Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ngạo Thế Đan Thần

Chương 53: Ám khí ác độc

Chương 53: Ám khí ác độc

Shared by: truyendichgiare



Trên đài luận võ, một bên là nam tử anh tuấn trên người mặc trang phục ánh vàng lấp lóe, một bên là nữ tử mặc quần áo bó vẽ ra đường cong mê người thành thục, tuy rằng nàng ta chỉ ở độ tuổi thiếu nữ, nhưng bây giờ đã có được phong thái của một mỹ nhân tuyệt thế, hơn nữa còn có một mái tóc màu trắng kỳ lạ mà xinh đẹp, rất là thu hút sự chú ý của người khác.

Để Thẩm Tường cảm thấy không thể tưởng tượng nổi chính là, thái tử Tống Nam Minh thế mà dùng một loại ánh mắt phẫn hận mà nhìn lấy Lãnh U Lan, Thẩm Tường khẳng định giữa bọn họ chắc chắn có thù.

"Các ngươi có nghe nói gì không, thái tử này hình như đã từng cầu hôn Lãnh U Lan, nhưng Lãnh U Lan lại từ chối, hơn nữa bở vì Thái tử động tay động chân mà tát cho Thái tử một cái bạt tai." Một người nào đó nói ra.

"Nghe nói Lãnh U Lan còn đạp một cước vào giữa hàng của Thái tử này, đạp phế đi của quý của Thái tử, về sau đành phải dùng rất nhiều linh tiền mới mua được linh dược tốt." Một người trung niên cười nói.

"Ha ha, lần này có kịch vui để xem."

Thẩm Tường không nghĩ tới Lãnh U Lan thế mà có dũng cảm như vậy, dám đối phó Tống Nam Minh như vậy.

Vừa mới bắt đầu luận võ, Lãnh U Lan đã hóa thành một đạo hắc ảnh bay nhảy ở trên đài luận võ, loại khinh công tuyệt diệu này là sở trường của nàng, nàng ta ở trên đài luận võ di chuyển với tốc độ cao, thỉnh thoảng đánh ra một chưởng hoặc là đá ra một cước đối với Tống Nam Minh, nhưng đều bị Tống Nam Minh né tránh hoặc là ngăn cản.

Thực lực của Tống Nam Minh cũng không tệ, tuy nhiên so với Lãnh U Lan lại yếu hơn rất nhiều, Lãnh U Lan thế nhưng là người có được song mạch băng hỏa, có thể dung hợp Băng Hỏa chân khí vào nhau, ngưng tụ ra một loại chân khí cường đại mà quỷ dị.

Tống Nam Minh tuy rằng có thể ngăn, nhưng chân khí của Lãnh U Lan lại ảnh hưởng đối với hắn không nhỏ, để hắn cảm thấy thân thể lúc lạnh lúc nóng, mà hắn lại không có cách nào công kích Lãnh U Lan, bởi vì tốc độ của Lãnh U Lan quá nhanh.

"Lãnh U Lan khẳng định không có võ công tốt, nàng ta có thể sử dụng chỉ là loại khinh công di chuyển nhanh chóng này." Tô Mị Dao nói ra: "Bởi vì nàng ta là Băng Hỏa chân khí, võ công thích hợp với nàng ta ít đến thương cảm, cho nên nàng ta chỉ có thể tiến hành chiến đấu ở loại phương thức này, từ đó không để cho mình bị thương, đối thủ thậm chí ngay cả cơ hội chạm vào nàng cũng không có, nha đầu này xem ra rất thông minh."

Thẩm Tường tu luyện chính là Ngũ Hành chân khí, nhưng lại có thể sử dụng đơn độc một loại thuộc tính chân khí, nhưng Lãnh U Lan không thể, nàng ta sử dụng chân khí thì đều phải sử dụng cả hai loại thuộc tính, chính là lúc lạnh lúc nóng, cho nên phương diện này võ công rất ít ỏi, thậm chí là không có, đây cũng là chỗ rắc rối nhất của Lãnh U Lan, chân khí nàng tuy rằng đáng sợ, nhưng không có võ công tốt để phát huy ra uy lực.

Tống Nam Minh không cách nào công kích tới Lãnh U Lan, không thể không căm tức, hắn biết cứ tiếp tục như vậy thì hắn chắc chắn sẽ thua.

Đúng lúc này, Thẩm Tường trông thấy trên đài luận võ lóe lên một tia sáng mờ nhạt, nhãn lực của hắn rất tốt, cho dù là ở trên đài luận võ có một con kiến thì hắn cũng có thể nhìn thấy rõ ràng chân của nó.

Thẩm Tường nhìn thấy trong tay áo của Tống Nam Minh đột nhiên bắn ra mấy mảnh châm nhỏ trong suốt.

"Là băng châm!" Thẩm Tường lập tức mắng to lên ở trong lòng, lúc này hắn nghe thấy Lãnh U Lan phát ra từng tiếng kêu khẽ, chỉ thấy Lãnh U Lan đột nhiên che phần bụng của mình, khuôn mặt giận dữ nhìn lấy Tống Nam Minh.

Tống Nam Minh nhe răng cười, cất bước đi tới trước mặt Lãnh U Lan, chân ngưng tu chân khí, đột nhiên tung ra một cước đá vào trên phần bụng của Lãnh U Lan, một cước mạnh mẽ mà cuồng bạo đá thân thể mềm mại của Lãnh U Lan bay ra.

Lãnh U Lan kêu lên một tiếng, bay ra khỏi đài luận võ, nhưng nàng lại có thể không ngã xuống, mà tay ngọc của nàng ta che phần bụng đã tràn ra đầy máu tươi.

"Ngươi ... ngươi cái tên gia hỏa hèn hạ này!" Hàm răng của Lãnh U Lan đều muốn cắn nát, hai mắt tràn đầy oán hận nhìn lấy Tống Nam Minh đứng ở trên đài luận võ.

"Tài nghệ ngươi không bằng người thì mắng ta hèn hạ?" Tống Nam minh cười lạnh nói.

Lãnh U Lan đưa bàn tay ra, phần bụng còn đang chảy máu, nhưng mà không thấy có thứ gì, chỉ có một tia lạnh buốt, nàng ta chẳng mấy chốc thì nghĩ tới đó là băng châm đã hòa tan.

Thẩm Tường đi tới, lấy ra một ít thuốc bột và một viên Giải Độc đan, trầm giọng nói: "Cẩn thận băng châm có độc."

Lãnh U Lan nhìn đồ vật trong tay Thẩm Tường, không khỏi sửng sốt, cắn môi một cái, thấp giọng nói: "Đa tạ!"

"Yên tâm đi, ta sẽ để cho loại người này phải trả giá thật lớn." Thẩm Tường mỉm cười đối với nàng.

Lãnh U Lan khẽ thở dài: "Hi vọng tiến vào môn phái võ đạo của ta đã mất, đa tạ Thẩm công tử tặng dược"

Thẩm Tường hiểu, Lãnh U Lan muốn học được võ công thích hợp với nàng, chỉ có thể tiến vòa những môn phái kia để tìm kiếm, nhưng bây giờ nàng ta lại thua.

"Tiểu tử, cho nàng ta Kim Linh quả kia, để nàng ta đi Thái Vũ môn, dựa vào loại Băng Hỏa song mạch hiếm thấy này của nàng ta, Thái Vũ môn nhất định sẽ nhận lấy nàng." Tô Mị Dao nói.

Thẩm Tường sững sờ, nhìn lấy vẻ mặt mang theo biểu cảm giận dữ kia của Lãnh U Lan.

"Nói cho nàng biết, nếu như Thái Vũ môn không thu nàng ta thì lấy Kim Linh quả ra, đổi lấy cơ hội khảo nghiệm." Đây là giọng nói của Bạch U U, các nàng đều là nữ nhân, hơn nữa Lãnh U Lan là mầm mống tốt, các nàng tự nhiên hy vọng Lãnh U Lan sau này có được thành tựu.

Thẩm Tường thấp giọng nói ra: "Lãnh cô nương, chất độc ở băng châm khả năng rất nặng, còn xin đến Đan Vương các để Đan Vương ở bên trong kiểm tra thật tốt."

Tống Nam Minh ở trên đài luận võ cắn răng nghiến lợi nhìn lấy Thẩm Tường và Lãnh U Lan, hắn không nghe được lời nói của Thẩm Tường nhưng lại nhìn thấy cử chỉ lấy lòng của Thẩm Tường đối với Lãnh U Lan, điều này làm cho hắn thầm hận không thôi.

Thẩm Tường đối với Lãnh U Lan cũng chỉ là tình cảm thông thường, một người là thiếu niên thiên tài danh chấn một phương, một người là thiếu nữ tuyệt mỹ có cảnh giới Phàm Võ cảnh tầng bảy, ái mộ lẫn nhau cũng là chuyện bình thường.

Lãnh U Lan nhẹ gật đầu, cùng rời khỏi với Thẩm Tường, nàng ta cũng lo lắng độc bên trong băng châm này sẽ khiến nàng ta mất mạng.

Trên lầu ba của Đan Vương các, khắp khuôn mặt của Mạnh Bá đều là sự tức giận, nói ra: "Thật là tàn nhẫn, đây là một loại độc dược có thể lưu lại ở trong người với thời gian rất lâu, độc phát đại đa số sẽ ở mấy tháng sáu, thậm chí là sau một năm."

"Tiểu nha đầu, ngươi yên tâm đi, độc này tuy rằng lợi hại, nhưng khi bị phát hiện thì vẫn là rất dễ loại trừ." Mạnh Bá cười ha ha, lấy ra một viên đan dược: "Đây là Bạch Tâm đan đan dược phàm cấp thượng phẩm, có thể loại trừ được loại độc này."

Lãnh U Lan biết được Tống Nam Minh dùng thủ đoạn tàn nhẫn như vậy để đối phó nàng ta, khắp khuôn mặt đều là phẫn hận!

Nàng ta nhìn lấy viên đan dược trên tay của Mạnh Bá, nhẹ giọng hỏi: "Cần bao nhiêu đại linh tiền?"

"Không cần tiền, ngươi ăn là được rồi." Thẩm Tường nhận lấy đan dược đưa tới cho nàng.

Mạnh Bá cười ha ha, thức thời mà rời đi.

Ánh mắt của Lãnh U Lan rất phức tạp, nhìn lấy Thẩm Tường: "Tại sao ngươi phải giúp ta?" Nàng ta tuy rằng hỏi như vậy, nhưng lại suy đoán Thẩm Tường là coi trọng sắc đẹp của nàng, tuy nhiên nàng ta cũng biết Thẩm Tường có một vị hôn thê, hơn nữa còn được một trong những môn phái võ đạo mang đi, thiên phú có thể tưởng tượng ra được.

Thẩm Tường cười nói: "Không có gì, chỉ là muốn kết giao bằng hữu!"

Lãnh U Lan tiếp nhận đan dược rồi ăn vào, cười một tiếng đối với Thẩm Tường, giống như một bông hoa mẫu đơn mới nở, để Thẩm Tường không thể không nhìn đến ngây người.

"Thật không nghĩ tới ta có thể kết giao bằng hữu với một tên thiên tài luyện đan sư, đây thật là vinh hạnh của ta." Vẻ mặt Lãnh U Lan tốt lên rất nhiều, ôn nhu nói ra: "Đa tạ Thẩm công tử!"

Thẩm Tường lắc đầu nói ra: "Không có gì, đây là Kim Linh quả, ngươi cầm cẩn thận."

Tuy rằng Lãnh U Lan đối với đan dược thì không hiểu cho lắm, nhưng Linh Linh quả thì vẫn là đã nghe qua, đây cũng là chiêu bài linh dược của Đan Vương các, nhưng nàng không nghĩ tới Thẩm Tường sẽ cho nàng.



Trang 28# 1




trước