Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 792: Hồng Thiên Thú

Chương 792: Hồng Thiên Thú




Dịch giả: Quăn Quăn

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

Lệnh Hồ Linh lúc này mới xuất thủ, nàng thi triển ra Điệp Trọng kiếm pháp cùng một dạng với kiếm pháp Chúc Minh Lãng thi triển trước đó, nàng phóng thích khả năng khống chế hơn 200 thanh phi kiếm, rất nhanh hơn 200 thanh phi kiếm chồng lại một chỗ lại biến thành hơn ngàn chuôi!

Phi kiếm như trường hồng quán nhật, bay về phía Khôi Long lão thụ đã tàn lụi không thể chịu nổi, đâm cho thân thể nó thủng trăm ngàn lỗ.

“Ngao!!!!!”

Khôi Long Thần Thụ phát ra một tiếng kêu thảm rên rỉ thê lương, thân thể nặng nề ngã xuống, những thân cành trụi lủi kia đã nhanh chóng mất đi sức sống, giống như cây tùng già đã triệt để chết đi, khô quắt lại.

Không thể không nói, thi thể của Khôi Long Thần Thụ này là tráng quan nhất, những nhánh cây khổng lồ kia đều tương đương với mỗi đầu vạn năm Thương Long, chỗ tán cây càng giống như sào huyệt của cuồng mãng, một khi chết đi liền tràn đầy khắp hai tòa nhai kiều này, cảm giác giống như nhai kiều này bưng một cái sào huyệt Xà Long.

“Lợi hại lợi hại, đổi lại là ta chí ít cũng cần hai kiếm mới có thể kết thúc lão Thụ Ma này.” Chúc Minh Lãng cũng tán thưởng một phen.

Kiếm pháp của Lệnh Hồ Linh xác thực rất cao minh, loè loẹt không nói, còn uy lực kinh người, có thể đồng thời khống chế mỹ cảm của kiếm pháp cùng túc sát của kiếm pháp.

Lệnh Hồ Linh lại dùng một loại ánh mắt quái dị nhìn Chúc Minh Lãng.

Nàng cảm thấy bên trong sự tán thưởng của Chúc Minh Lãng kỳ thật mang theo vài phần hư tình giả ý.

Từ khi mình đưa kiếm pháp cho hắn đến bây giờ, thời gian cùng lắm cũng chỉ mấy tháng, thời gian này là dựa theo thời gian bên trong long môn mà tính toán, ngộ tính của một người cao tới trình độ nào lại có thể chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy đã có thể nắm giữ Thiên giai kiếm pháp của Ngọc Hành Tinh Cung!

Ngộ tính này đặt ở Ngọc Hành Tinh Cung cũng là khoáng thế kỳ tài khó gặp, sự thực châm chọc là, đối phương lại còn là một tên Mục Long sư, không phải là một kiếm tu đàng hoàng!

“Ngươi đến từ Kiếm Cung nào?” Lệnh Hồ Linh hỏi.

“Diêu Sơn Kiếm Tông.”

“Chưa từng nghe qua.” Lệnh Hồ Linh nói.

“Tiểu môn tiểu phái, cùng thế giới tinh thần mênh mông so sánh, tự nhiên là không có thanh danh gì, ta sở dĩ siêu quần bạt tụy như vậy, hoàn toàn bằng thiên phú cá nhân cùng nỗ lực cố gắng, quan hệ cùng tông môn cũng không phải rất lớn, ngược lại là Ngọc Hành Tinh Cung các ngươi vẫn luôn là thánh địa kiếm tu, có cơ hội ta nhất định sẽ đến Ngọc Hành Tinh Cung các ngươi học tập.” Chúc Minh Lãng nói.

Lệnh Hồ Linh không biết nên trả lời thế nào, Thần Minh khiêm tốn có rất nhiều, có thể có da mặt so vỏ cây già còn dày hơn giống như Chúc Minh Lãng thì quả thực hiếm thấy.

“Đáng tiếc, Ngọc Hành Tinh Cung chúng ta luôn chỉ tiếp nhận nữ đệ tử, cho dù là giao lưu cũng không quá chào đón đạo hữu nam.” Lệnh Hồ Linh nói.

“...” Chúc Minh Lãng ngửi được một cỗ mùi vị dị thường quen thuộc.

Cái này không phải chẳng khác gì các kiếm cô Miểu Sơn Kiếm Tông thanh tâm quả dục kia sao!

Khó trách những tổ chức hạ thần Thiên Xu thần cương kia cũng không dám có bất kỳ ý đồ xấu gì đối với Miểu quốc cùng Miểu Sơn Kiếm Tông, nguyên lai phía sau Miểu Sơn Kiếm Tông chính là Ngọc Hành Tinh Cung này a.

Miểu Sơn Kiếm Tông hoàn toàn tuân theo truyền thống ưu lương của Ngọc Hành Tinh Cung, trọng nữ khinh nam!

“Không biết tinh cung các ngươi ở Thiên Xu có tổ chức hạ thần nào không?” Chúc Minh Lãng hỏi.

“Tổ chức hạ thần của chúng ta cũng không nhiều, mà cũng không thích ở một số vùng đất đã có tín ngưỡng Thần Minh phân ra một vài sơn môn, Thần Minh giống như ngươi vậy nghĩ đến cũng sẽ không lưu ý.” Lệnh Hồ Linh nói.

“Vậy thì càng đúng rồi!” Chúc Minh Lãng nói.

“Ngươi nói cái gì?” Lệnh Hồ Linh có chút không rõ ý Chúc Minh Lãng muốn biểu đạt, nhưng hồi tưởng lại một ít phi kiếm kiếm thuật mà Chúc Minh Lãng sử dụng tới, nàng cũng không nhịn được hiếu kỳ hỏi. “Một vài kiếm pháp ngươi thi triển, ngược lại rất tương tự với phi kiếm lưu phái của tinh cung chúng ta, hẳn ngươi cũng là từ một số ngoại cung trong tinh cung chúng ta mà tu tập được?”

“Phải, không dối gạt cô nương, ta đến từ một tòa tinh lục vừa mới giáp giới cùng Thiên Xu...” Chúc Minh Lãng cũng không để ý nói cho Lệnh Hồ Linh nơi mình đến.

Ở giữa tinh lục cùng tinh lục tồn tại cách trở, trước khi chưa giáp giới cho dù là Thần Minh tu vi cực cao muốn giáng lâm, đều sẽ bị áp chế đại lượng thần lực giống như Tước Lang Thần.

Cho nên ở trong Long Môn cũng không cần lo lắng đối phương sẽ trả thù.

Đương nhiên, phải cẩn thận chủ yếu vẫn là Hoa Cừu loại Thần Minh sinh hoạt cùng một mảnh thế giới với mình.

Ngô Tiêu ở bên cạnh cũng đang nghe, nghe xong trần thuật của Chúc Minh Lãng liên quan tới Cực Đình, hắn lại nhếch miệng, hoàn toàn không tin những chuyện ma quỷ này của Chúc Minh Lãng, mà lại nói thẳng: “Không có một câu có thể tin, nếu như ngươi không phải đến từ thần lục cấp Nguyệt Diệu, Nhật Miện Huy Hoàng, hiện tại ta liền nhảy xuống từ vách núi này đến tan xương nát thịt, đừng giả bộ có được hay không, ngươi nói ra những này, hơn phân nửa là lúc ngươi ngao du vạn giới, cố ý hạ thấp tư thái thể nghiệm cố sự sinh hoạt thế gian...”

“Chúc công tử, chúng ta cũng không tính là xa lạ, ngươi vẫn khắp nơi đề phòng như vậy, nghĩ một đằng nói một nẻo, quả thật có chút không phóng khoáng.” Lệnh Hồ Linh cũng nhẹ gật đầu, hoàn toàn không tin Chúc Minh Lãng thật sự đến từ một cái đại lục phụ thuộc phía dưới Thiên Xu.

“Đúng, không phóng khoáng, Chí Cao Thần Thiên Xu Thần Cương Hoa Cừu cũng tại thê độ ở chỗ chúng ta, thực lực của ngươi bây giờ nhìn thế nào cũng có thể cùng hắn đánh ngang tay, nếu là hắn biết ngươi cùng hắn chỉ cách một biên giới, làm sao có thể tùy ý ngươi lớn lối như vậy?” Ngô Tiêu nói ra.

Aizz, muốn thẳng thắn kết giao mấy vị bằng hữu làm sao lại khó như vậy!

Khi mình vừa bước vào Long Môn, liền có một ít người dụng ý khó lường dò xét đưa cho mình linh bản, để mình đi ở phía trước người khác, huống chi quy củ trong Long Môn, vốn là tồn tại một chút lão thần minh có khả năng siêu việt Bán Thần, thần tuyển.

Chung quy là do bọn hắn không quá nguyện ý tiếp nhận sự thật này.

Chỉ là, như hiện tại mà nói, tuyệt đại đa số người có tiếp xúc với Chúc Minh Lãng đều cho rằng Chúc Minh Lãng tới từ Thần Minh có cương vực cao hơn, tuyệt sẽ không nghĩ đến việc hắn đến từ nơi được gọi là “Hạ giới”!

Có thể thấy được Phụng Nguyệt Ứng Thần Bạch Long, Kiếm Linh Long, Nữ Oa Long tam đại long sủng này đặt ở một vài thế giới văn minh tu luyện đẳng cấp cao hơn cũng là hạng nổi bật!

...

Bắt đầu chia đồ, ba người dựa theo ước định trước đó, rất nhanh đã hấp thu hết long quả Khôi Long Thần Thụ.

Mặc dù nói chỉ phân cho Ngô Tiêu hai phần, nhưng hắn cũng không tính là thua thiệt, bởi vì tính chất của Khôi Long Thần Thụ này tương đồng với thần thụ mà hắn trồng, sau khi nó rời đi Long Môn, linh bản nhận được từ Khôi Long lão thụ nhất định sẽ có một bộ phận chuyển hóa thành tu vi chân thực.

“Nếu chúng ta hợp tác vui vẻ như vậy, không bằng lại hợp tác tiếp một hồi, ít nhất cũng để cho chúng ta có đầy đủ vốn liếng để leo lên chỗ càng cao hơn.” Ngô Tiêu đề nghị.

“Một tháng trước, ta từng bắt gặp một đầu Hồng Thiên Thú, mỗi khi mưa to phủ xuống, nó đều sẽ xuất hiện ở trên đỉnh núi kia...” Lệnh Hồ Linh nói ra.

Thực lực của Hồng Thiên Thú cường hãn, so với Khôi Long lão thụ này còn khủng bố hơn mấy phần, lúc Lệnh Hồ Linh gặp phải nó bị Hồng Thiên Thú này làm bị thương một cánh tay, suýt nữa mất mạng.

“Nhìn thời tiết này, hơn phân nửa cũng sắp có mưa xuống, cơ hội khó có được.” Đôi mắt Ngô Tiêu sáng lên.

“Trên thực tế ta cũng để mắt tới một con mồi không tệ, chỉ là tính nguy hiểm rất cao... Không bằng chúng ta giải quyết Hồng Thiên Thú trước, lại thương nghị một hồi tới đồ vật ta để mắt?” Chúc Minh Lãng nói.

Lệnh Hồ Linh cùng Ngô Tiêu đều nhẹ gật đầu.

Trong mắt của Lệnh Hồ Linh cùng Ngô Tiêu, Chúc Minh Lãng giảo hoạt thì giảo hoạt, ít nhất hắn cũng sẽ không làm ra hành vi đâm sau lưng người, có thể cùng hắn hợp tác chung vượt qua nạn quan.

...

Mưa rơi tới cũng không quá đột nhiên, hôn thiên ám địa, sấm sét vang dội, còn có khí áp đục ngầu làm cho người ta khó chịu.

Chỉ là vì thiên địa nhận lấy đè ép nghiêm trọng, lại thêm giữa tinh thể cùng tinh thể sinh ra lực hút hỗn loạn, khiến cho trận mưa to này càng thêm nghệ thuật!

Mưa cũng không hoàn toàn từ trên không trung rơi xuống, những sông ngòi trên đại địa cũng bị hút ngược tới trên bầu trời.

Nguyên bản mưa rơi như trút nước xuống cũng vì thiên địa pháp tắc nơi này hỗn loạn mà trở nên quái dị đến cực điểm, tựa như là thiên vũ cùng mưa đang giao chiến với nhau, trút xuống sông ngòi trên đại địa này, mưa to trên bầu trời va chạm về phía những cột nước xâm phạm này.

Thế là ở độ cao nào đó bên trên bầu trời, nơi giao giới của thiên vũ cùng mưa, hiện ra một màn cong bọt nước mênh mông tráng lệ, đem bầu trời vô ngần cùng đại địa rộng lớn phân ra một màn mưa giới tuyến!

Quá trình thiên địa niêm hợp, dẫn phát càng ngày càng nhiều dị tượng không thể tưởng tượng nổi, ngay cả Thần Minh trong hoàn cảnh “Ác liệt” này đều không thể thích ứng được, lại càng không cần phải nói những cư dân mê thất bị đoạt đi tu vi kia!

Ở trên đỉnh núi mưa to liên tục đảo lưu, đỉnh núi dị thường khô ráo, ngẩng đầu lại có thể nhìn thấy màn trời sóng nước va chạm xen lẫn...

Hồng Thiên Thú sinh ra có một đôi cánh treo đầy vũ kiếm, hình thái như hổ, có ba con mắt.

Bình thường mà nói, Thần Thú tương đối quái dị cho dù có tam nhãn, hoặc là ba con mắt toàn bộ mở ra, hoặc là con mắt trên trán kia nhắm lại, sau đó đến khi thi triển thần thông đáng sợ gì đó, con mắt trên trán kia mới mở ra.

Con Hồng Thiên Thú này lại tương đối có cá tính, độc lập độc hành.

Hai con mắt của nó bình thường đều nhắm lại, con mắt dọc trên trán kia lại mở ra, điều này phá hủy hình tượng nguyên bản uy phong lẫm liệt của nó, lại lộ ra từng tia quái dị!

“Mắt trái của nó tựa hồ có được năng lực biết trước hướng tiến công, vô luận ta xuất kiếm có bao nhiêu nhanh, lại áp dụng chiêu số đặc thù gì, nó luôn có thể sớm làm ra phản ứng.” Lệnh Hồ Linh nói.

“Vậy mắt phải của nó thì sao?” Chúc Minh Lãng hỏi.

Biết trước hướng tiến công, đó chính là sớm biết ngươi sẽ ra chiêu gì, đây là một loại thần thông chiến đấu cực kỳ cường đại, mắt trái đã cường đại như thế, vậy mắt phải chẳng phải là...

“Chính là một vật bài trí, để nó nhìn qua đối xứng một chút.” Lệnh Hồ Linh nói rất khẳng định.

Thần Thú đều tùy tiện như vậy sao??

Chúc Minh Lãng nhịn không được ở trong lòng nôn ra một câu.

“Có phải là phản ứng của nó đặc biệt nhanh hay không, hoặc là mắt trái của nó có động thái nắm bắt năng lực đặc biệt mạnh, hành động của các ngươi ở trong mắt nó là phi thường chậm chạp, loại năng lực biết trước hướng tiến công này cũng không thường gặp.” Ngô Tiêu nói.

Đối phó Thần Thú, tốt nhất có thể hiểu rõ ràng năng lực của nó, chỉ như vậy mới có thể khai thác biện pháp ứng đối chính xác.

“Là biết trước, nếu như là phản ứng của nó đặc biệt nhanh, như vậy hẳn là khi ta xuất kiếm, trong quá trình kiếm đang phi hành nó sẽ làm ra phản ứng tránh né, nhưng nhiều khi ta mới vừa vặn đưa tay ra, nó đã biết ta muốn thi triển kiếm pháp gì, luôn luôn áp dụng phương thức tiết kiệm khí lực nhất để né tránh cùng hóa giải.” Lệnh Hồ Linh cực kỳ khẳng định nói.

“Ta tới thử một lần.” Chúc Minh Lãng nói.

Hắn đi về phía đỉnh núi kia, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Hồng Thiên Thú.

Hồng Thiên Thú đầu tiên là dùng con mắt đơn độc kia quét qua Chúc Minh Lãng một phen, sau đó nó mới chậm rãi mở ra cặp mắt của mình.

Mắt trái của nó cực kỳ đặc biệt, giống như thủy tinh ngũ quang thập sắc màu sắc rực rỡ.

Bỗng nhiên, Hồng Thiên Thú lại không nhìn chăm chú vào Chúc Minh Lãng nữa, mà xoay người sang chỗ khác, không hiểu sao nó phun ra một ngụm thú phong hướng về một mảnh khu vực mưa dầm ở sau lưng!

Thú phong phá hủy tất cả những tảng đá lộ thiên trên đỉnh núi, uy lực đã gần bằng Hỗn Độn phong nhận, mà mảnh khu vực mưa dầm kia, một đầu U Ám Chi Long vội vội vàng vàng thoát đi, nhanh chóng về tới bên người Chúc Minh Lãng.

U Ám Chi Long trốn ở khu vực mưa dầm chính là Thiên Sát Long.

Giờ phút này bên trong đôi long đồng của Thiên Sát Long tràn đầy nghi hoặc cùng kinh ngạc, con Hồng Thiên Thú này làm thế nào biết được nó ẩn giấu ở chỗ nào, luận năng lực tiềm ẩn ẩn nấp, Thiên Sát Long cho tới bây giờ chưa từng ở trạng thái “Đứng im” lại bị nhìn thấu!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch