Thẩm Tường tuyệt đối không thể để cho những người muốn giết hắn còn sống, càng không thể bỏ đi cái cơ hội thật tốt này!
"Như vậy mới đúng! Con đường võ đạo nên sát phạt quả đoán, bằng không rất dễ bởi vì oán hận chất chứa trong lòng mà dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, bất kể như thế nào cũng phải đuổi theo, chém rụng gia hỏa muốn giết ngươi!" Lời nói tràn ngập sát khí của Bạch U U truyền tới.
Lúc này Thẩm Tường bay lượn trên không trung, loại cảm giác này làm cho hắn cảm thất rất tuyệt vời, lúc hắn còn rất nhỏ chỉ hy vọng mình có được loại bản lĩnh này, mà bây giờ hắn đã làm được, đây đều là công lao của hai mỹ nhân tuyệt thế đang ở trong giới chỉ kia.
"U U tỷ, ngươi là như thế nào mà trở thành sư tỷ muội của Mị Dao tỷ? Rất khó tưởng tượng sư phụ của các ngươi là người như thế nào!" Thẩm Tường phát ra lời cảm thán từ đáy lòng, đồ đệ lợi hại như thế, vậy sư phụ thì như thế nào?
Bạch U U nói ra: "Sư phụ của chúng ta không có tên, lai lịch của hắn chúng ta cũng không biết, nếu như ngươi đến cảnh giới kia, nói không chừng ngươi có thể nhìn thấy hắn."
Đối với hai nữ tử bí ẩn này, Thẩm Tường rất tò mò, nhưng lại rất bất đắc dĩ, bởi vì các nàng không chịu nói ra một số thứ hắn muốn biết.
Thẩm Tường đều là phi hành ở ban đêm, hơn nữa đều lựa chọn phi hành ở trên không trung nơi rừng núi hoang vắng, sau khi tới buổi tối ngày thứ ba, hắn đã có thể trông thấy ở nơi xa trên một cái đường lớn đang có một chiếc xe ngựa chậm từ từ, con đường lớn kia chính là đi về hướng Vương thành, chỉ có nơi ở gần Vương thành mới có thể xây dựng một con đường như vậy.
Thẩm Tường nhìn chằm chằm vào phía trước con đường lớn kia, có thể nhìn thấy một dãy lớn các tòa nhà trong mơ hồ, phía trước cách đó không xa chính là Vương thành, một khi người của Dược gia tiến vào Vương thành, Thẩm Tường sẽ không có cơ hội báo thù.
Chiếc xe ngựa kia chỉ có hai tên xa phu và hai tên hộ vệ đang cưỡi ngựa, thực lực mạnh nhất chính là trưởng lão Dược gia kia, sau đó chính là Dược Thiên Hoa, nhưng bọn hắn sớm bị Thẩm Tường đả thương, hai tên hộ vệ và hai tên xa phu kia, mạnh nhất cũng chỉ là Phàm Võ cảnh tầng năm.
"Lúc bọn hắn tới có không ít người, trở về vậy mà chỉ có một chiếc xe ngựa!" Thẩm Tường thì thào nói, hắn bay ra phía trước.
"Bên trong đoàn xe của bọn hắn vốn là che giấu sát thủ, bọn họ khẳng định đã phái một số người trở về Dược gia báo tin trước, sau đó lưu lại một chút người ở Ngọa Hổ thành để trông coi Linh Đan các, cho nên bây giờ chỉ còn lại có mấy người này." Thẩm Tường suy đoán.
Hắn dừng lại ở trên đường lớn trong rừng rậm, hơi nghỉ ngơi một chút liền lấy ra một bộ áo đen mặc vào, sau đó đội mũ trùm đầu, dù sao đối tượng giết là nhân vật quan trọng của Dược gia, nếu như để Dược gia biết được thì chắc chắn Thẩm gia và Dược gia sẽ khai chiến với nhau.
Mặc dù là đêm tối, ánh trăng màu bạc trắng lại nhẹ nhàng chiếu sáng cả vùng đất, mang đến một ánh sáng dịu nhẹ, có thể khiến người ta không cảm thấy quá mức tối tăm.
Thẩm Tường nấp ở một thân cây ven đường, nín thở chờ đợi xe ngựa kia chậm rãi đi tới, tiếng xe ngựa đi tới kèm theo tiếng côn trùng kêu vang trong đêm tối, mà tâm tư Thẩm Tường lại bình tĩnh như mặt nước phẳng lặng, một đôi mắt thẩm thấu lấy sát ý, chăm chú nhìn vào con đường lớn phía dưới cây.
Đến rồi! Xe ngựa vừa mới đi tới, thân thể Thẩm Tường như ám tiễn từ trên cây yên lặng không một tiếng động mà bắn ra, cùng lúc đó, trên tay của hắn trong nháy mắt ngưng tụ hiện ra một cây roi dài màu vàng kim, cây roi dài vậy mà bốc lên sát khí bừng bừng, còn kèm theo một loại khí tức cương mãnh ngang ngược.
Đây là Thẩm Tường dùng chân khí thuộc tính kim ngưng tụ mà thành, thuộc tính Kim đối ứng là Bạch Hổ, mà Bạch Hổ thần công lại bao hàm lấy sát phạt và ngang ngược, muốn tu luyện được Bạch Hổ thần công thì phải lĩnh hội ở bên trong sát phạt!
Tại thời điểm Thẩm Tường từ trên cây bay nhảy lên đi ra, vung roi dài lên, từ trên không trung hung hăng quất xuống, một roi quất vào giữa xe ngựa như là một thanh trường đao bổ xuống, chỉ nghe thấy một trấn tiếng vang lốp bốp, xe ngựa sang trọng kia lập tức bị quất thành hai đoạn, bên trong cũng có hai người nhảy ra, một là trưởng lão Dược gia, một người khác là thiếu niên có khuôn mặt tiều tụy, Dược Thiên Hoa!
"Ngươi là bang phái hay là cường đạo thổ phỉ nào? Chúng ta thế nhưng là người của Dược..."
Trưởng lão Dược gia còn chưa nói hết lời, Thẩm Tường đã nhanh như thiểm điện vung ra bốn roi, quất về phía hai tên xa phu rút đao đang bay nhào tới và hai tên hộ vệ từ trên lưng ngựa nhảy vọt tới.
Roi dài màu vàng kim ẩn chứa chân khí thuộc tính Kim cường hãn bốc lên sát khí bừng bừng đánh vào trên thân thể máu thịt như thể là quất vào đậu phụ, sau khi quất ra bốn roi, bốn người kia đều bị quất thành từng khối vụn, chân khí hung tàn bực này không chỉ để cho trưởng lão Dược gia và Dược Thiên Hoa kinh hãi mà ngay cả chính Thẩm Tường cũng không thể không hít vào một ngụm khí lạnh.
"Ngươi ... ngươi là Thẩm Tường!" Trưởng lão Dược gia trông thấy đôi tròng mắt kia của Thẩm Tường thì lập tức kinh hãi hét lên, mà roi của Thẩm Tường đã vô tình rơi vào trên người của hắn.
Không hổ là người có tu vi Phàm Võ cảnh tầng bảy, tuy rằng bị trọng thương, nhưng hắn vẫn có thể điều động chân khí trong cơ thể ra để tiếp nhận một roi mang theo từng tia từng tia khí sát phạt của Bạch Hổ chân khí. (Bạch Hổ chân khí và chân khí thuộc tính Kim coi là một nha.)
"Ngươi đúng là Thẩm Tường!" Trưởng lão Dược gia trầm giọng hỏi, nhưng bên trong ánh mắt lại không che giấu được sự sợ hãi, hắn không nghĩ tới Thẩm Tường sẽ đến giết bọn hắn, hơn nữa thủ đoạn lại còn tàn bạo như thế.
Thẩm Tường giữ im lặng, tay trái lóe lên ánh lửa, một cái roi lửa được ngưng tụ thành, sau đó há miệng gầm thét một tiếng, đây chính là chân khí thuộc tính Mộc. (Chân khí thuộc tính mộc hay còn gọi là Thanh Long chân khí nha.)
Thanh Long Gầm Thét được phóng xuất ra, từng trận gió lôi điện tàn phá bừa bãi trưởng lão Dược gia, lúc này roi lửa được hình thành từ Chu Tước chân khí của Thẩm Tường đã quật tới, tinh chuẩn đánh vào trên cổ của trưởng lão Dược gia kia, làm tách nguyên cả cái đầu ra khỏi cổ mà rơi xuống. (Chu Tước chân khí hay còn gọi là chân khí thuộc tính Hỏa.)
Dược Thiên Hoa ở một bên đã hoàn toàn bị Thẩm Tường dọa cho vô cùng kinh sợ, chửng những có thể thi triển ra ngọn lửa tinh thuần đến luyện đan, lại còn có thể sử dụng sát phạt của chân khí thuộc tính Kim, đồng thời còn có thể sử dụng chân khí thuộc tính Mộc thi triển ra lực lượng lôi và gió, đây chính là cùng một lúc thi triển ra ba loại thuộc tính a! Ở bên trong những gì mà Dược Thiên Hoa biết được thì chưa từng có ai có thể làm được như vậy.
Thẩm Tường đi về phía Dược Thiên Hoa, đôi mắt lóe lên vẻ sát phạt, chỉ thấy roi dài màu vàng kim trong tay hắn vung lên, quất về phía cổ của Dược Thiên Hoa, tại thời điểm này, Dược Thiên Hoa phát ra một tiếng kêu to sợ hãi, trong ánh mắt ngập tràn sự kinh hãi!
Roi dài quất vào trên cổ của hắn, đầu rơi xuống, đôi mắt của hắn vẫn còn mở ra, trên nét mặt sợ hãi tràn ngập sự oán giận và không thể tin nổi, hắn không nghĩ tới hắn thân là thiên tài của Dược gia vậy mà lại bị giết chết như vậy.
Thẩm Tường hơi hít một hơi, nhàn nhạt nói ra: "Lức trước lúc ngươi dùng kiếm đâm về phía ta, ta đã không nghĩ tới chuyện sẽ tha cho ngươi!"
Sau khi giết chết hai người, Thẩm Tường tháo túi trữ vật của bọn hắn xuống, bên trong chỉ có một ít linh tiền và linh dược, nhưng cũng coi là một bút thu nhập rất khả quan.
Vì không lưu lại vết tích, Thẩm Tường phải mất rất nhiều sức mới dọn dẹp xong hiện trường, lúc này vẫn là đêm khuya, nơi này thật giống như chẳng có chuyện gì xảy ra.
Thẩm Tường đi ở trên đường lớn, hướng thành thị khổng lồ mà phồn vinh ở trước mặt mà đi tới.
Vương thành rất rộng lớn, được bao quanh bởi tường cao thật dày, Thẩm Tường nhìn không thấy điểm cuối ở hai bên bức tường cao dày này, ở bên ngoài Vương thành còn có một con sông bảo vệ thành, ở phía cửa thành cao lớn có rất nhiều người đi vào đi ra, trên tường thành và cửa thành đều có rất nhiều binh sĩ to cao đứng gác ở đó, đi qua cửa thành thì ngay lập tức có thể nhìn thấy đường phố rộng rãi được phủ lên gạch đá vuông vức, trên đường phố còn có rất nhiều người qua lại, rất là náo nhiệt.
Thẩm Tường đi vào trên đường lớn, tò mò nhìn hết đông lại sang tây, trước kia hắn cảm thấy Ngọa Hổ thành đã là một thành thị vừa lớn vừa náo nhiệt, nhưng bây giờ hắn thấy cảm nhận trước kia của hắn là ếch ngồi đáy giếng, Vương thành này không biết tốt hơn bao nhiêu lần so với Ngọa Hổ thành.