Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ngạo Thế Đan Thần

Chương 43: Ma công

Chương 43: Ma công

Shared by: truyendichgiare



Thẩm Tường từ trong túi trữ vật lấy ra một đao được làm bằng sắt vừa dài vừa to, đột nhiên nhảy lên, trong chớp mắt bay vút đến trên tán cây đại thụ xa mấy chục trượng, hắn vung vẩy đại đao trong tay một cách điên cuồng, từng đạo cương khí từ trong thân đao lóe lên mà ra, hóa thành lưỡi dao khí màu xanh lục bay vào tán cây, chỉ nghe thấy vài tiếng hét truyền ra từ bên trong, sau đó chính là một mảnh thịt nát đẫm máu kèm theo tiếng cành lá từ trên cây rơi xuống.

Trong chớp mặt lại chết đi mấy người, Thẩm Tường đằng đằng sát khí sau khi giết chết mấy người này thì thân thể lại nhẹ nhàng tránh né, đi tới trước một thân cây khác, trực tiếp phóng xuất ra một trận cương khí bao trùm ở trên trường đao, chém đứt cây này, năm người ở trên cây vừa rồi đã nhìn thấy được sự lợi hại của Thẩm Tường, lúc này cũng không dám đối mặt trực tiếp với Thẩm Tường mà ngay lập tức chạy thục mạng.

Những người này đều khoảng chừng Phàm Võ cảnh tầng hai tầng ba, vô luận là tốc độ hay là lực lượng đều còn kém rất xa Thẩm Tường, chỉ là trong lúc thoáng qua, đầu của bọn hắn toàn bộ đều bay khỏi cái cổ.

"Toàn bộ rút lui, hắn là cao thủ Phàm Võ cảnh tầng bảy." Một tiếng la hét kinh sợ truyền ra, chỉ thấy rất nhiều người áo đen thi nhau từ trên cây nhảy xuống chạy trốn tứ phương.

Những người áo đen này cũng không biết người phải giết là ai, chỉ có người dẫn bọn họ tới mới biết, cũng chính là người vừa rồi nhìn ra thực lực của Thẩm Tường đã tiến vào Phàm Võ cảnh tầng bảy, mà người kia cũng đã bị Thẩm Tường khóa chặt.

Mặc dù là ở bên trong vùng rừng rậm, nhưng không có ảnh hưởng tới tốc độ của Thẩm Tường, khinh công của hắn đã đạt tới mức lô hỏa thuần thanh, có thể mượn nhờ cành lá mà nhảy lên, chỉ là bay lượn mấy cái, đao của hắn đã đâm vào bên trong thân thể của người cầm đầu kia, nhưng không có giết chết người kia mà dùng pháp môn mà Bạch U U dạy cho hắn, mê hoặc tinh thần của người cầm đầu này, hỏi ra một vài thứ từ trong miệng của hắn.

"Các ngươi là ai, tại sao phải giết ta?" Thẩm Tường hỏi.

Hai mắt của người cầm đầu kia dại ra, đáp: "Chúng ta là người của Hắc Phong bang, là phụ thân ta bảo ta tới."

"Phụ thân ngươi là ai?" Thẩm Tường tiếp tục hỏi.

"Bang chủ Hắc Phong bang..."

Thẩm Tường khẽ nhíu mày, vỗ một chưởng vào trên đỉnh đầu của người này, sau khi giết hắn liền đạp bước bộ pháp nhẹ nhàng mà nhanh chóng, đuổi theo những tên mặc áo đen đang chạy trốn tứ phía kia.

Trong rừng rậm đã dấy lên hỏa hoạn, đây là Thẩm Tường cố ý nhóm lửa, chỉ cần hắn dùng thần thức phát hiện những người ở xung quanh, hắn liền đấm ra một quyền theo hướng của đối phương, phóng xuất ra vô số Chu Tước cương khí, hóa thành hỏa tiễn, mỗi lần đều có thể giết chết mấy người.

Những người mặc áo đen có cảnh giới Phàm Võ cảnh tầng ba trong mắt hắn đều như là con kiến hôi nhỏ yếu, căn bản không chịu nổi một kích, chứ đừng nói còn bị vây ở trong biển lửa.

Bên trong núi rừng bốc lên khói đặc cuồn cuộn, từng cây từng cây đại thụ ngã xuống cũng theo đó là từng tiếng kêu thảm vang lên, bên trong núi rừng lúc này như thể là một cái địa ngục rất nóng, mà Thẩm Tường lại là chúa tể của cái địa ngục này.

Đi qua hơn nửa canh giờ, lửa ở trong núi rừng đã bị dập tắt, cả người Thẩm Tường có một cỗ lệ khí vòng quanh từ bên trong đi ra bên ngoài, hơn 300 người không có một tên nào có thể may mắn thoát khỏi, toàn bộ đều chết ở trong tay của hắn, đây lại để cho Bạch Hổ thần công của hắn tinh tiến rất nhiều.

Thân thể Thẩm Tường từng được rèn luyện ở bên trong Tiên Ma đầm, đã đặt xuống cơ sở vững chắc cho việc tu luyện Tiên Ma chi thể, nhục thân cường hãn đến đáng sợ, có được một bộ thân thể cường hãn thì có thể tu luyện ra chân khí cường hãn hơn hùng hậu hơn!

"Hắc Phong bang! Chờ Hội võ đạo Vương thành đi qua ta lại đi tìm các ngươi tính sổ sách, ta nhất định phải tra ra là ai sai khiến các ngươi."

Thẩm Tường cất trường đao nhuốm đầy máu tươi kia đi, vận chuyển Thái Cực thần công thu lại luồng sát khí này, sau đó trở về Vương thành.

Chạng vạng tối, Thẩm Tường trở lại Đan Vương các, lại nhìn thấy Thẩm Thiên Hổ ở chỗ này, việc này làm cho hắn kinh ngạc không thôi.

"Cha, tại sao ngươi lại ở chỗ này? Sắc mặt của ngươi rất kém, đến cùng là đã xảy ra chuyện gì rồi?" Thẩm tường vội vàng đi tới, nắm chặt lấy cổ tay của Thẩm Thiên Hổ, phóng xuất thần thức ra, kiểm tra thương thế của cha hắn, chỉ thấy đan điền của Thẩm Thiên Hổ đã vỡ tan, nhưng thương thế đã ổn định lại, bây giờ đang chậm rãi khôi phục.

Trên mặt Thẩm Tường tuy rằng không chút biểu tình, nhưng cỗ sát ý trên người hắn lại lây sang Thẩm Thiên Hổ, lúc này Mạnh Bá và Thẩm Lộc Tông cũng đi ra, bọn họ cảm nhận được cỗ sát khí nồng đậm kia cũng không thể không giật mình, đây chính là phải giết không ít nhân tài mới có thể ngưng tụ ra, bọn họ khó có thể tưởng tượng Thẩm Tường còn quá trẻ mà đã có được sát khí dọa người đến như thế.

"Cha, là ai đả thương ngươi?" Thẩm Tường lạnh lùng mà hỏi.

Thẩm Thiên Hổ và Thẩm Tường chỉ chia tay các đây mấy tháng, nhưng lại có thể cảm nhận được Thẩm Tường biến hóa rất lớn, hơn nữa thực lực cũng mạnh hơn rất nhiều, rồi thở dài một tiếng: "Thẩm Phú Vinh!"

Thẩm Phú Vinh, chính là nguyên lão của Thẩm gia, là từ trong những môn phái võ đạo kia đi ra chiêu nạp đệ tử, sau khi nghe được cái tên này, Thẩm Tường đã biết nguyên nhân là gì.

"Thẩm Phú Vinh muốn ngăn cản Đan Vương các khai trương, cho nên hắn đến tìm ta, yêu cầu ta đóng Đan Vương các lại, nhưng ta không đồng ý, sau đó hắn lấy lý do chống lại mệnh lệnh của hắn đả thương ta, thực lực của ta không bằng hắn..." Sắc mặt của Thẩm Thiên Hổ rất giận dữ.

Thẩm Lộc Tông cả giận nói: "Thẩm Phú Vinh này quả thực vô pháp vô thiên, hắn năm đó thế nhưng là một nhân vật rất không được Thẩm gia hoan nghênh, bây giờ nguyên lão khác của Thẩm gia cũng đã không còn ở đó nữa, hắn muốn làm gì thì làm, thật là một tên gia hỏa hèn hạ."

Thẩm Phú Vinh chính là từ những môn phái võ đạo kia trở về, thực lực ít nhất khoảng Phàm Võ cảnh tầng chín, không phải mấy người Thẩm Tường bây giờ có thể đối phó được.

Thẩm Tường nắm chặt nắm đấm lại, hắn thề nhất định phải để cho Thẩm Phú Vinh trả một cái giá đắt!

Thẩm Tường tức giận mặc dù không có biểu hiện ra ở trên mặt, nhưng Thẩm Thiên Hổ, Thẩm Lộc Tông, Mạnh Bá đều có thể cảm nhận được cỗ nộ ý ngút trời kia, cỗ nộ ý này còn kèm theo đó là sát khí làm người run sợ.

"Thương thế của phụ thân ngươi đã ổn định lại, ngươi không cần phải lo lắng." Mạnh Bá nói, lúc này hắn cũng biết Thẩm Tường không tầm thường, biết Thẩm Tường sau này tuyệt đối sẽ không ở lại bên trong thế tục giới này, mà sẽ đi tới bên trong những đại môn phái kia để phát triển.

Thẩm Tường nhẹ gật đầu: "Đa tạ Mạnh lão, mọi người trước tiên chuẩn bị một chút đi, Đan Vương các khả năng sẽ được khai trương trong những ngày này, càng có người ngăn cản, thì ta càng muốn khai trương."

Thẩm Tường để lại câu nói này liền rời khỏi Đan Vương các, mấy người Thẩm Thiên Hổ cũng không hỏi hắn muốn đi làm gì.

"Tiểu tử, ta biết ngươi bây giờ rất tức giận, ta có một cái biện pháp có thể để ngươi nhanh chóng tăng lên thực lực, có thể để ngươi đột phá đến Phàm Võ cảnh tầng tám!" Giọng nói lạnh lùng của Bạch U U truyền đến.

Hai mắt Thẩm Tường tỏa sáng, vội vàng hỏi: "U U tỷ, ngươi có biện pháp gì?"

Hắn vừa mới tiến vòa Phàm Võ cảnh tầng bảy, nếu như muốn trong khoảng thời gian ngắn tiến vào tầng tám, đó là chuyện rất không thực tế, nhưng Bạch U U mỹ nhân lạnh lùng này lại có biện pháp.

Bạch U U nói ra: "Nếu như không phải ngươi có tu luyện Tiên Ma chi thể, ta sẽ không để cho ngươi học tập ma công của ta sớm như vậy!"

Ma công! Thẩm Tường từ Tô Mị Dao biết được Bạch U U có Ma công rất đáng sợ hơn nữa còn cường đại, hắn sớm đã muốn học, chỉ có điều phải chờ tới cảnh giới cuối cùng của Phàm Võ cảnh.

"Ma công kia của ta có lợi ích rất lớn, nhưng cũng có chỗ xấu, tuy nhiên ảnh hưởng lại có thể tiêu trừ!" Bạch U U truyền âm nói cho hắn: "Ma công ta tên là Thôn Phệ ma công, chính là có thể thôn phệ chân khí của người khác, hút toàn bộ chân khí ở trên thân của người khác vào trên người của ngươi, để ngươi thu hoạch được toàn bộ công lực của người này."



Trang 23# 1




trước