- Đây thật là một chủ ý tuyệt diệu! Ta ăn sạch bọn họ, mẫu thân lại không biết ở đây đã từng có người, lại sẽ không oán giận ta làm chuyện xấu!
Tiểu hài tử này hưng phấn vui mừng nhảy nhót giống như chim sẻ, đột nhiên vô số thần chỉ Huyền Không Giới từ xung quanh bay tới. Nhìn thấy đỉnh núi Thánh Sơn bị đánh đến nổ tung, thánh điện bị đánh đến nát bấy, không nhịn được vừa sợ vừa giận, điên cuồng lao về phía tiểu hài tử này.
Huyền Không Giới có số lượng thần chỉ rất nhiều, mặc dù năm vạn năm qua không có kẻ địch, tu vi tiến cảnh thần thông giả của Huyền Không Giới thong thả, kém hơn so với bên ngoài tràn ngập cạnh tranh và tranh đấu nhưng năm tháng năm vạn năm vẫn tích lũy không ít thần chỉ.
Lại thêm thần chỉ từ thời đại Xích Minh lưu lại tới, số lượng cũng gần vạn người. Nhiều Thần Ma như vậy vọt tới, cục diện kinh thiên động địa có thể nói là vô cùng đồ sộ, có thể so với một hồi đại chiến Thần Ma!
Cũng không thiếu Thần Ma Huyền Không Giới đang di chuyển bách tính trong Thần Thành, để tránh bọn họ tử thương ở dưới dư âm của cuộc chiến đấu công kích, những Thần Ma này bảo vệ bách tính nhanh chóng rút lui khỏi Thần Thành.
Thời đại Xích Minh lấy thân thể tạo hóa làm thủ đoạn tu luyện, thân thể mạnh mẽ, bởi vậy ở trên thần thông thân thể có thành tựu cực cao. Bọn họ bình thường đều tu luyện công pháp theo trường phái chiến kỹ, tới gần người vật lộn, dốc hết sức phá vạn pháp, bởi vậy chiến đấu cực kỳ nóng nảy.
Gần vạn Thần Ma đánh tới, trên không trung rất nhanh kết thành trận thế. Xích Minh thần tử di chuyển trên không trung, thân thể đổ nát, tự mình làm trận thế chủ đạo, cao giọng quát:
- Dẫn hắn đến trên không trung, sử dụng con mắt của Xích Hoàng đi đối phó với hắn!
Tiểu hài tử này nhìn các thần chen chúc đánh tới, hưng phấn vạn phần, xông lên phía trước:
- Cục diện so với lúc còn ở U Đô nhỏ hơn rất nhiều, chỉ có điều cũng có thể chơi được một khoảng thời gian!
Trong đại lục chữ Tần, phân thân của Thiên Công, Xích Hoàng và Tần Mục ngồi ở chỗ đó, sắc mặt ba người đều có chút nghiêm trọng.
Thiên Công nói:
- Hắn mạnh tới mức nào? Hắn là sinh linh đầu tiên được sinh ra bằng bào thai ở U Đô, gặp may mắn, oán khí oán niệm ma tính tích lũy ở U Đô trong lúc hắn sinh ra đã bị hắn hấp thu gần nửa. Những khí không sạch sẽ này, cho dù là Thổ Bá cũng không thể không tránh né, lại bị hắn hấp thu. Bởi vậy hắn không có phân chia cảnh giới. Lại giống như ta với Thổ Bá, chúng ta cũng không có cảnh giới.
Xích Hoàng nhíu mày, nói:
- Nếu là chiến lực tương ứng cảnh giới, như vậy hắn thuộc về cảnh giới trình độ gì?
Phân thân của Thiên Công trầm ngâm một chút, nói:
- Nói chung tương đương với tiêu chuẩn Lăng Tiêu. Chỉ có điều...
Hắn khẽ nhíu mày, không tiếp tục nói ra hết.
Xích Hoàng chờ giây lát, không nhịn được nói:
- Đạo huynh, có gì không thể nói?
Thiên Công than thở:
- Mười chín năm trước, ừ, gần hai mươi năm, khi hắn sinh ra đã đại náo U Đô, ta là vì hiếu kỳ lại phân ra một tia ý thức tiến vào U Đô xem náo nhiệt. Lúc ấy có rất nhiều tồn tại cổ xưa cũng đều tiến vào U Đô, động tĩnh huyên náo rất lớn. Lúc trước là Thiên Đình bao vây tiêu diệt hắn, sau đó hàng vạn hàng nghìn thiên binh thiên tướng quỷ binh quỷ tướng đều bị hắn ăn hết, mẹ con bọn họ thì không ngừng chạy trốn về phía sâu bên trong U Đô. Sau đó hắn lại ăn nhiều hơn, thế lực của Thiên Đình ở U Đô đã đánh không lại. Một ít tồn tại cổ xưa của U Đô cũng bị hắn đập không ít lợi ích, vì vậy những bá chủ lại ngồi không yên được nữa. Những tồn tại cổ xưa này, ngươi chắc hẳn là biết được một hai vị.
Xích Hoàng lắc đầu nói:
- U Đô ta ít đi tới, người quen biết cũng không nhiều.
Thiên Công cười nói:
- Có thể đặt chân ở U Đô, ngoại trừ Thiên Đình ra, chính là một ít cường giả Đế Tọa đã chết. Thiên Đình cắt cứ, cường giả Đế Tọa sau khi chết ở U Đô cũng sẽ cắt cứ, Thổ Bá vẫn sẽ cho bọn họ một chút mặt mũi. Những cường giả Đế Tọa chỉ có nguyên thần, không có thân thể, thực lực không bằng khi còn sống. Thiên Đình sở dĩ muốn vào trong U Đô, ngoại trừ là đề phòng Thổ Bá, chủ yếu vẫn là phải đề phòng bọn họ, bởi vậy thế lực của U Đô cực kỳ phức tạp, so với Huyền Đô của ta còn muốn phức tạp hơn. Xích Hoàng, nếu ngươi chết ở bên ngoài, ngươi cũng sẽ là một bá chủ của U Đô, hơn nữa thế lực không nhỏ.
Thần sắc của Xích Hoàng dại ra, lẩm bẩm nói:
- Hỗn Thế Ma Vương này lại cùng những cường giả Đế Tọa đó khai chiến sao?
Thiên Công gật đầu, than thở:
- Đúng vậy. Sau khi những bá chủ chết cũng vẫn cần mặt mũi, không có bao vây nhiều tấn công, mà chỉ muốn một đấu một. Sau đó... hắn trưởng thành quá nhanh, ăn hết quá nhiều Ma Thần quỷ quái của U Đô, thời gian mấy tháng ngắn ngủi lại...
Trong lòng Xích Hoàng sinh ra cảm giác không ổn, quả quyết nói:
- Không có khả năng mạnh như vậy!
Thiên Công nói:
- Hắn ở trong U Đô chính là mạnh như vậy. Hắn là Thần Thánh Ma Vương sinh ra ở U Đô, ở trong U Đô vô địch là chuyện đương nhiên, chỉ có Thổ Bá mới có khả năng trấn áp hắn. Chỉ có điều rời khỏi U Đô, hắn lại sẽ không cường đại như vậy.
Xích Hoàng yên lòng, nói:
- Huyền Không Giới không phải là U Đô, nơi này là một tiểu vũ trụ, ta sử dụng thân thể của ta xây dựng ra động thiên Huyền Không Giới.
Thiên Công than thở:
- Vị thần tử U Đô này nắm giữ năng lực cải tạo động thiên chư thiên khác thành U Đô, đây mới là chỗ mấu chốt nhất. Sau khi cải tạo thành U Đô, thực lực của hắn lại sẽ điên cuồng nâng cao.
Xích Hoàng trợn tròn hai mắt, qua một lúc lâu mới lẩm bẩm nói:
- Xấu... Đây là chuyện xấu!
Thiên Công nói:
- Chỉ có điều, sau khi cải tạo thành U Đô, Thổ Bá lại có thể đi tới nơi này. Lấy khả năng của Thổ Bá nhất định sẽ phát hiện tình trạng dị thường ở đây, biết hắn lại một lần nữa chạy đến, Thổ Bá sẽ lại phong ấn hắn.
Xích Hoàng sinh ra một đường hi vọng, Thiên Công nói:
- Nhưng khi đó, Huyền Không Giới trên cơ bản đã biến thành U Đô, bên trong chắc hẳn đã không có người sống. Hơn nữa, Thổ Bá đến đây cứu trận, người này cùng ta nổi danh, nếu nhìn thấy được ta cũng bị vây khốn ở chỗ này, tuy rằng ngoài miệng không nói nhưng trong lòng nhất định mừng như điên. Ta mất hết cả mặt mũi.
Sắc mặt của Xích Hoàng đại biến, suy sụp tinh thần nói:
- Người trong Huyền Không Giới, là tộc nhân cuối cùng của ta, ở đây bị phá hủy, chủng tộc của ta lại kết thúc... Thiên Công đạo huynh, ngươi thần thông quảng đại, ngươi có thể nào sớm một bước đi tới Huyền Không Giới hay không?
Thiên Công lắc đầu:
- Huyền Không Giới ở vào trong một tiểu vũ trụ khác, không ở trong vòng phạm vi quản lý của ta, ta không vào được. Ta tuy là Thiên Công, nhưng cũng không phải bất kỳ chỗ nào đều có thể đi được. Ví dụ như Duyên Khang, ngay cả một vì sao chân chính cũng không có, hiện tượng thiên văn đều là giả, ta lại không đi tới được. Chỉ có điều, cũng không phải là không có biện pháp giải quyết...
Hắn nhìn về phía Tần Mục, trầm giọng nói:
- Biện pháp thoát khỏi tình cảnh khốn cùng hiện nay, vẫn là rơi vào trên người của Tần tiểu hữu.
Tần Mục từ lâu nghe đến nghẹn họng nhìn trân trối, nghe hắn nói vậy lúc này mới phục hồi lại tinh thần, vội vàng nói:
- Ta làm gì có được thực lực như vậy? Ta hiện tại cũng giống như các ngươi vậy, đều bị phong ấn trấn áp, không thể nào trốn thoát được. Hơn nữa, cho dù ta có chạy được, cũng sẽ bị hắn trấn áp đưa đến nơi đây...
Thiên Công cười nói:
- Ngươi và hắn là cùng một thân thể, các ngươi không phải chỉ là cùng một thân thể, hơn nữa còn dùng chung một hồn phách nên hắn có thể điều động ma tính ma khí của U Đô, ngươi cũng có thể. Ngươi lúc trước tu luyện, lẽ nào lại chưa từng nghĩ qua vì sao ngươi đặc biệt như vậy, vì sao ngươi có thể mở ra cánh cửa Thừa Thiên?
- Bởi vì ta là phách thể!
Tần Mục không chút nghĩ ngợi lại đáp lại.
- Phách thể?
Xích Hoàng thầm giật mình, không khỏi tự nhiên cảm thấy kính nể, trong lòng lại có chút mất mát:
- Đáng tiếc vừa rồi không thể trực tiếp đồng hóa suy nghĩ của hắn. Nếu ta đồng hóa suy nghĩ của hắn, hắn biến thành một ta khác, lại thêm phách thể, chưa chắc đã không có khả năng ngóc đầu trở lại...
Thiên Công nói:
- Nguyên nhân cũng không phải là phách thể, mà bởi vì các ngươi dùng chung một thân thể, dùng chung một linh hồn! Chỉ có điều, Thổ Bá phong ấn khiến ma tính ma khí của hắn cũng bị phong ấn, trấn áp ở chỗ này, nhưng xét đến cùng, ngươi cũng là hắn, chỉ là tư duy khác nhau mà thôi. Cho nên, lực lượng hắn có thể điều động, ngươi cũng có thể điều động.
Trong lòng Tần Mục vừa mừng vừa sợ, nếu mình có thể điều động lực lượng khổng lồ như vậy, chẳng phải là nói mình cũng nắm giữ thực lực giống như Tần Phượng Thanh?
Chỉ có điều, làm thế nào mới có thể điều động được?
- Muốn điều động lực lượng này, dựa vào bản thân ngươi là không có cách nào làm được.
Thiên Công nói:
- Cái này lại cần tới ta cùng Xích Hoàng. Tư duy ý thức của Xích Hoàng cực kỳ cường đại, hắn luyện lại tam nguyên thần, Tam Nguyên Thần Bất Diệt Thần Thức, cho dù hồn phi phách tán ý thức tư duy còn có thể tồn tại. Chỉ là hắn đánh không lại ma tính của Tần Phượng Thanh, Tần Phượng Thanh có ma tính quá nặng, bởi vậy trong tình hình đặc biệt khi Xích Hoàng cố gắng đồng hóa hắn đã bị hắn đánh ra. Xích Hoàng, ngươi truyền Tam Nguyên Thần Bất Diệt Thần Thức của ngươi cho Tần Mục đi.
Xích Hoàng do dự một chút, nói:
- Hiện tại chỉ có thể làm như thế. Chỉ có điều, ta chỉ là tư duy ý thức, sau khi truyền cho Tần tiểu hữu, ký ức liên quan tới Tam Nguyên Thần Bất Diệt Thần Thức của ta lại sẽ biến mất, vẫn mong Tần tiểu hữu truyền môn công pháp này cho tộc nhân của ta. Năm đó ta coi trọng chính mình, vẫn chưa truyền môn công pháp này cho tộc nhân, sau khi ta chết, môn công pháp này cũng đã biến mất.
Tần Mục nghiêm nghị nói:
- Xích Hoàng yên tâm! Ta tất nhiên sẽ truyền môn công pháp này đi!
Xích Hoàng yên lòng, cẩn thận lột ra suy nghĩ của mình. Sau một lúc lâu, một phần tư duy của hắn từ trong đầu chảy ra, dũng mãnh tràn vào mi tâm của Tần Mục.
Đây là tư duy ý thức đơn thuần, là ý thức liên quan tới Tam Nguyên Thần Bất Diệt Thần Thức của hắn, bao gồm công pháp và tâm đắc tu luyện, tương đương với hắn trực tiếp cắt ra kinh nghiệm cấp Đế Tọa đưa đến trong tư duy của Tần Mục!
Hắn mặc dù có lòng muốn xâm chiếm thân thể của Tần Mục, biến Tần Mục thành một mình khác đạt được loại sống lại khác nhưng Thiên Công lại ở bên cạnh, dưới tình huống này hắn cũng không có cách nào động chân động tay.
Trong đầu của Tần Mục nhất thời xuất hiện thêm pháp môn tu luyện và kinh nghiệm tu luyện Tam Nguyên Thần Bất Diệt Thần Thức, tầm mắt kiến thức của hắn được mở mang lên tới một độ cao kinh người. Lấy tầm mắt Đế Tọa đi nhìn kỹ môn công pháp này, trong lòng hắn vui mừng thế nào là có thể tưởng tượng được!
Thiên Công nói:
- Tam Nguyên Thần Bất Diệt Thần Thức có thể khiến suy nghĩ của ngươi lớn mạnh, nhưng tư duy của ngươi bây giờ vẫn không thể chống lại Tần Phượng Thanh. Cái này cần ta tới trợ giúp tinh thần ngươi lớn mạnh.
Hắn cười nói:
- Ta mặc dù chỉ là một tia ý thức của bản thể biến thành phân thân, đánh không lại Tần Phượng Thanh, nhưng lấy hữu tâm tính kế vô tâm vẫn có thể ám toán hắn, trợ giúp ngươi đoạt lại thân thể. Đợi đến khi ngươi đoạt lại thân thể, rời khỏi Huyền Không Giới đến Huyền Đô, ta tự mình giúp ngươi tăng thêm một tầng phong ấn, để tránh Tần Phượng Thanh lại chạy ra.
Tần Mục hưng phấn nói:
- Vậy sau khi ta đoạt lại thân thể, có thể nắm giữ lực lượng như hắn hay không?
Thiên Công cười nói:
- Vậy thì phải xem bản thân ngươi có thể nắm giữ được lực lượng U Đô hay không. Ngươi tạm thời tu luyện Tam Nguyên Thần Bất Diệt Thần Thức trước, sau khi có chút thành tựu, chúng ta lại động thủ, cần phải kéo Tần Phượng Thanh trở về phong ấn lại! Đến lúc đó, chúng ta đều có thể chạy ra khỏi nơi đây! Chỉ mong khi đó, Huyền Không Giới sẽ không bị hắn hủy diệt.
Tần Mục hăng hái bừng bừng, lập tức bắt đầu tu luyện.
Xích Hoàng nhìn Thiên Công một chút, khẽ nói:
- Ngươi lừa gạt hắn. Hắn căn bản không có cách nào khống chế lực lượng U Đô. Hắn nhận được lực lượng kia sau đó sẽ bị ma tính của U Đô xâm nhiễm, biến thành một Tần Phượng Thanh khác, hơn nữa càng sâu!
Ánh sáng trong mắt Thiên Công có phần ngập ngừng, sau đó gật đầu nói:
- Đâu chỉ là càng sâu hơn. Tuy rằng Tần Phượng Thanh làm nhiều việc ác nhưng trước sau chỉ là một tiểu hài tử, càng thích dựa vào man lực làm việc, bị ép mới có thể vận dụng thần thông U Đô đoạt đi tính mạng của người khác. Mà hắn...
Mi trắng và râu bạc trắng của hắn bay lên, khẽ nói:
- Thâm hiểm, giảo hoạt, giảo quyệt, tốc độ ứng biến, năng lực ứng biến so với Tần Phượng Thanh còn khó đối phó hơn gấp trăm lần gấp ngàn lần. Nếu hắn bị ma tính khống chế, làm ác cũng sẽ hơn Tần Phượng Thanh gấp trăm lần, gấp ngàn lần! Tần Phượng Thanh chỉ là ác, hắn là tà, tà gặp phải ma tính, lại sẽ biến thành tà ma tà ác. Hắn vận dụng thần thông U Đô...
Hắn không khỏi rùng mình một cái, lẩm bẩm nói:
- Khi đó, chỉ sợ ta cũng sẽ giúp đỡ Thiên Đình diệt trừ hắn. May là, còn có phong ấn Thổ Bá và Đại Phạm Thiên Vương Phật trấn áp, chỉ cần Tần Phượng Thanh bị kéo vào, lại không trốn thoát được.
Xích Hoàng than thở:
- Gừng càng già càng cay. Phong ấn trấn áp của Thổ Bá và lão phật chính là phong ấn ma tính ma khí của U Đô, Tần Phượng Thanh trở lại trong trấn áp, ma tính ma khí cũng sẽ bị trấn áp. Hai người chúng ta cũng có thể nhân cơ hội chạy trốn, thoát khỏi nơi đây.
Thiên Công cười nói:
- Chính là cái đạo lý này. Nếu chúng ta bị trấn áp ở chỗ này, chẳng phải là mỗi ngày đều cũng bị Hỗn Thế Ma Vương này đánh đau, lần này chính là một công đôi việc! Chỉ có điều, chuyện này truy căn nguyên vẫn phải trách ngươi, nếu không phải ngươi cố gắng dùng tư duy đoạt xác, cũng sẽ không gặp phải những tai họa này!
Xích Hoàng thở dài:
- Ta cũng chưa từng dự đoán được sẽ có chuyện như vậy xảy ra. Hơn nữa, cũng không phải ta dẫn hắn đến bên cạnh đầu của ta mà tên tiểu tử Xích Minh thần tử kia cố gắng mượn ta tới ám toán hắn, khiến cho hắn rơi vào trong mê cung tư duy của ta.
Tần Mục chuyên cần khổ luyện, ở bên ngoài, Xích Minh thần tử không biết đã tổn thất tính mạng của bao nhiêu thần chỉ, cuối cùng dẫn dụ Tần Phượng Thanh tới trên không trung. Ba con mắt của Xích Hoàng hóa thành ba vòng mặt trời trên không trung, ba con mắt hóa thành ba mặt trăng sáng, nhật nguyệt trên không trung vận hành, không ít Thần Ma leo đến trên mặt trời và mặt trăng, phát động trận pháp trong con ngươi của Xích Hoàng.
Oong...
Từng tia sáng vô cùng nồng đậm mạnh mẽ đột nhiên hội tụ vào một chỗ, đồng thời bắn ở trên người một tiểu hài tử đang tàn sát bừa bãi!
Bầu trời đột nhiên ảm đạm, đó là do ánh sáng nhật nguyệt hội tụ thành một đường nên những nơi khác cũng không có ánh sáng, rơi vào trong đêm tối.
Ầm!
Chấn động khủng khiếp truyền đến, tiểu hài tử khổng lồ bị đánh bay ra ngoài, rơi vào mặt đất, lăn lông lốc, đập đến mức dãy núi không ngừng sụp xuống.
- Thắng rồi...
Trong khoảng không, thần sắc mỗi một Thần Ma đều khẩn trương nhìn về phía chỗ tiểu hài tử này rơi xuống. Chỉ thấy tiểu hài tử này nằm ở bên cạnh một con sông lớn, đầu cắm vào giữa dòng sông, mông cong lên, vẫn không nhúc nhích.
- Thắng rồi!
Không trung truyền đến từng đợt hoan hô, vô số người chúc mừng, ôm nhau, kích động đến rơi lệ.
- Chơi thật vui.
Đột nhiên, cái đầu của tiểu hài tử khổng lồ kia từ trong dòng sông rút ra, ngồi dưới đất, hì hì cười nói:
- Chơi thật vui! Một lần nữa!
Trong không trung, từng vị Thần Ma dại ra, kinh hoàng, cảm giác tuyệt vọng đang lan tràn trong lòng của các vị thần chỉ. Xích Minh thần tử vội vàng cao giọng quát:
- Khởi động con mắt của Xích Hoàng, bắn chết hắn!
Trên bầu trời, ánh sáng của ba vòng mặt trời, ba vòng mặt trăng lại tập trung, bầu trời lập tức trở nên tối tăm, toàn bộ Huyền Không Giới rơi vào trong bóng tối.
Oong, sáu ngôi sao chấn động mạnh, ánh sáng lại một lần nữa phóng tới. Tiểu hài tử khổng lồ hưng phấn không hiểu nổi, nắm chặt nắm đấm, trong hai con mắt của nó phóng ra hai đường ánh sáng tối tăm nghênh đón thần quang của mặt trời lớn và mặt trăng.
Uy năng khủng khiếp chấn động ở trên trời cao, tiếp theo là một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa truyền ra. Trên bầu trời một vòng mặt trời lớn bất chợt bị bắn xuyên qua tạo thành một cái lỗ lớn. Bên kia, một mặt trăng ở giữa cũng lộ ra một cái lỗ lớn, giống như là quả táo bị đánh mất phần hạt ở giữa.