cực kỳ đơn giản mà sạch sẽ.
"Tiểu Dung!" Lúc này, một thanh âm truyền tới từ phía bên cạnh.
"Đại... Đại ca?" Mật Dung kinh ngạc nhìn nam tử khôi ngô đang đến đây, bày ra một dáng vẻ như đại ca thế nhưng không có chết!
"Quá tốt rồi, ta cho rằng muội đã bị chôn cùng với những nạn nhân Thánh Khuyết bẩn thỉu kia, nhìn thấy muội bình yên vô sự, không uổng công những ngày này đại ca thay ngươi cầu nguyện!" Mật Trọng Quân lộ ra ý cười nói.
Không biết vì sao, Mật Dung càng cảm thấy đại ca mình rất dối trá lại không thể dựa vào.
Sau khi mình cùng thần tuyển đại ca ca quay trở về từ bồn địa hố thiên thạch, cũng không thấy đại ca của mình tìm đến mình, rõ ràng là sau khi nhìn thấy Diêm Vương Long tự mình chạy trốn một mình!
Tại sao mình có thể có một đại ca như vậy, sau khi trở về nhất định phải nói lại hành vi của đại ca cho Thánh Quân!
"Là Chúc ca ca đã cứu muội, Chúc ca ca rất lợi hại." Mật Dung chỉ vào Chúc Minh Lãng, ý cười trên gương mặt càng trở nên tươi đẹp xán lạn hơn, phảng phất vị này mới là thân đại ca của mình!
"A, a, vậy thật là cảm tạ ngươi, ngươi chiếu cố muội muội ta rất tốt. Là như thế này, dưới tay ta người chết thì đã chết, trọng thương cũng rất nhiều, chính là thời điểm đang thiếu người. Không bằng ngươi tạm thời gia nhập đội ngũ Huyền Qua Thần Quốc chúng ta, giúp ta cướp đoạt một phần Thần Dụ kỳ, đến lúc đó tiến vào Cực Đình ngươi muốn mảnh đất nào thì mảnh đất đó sẽ thuộc về ngươi." Mật Trọng Quân biểu hiện ra dáng vẻ hào phóng.
Giống như là một vị quốc vương, đang ban phát phần thưởng hứa hẹn cho tướng quân biên giới của mình.
Chỉ là, loại tư thái cao cao tại thượng này của Mật Trọng Quân, gần đây Chúc Minh Lãng gặp quá nhiều.
Không thể không thừa nhận một sự kiện, vui vẻ xuất phát từ nội tâm của một người lại tới từ cảm giác ưu việt vốn có.
Cũng không phải là kiểu thông qua sự cố gắng của chính bản thân mình mà đi áp đảo người khác, chỉ là loại cảm giác chuyện gì cũng không cần làm liền có thể nhẹ nhõm mà giẫm người khác ở dưới chân.
Vô luận thế giới loè loẹt nghiêng trời lệch đất như thế nào, sự vui sướng khi đắm chìm trong sự áp đảo người khác này trong người ai cũng sẽ không thiếu.
Tỉ như nói Chúc Minh Lãng, hắn đi dạo bên trong tòa thần thành ngựa xe như nước này, đơn giản không lưu ý đến những giai nhân xinh đẹp Thần Thành kia, hắn chủ yếu nhìn đám nam tử đi lại, cuối cùng cho ra một cái kết luận: Cho dù là Thần Cương thì cũng không có ai anh tuấn hơn so với ta!
"Đề nghị không tệ, chỉ là Thần Dụ kỳ này là cái gì vậy?" Chúc Minh Lãng nhẹ gật đầu, đáp ứng Mật Trọng Quân.
Chúc Minh Lãng ở Thiên Xu Thần Cương bây giờ cũng không có một thân phận hợp lý nào, muốn dung nhập vào trong đó vừa vặn cần người như Mật Trọng Quân dẫn đường đi vào
"Ngươi có biết Đấu Xây thần không?" Mật Trọng Quân nói, không chờ Chúc Minh Lãng trả lời, Mật Trọng Quân hoàn toàn như trước đây tự đại khinh miệt nói. "Vị thần minh này ngươi không biết cũng rất bình thường, dù sao hắn cũng là kẻ khiêm tốn nhất bên trong ba mươi ba chính thần, nhưng trên thực lực lại hoàn toàn không kém Hoa Cừu thần minh."
"A, như vậy Thần Dụ kỳ có quan hệ gì đến hắn?" Chúc Minh Lãng hỏi.
"Đấu Xây Thần vì quy tắc thần minh, sự cường đại của hắn ở chỗ có thể định ra đủ loại quy tắc cho người ta. Thần Dụ kỳ, là một trong những kiệt tác của hắn, dùng cho chiến tranh đại quy mô thống trị, bên trong Thần tộc đại chiến." Mật Trọng Quân nói.
"Trong chiến trường có thể định ra quy tắc?" Chúc Minh Lãng khó hiểu nói.
"Tỉ như nói mặt Thần Dụ kỳ kia, nhìn thấy không, một mặt kim sắc kia." Mật Trọng Quân dùng ngón tay chỉ một lá cờ trưng bày bên trong miếu thờ này.
"Nó có lợi ích gì?" Chúc Minh Lãng hỏi.
"Chỉ cần ngươi đem lá cờ này cắm vào bên trong thành bang ngươi muốn công chiếm, cung cấp cho nó đầy đủ thời gian hấp thu năng lượng đại địa, như vậy nó sẽ huyễn hóa thành một thần khôi chiến tranh có năng lực thống trị tuyệt đối chiến trường, hiệp trợ chúng ta hoàn thành đại nghiệp công chiếm." Mật Trọng Quân nói.
"Món thần khôi chiến tranh này có thực lực gì?" Chúc Minh Lãng hỏi.
"Ba tên đỉnh vị vương giả đều chưa hẳn sánh bằng ngươi, mà tác dụng của nó không phải thể hiện ở trên tu vi, nó đối với việc phá hư chiến cuộc tường thành, áp chế đối với quân đội, kiềm chế đối với Long Thú đại quân còn vượt xa hơn cả ba tên cường giả đỉnh vị Vương cấp, chỉ cần có thể khiến nó sinh ra, dù là địch nhiều ta ít, cũng có thể nhẹ nhõm chiến thắng." Mật Trọng Quân vừa cười vừa nói.
Chúc Minh Lãng âm thầm kinh hãi.
Thần Dụ kỳ này là vì chiến tranh mà sinh ra? ?
Chẳng khác gì là mượn nhờ lực lượng thần minh đến khởi xướng chinh phạt, bên trong thế giới Cực Đình vốn không có thần minh, nếu không hiểu được tác dụng của Thần Dụ kỳ này, bọn hắn chỉ cần vụng trộm điều động một số người cấm Thần Dụ kỳ vào bên trong Tổ Long thành bang, mọi người còn chưa rõ có chuyện gì xảy ra, thì chiến tranh thần khôi đã trực tiếp xuất hiện trong thành, đối với người thủ thành mà nói tuyệt đối là đả kích mang tính hủy diệt!