Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 767: Long Môn mở ra

Chương 767: Long Môn mở ra




Dịch giả: Quăn Quăn

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

Trăm dặm lưu sa đã biến mất...

Đại địa trải qua Tuế Nguyệt sóng tẩm bổ qua, cho dù có thủng trăm ngàn lỗ, cũng không cần thời gian quá lâu cũng sẽ tự chữa trị.

Vạn vật đều như vậy, bản thân tự có được lực lượng khôi phục tự nhiên, thế giới phảng phất như vừa hoàn thành một lần thuế biến, bằng mắt thường có thể thấy được bốn chỗ linh khí dựng dục ra càng nhiều người tu hành, đương nhiên cũng xuất hiện càng nhiều Yêu Ma Thánh Linh...

Sau khi Tổ Long thành bang trải qua kiếp nạn lần này, cũng đã trở thành một tòa thành có linh, dù cho không cần đến ngoại giới hung hiểm tìm kiếm linh mạch, chỉ cần dốc lòng tu hành ở trong thành bang cũng nhanh hơn gấp mấy lần so với ở bên ngoài.

Cảm giác Ly Xuyên dựa vào Giới Long Môn, không chỉ có trình độ linh vận sẽ dần dần vượt qua Thiên Xu thần cương, mà còn có thể hơn thế nữa.

Hiện tại Tổ Long thành bang đã trở thành tòa thành yên tĩnh bị các đại tổ chức hạ thần tranh nhau cướp đoạt, tin tưởng qua không bao lâu sau, những cường giả Thiên Xu thần cương kia đều sẽ nghe tin mà đến, đồng thời cũng sẽ dâng lên lòng cướp đoạt.

Muốn giữ vững một mảnh nhỏ gia viên cuối cùng này, Chúc Minh Lãng cũng phải mau chóng tăng thực lực lên, có trời mới biết lần đối mặt tiếp theo có phải là một tồn tại còn kinh khủng hơn so Tước Lang Thần hay không!

“Nếu đã quyết định, thì không nên chậm trễ quá nhiều thời gian, chúng ta nhanh chóng lên đường đi.” Chúc Minh Lãng nói.

“Được rồi, rốt cuộc lại có thể đi ra khỏi cửa ăn mỹ thực khác biệt các nơi!” Phương Niệm Niệm kích động gật đầu nói.

“Đây là 10 vạn năm Ngân Sam Thánh Lộ.” Nam Linh Sa đưa cho Chúc Minh Lãng một Tiểu Lưu Ly Bình tinh trí, thản nhiên nói.

“10 vạn năm???” Chúc Minh Lãng suýt nữa đã rớt cái cằm xuống.

Lần Tuế Nguyệt sóng này khiến Ngân Sam Thánh Lâm của Nam thị thuế biến càng khoa trương hơn, lại trực tiếp sản sinh ra 10 vạn năm Ngân Sam Thánh Lộ, thứ này nên tính là Thần phẩm đi?

Đồ vật có niên đại 10 vạn năm, trên cơ bản đều là cấp thần phẩm, không nói có thể khiến cho một người tu hành đột phá đến cảnh giới Thần cấp, nhưng hẳn là vật cùng loại với Thần Tâm!

Có phải lấy được có chút quá đơn giản hay không, Chúc Minh Lãng luôn cảm thấy cô em vợ Họa Sư còn có rất nhiều chuyện giấu diếm mình.

Mà những Thần cấp linh tư này, hình như nàng căn bản không có hứng thú, cũng mang một bộ dáng hoàn toàn không cần, nói tặng người liền tặng người.

“Đây là lễ vật trước khi chia tay sao?” Chúc Minh Lãng nhìn lễ vật quý trọng này, không khỏi nói.

“A, ngươi đi đi.” Nam Linh Sa nghe được câu này, không nhiễm khói lửa trần gian cầm bình lưu ly trở về, thu hồi lại bên trong túi thơm của mình.

“...” Vẫn còn may Chúc Minh Lãng không phải là đồ đần, vội vàng đeo lên dáng vẻ tươi cười nói với Nam Linh Sa mặt lạnh: “Chỉ là đùa với Linh Sa cô nương một chút thôi, trước đây trên đường đi đến Thiên Xu thần cương, ở trong đội ngũ Mục Long sư, ta nhất định sẽ bảo vệ cô nương cẩn thận chu toàn, bất kỳ sự tình chém chém giết giết gì cứ giao cho Chúc Minh Lãng ta... A, ngươi cũng ưa thích như vậy, tóm lại chúng ta cởi mở, cùng nhau cuốn sạch tài nguyên của những kẻ tự khoe là người thượng giới kia!”

Nam Linh Sa cũng là một người thực sự đơn giản, nếu ngươi nói đúng, đồ vật liền cho ngươi.

“Tinh Họa dùng nhiên hồn chi hiến, trong thời gian tiếp theo thời gian nàng ngủ say sẽ trở nên dài hơn, chúng ta cần càng nhiều Thần Cổ Đăng Ngọc, đến Thiên Xu thần cương sẽ có nhiều hơn.” Nam Linh Sa nói.

“Khối kia không đủ đúng không?” Chúc Minh Lãng nói.

“Ừm, nàng vận dụng lực tiên đoán không thua gì năng lực của Thần Minh, cho dù linh hồn của chúng ta bây giờ cường đại hơn rất nhiều so với trước kia, nhưng số lượng Thần Cổ Đăng Ngọc cần cũng hơn xa trước đó.” Nam Linh Sa giải thích.

Chúc Minh Lãng nhẹ gật đầu.

Thần Cổ Đăng Ngọc đúng là đồ tốt, càng nhiều càng tốt.

“Ừm, chờ Vân Tư tỉnh, chúng ta lập tức lên đường.” Chúc Minh Lãng nói.

Cũng giống với lần trước, Lê Tinh Họa bởi vì sử dụng nhiên hồn chi tế, sẽ giống như Lê Vân Tư trước đó tiến vào trong giấc ngủ mê tương đối dài, tiếp theo thời gian Lê Vân Tư tỉnh lại sẽ nhiều hơn.

Trong nội tâm Lê Vân Tư, người nàng quan tâm nhất cũng là muội muội Tinh Họa, nàng cũng hi vọng nhanh chóng xuất phát tiến về Thiên Xu, tìm kiếm Thần Cổ Đăng Ngọc.

Về phần bên phía Tổ Long thành bang, có vị vua không ngai Chúc Thiên Quan này cùng Hoành Cảnh đã từng là hoàng vương Thánh Khuyết ở lại, chỉ cần không xuất hiện nhân vật Thần cấp, sẽ không có trở ngại gì.

Mà Chúc Thiên Quan cùng Hoành Cảnh hiện tại hẳn là cũng đang mượn trợ lực của Tuế Nguyệt sóng mang tới mà tìm biện pháp tấn thăng đến Thần cấp cảnh.

Cực Đình còn đang chậm chạp trưởng thành, tài nguyên cũng không phải vô tận.

Chúc Minh Lãng lựa chọn rời khỏi Cực Đình, tiến về Thiên Xu, cũng là vì không hy vọng mấy người có thể tấn thăng đến Thần cấp cảnh bên dưới hoàn cảnh có hạn tiến hành tranh đoạt, người Thiên Xu bọn hắn dám tới hạ giới cướp đoạt, Chúc Minh Lãng dựa vào cái gì không dám đi đến địa bàn của bọn hắn càn quét??

...

Thu thập xong một chút đồ vật cần thiết, chuẩn bị đầy đủ vật tư, Chúc Minh Lãng đơn giản tạm biệt một vài người quen trong thành bang, sau đó liền chuẩn bị cùng tỷ muội Lê Nam xuất phát.

Trên đường phố lát đá màu xanh, ngựa xe như nước, tiếng người huyên náo, sau khi Tổ Long thành bang có được lực lượng phù hộ, nơi này liền trở nên càng thêm phồn vinh, thậm chí có lúc trên đại đạo rộng lớn còn xuất hiện tình trạng chen chúc.

Đi ở trong đám người, Phương Niệm Niệm mua một chút đồ ăn vặt đậu tằm, dưa hấu, dưa leo ở trên đường, một túi lớn tiếp một túi lớn ném vào trên người Táo Long nàng âu yếm.

Hai tỷ muội Lê Vân Tư và Nam Linh Sa cách xa nhau mấy mét, trên người hai vị mỹ nhân tuyệt sắc đều tản ra một cỗ khí tức băng hàn cường đại, cách xa người ngàn dặm, đồng thời cũng cách trở đối phương.

Mỗi lần như vậy, cũng chỉ có Phương Niệm Niệm sẽ líu lo không ngừng, Chúc Minh Lãng gần nhất cũng đã quen loại tình huống này, cho nên nên cần đọc sách thì đọc sách, nên dắt rồng đi dạo thì dắt rồng đi dạo, nên nói cái gì thì nói cái đó.

Sáng sớm, vừa đi đến cửa thành, ánh mắt Chúc Minh Lãng lướt qua mái hiên thành lâu, thấy được long môn mọc lên ở phương đông vừa vặn ở cùng một vị trí với mặt trời!

Long môn ở dưới ánh mặt trời vàng chói càng lộ ra dáng vẻ thần thánh siêu phàm, nhiều khi Chúc Minh Lãng cũng cảm thấy, long môn chỉ sợ là giống với mặt trời, vạn vật đều cần hấp thu chất dinh dưỡng từ đó, cũng cần dựa vào nó mà nghịch thiên cải mệnh...

Cũng không biết là mặt trời rực rỡ mọc lên ở phương đông chiếu vào bên trong đôi mắt, hay là ánh sáng tách ra từ long môn kia, Chúc Minh Lãng có một loại cảm giác lóa mắt, ngay sau đó long môn thần bí đại biểu cho Thượng Thương phảng phất như chậm rãi mở ra một vết rách!!

Màn trời giống như một thác nước màu vàng đang dần tách ra, xa xa nhìn lại càng giống như một cánh cửa Thiên Đình tồn tại ngay bên trong nhân thế đang mở ra, trong cửa xuất hiện một thế giới quen thuộc không gì sánh được lại cực kỳ xa lạ, mỗi một dạng cảnh tượng bên trong đều đang phát tán ra vầng sáng nhiếp nhân tâm phách, vẻn vẹn chỉ ngắm nhìn thôi cũng có thể lấp đầy tất cả dục vọng trong nội tâm một người.

Muốn trường sinh bất tử!

Muốn nghịch thiên cải mệnh!

Muốn độc tôn vạn giới!

Bên trong hết thảy mỗi người đều đang đồn đạt một ý niệm, mọi suy nghĩ trong lòng ngươi đều có thể thực hiện được ở bên trong long môn này!!

Trọng yếu nhất chính là, hắn cũng không phải người bị mê huyễn bên trong thế giới đó, nhưng bên trong luôn toả ra một loại cảm giác cường đại cùng trang nghiêm làm cho người tin tưởng vững chắc không nghi ngờ.

Giống như là nhật nguyệt cùng treo cao cao trên bầu trời này cùng lắm cũng chỉ là một đạo ý chỉ của nó, dục niệm nho nhỏ của một người khó đến thế nào cũng có thể thực hiện?

Long môn này...

Đến cùng là tồn tại như thế nào!

Vì sao bản thân mình sẽ sinh ra một loại bản năng không thể nào chất vấn, cũng giống như hài tử vừa ra đời luôn đi theo phụ mẫu vậy!

“Thế nào?” Lúc này, Lê Vân Tư dừng bước, đôi mắt băng lãnh nhìn chăm chú vào Chúc Minh Lãng, nghi ngờ hỏi.

Trong cặp mắt kia của Chúc Minh Lãng phản chiếu hình ảnh mặt trời cùng long môn, hắn không nghe được tiếng ồn ào bên cạnh, cũng không nghe thấy lời hỏi thăm của Lê Vân Tư.

Nam Linh Sa cũng phát hiện chỗ không thích hợp, nàng nhìn thoáng qua Chúc Minh Lãng, sau đó lập tức dời ánh mắt về phía đông, chuyển về hướng long môn giống như ảo ảnh.

Long môn vẫn yên tĩnh treo cao như cũ, vị trí lại là ngay trước vầng sáng mặt trời!

“Cửa mở!” Nam Linh Sa nói.

“Cái kia...”

Lê Vân Tư vừa nói ra khỏi miệng, Chúc Minh Lãng bên cạnh trong lúc bất chợt bị một chùm sáng màu vàng óng bao bọc lại, trong lúc bất chợt cả người như bị hư vô hóa, linh hồn xuất khiếu!

Trên đường cái phồn hoa, người đến người đi, thân thể Chúc Minh Lãng ở bên trong hào quang của chùm ánh sáng màu vàng trang nghiêm bất chợt trở nên hư vô, giống mực màu vẽ bị nước làm nhạt, giống như cái bóng đang tan rã trong nước.

Thẳng đến khi chùm sáng đến từ trong Giới Long Môn kia đột nhiên biến mất, Chúc Minh Lãng cũng hư không biến mất trên đại đạo màu xanh của Tổ Long thành bang, biến mất ở trước mặt Lê Vân Tư và Nam Linh Sa!!

“Ta còn muốn mua một chút tiểu đường quả, các ngươi chờ ta... A, Chúc đại công tử đâu??” Phương Niệm Niệm xoay người lại, nhưng đã không còn thấy thân ảnh của Chúc Minh Lãng.

Lê Vân Tư và Nam Linh Sa nhìn nhau.

Các nàng cũng không nghĩ đến hết thảy mọi thứ lại đột nhiên như thế, mà người được tuyển chọn sẽ dùng loại phương thức này tiến vào trong long môn!

Nội tâm các nàng đều cảm thấy khiếp sợ, thật lâu không nói ra lời.

“Hắn tiến vào Giới Long Môn rồi?” Lê Vân Tư hỏi.

“Ừm.”

“Có biện pháp khác để cho chúng ta tiến vào bên trong không?” Lê Vân Tư hỏi tiếp.

“Tìm tới người mở ra long môn.” Nam Linh Sa nói.

Trên tay Phương Niệm Niệm đang cầm một quả táo, nghe hai vị thần tiên tỷ tỷ đối thoại, nhưng không thể nghe hiểu lấy nửa câu.

Qua hồi lâu sau, Phương Niệm Niệm mới nói: “Có phải hiện tại chúng ta không đi được Thiên Xu thần cương không??”

“Thời gian bên trong cùng thời gian ngoại giới chúng ta có nhiều khác biệt, con đường của chúng ta vẫn phải tiếp tục đi, hắn sẽ bình yên vô sự.” Nam Linh Sa nói.

Lê Vân Tư nhìn về phương hướng Giới Long Môn, giữa lông mày nhiều hơn mấy phần lo lắng.

...

Loại cảm giác lóa mắt kia kéo dài cực kỳ lâu.

Chúc Minh Lãng thậm chí cảm thấy được bản thân đã rơi vào bên trong mặt trời, quang mang cường liệt khiến cho hắn không cách nào mở to mắt.

Hắn không cảm giác được nỗi sợ hãi, bởi vì lúc trước khi những ý chỉ kia bám vào trên người, Chúc Minh Lãng vô cùng rõ ràng đây là một loại triệu hoán của Giới Long Môn.

Chỉ là, Chúc Minh Lãng không nghĩ tới nó sẽ dùng loại phương thức trực tiếp này cưỡng ép mình vào bên trong Long Môn, cũng mặc kệ một khắc trước bản thân mình đang làm cái gì, khi long môn vừa mở ra, người được tuyển chọn liền được mời vào Long Môn.

Nếu là có vài thần tuyển tiên tử đang tắm thì sao, có phải khi canh giờ đã đến, cũng không được thương lượng trực tiếp bị túm vào bên trong Long Môn hay không?

Không biết thời gian trôi qua đã bao lâu, trong đầu Chúc Minh Lãng suy nghĩ lung tung một hồi, rốt cuộc loại cảm giác lóa mắt kia dần dần biến mất, tựa như là xuyên qua ánh mặt trời nóng rực vàng óng ánh, xuyên qua bề mặt mặt trời, tiến vào bên trong một thế giới mới, thậm chí Chúc Minh Lãng rõ ràng ý thức được thân thể của mình đang được gửi tại một nơi nào đó, linh hồn thì thần du xuyên thẳng qua!

Không có thanh âm Tạo Vật Chủ Thượng Thương băng lãnh trang nghiêm vang lên bên trong não hải của mình.

Cũng không có cảnh tượng tráng quan thần du thiên giới quá rung động.

Chúc Minh Lãng đứng ở trên một ngọn núi.

Trước mặt là những ngọn núi chập trùng mà liên miên cao ngất đâm thẳng vào mây xanh, căn bản không nhìn thấy đỉnh, giống như sơn trụ chèo chống bầu trời, mà phương hướng đồi núi trải dài càng không có điểm cuối cùng, giống như đại địa vô ngần kéo dài tới vĩnh viễn...

Chúc Minh Lãng thấy được ở nơi xa có thôn trang khói bếp lượn lờ.

Thấy được trên núi cao có Viễn Cổ dị thú đang lao vùn vụt.

Thấy được những con rồng màu sắc rực rỡ bay lên bay xuống giữa mây xanh trên màn trời giống như đang xe chỉ luồn kim.

Những cảnh tượng này không tính là quá lạ lẫm, nhưng lại có một loại cảm giác quái dị khiến Chúc Minh Lãng không cách nào nói rõ, giống như thiếu thứ gì đấy, rất nhiều thứ.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch