Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 760: Thiên băng kiếm

Chương 760: Thiên băng kiếm




Dịch giả: Vương Linh

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

Đám huyết sa này đều được tạo nên từ máu trong cơ thể hắn.

Số máu bổn nguyên của Tước Lang Thần mặc dù đã hoá thành huyết sa nhưng vẫn có thể sử dụng, bởi vậy có thể thấy khi máu của hắn vẫn còn chưa khô thì cũng có thể dùng nó để tiến hành giết chóc!

Tốc độ biến đổi của huyết sa cực nhanh, chúng nó không hề giống những vật vô tri giác một chút nào mà trông giống một vật thể có sinh mạng hơn, tựa như đám Manh long đáng sợ gặp phải khi ở Bắc Tuyệt Lĩnh vậy.

Tước Lang Thần duỗi nắm đấm đang nắm chặt ra, tất cả huyết sa ngay lập tức hoá thành một bàn tay đỏ lòm màu máu, nó đập về phía Chúc Minh Lãng như thể đang đập một con ruồi vậy.

Chúc Minh Lãng giơ kiếm nghênh đón, quét ra một đường kiếm khí lớn ngay trước mặt mình, kiếm khí đánh ra có hình dáng như hình lưỡi liềm ngay cản bàn tay huyết sa đang từ trên mây vồ xuống đó.

Tước Lang Thần tiếp tục điều khiển đám huyết sa này, ngón tay búng mạnh ra, huyết sa liền được trao cho một lực xuyên thấu đáng sợ, chúng nó dùng tốc độ cực nhanh, tựa như những đốm lửa bắn về phía Chúc Minh Lãng, Chúc Minh Lãng chỉ có thể nhanh chóng xuất kiếm, dùng Liêu Phong Kiếm Pháp để ngăn chặn chúng, nhưng cho dù đường kiếm mà Chúc Minh Lãng đánh ra có chính xác đến bao nhiêu thì cánh tay của hắn cũng cảm nhận được một lực chấn động cực kỳ lớn, điều này khiến hắn không ngừng bị bắn lùi về sau!

"Thiên Sát Long!"

Chúc Minh Lãng thấy thời cơ đã đến nên ngay lập tức hạ lệnh cho Thiên Sát Long đang ẩn mình trong bóng tối.

Thiên Sát Long ở dưới bóng mây, miệng nó há rộng, lộ ra hàm răng sắc nhọn, hàm răng cong vuốt, lặng yên không tiếng động đến gần Tước Lang Thần, nhắm vào phần cổ của Tước Lang Thần mà cắn!

Phản xạ của Tước Lang Thần cũng rất nhanh, cơ thể hắn hiện ra một cái bóng đỏ như máu, nửa người dưới đã hoá thành cát, cả người hắn tựa một trận bão cát lướt sang một bên!

Nhát cắn gần trong gang tấc của Thiên Sát Long chỉ làm trầy một lớp da mỏng trên phần vai của Tước Lang Thần, thậm chí Thiên Sát Long còn chưa kịp dùng đến nước bọt có chưa chất kịch độc của nó.

"Con rồng đê tiện, ta sẽ xé xác ngươi thành từng mảnh nhỏ!" Tước Lang Thần giận dữ xoay người lại, cánh tay đưa lên trời, bàn tay tạo thành hình móng vuốt.

Ánh sáng đỏ loé lên, từng đường vuốt ánh đỏ như những tia chớp đỏ tuỳ ý đánh ngang dọc trên bầu trời, những đường vuốt này đáng sợ mà to lớn, chúng nó đều vồ về phía Thiên Sát Long, điên cuồng cào xé, lớp lân vũ trên thân Thiên Sát Long rách thành từng mảnh lớn, trên lớp da cứng rắn như đá cũng hiện lên một mảng máu đỏ tươi...

"Nao!!!!"

Giang rộng đôi cánh, ánh sáng tử vong chiếu đi khắp nơi, cùng lúc đó, đuôi của Thiên Sát Long cũng giơ cao lên trên không trung, ánh sáng minh huy trắng xám, phủ lên toàn bộ thân thể của Tước Lang Thần.

Tước Lang Thần lập tức lấy tay che hai mắt của mình, Chúc Minh Lãng cũng nhân cơ hội này mà quét sạch đám huyết sa ở trước mặt, cả người hắn nghiêng về phía trước, dùng tốc độ nhanh như một tia chớp phóng đi!

Bôn Lôi kiếm!

Mặc dù đây là kiếm pháp thuộc phi kiếm thuật nhưng sau khi hai thanh kiếm nhập vào nhau thì bộ Bôn Lôi kiếm pháp này cũng có thể biến hoá thành Bôn Lôi thân pháp, dùng trạng thái nhanh chóng khí thế bá đạo của bản thân để tiếp cận đối thủ!

Lôi sáng ánh lên tứ phía, Chúc Minh Lãng đến gần trước mặt Tước Lang Thần thì dứt khoát vung ra một kiếm, trên lưỡi kiếm vẫn còn dư quang của luồng sét mạnh mẽ chưa tan hết, lại kết hợp thêm kiếm hoả mãnh liệt, trong khoảng khắc lửa sét chạm nhau trên mũi kiếm, một nguồn năng lượng mạnh mẽ được sinh ra khiến cho một kiếm chém xuống nhưng lại có cảm giác như lôi hoả cùng nhau oanh tạc!

"Thình thịch!!!!!!"

Tước Lang Thần bị một kiếm này đánh văng ra sau, cơ thể đập vào sơn miếu trong hoàng thành.

Chúc Minh Lãng nhờ vào Thuấn ảnh phi thoa của Kiếm Linh long phóng tới một lần nữa, hắn nhanh chóng xuất hiện trong khoảng không phía trên sơn miếu.

" Kiếm vẫn kiếm pháp, thiên băng!"

Mũi kiếm vốn không vung về phía Tước Lang Thần Thượng Bách đứng dưới đất mà là mạnh mẽ vung về phía bầu trời.

Một kiếm này khiến bầu trời như bị xé toạc, nó tựa như một bức phù điêu to lớn rơi xuống đất!

Trên bầu trời thiếu mất một mảng lớn, những mảnh trời vỡ nát đập liên tiếp lên người Tước Lang Thần, Tước Lang Thần khom người, mỗi khi hắn gắng sức đứng dậy thì chỉ bất lực mà cúi thấp xuống thêm vài phần.

Sơn miếu trong hoàng thành sớm đã bị san thành bình địa, ngọn núi mà hắn đang đứng cũng không còn là núi, thậm chí cả dãy núi nối liền với sơn miếu cũng bị những mảnh vỡ của trời san thành đất bằng.

"Khụ khụ!!!"

Tước Lang Thần nặng nề phun ra một ngụm máu, những thứ hắn ta ho ra chỉ toàn là huyết sa, trên khuôn mặt hắn hiện đầy vẻ phần nộ và tức giận, với tình trạng cơ thể hiện tại của hắn ta thì vết thương nào cũng khiến hắn cảm thấy đau đớn, bởi vì huyết dịch có thể biến hoá thế nên số máu chưa trào ra khỏi miệng đã hoá thành huyết sa nghẹn lại trong cổ họng hắn, hắn không có cách nào hô hấp bình thường được nữa.

Sau khi liên tục ho ra mấy búng huyết sa, trông hắn đã đỡ hơn ban đầu một chút, chỉ là khuôn mặt hắn bây giờ trông tái nhợt mà kinh khủng vô cùng, lớp da trên mặt khô nứt tróc hết ra, nếu bây giờ miêu tả hắn như một con quỷ thi mới từ trong lăng mộ bò ra thì cũng không quá đáng, dáng vẻ hắn trông vô cùng đáng sợ.

"Cút ngay cho ta!!"

Tước Lang Thần Thượng Bách lại sử dụng đám huyết sa đó của hắn một lần nữa, huyễn hoá huyết sa thành một trận bão cát đáng sợ.

Sau khi dùng bão cát để đẩy lùi Chúc Minh Lãng và hai con rồng, Tước Lang Thần rốt cuộc cũng không chịu nổi nữa, hắn há miệng ra, tựa như tiên ma nuốt hải vậy, hắn lại bắt đầu điên cuồng hấp thu sương trần sinh mệnh đang phiêu tán trong trời đất và cả máu tươi của những người còn sống!

Một vài người dân đến gần sơn miếu đều hoá thành một bộ xương khô trong nháy mắt.

Một nguồn năng lượng huyết dịch vô cùng lớn chảy vào trong cơ thể Tước Lang Thần, các vết thương trên người hắn cũng nhanh chóng khép lại, nhưng cùng lúc đó, một số mạch máu đang lưu thông trong người hắn cũng ngưng đọng lại!

Số lần Tước Lang Thần Thượng Bách sử dụng hấp linh công pháp của hắn đã khá nhiều, thậm chí bây giờ hắn ta đang đánh cược, cược bản thân có thể lấy được Ngọc Huyết kiếm trong tay Chúc Minh Lãng hay không, như vậy thì trước khi máu trong cơ thể hắn hoàn toàn bị biến hoá hết hắn vẫn có khả năng kéo dài tính mạng.

Thứ Tước Lang Thần Thượng Bách hút được không chỉ là máu của người sống mà còn có sương trần sinh mệnh mà Thiên Ai Chi Long thu thập được cho hắn...

Đột nhiên trong phần áo bào trống rỗng của hắn có thứ gì đó phồng lên, phần phồng lên đó từ từ mọc dài ra ngoài, dần dần bổ khuyết vào phần cánh tay bị mất dưới lớp áo bào!

Cánh tay còn lại của hắn đang được phục hồi lại như xưa!

Hơn nữa cánh tay này còn nắm giữ thần thông còn cường đại hơn trước, thiên thể bão cát mà trước đây hắn gọi đến đã đủ khiến cho cả hoàng thành hoá thành một địa ngục chốn nhân gian!!

"Ngươi nghĩ rằng ta còn như năm đó nữa sao!"

"Loại côn trùng hạ giới như ngươi, một cước của ta cũng đủ để giết chết hàng trăm hàng ngàn con, nếu không phải khi đó ta mới vừa xuyên qua sương mù hư vô, cơ thể rơi vào trạng thái suy yếu thì sao ngươi có thể sống tới ngày hôm nay!!"

Trên mặt Tước Lang Thần treo một nụ cười giả tạo, tựa như nãy giờ hắn chỉ đang chơi đùa với Chúc Minh Lãng mà thôi, bây giờ mới là lúc phô bày thực lực thật sự của hắn!

Chúc Minh Lãng đáp xuống gần sơn miếu, đứng trước mặt Tước Lang Thần.

Lúc này đây dòng máu đỏ tươi trong người hắn đang thông qua các lỗ chân lông trên da thịt nhỏ từng giọt từng giọt ra ngoài, chúng cũng bay về phía Tước Lang Thần, sức sống của Chúc Minh Lãng cũng đang mất dần.

Chúc Minh Lãng lấy một vật trang sức trên cổ xuống, sau đó bóp nát nó!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch