Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Năm Tháng Hoa Lệ Của Mỹ Nhân

Chương 22: 12 (1)

Chương 22: 12 (1)





Kỷ Uyển Diễm đem hai đĩa điểm tâm nóng hổi đến Tây Thiên Viện, Lục Hoàn cùng Mai Mặc thay nàng trông chừng xung quanh. Lần này nàng đến, cũng không nói cho Từ ma ma, dựa vào ký ức, tìm được cánh cửa kia, kéo ra cửa sổ nhỏ, từ bên trong rút ra lục lạc lắc ba lần, sau đó liền đặt hai đĩa điểm tâm lên bệ cửa sổ, đóng kín cửa sổ nhỏ, rồi dẫn hai nha hoàn trở về Linh Lung Các.

Cùng ngày Tam phu nhân liền nhận được tin tức từ Mai Mặc, biết được Kỷ Uyển Diễm lại đi gặp Lâm thị điên khùng.

Liễu Bình có chút lo lắng: "Phu nhân, đây đã là lần thứ hai Tứ cô nương đi gặp bà ta, chúng ta không làm chút gì đó sao?"

Tam phu nhân Chu thị lơ đễnh: "Làm cái gì? Rốt cuộc vẫn là thân nương của nàng ta, bị điên đã nhiều năm như vậy, còn cần gì phải lo lắng? Nàng ta muốn đi nhìn liền để cho nàng ta nhìn, cũng không thể lật được trời. Sau này những loại chuyện nhỏ nhặt như thế này, cũng không cần Mai Mặc đến bẩm báo, để cho người phát hiện được, ta liền muốn mạng của nàng."

Liễu Bình lĩnh mệnh đi xuống, Tam phu nhân đứng ở dưới mái hiên, ánh mắt sâu xa nhìn phương hướng viện tây bắc, khóe miệng hiện ra một tia cười lạnh.



* * *



Kỷ Uyển Diễm ngồi ở trong phòng, tấu một khúc đàn “cao sơn lưu thuỷ” cho lão thái quân Trữ thị nghe, lão thái quân nhắm mắt dưỡng thần, đằng sau có nha hoàn đấm lưng bóp vai, sau khi khúc nhạc kết thúc bà ta mới mở mắt, gật gật đầu, nói:

"Không sai, đàn thật không tệ. Xem ra cũng không uổng công ta cho con ra ngoài mấy ngày qua."

Ngồi bên, đôi mắt Kỷ Uyển Thanh nóng rực, nhìn chằm chằm cây cầm kia của Kỷ Uyển Diễm, lần đầu tiên thử âm, nàng ta cũng biết đó là cây cầm tốt, muốn đoạt lấy, lại bị Kỷ Uyển Diễm ngăn cản, bây giờ lại nhìn thấy nàng nở mày nở mặt trước mặt lão thái quân, không cần nói cũng biết trong lòng Kỷ Uyển Thanh có bao nhiêu là chán ghét.

Hừ lạnh một tiếng, bị lão thái quân nghe thấy, đáy mắt lóe qua một tia không vui, hỏi:

"Như thế nào, Tam nha đầu cảm thấy khúc nhạc này đánh không hay sao?"

Kỷ Uyển Thanh không nghĩ tới lão thái quân sẽ hỏi nàng ta, ngẩn người mất một lúc, thế nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ Kỷ Uyển Diễm mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, bình tĩnh tự nhiên, thanh lệ xuất trần, nàng ta liền muốn diệt sĩ khí của Kỷ Uyển Diễm, nàng ta nói:

"Thưa lão thái quân, Tứ muội muội đàn khúc cầm này không tệ, thế nhưng chưa chắc đó là do Tứ muội muội có bản lãnh, cây cầm này mặc dù không phải xuất từ danh gia nổi tiếng, nhưng cũng là một cây cầm tốt khó mà có được, nên phải nói là đàn tốt đã phụ giúp tiếng nhạc.”

Nhìn hai người tranh đấu, lão thái quân cong lên khóe miệng, nói;

"Con, cái nha đầu này lúc nào cũng không chịu thua, cho dù cầm có tốt, mà Tứ muội muội của con không gảy thì cũng là uổng phí. Đầu mua xuân sang năm, theo như thông lệ, Bình Dương Hầu phủ sẽ tổ chức hội hoa xuân, từ trước đến nay chỉ có những cô nương có tài nghệ cao nhất mới có tư cách tham gia. Năm ngoái, kỹ thuật tỳ bà của con quả thật không tệ, mặc dù không trở thành hoa khôi, nhưng cũng vào tam giáp[1], được các phu nhân khen ngợi, còn năm nay sao... Có Tứ muội muội của con, con có thể vào tam giáp hay không còn chưa biết được, con cần phải cố gắng thêm một chút."

[1]tam giáp: ba vị trí đứng đầu

Kỷ gia ở kinh thành, hàng năm bốn mùa đều tổ chức hội hoa, trong đó hội hoa xuân là long trọng nhất, số lượng phu nhân cùng tiểu thư tham gia hội hoa xuân của Bình Dương Hầu phủ cũng nhiều nhất, vô luận đối với người nào mà nói, đây đều là cơ hội tốt để tài danh lan xa. Kỷ Uyển Diễm đương nhiên biết rõ việc này, đời trước nàng cũng tham gia không ít lần, tuy nhiên mấy năm đầu bởi vì học nghệ không tinh mà chỉ là tham gia, thật sự lộ mặt là lúc nàng mười bốn tuổi, múa một vũ khúc “Li Tao” tươi đẹp diễm áp toàn trường, thế nhưng lại bởi vì y phục biểu diễn vô cùng hở hang, nên cho dù nàng đứng thứ nhất, diễm danh lan xa, nhưng cũng để lại ấn tượng không quá đoan trang trong lòng mọi người, đến sau này khi xảy ra những chuyện kia, mọi người cũng đều cảm thấy là chuyện đương nhiên.

Mà năm đó người khích lệ nàng mặc loại y phục biểu diễn như trong nhạc phường không phải là ai khác mà chính là vị lão thái quân này.

Kỷ Uyển Thanh vừa nghe những lời này, lập tức sắc mặt càng thêm tệ hại. Đúng vậy, sao nàng ta có thể quên đầu mùa xuân sang năm sẽ vào kinh, nàng ta cũng muốn tham gia hội hoa xuân của Bình Dương Hầu phủ, theo suy nghĩ của nàng ta, đó là một cơ hội tốt nhất để danh môn khuê tú giành lấy tài danh. Năm ngoái nàng ta đứng thứ ba, hoa khôi đứng thứ nhất là đại tiểu thư Trấn Quốc công, Tống Ngọc Thiền, đứng thứ hai là tam tiểu thư Trường Ninh Hầu phủ Quý Lung Nguyệt, đứng thứ ba chính là nàng ta, nói đến lúc đó cũng là thắng hiểm, vừa vặn phát huy tốt kỹ thuật tỳ bà, mà vị hoa khôi của hội trước Tôn tiểu thư, bởi lựa chọn tấu bài “Hoa Cổ” có âm điệu không quá vui tươi tao nhã, mới khiến cho nàng ta đoạt được nhiều hơn hai phiếu, thắng Tôn gia tiểu thư, đứng thứ ba.

Bất quá, nghe ý tứ của lão thái quân, năm nay tựa hồ cũng muốn mang theo Kỷ Uyển Diễm cùng đi. Kỷ Uyển Thanh lại ghen tị không thôi, Kỷ Uyển Diễm có nhan sắc đẹp như yêu nghiệt, hơn nữa với tài nghệ đánh đàn của nàng, thì chỉ cần vừa xuất hiện, chắc chắn sẽ nhấc lên sóng gió trong vòng quý nhân ở kinh thành, nghĩ tới hình ảnh nàng được quý phu nhân kinh thành truy phủng [2], Kỷ Uyển Thanh chỉ cảm thấy móng tay của mình đều đâm sâu vào trong da thịt.

[2]truy phủng: vây quanh, khen ngợi

Đối mặt với ánh mắt căm tức của Kỷ Uyển Thanh, Kỷ Uyển Diễm phảng phất như không nhìn thấy, lão thái quân cũng nhếch môi cười cười.

Kỷ Uyển Thanh hít sâu một hơi, giống như là để bình phục tâm tình, rồi xen vào hỏi lão thái quân một câu: "Không biết năm nay Nhị tỷ tỷ có tham gia không?"

Cho tới nay, Kỷ Uyển Ninh cũng chưa từng tham gia hội hoa xuân, cũng không phải bởi vì nàng ấy không có tài nghệ gì. Kỹ thuật đánh Đàn Không của Nhị tỷ tỷ tương đối tốt, vũ nghệ cũng vô cùng uyển chuyển. Nếu tham gia, thì cho dù không đoạt được hoa khôi, thì cũng nhất định vào được tam giáp, thế nhưng không hiểu vì sao, hằng năm lão thái quân đều không cho nàng ấy tham gia.

Lão thái quân giương mắt nhìn Kỷ Uyển Thanh, cười lắc đầu: "Nàng nha, tài nghệ không tinh, sang năm ta cũng không định cho nàng tham gia."

Không rõ vì sao nhưng Kỷ Uyển Thanh chỉ thấy thở phào nhẹ nhõm, bởi vì nàng ta sẽ bớt đi được một đối thủ cạnh tranh.

Còn Kỷ Uyển Diễm lại cười lạnh trong lòng, Kỷ Uyển Ninh đương nhiên sẽ không tham gia, nàng ấy cùng Kỷ Uyển Thanh là cùng tuổi, đều là mười hai tuổi, sang năm mới có mười ba, lão thái quân là muốn Kỷ Uyển Ninh hậu tích bạc phát[3], bỗng nhiên nổi tiếng, tất nhiên không muốn để nàng ấy xuất hiện sớm dẫn đến sự xăm soi của mọi ngoài.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch