Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ngạo Thế Đan Thần

Chương 3: Tiết Tiên Tiên

Chương 3: Tiết Tiên Tiên

Shared by: truyendichgiare



Thẩm Tường ngồi xếp bằng trên mặt đất, tập trung lực lượng tinh thần, chờ đợi Thần mạch được đưa đến trên người hắn.

Bạch U U và Tô Mị Dao đặt bàn tay nhỏ ở trên bụng Thẩm Tường, chỉ thấy tay ngọc của các nàng phân biệt bốc lên sương mù một trắng một đen, màu đen là Chí Âm Thần mạch của Bạch U U, màu trắng là Chí Dương Thần mạch của Tô Mị Dao, thoạt nhìn rất thần dị.

Trong thân thể Thẩm Tường xuất hiện đoàn khí lưu một trắng một đen, đi khắp ở trong bắp thịt, xương cốt, kinh mạch của cơ thể hắn, bắt đầu lưu động tuần hoàn, kinh mạch hắn đang từ từ lớn lên, xương cốt và bắp thịt được cường hóa, sau khi tuần hoàn rất nhiều lần, cuối cùng khí lưu một trắng một đen kia hội tụ ở trong đan điền của hắn, hình thành một bộ Thái Cực Âm Dương đồ, đây chính là Âm Dương Thần mạch!

Tô Mị Dao và Bạch U U thấy Thẩm Tường dung hợp hai đại Thần mạch Chí Âm Chí Dương thành công, sắc mặt đều không thể không thay đổi, trong lòng hưng phấn không thôi, vốn các nàng còn tưởng rằng hai thần mạch Chí Âm Chí Dương này khó có thể dung hợp lại được với nhau, mà các nàng cũng ôm hình thái thử nghiệm trên người của Thẩm Tường, nhưng không nghĩ tới lại thành công nhanh tới như vậy.

Tô Mị Dao và Bạch U U từ từ lùi về sau, nhìn lấy hai đoàn khí lưu bao bọc trên người Thẩm Tường, các nàng không hẹn mà cùng dùng một loại ánh mắt phức tạp kinh ngạc nhìn nhau, ở bên trong nhận thức của sư tỷ muội các nàng, người nắm giữ Chí Âm Chí Dương Thần mạch là chưa bao giờ có, lúc này các nàng có thể biết được, tiểu tử miệng còn hôi sữa trước mắt này, chỉ cần nhận được bồi dưỡng, nói không chừng có thể trở thành một cường giả có một không hai.

Thẩm Tường mở mắt ra, lúc này hắn có một loại cảm giác sảng khoái chưa bao giờ có, hơn nữa hắn cảm thấy mình giống như trở nên mạnh mẽ hơn một chút.

"Đây chính là Thần mạch sao! Cảm giác thật tốt, sau này ta có thể đi vào Chân Vũ cảnh sao?"

Thẩm Tường có chút kích động mà nói, trên mặt dần hiện ra một nụ cười tà dị, thoạt nhìn có vẻ xấu xa, căn bản không còn dáng dấp hiền lành thành thật như trước đó, điều này làm cho nội tâm của hai mỹ nhân kia có chút lo lắng.

Bên trong thế giới võ đạo này, đại cảnh giới Phàm Võ cảnh là cảnh giới thấp nhất, được chia ra làm cách cảnh giới nhỏ như: Luyện Khí, Tôi Thể, Vũ Thể, Thông Mạch, Chân Khí, Thần Thức, Chân Cương, Thần Lực, Chân Hình, Đại Viên Mãn mười cái cảnh giới nhỏ.

Mà ở bên trên đại cảnh giới Phàm Võ cảnh, còn có Chân Vũ cảnh, đó là cảnh giới mà rất nhiều võ giả tha thiết ước mơ, đến cảnh giới đó, có thể nắm giữ năng lực dời sông lấp biển, càng là có tuổi thọ ngàn năm.

Thẩm Tường bị kẹt ở tầng thứ ba Vũ Thể cảnh, vẫn không cách nào bước vào tầng bốn Thông Mạch cảnh.

"Chân Vũ cảnh sao? Chuyện này quả thật chính là bôi nhọ Thần mạch." Bạch U U xem thường hừ lạnh nói.

Sắc mặt Tô Mị Dao tỏ ra nghiêm túc, nói rằng:

"Ngươi nắm giữ Chí Âm Chí Dương Thần mạch, tầm mắt phải lớn hơn thêm một chút! Ở trong thế giới này, sức mạnh là vô tận, hơn nữa còn có rất nhiều thế giới khác nhau, Thần Vũ đại lục mà ngươi đang sống chỉ là một tiểu lục địa, là thế giới phàm tục mà thôi!"

"Ngươi phải nhớ đến khế ước, ngươi phải giúp đỡ chúng ta khôi phục đến thực lực đỉnh cao! Đây cũng không phải là chuyện đơn giản!"

Thẩm Tường gật đầu nói:

"Chỉ cần ta còn sống, ta khẳng định sẽ thực hiện khế ước, giúp hai vị tỷ tỷ khôi phục thực lực đỉnh cao."

Bạch U U thoả mãn mà nói rằng:

"Con đường trợ giúp chúng ta khôi phục thực lực nhanh nhất chính là dựa vào đan dược, đương nhiên, loại đan dược này rất cao cấp! Chờ sau khi chúng ta khôi phục thực lực, khế ước của chúng ta cũng coi như hoàn thành, đến lúc đó chúng ta sẽ đi tìm địch nhân của chúng ta báo thù."

Thẩm Tường cảm thấy có chút mất mát, nếu như hai tuyệt thế mỹ nhân này có thể ở bên cạnh hắn cả đời thì đó mới là niềm vui lớn.

Tô Mị Dao từ bên trong mái tóc mỹ lệ kia của nàng lấy ra một chiếc nhẫn, sau đó nàng vứt cho Thẩm Tường, nói rằng:

"Nhỏ máu nhận chủ, sử dụng giống như túi trữ vật, đưa ta và sư tỷ vào đó, sau đó ngươi tự mình leo lên! Không thể ở dưới này lâu được, nơi này là nơi thường xuyên có yêu thú qua lại."

Nhỏ máu tươi vào, lập tức Thẩm Tường và chiếc nhẫn kia thành lập liên hệ, không gian trong giới chỉ rất nhỏ, chỉ bằng một căn phòng lớn, ở bên trong nhận thức của Thẩm Tường, trong truyền thuyết thì chiếc nhẫn trữ vật cần phải có không gian rộng lớn như biển mới đúng.

Nhưng mà pháp bảo này còn có thể chứa được vật sống! Điều này làm cho Thẩm Tường kinh thán không thôi, túi trữ vật bình thường cũng vô cùng hiếm thấy, đây đều được truyền ra từ trong những môn phái Tiên Sơn kia, chớ nói chi là pháp bảo có thể chứa được vật còn sống.

Hắn dựa theo lời nói của Tô Mị Dao mà làm, thu hai nữ nhân vào trong chiếc nhẫn trữ vật. Sau khi hắn đeo nhẫn lên, nhẫn lại có thể ẩn hình ở trên ngón tay hắn, làm cho Thẩm Tường âm thầm lấy làm kỳ lạ.

Quá trình leo lên vách núi làm cho Thẩm Tường vô cùng phiền muộn, bởi vì hắn ở bên trong tử khí màu đen kia cho nên không nhìn thấy gì cả, làm cho độ khó gia tăng lên.

Sau một ngày một đêm gian khổ leo lên, Thẩm Tường cuối cùng cũng bò được lên trên, vốn hắn còn tưởng rằng đây là chuyện khó có thể hoàn thành, nhưng cũng bởi vì duyên cớ Thần mạch, lúc bò lên trên thu lấy rất nhiều linh khí nhập thể, thanh trừ đi sự mệt nhọc trong cơ thể hắn, làm cho hắn mỗi thời mỗi khắc đều cảm thấy sức lực tràn đầy.

Sau khi Thẩm Tường leo lên, bước lên đường trở về nhà.

Hắn không cách nào thấy được Bạch U U và Tô Mị Dao trong nhẫn, tuy nhiên hắn lại có thể cảm ứng được các nàng.

"Hai vị tỷ tỷ, lúc nào các ngươi có thể truyền thụ thần công và ma công cho ta?"

Thẩm Tường nóng ruột hỏi, đối với những thần công, ma công kia hắn đều rất tò mò.

"Thân thể của ngươi quá yếu, vẫn chưa thể tu luyện ma công của ta." Giọng nói lạnh như băng của Bạch U U truyền đến.

Tô Mị Dao nói rằng:

"Thần công của ta thì bất cứ lúc nào ngươi cũng có thể tu luyện, ngươi trở về thì bắt đầu tu luyện đi, đến lúc nào đó ta còn có thể dạy ngươi luyện chế đan dược."

Trong lòng Thẩm Tường vui vẻ, sau đó thì chạy như bay lên.

Phía Nam Ngọa Hổ thành của Nam Vũ quốc, nhân khẩu có trăm vạn, đây là một tòa thành khổng lồ phồn vinh, bên trong tọa lạc một thế gia võ đạo có tiếng ở Nam Vũ quốc đó chính là Thẩm gia!

Thẩm gia có lịch sử tới mấy ngàn năm, thực lực đến nay vẫn cường đại như cũ, nội tình phong phú, có thể tồn tại sừng sững mấy ngàn năm mà không ngã là đã có thể chứng minh Thẩm gia rất cường đại.

Thẩm gia giàu nứt đố đổ vách, là thế lực cường đại nhất bên trong Ngọa Hổ thành, Thẩm gia sơn trang có diện tích tới mấy ngàn mẫu, trong sơn trang có rất nhiều đình viện, đông đảo hoa viên, có non có nước, cho dù có người muốn lẻn vào Thẩm gia thì chỉ sợ cũng chỉ có lạc đường ở bên trong đó.

Thiên Hổ viên, từ tên là có thể biết đây là phủ đệ của Thẩm Thiên Hổ, là người có địa vị hiển hách ở Thẩm gia, có một toà trạch viện to lớn cũng là chuyện rất bình thường.

"Cha, ta đã trở về!"

Thẩm Tường về nhà thì vội vàng chạy về phía thư phòng, hắn biết phụ thân hắn đang ở nơi đó.

Thẩm Thiên Hổ cười ha ha nói:

"Tiểu tử thối ngươi cuối cùng cũng đã trở về rồi, ngươi có biết có một tiểu mỹ nhân đang đợi ngươi hay không? Ngươi còn nhớ rõ tiểu nha đầu Tiết gia chứ? Sau này nàng sẽ là tiểu thê tử của ngươi."

Thẩm Tường hơi nhướng mày, trong đầu ngay lập tức hiện ra một tiểu nha đầu xinh đẹp, đó là vào lúc hắn năm, sáu tuổi.

"Cha. . . ý cha là nói đến Tiết Tiên Tiên sao?"

Thẩm Tường hỏi, đây là một thiên chi kiều nữ của Tiết gia, khi nàng còn bé đã từng đến Thẩm gia ở qua một quãng thời gian, lúc đó Thẩm Tường chơi đùa với nàng cả ngày, hai người chơi rất vui vẻ, sau đó thì đính hạ hôn ước.

Thẩm Thiên Hổ gật đầu:

"Không sai, tiểu nha đầu kia ở trong sơn trang, ngươi vừa đi thì nàng tới rồi, nàng là muốn gặp ngươi."

Thẩm Thiên Hổ nói xong, mỉm cười nhìn về phía ngoài cửa sổ, Thẩm Tường cũng nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn lại, chỉ thấy ngoài sân đang có một nữ tử thân thể như ngọc đi tới.

Nữ tử tóc dài xõa xuống ngang vai, toàn thân quần áo màu trắng, trên đầu mang theo trang sức tỏa ánh kim quang, nhìn thấy nữ tử một thân trang phục giống như tiên nữ này, Thẩm Tường không khỏi nhìn tới thất thần, nữ tử kia chẳng qua chỉ có mười bốn, mười lăm tuổi, da thịt trắng hơn tuyết, dung mạo tú lệ, khiến người ta không thể không nhìn.

Thiếu nữ nhìn xuyên qua cửa sổ thấy Thẩm Tường, khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp tràn đầy vẻ vui mừng, nàng hô lên:

"Tiểu Tường ca!"

Giọng nói nhẹ nhàng uyển chuyển rung động lòng người, Thẩm Tường thừa nhận, tuy thiếu nữ này đang ở tuổi dạy thì nhưng bất kể là khí chất hay là dung mạo đều có thể sánh vai với hai mỹ nhân ở trong nhẫn của hắn, huống chi thiếu nữ này còn chưa có hoàn toàn phát dục.

Thẩm Tường nuốt nước bọt, cười khan nói:

"Nữ nhân thực lực là ba ngày không gặp sẽ khác! Tiểu nha đầu năm đó thế mà đã trở thành một tiểu tiên nữ."

Thiếu nữ này chính là thiên chi kiều nữ của Tiết gia, Tiết Tiên Tiên.

"Nha đầu này là vị hôn thê của ta!"

Nội tâm Thẩm Tường kích động hô lên.

Nếu như là trước đây, trong lòng Thẩm Tường không nhiều thì ít cũng có chút khó chịu, bởi vì hắn không có Linh mạch, nhưng bây giờ hắn có Âm Dương Thần mạch! Chỉ cần cho hắn thời gian, đặt chân lên đỉnh cao của võ đạo cũng không phải là chuyện không có khả năng.

Tiết Tiên Tiên nở nụ cười nhợt nhạt, lúm đồng tiền đáng yêu ở gò mà kia hiện lên đỏ ửng mê người, Thẩm Tường nhìn vào đó thì lại thất thần một trận.

Thẩm Thiên Hổ cười lớn một tiếng, vỗ vai Thẩm Tường, nói:

"Các ngươi tự ôn chuyện đi."

Thẩm Tường lặng lẽ cười một tiếng thì vội vã chạy ra khỏi thư phòng.

Đi vào trong sân, Thẩm Tường không nói hai lời, kéo lấy cánh tay mềm mại như thể không xương kia của Tiết Tiên Tiên rời khỏi tầm mắt của phụ thân hắn, giống như khi bộn hắn còn bé hay lén lút làm chuyện xấu.

Thẩm Tường dẫn theo một tiểu tiên nữ đi tới trạch viện của mình, dọc theo đường đi làm rất nhiều con cháu Thẩm gia mê mẩn.

"Tiên Tiên, nàng muốn ở Thẩm gia chơi bao lâu?"

Thẩm Tường cười cợt xoa xoa lúm đồng tiền nhỏ trên mặt Tiết Tiên Tiên.

Tiết Tiên Tiên chỉ là mặt lộ vẻ e thẹn, nhẹ giọng nói rằng:

"Tiểu Tường ca, ta và phụ thân đi ngang qua Ngọa Hổ thành mới tới thăm ngươi một chút, vì lẽ đó sẽ không ở đây được bao lâu."

Khi còn bé, Tiết Tiên Tiên là bởi vì mắc phải quái bệnh mới đến Ngọa Hổ thành cầu thầy trị bênh, khi đó thân thể Tiết Tiên Tiên rất suy yếu, dung mạo rất gầy gò nhỏ bé, ở Thẩm gia và Tiết gia thường xuyên bị người khi dễ, lúc đó chỉ có Thẩm Tường là chiếu cố nàng, thường xuyên chơi đùa với nàng, đoạn thời gian đó làm cho nàng rất vui vẻ, hơn nữa Thẩm Tường thường xuyên cổ vũ động viên nàng, làm cho nàng có thể kiên cường tranh đấu với bệnh tật, đưa cho nàng mấy viên đan dược trân quý.

Những chuyện này đều được Tiết Tiên Tiên ghi nhớ trong lòng, mặc dù nàng biết Thẩm Tường không có linh mạch, không có bất kỳ tiền đồ, nàng cũng quyết định phải gả cho Thẩm Tường.

Thẩm Tường có chút mất mát, hắn cũng vô cùng yêu thích Tiết Tiên Tiên, khi còn bé, sau khi gia tộc xác nhận Thẩm Tường không có linh mạch, Thẩm Tường cũng chưa có bạn chơi gì, cho nên hắn và Tiết Tiên Tiên ở chung một chỗ rất vui vẻ.

"Tiểu Tường ca, vốn gia tộc muốn giải trừ hôn ước giữa ta và ngươi, nhưng ta không đồng ý, cho nên bọn hắn cho ta và cha đi Dược gia gặp gỡ thiên tài luyện đan kia."

Tiết Tiên Tiên thấy sắc mặt Thẩm Tường thay đổi, thì khẽ cười nói:

"Yên tâm đi, ta chết cũng sẽ không gả cho gia hoả Dược gia kia, nghe nói hắn rất xấu."

Tiết Tiên Tiên mười bốn, mười lăm tuổi thì có thực lực Phàm Võ cảnh tầng sáu, ở bên trong toàn bộ Nam Vũ quốc thì quả thật chính là thiên tài trong thiên tài, mà Dược gia cũng có một thiên tài mười sáu tuổi đã có thể luyện chế ra đan dược, ở trong mắt rất nhiều người, bọn họ mới là một đôi cân xứng.

Thẩm Tường rất bình tĩnh, hắn có Âm Dương Thần mạch, còn có hai nữ nhân lợi hại không rõ lai lịch hướng dẫn hắn tu luyện, hắn có lòng tin đạt đến cảnh giới tối cao ở trong thời gian ngắn.

Thẩm Tường nhếch miệng nở nụ cười, đưa tay sờ gò má thanh nhã của Tiết Tiên Tiên, cười nói:

"Tiên Tiên, ngươi đi Dược gia thì hãy nói ngươi có vị hôn phu, nếu như hắn không phục thì để hắn tới khiêu chiến ta."

Thấy Thẩm Tường tự tin như thế, Tiết Tiên Tiên cũng rất vui mừng, nàng kiễng mũi chân, hôn môi Thẩm Tường một cái, sau đó cúi thấp đầu, đỏ mặt nói rằng:

"Tiểu Tường ca, ngươi phải nỗ lực lên, ta lo lắng gia tộc của ta sẽ không tiếc bất cứ giá nào chia rẽ chúng ta."

Nói xong, Tiết Tiên Tiên nhẹ nhàng vút qua, như chim yến lướt ra khỏi sân, thân pháp phiêu dật, mà Thẩm Tường vẫn chỉ ngây ngốc đứng ở nơi đó, trong đầu không ngừng tái diễn cảnh nụ hôn trong nháy mắt của Tiết Tiên Tiên dành cho hắn.

Thẩm Tường liếm liếm môi, cười nói:

"Tiểu nha đầu này đúng là trưởng thành lên rất nhiều a."



Trang 3# 1




trước