Thẩm Tường nhanh chóng bước ra mấy bước, tay như long trảo, duỗi ra nhanh như chớp, vững vàng bắt lấy thanh trường kiếm bay tới kia, một cỗ khí kình lập tức nổ tung, cánh tay Thẩm Tường chỉ rung một cái, ngăn cản chân khí tuân ra từ trên thanh kiếm kia, đứng ở nơi đó vững như Thái Sơn.
Thẩm Tường lạnh giọng nói ra: "Ta là Thẩm Tường, là người của Thẩm gia! Các ngươi là người phương nào? Nhanh chóng xưng tên ra bằng không coi như sát thủ mà xử lý!"
Điều này làm cho Tiết Minh và Tiết Chí Lượng bỗng nhiên giật mình trong lòng, Thẩm Tường đây rõ ràng là đang gây hấn với đội xe của Dược gia, phải biết Dược gia thế nhưng là phái ra rất nhiều cao thủ đến để bảo vệ thiên tài Dược gia kia, một kiếm bay tới vừa rồi để cho Tiết Minh và Tiết Chí Lượng phải run sợ, nếu như là bọn hắn thì chắc chắn không tiếp nổi.
"Tiểu Tường ca!" Ngay vào lúc hai bên đang im lặng, trong đội xe truyền đến một tiếng khẽ kêu êm tai, chỉ thấy một đạo thân ảnh yểu điệu bỗng nhiên bay lượn mà tới, tốc độ nhanh đến làm cho người ta phải tắc lưỡi, nếu như nhãn lực không tốt, căn bản không thấy rõ được mặt mũi của người kia.
Nhưng Thẩm Tường lại thấy rất rõ, đó là Tiết Tiên Tiên, khinh công của nàng đã đạt tới mực lô hỏa thuần thanh, ngay cả Thẩm Tường cũng không thể không sơj hãi thán phục.
Tiết Tiên Tiên chỉ là nhẹ nhàng bay vút qua, một hơi đã nhảy lên hạ xuống được khoảng trăm trượng, đi tới trước mặt mấy người Thẩm Tường, cười duyên nói ra: "Tiểu Thất, tiểu Bát, các ngươi cũng ở đây a?"
Tiết Minh và Tiết Chí Lượng đều hừ nhẹ một cái, Tiết Minh nói ra: "Tiểu nha đầu, ngươi đừng có ở trước mặt người ngoài mà gọi chúng ta như vậy, như thế thì làm cho mặt mũi của chúng ta phải để nơi nào a?"
Tiết Tiên Tiên thè lưỡi ra đối với bọn hắn, sau đó thấp giọng cười duyên, gương mặt hiện ra hai cái má lúm đồng tiền nhỏ, rất xinh đẹp làm rung động lòng người.
Thẩm Tường nhéo nhéo khuôn mặt xinh đẹp kia của Tiết Tiên Tiên, cười nói: "Ngươi làm sao lại có thể ở cùng một chỗ với đối thủ của phu quân tương lai của ngươi? Vừa rồi ta thế nhưng là suýt chút nữa bị đám người kia giết chết a."
Tiết Tiên Tiên cau mũi một cái, cười duyên nói: "Ta biết Tiểu Tường ca rất lợi hại, một kiếm vừa rồi thế nhưng là Trưởng lão của Dược gia phóng xuất ra."
Thẩm Tường hồi tưởng lại cỗ chân khí vừa rồi, xác thực rất kinh khủng, theo như chân khí thì thực lực ít nhất phải là Phàm Võ cảnh tầng bảy, tuy nhiên hắn tu luyện Ngũ Hành chân khí cho nên có thể dễ dàng tiếp được.
Đội xe của Dược gia kia đã dừng lại, có mấy người từ trên một chiếc xe ngựa đi xuống, dường như là đang chời mấy người Thẩm Tường đi qua.
"Tiểu Tường ca, chúng ta đi qua đi!" Tiết Tiên Tiên nhẹ giọng nói.
"Không qua! Không cần thiết." Thẩm Tường lạnh lùng nhìn lấy đội xe kia, nhớ tới cảnh tượng đâm tới một kiếm vô tình kia thì trong lòng của hắn đã tức giận, nếu như là người bình thường thì đây chẳng phải là bị chết rất oan sao?
"Thẩm gia tiểu bối, còn không nhanh tới hành lễ với trưởng bối của Dược gia!" Người bên kia không chờ được, la lớn.
"Ta sẽ không hành lễ cho người muốn giết ta, hơn nữa bên trong tộc quy của Thẩm gia cũng không có nói vãn bối của Thẩm gia nhất định phải hành lễ với trưởng bối của Dược gia!" Thẩm Tường trả lời một cách lạnh lùng.
Tiết Minh và Tiết Chí Lượng lập tức đối với Thẩm Tường bội phục không thôi, cũng dám chống đối với người của Dược gia, hơn nữa còn là ngay trước mặt một trưởng lão của Dược gia!
"Hừ, một tên chỉ biết khua môi múa mép đồ bỏ đi mà thôi, chúng ta tiếp tục lên đường!" Một giọng nói tràn ngập sự ngạo mạn truyền đến, nghe rất nhỏ nhưng lại có thể truyền tới bên tai của mấy người Thẩm Tường một cách rõ ràng, có thể thấy được thực lực của người này không tầm thường, dù sao cách xa nhau tới khoảng trăm trượng a.
Đôi mi thanh tú của Tiết Tiên Tiên nhíu lại một cái, yêu kiều hừ một tiếng, sau đó kéo cánh tay của Thẩm Tường, thấp giọng nói ra: "Đừng để ý đến hắn!"
Thẩm Tường cười lạnh một tiếng, cầm chặt thanh kiếm vừa rồi, sau đó rót chân khí vào, hướng đội xe ở xa xa kia quăng đi, trường kiếm có chân khí màu xanh lượn quanh, như là ánh sáng xanh vọt tới, bay về phía trên một chiếc bánh xe ngựa ở trong đoàn xe đó, găm vào giữa bánh xe, sau đó một tiếng nổ phát ra, cả cái bánh xe đó nổ nát vụn, tuy nhiên chiếc xe ngựa sang trọng kia là có bốn cái bánh xe vì thế cho nên không bị lật.
Tiết Minh, Tiết Chí Lượng và Tiết Tiên Tiên đều hoàn toàn ngây dại! Bọn họ cũng không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà khiêu khích người của Dược gia lặp đi lặp lại nhiều lần như vậy! Bọn họ đối với việc Thẩm Tường quăng thanh kiếm kia ra đều cảm thấy rất chấn kinh, sức lực cỡ này vậy mà so với một kiếm ném tới của trưởng lão Dược gia kia vừa rồi còn muốn lợi hại hơn.
"Không có ý tứ, trả kiếm lại cho các ngươi lại không người nhận." Thẩm Tường nhàn nhạt nói, giọng nói truyền ra bốn phía, tràn ngập vẻ khiêu khích.
"Ngươi muốn chết!" Dược Thiên Hoa kia gầm thét một tiếng, tuy nhiên lại không có nói tiếp, hiển nhiên là bị người ngăn cản.
Đội xe tiếp tục chạy, thật giống như chẳng có chuyện gì xảy ra.
"Cha ta còn ở trên xe a! Ta phải đi cùng hắn, sau này ta có khả năng không có nhiều cơ hội được ở bên cạnh cha ta." Nói tới chỗ này, Tiết Tiên Tiên có chút buồn rầu, trên khuôn mặt tuyệt mỹ hiện ra vẻ mặt u sầu.
Thẩm Tường sờ lên mái tóc của nàng, nhẹ giọng nói ra: "Đi thôi!"
Tiết Tiên Tiên nhẹ nhàng rời đi, Thẩm Tường như có điều suy nghĩ nhìn lấy bóng lưng của nàng, nói ra: "Tại sao sau này nàng ta lại không có nhiều cơ hội được ở bên cạnh phụ thân nàng ta đây?"
Tiết Minh cau mày, nói ra: "Thẩm đại ca, ngươi nhưng đã từng nghe qua những môn phái võ đạo bên trong ngọn tiên sơn kia chưa? Tiểu nha đầu này khả năng được những môn phái võ đạo bên trong ngọn tiên sơn kia nhìn trúng, nói không chừng được chiêu vào bên trong những môn phái kia."
Những môn phái võ đạo có thực lực cường đại kia mới là nơi có rất nhiều cường giả, là nơi mà rất nhiều võ giả đều hướng về, từ nhỏ có thể vào trong đó là tốt nhất.
"Ngươi muốn đi vào những môn phía kia thì tốt nhất là tiến vào Phàm Võ cảnh tầng chín, bằng không ngươi ở nơi đó không dễ lăn lộn." Tô Mị Dao đột nhiên nói.
Thẩm Tường xác thực muốn tiến vào những môn phái kia, dù sao ở nơi đó mới có thể gặp được càng nhiều võ giả có thực lực cường đại hơn, chỗ đó linh khí nồng nặc có thể để cho hắn phát huy ra tiềm lực chân chính của Âm Dương thần mạch.
Thẩm Tường mang theo Tiết Minh và Tiết Chí Lượng tiến vào Ngọa Hổ thành, Tiết gia ở trong Ngọa Hổ thành cũng có một chút sản nghiệp, cho nên bọn họ khéo léo từ chối lời mời của Thẩm Tường, không có đi cùng Thẩm Tường tới sơn trang của Thẩm gia.
Trong sơn trang của Thẩm gia rất náo nhiệt, còn có ba ngày nữa thì chính là ngày tổ chức yến hội, mà Thẩm Tường trở về thì đi tới chào hỏi Thẩm Thiên Hổ một tiếng rồi vội vàng trở về phòng của mình.
"Ta bây giờ là Phàm Võ cảnh tầng sáu, có thể bắt đầu nếm thử luyện chế đan dược phàm cấp trung phẩm!" Thẩm Tường nhìn thấy hai nữ tử xinh đẹp đang uống lấy trà thơm.
Bạch U U nói ra: "Ta tuy rằng không luyện đan, nhưng lại biết dược liệu cần thiết để luyện chế đan dược phàm cấp nhị phẩm đối với ngươi mà nói là rất đắt đỏ, ngươi muốn nếm tử luyện chế mà nói cũng cần phải tiêu hết không ít linh tiền."
Tô Mị Dao nhập nhẹ miếng trà, cười nói: "Đây cũng không phải vấn đề, ngươi không phải còn có một nửa Địa Ngục Linh Chi và Huyết Linh Chi ngàn năm sao? Hai loại linh dược kia lấy ra một chút xíu đi bán thì như vậy là đủ rồi."
Thẩm Tường đương nhiên không có quên hắn còn có hai loại linh chi trân quý này, hắn cười nói: "Hai vị tỷ tỷ, các ngươi chẳng lẽ không có mang theo chút bảo vật gì trên người sao? Ta bây giờ cũng không có một cái binh khí vừa tay nào."
Tô Mị Dao khẽ thở dài: "Pháp bảo trữ vật của ta đều bị kẻ thù kia cầm đi, may mắn thay ta có giấu được một chiếc nhẫn có thể lưu trữ được đồ dùng sinh hoạt bình thường chri có một ít quần áo chứ không có vật gì khác."
Nhấc lên chuyện này, khuôn mặt lạnh lùng xinh đẹp kia của Bạch U U lập tức đầy vẻ tức giận, bóp nát chén trà, nhìn ra được trước đây trong pháp bảo trữ vật của các nàng có không ít đồ tốt.
"Ngươi tu luyện Tứ Tượng thần công, binh khí thích hợp nhất với ngươi có lẽ là Tứ Tượng thần binh, tuy nhiên Tứ Tượng thần binh khó tìm, phải biết mỗi một kiện này đều là thần khí!" Tô Mị Dao để Thẩm Tường hơi kích động lên.