Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 719: Thị thần chú

Chương 719: Thị thần chú




Dịch giả: Vương Linh

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

"Đưa hắn vào trong hư ám cát chảy, để hắn nếm thử tư vị khi bị chôn sống." Chúc Minh Lãng nói với Thiên Sát Long.

Vùng hư ám của Thiên Sát Long trở nên càng thêm cường đại, sau khi Thượng Hàn Húc bị quăng vào trong khu vực đó thì rất khó mà thoát ra được, huống hồ gì linh hồn của hắn còn bị thương nghiêm trọng.

Thượng Hàn Húc và con Nộ Giác hoang long của hắn bắt đầu cảm nhận được luồng khí tức hắc ám xung quanh ngày càng đậm đặc, không bao lâu nữa luồng hắc ám này sẽ như một vũng bùn đặc sệt, từ khắp nơi đổ về.

Thượng Hàn Húc cố gắng tránh thoát khỏi nó thế nhưng cả vùng hắc ám nhanh chóng bị bùn hắc ám lấp đầy, hơn nữa chỗ bọn họ đứng cũng bắt đầu bị lún xuống, hắc ám dưới chân tựa như một vòng xoáy cát chảy.

Bùn hắc ám đã đủ khiến Thượng Hàn Húc hít thở không thông rồi giờ còn bị hãm sâu vào trong cát nữa, sắc mặt hắn thay đổi từ xanh thành đen, mặc dù sự tập kích của vật chất hắc ám không đến mức mất mạng thế nhưng cảm giác khi bị đám bùn này nhấn chìm rất chân thực.

Không bao lâu sau trong lục phủ ngũ tạng của hắn đã tràn ngập toàn là nước bùn và hạt cát hắc ám, nỗi thống khổ của hắn đạt đến cực điểm, cặp mắt tràn đầy sự sợ hãi!

"Tước Lang thần đang tìm thứ gì ở Cực Đình đại lục, chắc hẳn ngươi cũng biết chứ hả?" Chúc Minh Lãng bắt đầu tra hỏi hắn.

"Ngươi... ngươi... đừng mơ..." Thượng Hàn Húc hóa ra lại rất thẳng thắn, cương nghị, dù bị chôn sống dằn vặt không ngừng nhưng hắn vẫn không chịu khuất phục.

"Thật ra, không cần ngươi nói ta cũng biết được nhiều hơn cả ngươi, nhất là liên quan đến vị Tước lang thần của các ngươi, ví dụ như rất nhiều năm trước hắn mở ra vòng xoáy hư vô trong một tòa tà miếu đến được Cực Đình đại lục." Chúc Minh Lãng nói với Thượng Hàn Húc.

Thượng Hàn Húc vừa nghe thấy thế thì vẻ mặt thống khổ của hắn lại gia tăng thêm một biểu tình kỳ lạ.

"Tước Lang thần thiếu một cánh tay, là do một gã kiếm sư ở Cực Đình chặt đứt, hắn mất đi thần cách của mình, thương thế cũng không thể nào hồi phục được, bây giờ hắn ta cứ như một con chó có tang lang thang ở Cực Đình đại lục, hốt hoảng tìm kiếm những khúc xương bị vứt bỏ của những thần minh khác..." Chúc Minh Lãng tiếp tục nói với Thượng Hàn Húc.

Lúc Thượng Hàn Húc nghe được những lời này, vẻ mặt lập tức thay đổi hoàn toàn, hắn vốn đang thống khổ nhẫn nhịn, nội tâm thì kinh hãi không thôi, cuối cùng lại hóa thành một cảm giác vô cùng buồn bực, việc hít thở không thông khiến cho phổi của hắn sản sinh ra sự thôi thúc mãnh liệt, mà quá trình này thậm chí còn có thể khiến cho phổi của hắn bị tê liệt...

Tư vị này quả như sống không bằng chết, Thượng Hàn Húc biết đối phương thi triển hắc ám áp chế, không thể thật sự lấy mạng của mình, nhưng nỗi thống khổ mà hắn phải chịu và những lời nói này của Chúc Minh Lãng đã đánh vào tuyến phòng tuyến mỏng manh trong nội tâm của hắn.

"Sao nào, những chuyện mà ta nói hình như ngươi cũng không biết hết phải không? Xem ra Tước Lang thần cũng không tin tưởng ngươi lắm nhỉ, căn bản không nói sự thật với ngươi?" Chúc Minh Lãng hỏi.

Chúc Minh Lãng thấy hình như Thượng Hàn Húc muốn nói gì đó vì vậy mới bảo Thiên Sát Long giảm bớt áp chế hắc ám.

Thượng Hàn Húc ho lấy ho để, như thể muốn nôn cả phổi của mình luôn, cả khuôn mặt nổi đầy gân xanh vì ho kịch liệt.

"Ngươi... sao ngươi... ngươi biết những điều này từ đâu!" Thượng Hàn Húc im lặng một hồi mới lên tiếng, ngữ khí của hắn đã thay đổi hoàn toàn.

Chúc Minh Lãng cười cười, vẫn không trả lời như cũ.

Tước Lang thần cũng không phải yên ổn sống trong Tước Lang thần thành, sự uy hiếp đối với hắn cũng không ít, hơn nữa sự đấu tranh giữa các thần minh cũng không bao giờ dừng lại, ba mươi ba vị chính thần không phải vĩnh viễn tồn tại, tần suất thay đổi cũng rất cao.

Thượng Hàn Húc đoán không ra càng ngày càng không đoán được thân phận của Chúc Minh Lãng.

Nếu Chúc Minh Lãng là thần tuyển thì sau lưng hắn nhất định có một vị thần minh.

Hắn thao túng được người của Huyền Qua thần quốc, lại biết trước Tổ Long thành bang ở Ly Xuyên là một tòa thành có thể chống lại đêm tối hắc ám, càng biết được Tước Lang thần gặp nạn ở Cực Đình đại lục...

Chẳng lẽ thật sự là thần nhân của Hoa Thù??

Nếu thật sự là như vậy thì bản thân căn bản không nên đụng đến Ly Xuyên, đối địch với tín đồ của Hoa Thù thì có con đường chết!

"Ta biết là phần lớn các ngươi đều có thần chú trên người, không thể làm ra những việc có lỗi với thần linh của mình nhưng thần mệnh của Tước Lang thần đã tận, không quá ba tháng, tinh huy thần minh của hắn sẽ biến mất trên bầu trời, cả nhân gian này cũng không còn nơi để hắn nương tựa, hắn có khả năng sẽ bị hồn phi phách tán! Nếu ngươi muốn tuẫn táng cùng hắn thì được, ta bội phục sự kiên trung của ngươi, đợi ta đùa giỡn đủ rồi sẽ cho ngươi một cái chết thỏa mái, không phải còn có Thượng Trang sao, Thượng Trang cũng biết, ta cảm thấy hắn ta chắc không cứng nhắc như ngươi, nếu như ngươi có thể dùng phương thức uyển chuyển khéo léo nhưng không làm trái với thần chú để nói với ta là hắn tìm gì ở Cực Đình thì ta có thể tha cho ngươi một con đường sống, thậm chí là vào thời điểm rơi vào tuyệt cảnh, ta cũng có thể kéo ngươi ra." Chúc Minh Lãng nói.

Lúc nói xong câu đó, Chúc Minh Lãng âm thầm ra hiệu cho Thiên Sát Long, cố ý bảo nó tăng áp chế nặng thêm, nhất định phải hành hạ tên kia đến cùng như vậy thì hắn mới có thể nói thật.

Thượng Hàn Húc đang vô cùng khổ sở.

Rồng của hắn bị giết, linh hồn bị thương, thân thể và linh hồn bị Thiên Sát Long dằn vặt cùng lúc khiến hắn sắp sụp đổ đến nơi rồi...

Điều quan trọng là, thần minh mà hắn cung phụng đã sớm khó bảo toàn được bản thân, có thể ngã xuống bất cứ lúc nào, chuyện này Thượng Hàn Húc cũng nhận ra rồi, bằng không sao Tước Lang thần thành lại trở thành dáng vẻ chia năm xẻ bảy như bây giờ, những tòa tháp dưới thành sao lại không tỏa sáng, ngay cả ánh sáng thần huy trên bầu trời Tước Lang thần thành cũng không thấy nữa!

Thần huy của Tước lang thần minh dần dần bị bóng đêm nuốt chửng, đã sắp không thể bảo hộ con dân nữa rồi!

"Ta không biết, có rất nhiều chuyện ta... ta cũng không biết..." Thượng Hàn Húc nói.

Lúc nói, thậm chí Thượng Hàn Húc còn cảm thấy có một chút đáng buồn, bởi vì hắn thực sự chẳng có tin tức gì của Tước Lang thần cả, Tước Lang thần không nói cho hắn biết.

"Vậy hắn bảo ngươi làm gì?" Chúc Minh Lãng thay đổi cách hỏi.

"Chiếm Ly Xuyên, sau đó diệt Nghê Hải tộc, chiếm Nghê Hải..." Thượng Hàn Húc nói.

Nghê Hải??

Chúc Minh Lãng dường như đã hiểu thông gì đó.

Tuyết Phong thành, trước đây bản thân mình gặp được Tước Lang thần ở Tuyết Phong thành, hắn đang mượn sức mạnh của An vương để làm gì mà qua mấy ngày sau Chúc Minh Lãng đã trông thấy người của An Vương phủ ở Cầm Thành...

Thứ Tước Lang thần muốn tìm chẳng lẽ đang ở Nghê Hải, lúc đó hắn cũng dừng lại ở Tuyết Phong thành, hắn đang trên đường đến Nghê Hải??

Nhưng ở Nghê Hải có thứ gì đáng để hắn mạo hiểm đến vậy?

"Còn gì nữa?" Chúc Minh Lãng tiếp tục truy hỏi.

"Ngô ngô." Lúc này, Thượng Hàn Húc đột nhiên gắt gao ôm lấy ngực của mình tựa như trong ngực hắn có thứ gì đó.

Hắn không thở nổi, dáng vẻ trông còn thống khổ hơn gấp trăm ngàn lần trước đó, dòng máu đáng sợ chảy ra từ năm bộ phận trên mặt, tròng mắt như muốn rách ra!!

"Thiên Sát Long, đừng giết hắn..." Chúc Minh Lãng vội vàng ngăn cản Thiên Sát Long, Thiên Sát Long hình như có hơi quá, nhưng Thiên Sát Long nghiêng đầu qua nhìn, dáng vẻ rất vô tội.

Không phải Thiên Sát Long.

Chúc Minh Lãng nhìn dáng vẻ sống không bằng chết của Thượng Hàn Húc, trong nhất thời không biết trên người hắn đã xảy ra chuyện gì.

Thượng Hàn Húc bò tới trước mặt mình, thân thể hắn vặn vẹo vì đau đớn, mặt hắn chảy máu không ngừng, cuối cùng phun ra một ngụm máu, mà trong máu thậm chí còn xen lẫn một số vụn nội tạng vỡ nát...

Là thần chú!!

Những lời hắn vừa nói đã phản bội lại thần minh mà hắn cung phụng!

Nhưng phương thức trả lời này rõ ràng có thể tránh khỏi sự trừng phạt của thần chú, điều này Chúc Minh Lãng đã hỏi qua Mật Dung, hơn nữa Thượng Hàn Húc cũng dám nói vậy tức là hắn biết trả lời như vậy sẽ không sao...

Trừ phi ngay cả Thượng Hàn Húc cũng không biết, Tước Lang thần hạ một trớ chú khác trên người hắn.

Đạo trớ chú này nghiêm khắc hơn nhiều, chỉ một câu nói vô ý cũng có thể chết bất đắc kỳ tử!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch