Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Thần Ký

Chương 645: Đại phá Hỏa Nha trận

Chương 645 : Đại phá Hỏa Nha trận



Lâu thuyền đi xa, tốn hơn mười ngày, cuối cùng mới đi ra khỏi Huyền Đô. Tần Mục quay đầu nhìn lại, vẫn không thể nào nhìn thấy được toàn cảnh của Thiên Công, trong lòng thầm cảm thấy đáng tiếc.

Tần Mục nhìn về mặt trời phía xa, lâu thuyền đang chạy ở sát biên giới của mặt trời, tuy rằng mặt trời cách bọn họ rất xa, ước chừng mấy trăm vạn dặm nhưng nhìn cũng rất gần.

Từ trong mặt trời phun ra quầng mặt trời thật dài, dài đến trăm vạn dặm, có cái giống như là cánh chim, có cái giống như là lỗ tai hình tròn.

Khoảng cách với mặt trời gần như vậy, Tần Mục thậm chí cảm giác được trong sóng nhiệt đập vào mặt có tia mặt trời kỳ lạ, bắn vào người rất đau đớn, hình như đánh xuyên thân thể của bọn họ.

Mà bề mặt của mặt trời lại phóng ra dòng điện mang điện tử không quá nóng rực, từng dòng điện mang điện tử từ bề mặt của mặt trời phóng ra với tốc độ khủng khiếp. Trong lòng Tần Mục thoáng động, phát động Phách Thể Tam Đan Công, lần này hắn chủ yếu là mượn dòng điện mang điện tử trên bề mặt của mặt trời phóng ra và tia mặt trời tu luyện thân thể. Phía sau đầu hắn hiện ra phật quang các màu, có cái hình rồng, Tổ Long Bát Âm cùng phật âm hòa làm một thể.

Loại phương pháp tu luyện Long Phật Nhất Thể này, lại thêm dòng điện mang điện tử từ bề mặt của mặt trời phóng ra và uy lực của tia sáng mặt trời, bởi vậy hắn tiến bước thần tốc.

- Hắn lại không tu luyện Thiên Địa Tâm Thánh Quyết của ta...

Sơ tổ Nhân Hoàng buồn bã.

Bên kia, Linh Dục Tú thấy thế, cũng phát động Tổ Long Thái Huyền Công, mượn Tổ Long Bát Âm rèn luyện thân thể, chống đỡ dòng điện mang điện tử từ bề mặt mặt trời phóng ra và uy năng của tia sáng mặt trời. Ban Công Thố lại đang phát động Vô Lậu Đấu Chiến Thần Công, rèn luyện thân thể.

Xích Khê chỉnh sửa lại tinh đồ, mượn vòng mặt trời này chuyển hướng, lâu thuyền bay nửa vòng xung quanh mặt trời, sau đó Xích Khê kéo buồm lên. Buồm bị dòng điện mang điện tử ở bề mặt mặt trời phóng ra và tia sáng mặt trời thổi trúng căng phồng lên, tốc độ của lâu thuyền nhất thời tăng nhanh.

Tần Mục ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy cột buồm dùng da của Thần Ma may thành, phía trên còn có rất nhiều hoa văn. Tia sáng mặt trời bắn vào phía trên, không có cách nào xuyên qua da của Thần Ma, bởi vậy có thể mượn lực, nâng cao tốc độ đến mức tận cùng.

Không chỉ có như vậy, chiếc lâu thuyền này cũng đang vỗ cánh, lưu hỏa lưu quang dưới cánh khiến cho tốc độ của lâu thuyền càng lúc càng nhanh!

Đột nhiên, trong tinh không xuất hiện hơn mười đạo hỏa quang, ánh lửa trong bóng đêm có vẻ rất ảm đạm giống như là từng đường tơ đỏ, đang bay về phía mặt trời.

- Xích Khê đạo huynh, có loại Thần Ma nào có thể đuổi kịp chiếc thuyền này của ngươi không?

Sơ tổ Nhân Hoàng nhìn vào từng tơ đỏ chui vào mặt trời này, đột nhiên hỏi.

Xích Khê đi tới đuôi thuyền, nhìn lại về phía xa, nói:

- Vẫn có rất nhiều tồn tại có thể đuổi theo chiếc thuyền này, ví dụ những dị tộc cường đại như Phượng tộc, Long tộc, Chu Tước. Trừ bọn họ ra, lại là một ít Thần Ma ở dưới quyền của Đại Nhật Tinh Quân. Những Thần Ma này có thể mượn mặt trời bay với tốc độ cực nhanh.

Sơ tổ Nhân Hoàng nói:

- Như vậy, người tới là Thần Ma dưới quyền của Đại Nhật Tinh Quân, chỉ là không biết Đại Nhật Tinh Quân có ở trong đó hay không.

Mắt trên ba cái đầu của Xích Khê đều đang nhìn chăm chú vào những tơ đỏ chui vào mặt trời. Chỉ thấy những tơ đỏ ở mặt ngoài của mặt trời bay nhanh như tên bắn, uy lực quầng mặt trời khủng khiếp trái lại khiến cho tốc độ của tơ đỏ càng lúc càng nhanh!

- Đại Nhật Tinh Quân không có ở trong đó.

Xích Khê nâng Xích Minh Trấn Thiên Lâu lên, lạnh lùng nói:

- Nếu Đại Nhật Tinh Quân ở trong những Thần Ma này, chỉ sợ hắn đã điều động năng lượng của mặt trời công kích chúng ta!

Hai người đứng ở đuôi thuyền, nhìn thấy được tốc độ của tơ đỏ càng lúc càng nhanh. Thần sắc của Xích Khê khẩn trương, Sơ tổ Nhân Hoàng lại có chút thản nhiên.

Đột nhiên, trong mặt trời có từng tơ đỏ bắn ra, lao thẳng đến lâu thuyền.

- Các ngươi cẩn thận!

Sơ tổ Nhân Hoàng cao giọng nói:

- Các ngươi tạm thời trốn vào trong lâu, khóa kỹ cửa sổ!

Tần Mục vội vàng lôi kéo Linh Dục Tú chạy vào trong lâu vũ phía trên lâu thuyền, Ban Công Thố ở phía sau còn chưa kịp tiến vào, lại thấy Tần Mục đã đóng chặt cửa.

Ban Công Thố cười lạnh, thân thể đột nhiên biến thành bóng đen, theo khe cửa chui vào.

Mà vào lúc này, càng nhiều tơ đỏ đang bay từ vòng mặt trời này ra. Tơ đỏ là từng lưu hỏa, trong lửa là từng vị Thần Ma nhào vào mặt trời, lại lập tức dọc theo mặt ngoài của mặt trời bay nhanh như tên bắn, tốc độ cực nhanh khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi!

Tần Mục ghé vào bên cửa sổ, cố gắng phát động Cửu Trọng Thiên Khai Nhãn Pháp, không ngừng cố gắng cuối cùng mở ra Ngọc Tiêu Thiên Nhãn nhìn về phía tơ đỏ đang đuổi theo lâu thuyền, miễn cưỡng có thể nhìn thấy được trong ánh lửa là thần nhân với ngọn lửa thiêu đốt hừng hực tản ra ánh sáng, mọc đôi cánh chim màu đỏ thẫm.

Đợi cho những thần nhân kia bay tới gần hơn, hắn cuối cùng có thể thấy rõ gương mặt của bọn họ. Những thần nhân có đầu của quạ đen, khắp cả người là lưu hỏa, trong ánh sáng lưu hỏa, trong tay bọn họ ôm từng cái hồ lô lớn, móng vuốt ở ba chân cầm lấy từng cái cung!

- Tốc độ này nhanh hơn gia gia què không biết bao nhiêu lần!

Tần Mục kinh hãi, rất nhanh hắn lại nhìn ra được, tốc độ của những thần nhân hỏa nha này cũng không phải thật sự có thể nhanh như vậy. Mà trong tinh không không có không khí, không có sức cản, lại thêm bọn họ có bí pháp có thể mượn lực của thái dương khiến tốc độ tăng lên, bởi vậy mới có thể đạt tới tốc độ kinh người như thế.

Nhưng nếu ở địa phương như Duyên Khang, cho dù tốc độ của những hỏa nha này nhanh hơn người què, cũng không nhanh hơn được bao nhiêu.

Chỉ có điều khiến cho người ta cảm thấy khủng khiếp chính là những hỏa nha thần nhân này thật sự quá nhiều, lúc trước chỉ có hơn mười vị mà bây giờ chỉ cần là tơ đỏ bay vào gần mặt trời cũng có tới hơn mấy ngàn!

Hiển nhiên, những hỏa nha thần nhân có thủ đoạn liên lạc kỳ quái, đang thông báo bạn đồng hành khác nên hỏa nha thần nhân gần đây đang không ngừng chạy tới.

Hơn mười vị hỏa nha thần nhân tiên phong này đã cách lâu thuyền rất gần, chưa đi tới khoảng cách có thể thi triển thần thông, những hỏa nha lại nắm lấy mũi tên trong túi đựng tên, ba cái móng vuốt kéo trường cung, từng mũi tên hóa thành lưu quang bắn về phía lâu thuyền!

Hỏa nha thần nhân ba chân, ba cái móng vuốt, giương cung bắn ra mũi tên với tốc độ nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi. Tuy rằng chỉ có hơn mười vị hỏa nha thần nhân nhưng không ngờ trong khoảnh khắc mỗi một vị thần nhân đều bắn ra mấy trăm mũi tên, trong phút chốc mưa tên giống như là đàn châu chấu nhào tới!

Ở đuôi thuyền, Xích Khê thần nhân nâng Trấn Thiên Lâu lên, bảo quang cường đại trong lâu phóng ra, từng thanh thần binh bay ra, ngăn cản bay tới hàng vạn hàng nghìn mưa tên.

Mà vào lúc này, hơn mười vị hỏa nha thần nhân này đều mở ra hồ lô màu đỏ thẫm, trong hồ lô có lửa Thái Dương Thần phun trào, lao về phía lâu thuyền, chỉ một thoáng lại bao phủ cả chiếc lâu thuyền cực lớn!

Xích Khê quát lớn, ném Trấn Thiên Lâu lên, Trấn Thiên Lâu nhất thời trở nên vô cùng khổng lồ, treo ở phía trên khoảng không của lâu thuyền. Dưới mái hiên từng cái chuông lớn chấn động, coong coong vang dội, khiến thần hỏa trong những trong hồ lô bị chấn động tới mức không có cách nào tiếp cận lâu thuyền.

Mà hơn mười vị hỏa nha thần nhân này lại nhân cơ hội xông lên lâu thuyền, đột nhiên sáu thanh thần đao trong Trấn Thiên Lâu bay ra. Trong tay Xích Khê cầm thần đao, hai chân chạy vội như bay, chưa tới một lần hít thở lại chạy dọc một vòng theo sàn của lâu thuyền nhanh như tên bắn, vung đao chém liên tục, hơn mười cái đầu rơi xuống đất.

Mà vào lúc này, hàng trăm hỏa nha thần nhân vỗ cánh bay tới, mũi tên trở nên vô cùng dày đặc, đinh đinh đinh bắn một lượt. Xích Khê lại một lần nữa phát động Xích Minh Trấn Thiên Lâu, nhưng không ít thần binh bị bắn rơi xuống trên sàn thuyền.

Uy lực của Trấn Thiên Lâu giảm đi rất nhiều, mặc dù thần lâu này là bảo vật trấn cung nổi danh nhưng Xích Minh cũng không đầy đủ tu vi khiến uy lực của bảo vật này được hoàn toàn phát huy ra.

Mấy trăm hỏa nha thần nhân mở ra hồ lô, thần hỏa gào thét phun tới, phía sau lại có mấy nghìn hỏa nha thần nhân đang nhanh bay tới gần.

Sơ tổ nhíu mày, những hỏa nha thần nhân rõ ràng đang sử dụng chiến trận trong chiến tranh. Xích Khê chỉ là Giám Trảm Quan của thời đại Xích Minh, không có trải qua chiến trường, hiển nhiên không có kinh nghiệm ứng phó với chiến trận.

Mà Sơ tổ cũng là một đào binh trên chiến trường, tuy rằng học qua pháp môn đối phó với chiến trận nhưng lại chưa từng dùng qua, cũng không có bất kỳ kinh nghiệm nào.

Đối mặt với chiến trận công kích của hỏa nha thần nhân, hai người đều có chút mờ mịt.

Hỏa nha thần nhân bay thành từng đàn tới, bắn ra một đợt mưa tên, lại phóng lửa đốt thuyền khiến cho Xích Khê ứng phó mệt mỏi. Chú ý trước lại không để ý được phía sau, chú ý trái lại không để ý bên phải, lúc hắn đang chống đỡ hỏa nha thần nhân bên này công kích, hỏa nha thần nhân ở bên kia đã vọt tới công kích cánh chim của lâu thuyền, còn có rất nhiều hỏa nha thần nhân tới đáy thuyền, nắm lấy lâu thuyền bay về sau, dự định kéo lâu thuyền đi.

Lại có vài hỏa nha bay đến cột buồm thuyền, ra sức xé rách buồm.

Xích Khê thần nhân thực sự phát điên, kêu lớn:

- Đạo hữu, đây là Hỏa Nha trận, ta không phá nổi, ngươi mau tới cứu giúp!

Sơ tổ Nhân Hoàng cũng cảm thấy chân tay luống cuống, hắn từ trước tới nay chưa từng đối mặt qua với loại cục diện này.

Đại quân mấy nghìn hỏa nha khiến cho hắn cảm thấy mình đối phó với bên nào cũng không thể ngăn cản kết cục lâu thuyền bị phá hủy!

Tần Mục mở cửa sổ ra, cao giọng nói:

- Sơ tổ, Thiên Địa Ấn Pháp, trời đất quay cuồng tâm không đổi!

Sơ tổ Nhân Hoàng tỉnh ngộ, hai tay đan xen, Thiên Địa Ấn Pháp bạo phát ra, nhất thời không gian dịch chuyển. Ấn pháp của hắn phát động, tòa lâu thuyền thật to này tự nhiên biến thành thiên địa, khi thì trên trời dưới đất, khi thì thiên hạ trên mặt đất. Những hỏa nha vốn có tốc độ nhanh chóng kinh người khiến người ta không nắm được thời cơ công kích mà giờ phút này thân hình của hỏa nha thần nhân đều cảm thấy không vững, rơi xuống, từng nhóm một hỏa nha không ngừng xoay tròn, bị lâu thuyền ném lại phía xa.

Xích Khê thần nhân cũng bị rơi tới thất điên bát đảo, vội vàng ôm lấy cột buồm, trong lòng hoảng sợ.

Tần Mục cao giọng nói:

- Đến cột buồm đi!

Sơ tổ Nhân Hoàng phóng người nhảy dựng lên, rơi vào trên cột buồm, đứng một chân.

Giọng nói của Tần Mục từ trong lâu truyền đến:

- Nhật Nhiễu Trung Thiên Vạn Cổ Lưu!

Sơ tổ Nhân Hoàng lập tức thi triển ra một thức Thiên Địa Ấn Pháp này, nhất thời không gian xoay tròn, vô số hỏa nha thần nhân trên thuyền bị uy lực ấn pháp của hắn kéo cho chuyển động, bay vù vù vù ở giữa không trung. Rất nhiều hỏa nha thần nhân cố gắng nắm lấy bất kỳ thứ gì có thể bắt được, ổn định thân hình, nhưng lập tức bị lực lượng khủng khiếp giật lại, từng tiếng kêu oác oác kỳ quái truyền đến.

Xung quanh Sơ tổ Nhân Hoàng hình thành dòng nước lũ hỏa nha, điên cuồng xoay tròn xung quanh hắn.

- Tiếp theo?

Sơ tổ Nhân Hoàng cao giọng hỏi.

Giọng nói của Tần Mục truyền đến:

- Thiên Tháp Địa Hãm Bi Thu Phượng!

Sơ tổ Nhân Hoàng lập tức thi triển ra một ấn này, nhất thời long trời lở đất, lực trường khủng khiếp đang nhanh chóng thu về phía lòng bàn tay hắn. Hỏa nha thần nhân bay lượn đầy trời bị chưởng lực của hắn kéo cho chuyển động, ở giữa không trung ầm ầm va chạm vào nhau, xếp thành một quả cầu hình tròn lớn.

- Bát Quái Càn Khôn Ích Tịnh Thổ, Địa Thủy Phong Hỏa Định Ngũ Hành.

Giọng nói của Tần Mục từ trong lâu truyền đến.

Sơ tổ Nhân Hoàng không cần nghĩ ngợi lập tức sử dụng ra hai chiêu ấn pháp. Hai ấn bốn chưởng, hai mặt Bát Quái Thiên Địa Đồ đặt hơn ngàn vị hỏa nha thần nhân đã hình thành quả cầu thịt ở giữa, lập tức có thủy, phong, hỏa bắn ra, lực ngũ hành quấy đảo. Vô số hỏa nha thần nhân gãy xương đứt gân, thân thể bị chấn nát, nghiền nát, cắt vỡ, thiêu đốt, tiếp theo một trận gió thổi tới, hơn ngàn vị hỏa nha thần nhân hóa thành tro bụi bị thổi về phía sau thuyền.

Sơ tổ Nhân Hoàng ngẩn người một lát, có chút khó có thể tin nổi:

- Ta phá trận rồi sao?

Mà vào lúc này, trong lâu truyền đến tiếng kêu sợ hãi của Linh Dục Tú và Ban Công Thố. Trong lòng Sơ tổ Nhân Hoàng thầm cả kinh, vội vàng thả người xuống, chỉ thấy một vị hỏa nha thần nhân tránh được Thiên Địa ấn của hắn chui vào trong cửa sổ của lâu vũ.

Vừa rồi Tần Mục chỉ điểm hắn phá trận, mở cửa sổ ra, hỏa nha thần nhân này chắc là nhân cơ hội chui vào bên trong lầu, dự định hạ thủ về phía đám người Tần Mục.

Sơ tổ Nhân Hoàng vội vàng phóng về phía trong lâu, còn chưa nhảy vào trong cửa sổ, đột nhiên hai đường huyết quang từ trong lâu bắn ra, dẫn theo sát khí vô cùng khủng khiếp hung dữ. Sơ tổ sởn tóc gáy vội vàng lui về phía sau, chỉ thấy hai đường huyết quang này đan xen vào nhau, hỏa nha thần nhân trong lâu kia nhất thời đầu thân tách rời.

Tần Mục cầm theo cái hộp, ngơ ngác đứng ở nơi đó, hình như vẫn đang khiếp sợ trước uy năng của Trảm Thần Huyền đao.

Sơ tổ vội vàng vọt vào, ở trên người hắn sờ loạn một hồi, lo lắng nói:

- Có cắn trả ngươi hay không? Có chém đứt đầu của ngươi hay không?

Hắn kinh hồn bạt vía, run rẩy giơ lên một đầu ngón tay, muốn gẩy cái đầu của Tần Mục, lại sợ nhẹ nhàng gẩy một cái, đầu của Tần Mục sẽ từ trên cổ rơi xuống.

Đột nhiên, Tần Mục đẩy tay hắn ra, khen:

- Cái hộp thật là lợi hại, đao thật là lợi hại!



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch