"Bạch Long Tôn Giả Chúc Minh Lãng, tại Tước Lang Thần Thành ngươi đứng trên đầu sóng ngọn gió, nhưng ngươi căn bản không biết hiện tại mình phải đối mặt với cái gì!" Thượng Hàn Húc nhìn chằm chằm Chúc Minh Lãng, giọng nói mang theo vài phần châm chọc.
Nghe được câu này, Chúc Minh Lãng ngược lại cười lớn.
Người khác có lẽ không biết thân phận của nam tử mặc áo bào ám kim kia, nhưng Chúc Minh Lãng còn không rõ ràng sao?
Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, còn dựa vào một tên ngay cả thần cách cũng đã mất, Tước Lang Thần Thành làm chính thần trong một tổ chức của Thiên Xu thần cương, hỗn thành cần một tinh lục khác có đẳng cấp tu hành thấp hơn để duy trì sinh tồn của bản thân cũng không phải không có nguyên nhân, Tước Lang Thần là một tên bại não, Tước Lang Thần Thành rối loạn, Tước Lang Thần Miếu càng tứ ngũ phân liệt. . .
Cứ như vậy còn dám tự xưng là dân thượng giới, gọi là Thượng Thương?
Thật đúng là chưa từng gặp qua Thượng Thương nào bết bát như vậy!
Ở Tước Lang Thần Thành khoảng một tháng thời gian, Chúc Minh Lãng đã sớm đi thăm dò tìm hiểu về các thế lực ở Thiên Xu, cho dù bọn họ dốc toàn bộ lực lượng ra thì cường giả mà họ phái ra có lẽ cũng chỉ tới mức này.
Thượng Hàn Húc làm một trong người đại diện cho Tước Lang Thần, nhưng lại dẫn dắt một tổ chức hạ thần lâm vào hoàn cảnh sụp đổ hỏng bét này, cũng không biết là có cái gì để mà đắc ý!
"Ta nghe nói, Tước Lang Thần các ngươi sắp bị xoá tên thần vị, không lâu sau đó Khiếu Vũ Thần ở phương bắc sẽ thay thế hắn làm ngôi sao chính thần thứ ba mươi ba trên trời cao kia, mà Tước Lang Thần Thành các ngươi có lẽ ngay cả hắc ám cũng không chống cự được?" Thời điểm Chúc Minh Lãng nói những lời này, đồng thời gọn gàng tặng cho tên chó săn này một kiếm trước!
Kiếm xuất phương đông, kiếm huy tựa như ánh rạng đông bình minh xuyên qua trùng thiên long giác của dị thú Hoang Long, trực tiếp bay về phía Thượng Hàn Húc, Thượng Hàn Húc ngồi trên thú tọa màu vàng của hắn, nhưng lại không tránh không né. . .
Lúc này, từng viên tràng hạt màu vàng xanh bay ra với số lượng rất nhiều, tựa như châu màn sắp xếp trước mặt Thượng Hàn Húc, thanh kim tràng cùng tràng hạt ở giữa tạo thành vầng sáng sáng chói, hoàn toàn lấp đầy ở giữa khe hở hạt châu!
Châu quang ngự rất dày có thể so với Hoàng Kim Chiến Khải, phi kiếm này của Chúc Minh Lãng bị cản lại.
"Nói bậy nói bạ! Tước Lang Thần chính là chính thần cao thượng, những lời ngươi nói chẳng qua chỉ là tin đồn của bọn tiện dân!" Sắc mặt Thượng Hàn Húc trở nên lạnh hơn.
"Ngươi dám nói như vậy, vừa rồi vị thi triển thần thông cát chảy kia không phải là Tước Lang Thần sao, làm một Thần Minh, không tiếc hạ mình xuống loại tình trạng này, một Ly Xuyên nho nhỏ này có tài đức gì a, thế mà phải cần đến Tước Lang Thần các ngươi tự mình đến đây chinh phạt, là thần miếu các ngươi đều là một đám phế vật, hay là Tước Lang Thần cần dựa vào thế tục phân tranh để giành lợi ích cho mình?" Chúc Minh Lãng tiếp tục kích thích Thượng Hàn Húc.
Sắc mặt Thượng Hàn Húc trở nên khó coi.
Hắn hiểu được đối phương đang bẫy mình.
Một khi mình thừa nhận vị nam tử mặc áo bào ám kim kia chính là Tước Lang Thần, thì toàn bộ Thiên Xu thần cương cũng sẽ biết, Tước Lang Thần tham dự vào một trận chiến tranh thế tục.
Mặc dù hành động của Thần Minh người phàm không có tư cách can thiệp, nhưng Tước Lang Thần lưu lại dấu vết của mình ở chỗ này, chắc chắn sẽ bị những vì thần minh khác nhìn chằm chằm.
Chúc Minh Lãng tự nhiên rõ ràng, bên trong Thiên Xu thần cương có rất nhiều người ngấp nghé vị trí của Tước Lang Thần, nhất là Khiếu Vũ Thần người mà mình vừa mới nhắc đến, đó là một vị chuẩn thần có thực lực rất gần với cảnh giới Thần Minh, không có tên chính thần, nhưng cương vực của hắn lại phồn vinh và cường đại, uy vọng và thần huy cũng dần dần sắp vượt qua Tước Lang Thần.
"Ta nghe Thượng Trang nói, ngươi là người thần tuyển? Chúc Minh Lãng, ta khuyên ngươi không cần nhiều chuyện xen vào chuyện bao đồng, Tước Lang Thần Miếu chúng ta nhất định phải có được Ly Xuyên, vô luận là Huyền Qua, hay là người thần tuyển như ngươi ngăn cản ở trước mặt chúng ta, cũng đều sẽ không có kết cục tốt đẹp. Ngươi thích bảo vệ cho những dân tộc thấp hèn dơ bẩn này, muốn làm chúa cứu thế cho bọn họ, thật sự là buồn cười!" Thượng Hàn Húc nói đến đây, đột nhiên những châu quang lúc nãy phủ trên người dị thú Hoang Long mà hắn đang ngồi liên kết lại với nhau thành chiến giáp!
Hàng trăm hàng ngàn viên tràng hạt màu vàng xanh, giống như một kiện quang khải, bao phủ lấy Dị Hoang Chi Long, khiến cho con rồng này mang theo mấy phần khí tức của Tuyên Cổ Thánh Thú.
Nó mở to miệng, phun ra tia chớp màu vàng, những tia chớp kia vô cùng mạnh, ẩn chứa năng lượng cực kỳ táo bạo, bọn chúng điên cuồng tản ra bốn phía, mạnh mẽ đánh vào đại địa và bầu trời.
Chúc Minh Lãng lui về phía sau, được Phụng Nguyệt Ứng Thần Bạch Long tiếp được, hắn rơi vào trên lưng mềm mại của nó, hai bên là đôi cánh rồng lông trắng dày đặc bảo vệ lấy nó, những tia chớp bắn tung tóe ra tia lửa điện bị móng vuốt của Phụng Nguyệt Bạch Thần Long đạp tắt!
"Ta tới đối phó với tên này, lần này ta tuyệt đối sẽ không để hắn tiếp tục càn rỡ!" Thượng Trang chủ động xin chiến, hắn là Ngũ Hành sư, tu vi áp chế cũng làm hắn không thi triển được nhiều bản lĩnh.
Thượng Trang vọt ra từ phía sau đám dị thú, trên người hắn có một trận gió lốc, khiến cho hắn ở trên không trung giống như một vị Phong Bạo Chi Chủ, hiển lộ ra mấy phần cuồng bạo và dã tính.
Hắn đánh tới trước mặt Phụng Nguyệt Bạch Thần Long, như muốn tìm về mặt mũi đã mất khi giao đấu ở Tước Lang Thần Thành trước đó, đáng tiếc khi hắn tới gần Bạch Long, hắn lập tức cảm nhận được tu vi của đối phương thế nhưng lại ở trên mình, điều này khiến Thượng Trang lập tức cứng đờ!
Người xông tới với khí thế hung hăng như vậy, lại lập tức quay đầu bỏ chạy thì có phải là không thích hợp lắm không?
"Đùng! ! !"
Móng vuốt của Phụng Nguyệt Bạch Thần Long bao bọc lấy phong bạo của Thượng Trang rồi đẩy hắn tới khu cát chảy bên kia, sau đó nó phun ra một ngụm Bạch Long Chi Viêm hướng về phía Thượng Trang đang giãy dụa trong bùn!
Bạch Long Chi Viêm khác với tuyệt đại đa số long viêm khác, không chỉ có nhiệt độ, mà còn cho người ta cảm nhận loại băng hàn cực hạn, diễm tinh phun ra còn lạnh thấu xương hơn so với hàn đàm băng chùy, viêm tức khuếch tán ra cũng tựa như hàn khí dưới Cửu U, khiến cho người ta thân ở trong bạch viêm lại tựa như cả người đang ngâm trong đầm sâu Cửu U Chi Hỏa, băng lãnh và thiêu nóng cùng tồn tại, đối với linh hồn mà nói đó là sự tra tấn rất lớn.
Thượng Trang trong hố cát chảy, hắn có ý định dùng những hạt cát mà Tước Lang Thần tạo ra để phủ lấy thân thể của mình, nhưng uy lực bạch long viêm này không thể coi thường, nó phảng phất như thoát ra từ tu vi của Phụng Nguyệt Bạch Thần Long, ẩn ẩn lộ ra khí tức băng thần diễm, cho dù là Vương cấp cảnh ở đây cũng không thể chịu được!
Thượng Trang nằm trên mặt đất kêu rên, lúc này hắn mới ý thức được lúc ấy áp chế tu vi để giao đấu, ngược lại đối với hắn mà nói chính là một loại bảo hộ, luận thực lực chân chính, Thượng Trang hắn càng không phải là đối thủ của con Bạch Long này!
"Mất mặt xấu hổ, cút ra phía sau đi!" Thượng Hàn Húc lạnh lùng nói.
Chúc Minh Lãng không có ý định dễ dàng buông tha Thượng Trang như vậy.
Trong thôi diễn của Lê Tinh Họa, Thượng Trang này là một nhân tố quan trọng, Chúc Minh Lãng ra hiệu cho vị Hạnh Long Tôn Giả ở phía sau, để hắn bắt lấy tên Thượng Trang này, đến lúc đó mang về từ từ khảo vấn.
Thượng Hàn Húc hiển nhiên không hy vọng Thượng Trang rơi vào trong tay địch, lập tức hắn để cho những hộ pháp thờ phùng thần miếu ở bên cạnh ra tay, đi lôi Thượng Trang trở về.
Đáng tiếc, người của Thượng Hàn Húc vẫn là chậm hơn một chút.