Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 82: Thành ma (1)

Chương 82: Thành ma (1)




Dịch giả: BK

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

"Chi chi chi! ! ! !"

Một tiếng kêu chói tai vang lên từ vách núi, chỗ đoạn tường mọc đầy Dạ Giao Đằng, một đôi mắt xanh biếc lộ ra…

Đôi mắt này xuất hiện từ trong phiến lá rậm rạp Dạ Giao Đằng, không thấy bản thể của nó, duy chỉ có một đôi mắt xanh biếc tỏa ra sự hung tàn, âm độc vô cùng khủng bố, khiến người ta cảm thấy trái tim như bị móc ra, hô hấp cũng trở nên gấp rút!

“Chúc Minh Lãng, là con Dạ Giao Đằng Thử Lang kia, gia hỏa này vô cùng kinh khủng, chỉ sợ ít nhất phải 900 năm tu vi trở lên, hiện tại sắp thành ma linh rồi!” Thanh âm Kim Mẫn Tuấn từ một chỗ truyền đến, nhưng hắn không nhìn thấy người khác.

900 năm tu vi, đây là một đầu yêu vật sắp hóa thành Ma Linh, chỉ cách một bước chân nữa thôi!

Về bản chất, Yêu Linh khác biệt hoàn toàn với Ma Linh, Ma Linh kinh khủng vô cùng, thậm chí Long Tử, chỉ vừa mới thành công bước qua Long Môn hóa thành chân Long, nhưng thực lực còn yếu cũng sẽ trở thành thức ăn của Ma Linh!

“Súc sinh này, nó định thôn phệ chúng ta, muốn dựa vào chúng ta để tiến hóa thành Ma Linh!” Giọn Kim Mẫn Tuấn truyền đến, mang theo vài phần nghẹn ngào, giống như là vừa rồi mới rơi lệ vì quá phẫn nộ.

Chúc Minh Lãng nhìn chằm chằm quan sát đôi mắt âm tàn đang di động kia, trong lòng cảm giác có chút nặng nề!

Lúc này, con Dạ Giao Đằng Thử Lang rốt cuộc cũng hiện thân, nó bò lên từ trong đám Dạ Giao Đằng lít nha lít nhít bò lên, đứng trên đồi giương bộ móng vuốt đầm đìa máu về phía trước.

Chúc Minh Lãng nhìn lại, phát hiện trên móng vuốt của nó còn đang nắm một trái tim…

Từ từ giương móng vuốt lên, Dạ Giao Đằng Thử Lang ngửa đầu, phát ra một thứ âm thanh giống như tiếng cười của nữ nhân, nhưng lại vô cùng kinh khủng, nụ cười của nó mang theo vài phần quỷ dị và khủng bố, nếu nghe thấy trong đêm có thể khiến người ta tưởng nhầm là điệu cười của nữ ác quỷ!

Cắn trái tim đẫm máu trên móng vuốt một cái, nó tỏ vẻ hài lòng như ăn được táo đỏ mọng, lại cố ý dương ra cho Chúc Minh Lãng cùng những người khác nhìn thấy, bộ dạng dương dương tự đắc, nó từ từ nhấm nháp, lại làm vẻ thướt tha chậm rãi như nữ nhân, khiến người ta không khỏi cảm thấy buồn nôn và rùng mình! !

Có người bị nó móc tim rồi.

Là vị sư muội nào?

Ánh mắt Chúc Minh Lãng dần trở nên lạnh lẽo như băng.

Ăn nội tạng Mục Long Sư có thể khiến nó nhanh chóng đề thăng công lực, nháy mắt sẽ đạt được hơn hai trăm năm tu vi.

Nhưng trái tim này bất quả chỉ là món tráng miệng của Dạ Giao Đằng Thử Lang mà thôi, nó đã đủ tu vi để hóa thành ma, giờ chẳng cần trốn trốn tránh tránh như trước nữa, lớp da trên người nó cũng đang bong tróc ra, có dấu hiệu hóa thành hình người rồi!

“Là ta, là ta không bảo vệ tốt cho nàng …” Tiếng khóc tự trách của Kim Mẫn Tuấn truyền đến.

“Ngươi có thể cử động rồi sao, các sư muội khác tình huống thế nào?” Chúc Minh Lãng hít một hơi sâu rồi hỏi.

“Dương sư muội vẫn chưa tìm thấy, khả năng cao đã bị mắc kẹt ở nơi sâu hơn.” Kim Mẫn Tuấn nói ra.

“Ngươi mau đi tìm nàng đi, ta sẽ đối phó với con súc sinh này!” Chúc Minh Lãng nói ra.

“Nó đã thành ma rồi, ngươi ….” Giọng nói Kim Mẫn Tuấn tới gần nơi này, hắn hẳn là muốn trợ giúp Chúc Minh Lãng một tay.

“Mau đi đi, người chết rồi không thể sống lại nữa, bây giờ quan trọng nhất là phải bảo hộ những người còn lại an toàn, không thể xem thường đám Thử Diện Nhân còn lại được.” Chúc Minh Lãng nói với Kim Mẫn Tuấn.

“Được, ta sẽ mau đi tìm các muội ấy, Chúc Minh Lãng, ngươi cũng phải cẩn thận con Thử Lang Ma này, quan trọng nhất là phải sống sót.” Kim sư huynh nói ra.

Dạ Giao Đằng Thử Lang đứng vững hai chân như con người, nếu không phải toàn thân bị phủ bởi một lớp lông màu đỏ sậm nhuộm đầy máu, quả thực nhìn nó không khác gì con người, thân hình nó trông như một bà lão đang khom người, khuôn mặt nhăn nheo kinh tởm lộ đầy vẻ gian tà dối trá.

Đại khái vì nó cũng đã thành ma, lại là loại Ma Linh chuyên ăn nột tạng người khác để tu luyện, hành vi của nó một mực bắt chước con người, hết lần này đến lần khác nó trông vô cùng tinh quái, hết bắt chước dáng đi rồi lại bắt chước vẻ tươi cười, trông có chút cứng nhắc và quái dị …

Thật sự càng nhìn càng tà!

Chúc Minh Lãng tỉnh táo nhìn chăm chú, Dạ Giao Đằng Thử Lang cũng tiến đến gần.

Đột nhiên, một cỗ mùi hương đầy quái dị bốc lên từ trên thân thể Dạ Giao Đằng Thử Lang, một mùi hương xộc thẳng vào não người, khiến người ta kinh tởm buồn nôn vô cùng!

Chúc Minh Lãng đứng lên trên một mảng Dạ Giao Đằng rậm rạp, chẳng biết vì sao, mùi hương kia vừa quét qua xong, Dạ Giao Đằng bỗng nhiên xuất hiện biến ảo đầy quỷ dị.

Từng mảnh từng mảnh lá cây vậy mà đan xen vào nhau, hóa thành từng cái móng vuốt màu xanh biếc, trảo cốt đụng lung tung vào nhau, phát ra âm thanh rầm rầm khó nghe!

Đột nhiên chúng chộp tới Chúc Minh Lãng như một đám ác quỷ, bọn chúng vẫn lẩn trốn trong đám Dạ Giao Đằng dày đặc này, âm mưu tùy thời phục kích người sống!

Đối mặt với ác trảo, Chúc Minh Lãng vẫn thản nhiên bất vi sở động như cũ.

Mê choáng lại kết hợp thêm ảo giác huyễn thuật, xem ra năng lực làm cho con mồi bị mê choáng vốn có của nó cũng đã lột xác trở nên lợi hại hơn rồi, có thể trực tiếp tạo ra cái loại ảo giác vừa chân thực, vừa khủng bố này lên người kẻ thù.

Chúc Minh Lãng trong lòng giữ vững trấn định, dùng công lực của hắn, đương nhiên là cái loại ảo giác này không thể làm gì được.

Dạ Giao Đằng Thử Lang Ma cũng thừa cơ tiến gần.

Nó đã chán ngán phải ăn thịt người phàm rồi, trừ phi có một cả một đội ngũ thương khách tới làm mồi cho nó, nếu không Mục Long Sư sẽ là mục tiêu ưu tiên làm con mồi mà nó muốn săn giết!

Mượn ảo giác ẩn mình, Dạ Giao Đằng Thử Lang Ma liền âm mưu chạy tới bên cạnh nhân loại này, trong khi đó kẻ này có vẻ vẫn ngây ngốc mê đắm trong cái ảo giác về cảnh tượng nó cắt nuốt viên trái tim rướm máu kia, không thoát ra được.

Không giống như lúc trước phải cẩn thận từng li từng tí, ẩn nấp đột kích mới ăn được thịt người, bây giờ nó đã thành ma linh, nó hiện tại có thể đường đường chính chính trực tiếp ra tay, dù mục tiêu là nhân loại sở hữu chân long thì nó cũng không sợ, rồng của hắn đang bị vây trong đất lún, trong thời gian ngắn căn bản không thể leo lên được.

Hung hăng dương vuốt công kích về phía cổ Chúc Minh Lãng, Dạ Giao Đằng Thử Lang cũng muốn thử một chút xem đám Mục Long Sư nhân loại này mùi vị có gì khác nhau hay không…

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch