Vài vị cô nương vừa đến, lập tức liền khiến cho bầu không khí trong gian phòng náo nhiệt hẳn lên.
Kỷ Uyển Ninh mắt sắc liếc thấy Kỷ Uyển Diễm đã tự động lui sang một bên, trong nháy mắt hơi ngừng lại, tựa hồ không nghĩ tới Kỷ Uyển Diễm sẽ xuất hiện tại đây, liền cất giọng nói:
"Ồ, Tứ muội muội cũng ở đây à, lúc nãy đi vào hơi vội, nên không có nhìn thấy muội."
Những lời này của nàng làm cho động tác đùa giỡn của các cô nương trong phòng đều dừng lại, đem mọi ánh mắt chuyển dời lên Kỷ Uyển Diễm. Kỷ Uyển Diễm cúi đầu đi ra, lần lượt làm lễ với các vị tỷ muội: "Đại tỷ tỷ, Nhị tỷ tỷ, Tam tỷ tỷ, Lục muội muội."
Kiếp trước, những tỷ muội này chính là người mà Kỷ Uyển Diễm một lòng muốn thân cận. Năm đó, nàng từ Nguyệt Ngọc Uyển chuyển vào ở Linh Lung Các, trong tối ngoài sáng các nàng cũng không ít lần sai sử[1] nàng...
[1] sai sử: sai bảo và sử dụng
Kỷ Uyển Xuân lớn tuổi nhất, Kỷ Uyển Ninh có thân phận cao nhất, các nàng đối với sự xuất hiện đột ngột của Kỷ Uyển Diễm cũng có thể giữ vững bình tĩnh, ít nhất thể hiện ngoài mặt là vậy, nhưng Tam cô nương Kỷ Uyển Thanh sẽ không độ lượng như vậy, nàng quan sát Kỷ Uyển Diễm từ trên xuống dưới một phen, cuối cùng dừng ở dung mạo xuất sắc hơn người kia của Kỷ Uyển Diễm, chỉ cảm thấy gương mặt kia quá chói mắt, có dáng vẻ hồ li tinh trời sinh, khiến người nhìn sinh lòng phiền chán.
"Ơ, thật đúng là Kỷ muội muội. Nếu không phải Nhị tỷ tỷ có trí nhớ tốt, ta còn thật không nhìn ra nha đầu ăn mặc nghèo nàn như vậy lại là tiểu thư Kỷ gia chúng ta."
Cố ý châm chọc Kỷ Uyển Diễm trên người không có đồ trang sức, một thân giản dị. Kỷ Uyển Xuân nhíu lông mày tựa hồ muốn ngăn lại Kỷ Uyển Thanh, nhưng nàng là tam phòng thứ trưởng nữ, Kỷ Uyển Thanh lại là đích nữ, có tầng thân phận này, Kỷ Uyển Xuân mặc dù cảm thấy lời nói của Kỷ Uyển Thanh không ổn, thế nhưng cũng không có giảng giải đạo lý ngay trước mặt mọi người.
Mà Kỷ Uyển Ninh trước sau như một rộng lượng nở nụ cười, nói: "Tam muội, lời này của ngươi nói không đúng. Cái gì gọi là nghèo kiết xác? Tứ muội đây là thanh lịch, ta thấy Tứ muội chính là thích mộc mạc như vậy, nhìn xem so với chúng ta đều trông xinh đẹp hơn rất nhiều."
Lời nói vừa vặn đúng mực khiến lão thái quân hài lòng gật đầu, đây mới đúng là phong độ mà một Hầu phủ đích nữ nên có. Bà từ trước đến nay đều cảm thấy tự hào vì người cháu gái này, cũng cam tâm trợ giúp cháu gái này trở thành quý nhân, tâm trạng khó chịu lúc trước giờ cũng thấy đỡ hơn nhiều. Tâm tình tốt lên nên ngay cả gương mặt xinh đẹp một cách thái quá kia của Kỷ Uyển Diễm cũng nhìn thuận mắt hơn rất nhiều.
Kỷ Uyển Ninh ngồi dịch sang bên cạnh, vừa vỗ vỗ chỗ ngồi ấm áp ngay cạnh vừa nói với Kỷ Uyển Diễm: "Tứ muội đừng để ý tới nàng, ngồi vào bên cạnh ta."
Kỷ Uyển Thanh không dám không nghe lời Kỷ Uyển Xuân, càng không dám không nghe lời Kỷ Uyển Ninh, không chỉ do thân phận chênh lệch, mà bởi vì người Nhị tỷ này, mặc kệ nói cái gì làm cái gì, ngoài việc có năng lực thuyết phục người khác nàng còn có sự uy nghiêm không giận tự uy chấn nhiếp người khác.
Kỷ Uyển Diễm nhìn Kỷ Uyển Thanh một cái, liền khom người ngồi xuống sau lưng Kỷ Uyển Ninh, cúi mặt xuống, thể hiện dáng vẻ kính cẩn nghe theo. Kỷ Uyển Ninh thấy nàng câu nệ, không khỏi ôm cánh tay của nàng, kéo nàng đến bên cạnh mình ấn nàng ngồi xuống, sau đó đặt một đĩa điểm tâm vào trong tay Kỷ Uyển Diễm rồi nói:
"Nhìn ngươi gầy như vậy, ăn nhiều thêm một chút ít, điểm tâm ở nơi này của lão thái quân là cố ý mời sư phụ từ Giang Nam đến làm, ăn rất ngon."
Kỷ Uyển Diễm cảm kích nở nụ cười với Kỷ Uyển Ninh, sau đó làm theo lời nói của nàng, yên tĩnh ngồi sau lưng nàng ăn điểm tâm, tận lực giảm bớt cảm giác hiện hữu của mình, bên tai nghe các nàng líu ríu, hoà thuận vui vẻ vừa đùa vừa nói chuyện.
Bình thường chỉ cần Kỷ Uyển Ninh ở đây, lão thái quân cũng sẽ để Kỷ Uyển Ninh điều tiết không khí, Kỷ Uyển Ninh thích náo nhiệt, chưa bao giờ hạn chế đám tỷ muội, điều này cũng khiến nàng hết sức dễ dàng đạt được hảo cảm của người khác, bất quá trên những việc cần phân rõ phải trái thì nàng vẫn có thể giữ vững.
Bất quá, cho dù nhân phẩm Kỷ Uyển Ninh không tốt thì Kỷ Uyển Diễm đối với nàng cũng sẽ không hận nàng, bởi vì hai người cũng không có nhiều liên quan đến nhau, chỉ là Kỷ Uyển Diễm cũng không có cách nào đối với nàng sinh ra hảo cảm. Bởi vì nàng không tin, một nữ nhân có thể nghị chúng[2], thượng vị Hoàng hậu, thì không thể là một tiểu cô nương ngây thơ không hề có thủ đoạn.
[2] Nghị chúng: Thuyết phục trấn áp mọi người
Trong sảnh ồn ào được một lúc, thì Tam phu nhân Chu thị cùng Tứ phu nhân Triệu thị vào cửa, hai ma ma tiến lên giúp các nàng cởi áo choàng. Chu thị tầm khoảng ba mươi, gương mặt tròn như quả trứng, khí chất đoan trang, mặc một thân áo váy đỏ tươi có viền hoa, đồ trang sức bằng ngọc phỉ thuý, nàng ta tựa hồ rất thích ngọc, trên cổ tay đeo vòng ngọc mỡ dễ ôn nhuận, ngón tay giữa đeo chiếc nhẫn ngọc nạm vàng, thoạt nhìn rất trang nhã. Triệu thị đơn giản một chút, dung mạo trung đẳng, không thua kém Chu thị, nhưng lại mặc áo tối màu, có tay áo rộng thêu hoa nổi bằng chỉ vàng, dưới mặc váy bông dài có hai lớp, trên đầu chỉ vấn một búi tóc, dùng duy nhất một cây trâm màu đen tô điểm. Rõ ràng không lớn tuổi bằng Chu thị, nhưng cách ăn mặc so với nương của Chu thị còn già hơn.
Chu thị người này tính toán tỉ mỉ, có phòng bị, nàng ta là nhi tức do chính lão thái quân chọn, là đích nữ của Chu gia ở Phàn thành. Không thể không nói, trên chuyện chọn nhi tức [3] lão thái quân rất để tâm. Bà ta chọn cho Bình Dương Hầu chính là tiểu thư con vợ cả Tưởng Quốc Công phủ. Tưởng thị cùng Chu thị đều là loại người hỉ nộ không lộ, nữ nhân có tâm tư thâm trầm. Kỷ Uyển Diễm từng cùng các nàng giao phong[4], đều bị thua thiệt ở trên tay các nàng, nhất là Chu thị, nếu không phải lúc trước Chu thị thiết kế làm cho nàng thất trinh, gánh vác tiếng xấu là bất trinh thì Kỷ gia cũng sẽ không qua loa trong việc cưới gả lần đầu tiên của nàng, gả nàng cho một tên công tử ăn chơi đàng điếm con nhà phú gia, phu quân thứ nhất của nàng Tấn Dương Hầu phủ Nhị công tử, sau tập tước Tấn Dương Hầu Lý Trạm. Lý Trạm nhìn qua thì là một hoàn khố công tử nhưng kì thực lòng muông dạ thú, giết cha giết huynh thượng vị Tấn Dương Hầu, sau đó liền không thể chờ được bỏ vợ cưới người khác.
[3] nhi tức: con dâu
[4] giao phong: đấu
Nhớ lại chuyện cũ đã xảy ra khiến Kỷ Uyển Diễm có chút thất thần.
"Lão phu nhân, danh mục quà tặng đem đi Trương phủ đã chuẩn bị ổn thoả, Mậu ca nhi cũng đã nhận được tin, nói là hơn mười ngày sau có thể quay về ."
Mọi việc trong Kỷ gia đều do Chu thị quản lý, chỉ thấy nàng ta bảo Quản sự ma ma đưa cho La ma ma một xấp giấy nhỏ, Trương phủ trong miệng nàng chính là một nhà phú quý khác ở Uyển Bình. Trương các lão gia, đã từng là thừa tướng hai triều. Sau khi Trương các lão cáo lão hồi hương liền trụ ở Uyển Bình, không quản việc kinh thành, một lòng an hưởng tuổi già. Bất kể là ở kinh thành hay ở Uyển Bình, thì Trương gia đều cùng Kỷ gia lui tới, cho nên Chu thị mới mang danh mục quà tặng tới cho lão thái quân xem qua, không thể để xảy ra sai sót. Mà Mậu ca nhi còn lại là Tam công tử Kỷ Mậu, con trai trưởng của Chu thị, thường xuyên du hải tứ phương để học hỏi.
Lão thái quân xem qua danh sách La ma ma đang cầm, gật đầu rồi nói: "Ngươi quản gia nhiều năm như vậy, ta thấy rất yên tâm. Mậu ca nhi lần này trở về, liền bảo hắn đừng lại gấp gáp ra ngoài, tuổi cũng đã lớn, cũng nên học một ít công việc vặt, đợi đến đầu mùa xuân sang năm, Hầu gia có nói sẽ thay hắn tìm kiếm một chức vụ, hắn cũng nên vào kinh.