Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ngạo Thế Đan Thần

Chương 71: Con đường mới

Chương 71: Con đường mới

Shared by: truyendichgiare



"Bên trong Truyền Thừa châu có thứ gì?" Tô Mị Dao trông thấy Thẩm Tường vui vẻ như thế thì vội vàng hỏi.

"Hắc hắc, là luyện khí bảo điển, còn có một số tâm đắc luyện khí!" Thẩm Tường cười nói, luyện khí sư thì có nhiều hơn luyện đan sư nhiều, luyện khí sư cấp thấp thì chỗ nào cũng có, nhưng luyện khí Tông sư thì lại rất hiếm, những người có thể luyện chế ra khí cụ lợi hại thì ngang với luyện đan sư.

Nhưng sau khi Thẩm Tường nhìn thấy đó là "Luyện khí bảo điển thì đột nhiên có lòng tin để cho mình trở thành một luyện khí sư lợi hại, đương nhiên, hắn sẽ đặt trọng điểm ở trên luyện đan."

Tô Mị Dao tiếp nhận kiểm tra Truyền Thừa châu kia, trên mặt cũng hiện ra đầy nụ cười quyền rũ: "Quả nhiên là đồ tốt, lại có giáo trình luyện chế bảo khí, hơn nữa còn có không ít phương án thiết kế, ngươi phải nắm giữ thật tốt mới được."

"Đó là đương nhiên." Thẩm Tường cười nói: "Ở trên da thú đó vẽ là cái gì?"

"Là một tấm bản đồ." Tô Mị Dao nói, đồng thời đưa Truyền Thừa châu kia cho Bạch U U, cũng để cho Bạch U U nhìn xem

"Bản đồ gì?" Thẩm Tường vội vàng hỏi.

"Một cái bản đồ dược viên, tuy nhiên muốn mở ra cái dược viên kia thì cần phải có một cái chìa khóa, phương pháp luyện chế cái chìa khóa này thì ở bên trong Truyền Thừa châu đã có." Tô Mị Dao nói.

Thẩm Tường nhanh chóng lướt qua những thứ vừa mới đổ vào trong đầu, chẳng mấy chốc thì đã tìm được phương pháp luyện chế chìa khóa kia, vật liệu đều là thứ rất dễ tìm được, chỗ khó chính là ở trên bề mặt chìa khóa kia linh văn được điêu khắc rất phức tạp.

"Chìa khóa ở chỗ này của ta, lúc mở địa đồ ra thì rớt xuống." Bạch U U mở bàn tay trắng noãn kia ra, chỉ thấy một chiếc chìa khóa màu đen nhỏ bằng đầu ngón tay, ở trên đầy đồ văn màu vàng kim, đó chính là linh văn có thể sinh ra lực lượng kỳ lạ, là vô số luyện khí sư trải qua vô số năm nghiên cứu mới khai sáng ra tới.

Linh văn là thứ nhất định phải có ở trên khí cụ, bằng không chính là phàm khí bình thường, Thẩm Tường đại được Viêm Long bảo lô, trong trong ngoài ngoài đều có rất nhiều linh văn phức tạp, những linh văn đó cũng chính là thứ tạo ra những lực lượng kỳ dị của Viêm Long bảo lô.

Đại đa số linh văn đều có thể truyền thừa đi ra, chỉ cần ở lúc luyện khí có thể điêu khắc tinh chuẩn ở trên khí cụ thì có thể thành công, độ khó không phải quá lớn, cho nên luyện khí sư có rất nhiều.

"Nhưng vậy này nhìn có vẻ như lâu lắm rồi, nếu như dược viên kia còn ở đó, nói không chừng bên trong sẽ có rất nhiều linh dược thành thục." Tô Mị Dao cười nói.

Thẩm Tường gật gật đầu, hỏi: "Dược viên kia ở nơi nào?"

"Là ở trên đường đi tới Thái Vũ môn, xem ra ngươi bây giờ nên sớm đi tới Thái Vũ môn đi, nếu như bên trong dược viên đó mà có lượng lớn linh dược mà nói, ngươi ở nơi đó chắc là có thể đi vào Phàm Võ cảnh tầng chín." Tô Mị Dao nói.

Cuối cùng phải đi Thái Vũ môn!

Trong lòng Thẩm Tường hơi kích động: "Ta bây giờ cần phải trở về thu thập một chút, nói lời cáo biệt với cha và mọi người."

Trở lại Thẩm gia, Thẩm Thiên Hổ trước tiên tìm tới Thẩm Tường, hắn nhìn thấy Thẩm Tường bình yên vô sự trở về thì thở phào nhẹ nhõm.

"Có thể trở về thì tốt!" Trên mặt Thẩm Thiên Hổ hiện ra vẻ yêu thương nói.

"Cha, khí sắc của ngươi tốt hơn nhiều rồi nha, đây là giải độc đan, cha ăn vào là có thể nhanh chóng khôi phục lại." Thẩm Tường cười nói, đưa cho Thẩm Thiên Hổ một cái bình, đây là giải độc đan mà hắn đạt được từ chỗ của Cửu Độc Tử, có thể giải được một bộ phận lớn độc.

Thẩm Thiên Hổ cũng không hỏi Thẩm Tường đã làm gì với Cửu Độc bang kia, hắn biết Thẩm Tường có thể cầm giải dược trở về thì đã biết Cửu Độc bang không còn tồn tại, hắn biết rõ phong cách làm việc của Thẩm Tường.

"Cha, cũng đủ rồi ta nên xuất phát." Lúc nói tuy rằng mặt Thẩm Tường là cười, nhưng trong lòng lại rất không nỡ rời khỏi nơi này.

Thẩm Thiên Hổ khe khẽ thở dài, cười nói: "Đúng vậy, đã đến lúc ngươi nên đi tới những nơi mà có thể để cho ngươi thi triển ra tài năng của mình, ngươi đã cống hiến rất nhiều cho Thẩm gia, trợ giúp Thẩm gia đặt chân ở Vương thành."

"Cha, ta đi đây!" Thẩm Tường đứng dậy, đi qua ôm Thẩm Thiên Hổ một cái.

"Ừm, ngươi đã lớn rồi, ta rất yên tâm đối với ngươi! Hết thảy bảo trọng!" Thẩm Thiên Hổ cũng đầy vẻ không nỡ, vỗ lưng Thẩm Tường, hắn biết Thẩm Tường đi tới những môn phái võ đạo kia, có thể sẽ phải mất rất nhiều năm mới trở về.

Thẩm Tường cho Thẩm Thiên Hổ một số đan dược phàm cấp thượng phẩm thì rời khỏi Thẩm gia, thẳng đến Đan Vương các, sau khi hắn cáo biệt với Mạnh Bá và Thẩm Lộc Tông thì đạp vào con đường tiến về Thái Vũ môn.

Ly biệt tuy rằng khiến Thẩm Tường cảm thấy phiền muộn, nhưng nghĩ tới lúc sau này gặp lại nhau lại làm cho hắn rất mong chờ, hắn tin tưởng đến lúc đó chính hắn, phụ thân hắn, toàn bộ Thẩm gia đều có thể biến hóa long trời lở đất!

Thẩm Tường quay lại nhìn Vương thành ở xa xa, nhìn lấy một trong những thành thì có rất nhiều cường giả bên trong Thế Tục giới, trong lòng cảm khái không thôi, bên trong mặc dù nhiều cường giả, nhưng so sánh với những môn phái võ đạo kia thì lại chẳng là cái gì!

"Tiên Tiên, ta đến rồi!" Thẩm Tường nắm chặt quả đấm lại, nhìn dãy núi kéo dài vạn dặm ở phía xa kia, đột nhiên chạy như bay.

Muốn đi tới Thái Vũ môn thì nhất định phải đi qua một khu rừng núi rộng lớn, nơi mà thường xuyên có rất nhiều yêu thú qua lại, đường xá xa xôi, nguy hiểm trùng điệp, chỉ cần có thể đi tới phía bên kia của khu rừng núi này thì có thể tới một nơi có linh khí dồi dào, đó chính là nơi của môn phái võ đạo.

Thế Tục giới và nơi tập trung của cường giả võ đạo cách nhau bởi một ngọn núi lớn, cho nên người có thực lực không mạnh tiến vào trong khu núi rừng này thì chỉ có một con đường chết.

"Mị Dao tỷ, Diệt Long Thần Võ kia nghiên cứu như thế nào rồi? Có chỗ nào lợi hại không?" Thẩm Tường hỏi, hắn bây giờ thế nhưng là phải học thêm một ít võ công lợi hại.

"Yên tâm đi, chờ tới lúc ta và sư tỷ nghiên cứu triệt để quyển sách này, sẽ nói cho ngươi biết học tập Long Vũ như thế nào, đừng nóng vội." Tô Mị Dao trả lời.

Có thể có hai mỹ nhân thần bí này làm bạn, Thẩm Tường hết sức cao hứng, các nàng tương đương với sư phụ của hắn, luôn luôn nhẫn nại hướng dẫn hắn, giúp đỡ hắn vượt qua cực khổ trong quá trình tu luyện.

Con đường tiến về cái dược viên kia đã được Thẩm Tường nhớ rõ, hắn bước vào khu rừng núi rộng lớn này, rất dễ dàng đã tìm được điểm xuất phát của con đường, đó là một một ngọn núi nhìn như là hồ lô, đó là một điểm đánh dấu của con đường.

Vì muốn đẩy nhanh tốc độ tìm kiếm được cái dược viên kia, Thẩm Tường sử dụng Chu Tước Hỏa Dực, giương cánh bay lượn ở trên không trung, Chu Tước chân khí thuộc tính Hỏa kia đã ngưng tụ thành hình thái, trải qua áp súc, chân khí hùng hậu, hắn không cần phỉa lo lắng vấn đề chân khí sẽ hao hết quá nhanh.

Vì không muốn người ta phát hiện hắn đang bay ở trên không trung, Thẩm Tường chui vào trong tầng mây, ẩn giấu chính mình lại.

Tốc độ phi hành rất nhanh, lập tức tiến vào sâu trong mảnh rừng núi này, bởi như vậy cũng có thể tránh đi một số yêu thú, cho dù hắn không e ngại yêu thú.

Vị trí của dược viên kia là ở trong một dãy núi rất bí ẩn và hiểm ác, ở trong một cái sơn cốc cỡ nhỏ, Thẩm Tường chạy tới ba ngày đường, mới nhìn thây sơn cốc kia, chỉ có đều trong sơn cốc cũng không có đồ vật gì.

Thẩm Tường từ trên cao lao xuống, đáp xuống trong sơn cốc, trong này khung cảnh rất đẹp, ở bên ngoài sơn cốc lại có khí độc có chứa chất kịch độc đang phiêu tán và các loại độc thảo có gai.

Trong sơn cốc có một cái sơn động, đây là trên bản đồ có đánh dấu như vậy, Thẩm Tường tìm kiếm một lúc thì phát hiện sơn động bị cỏ che kín, hắn lấy trường đao ra, chém rụng những cây cỏ dại kia, sau đó cẩn thận tiến vào sơn động, lấy ra bó đuộc chiếu sáng.

"Che dấu ở trong cái nơi quỷ quái này mà không có bản đồ, muốn tìm được thật đúng là rất khó." Thẩm Tường thì thào nói, hắn nghĩ mãi mà không rõ dược viên kia vì sao lại ở trong sơn động.

Vào sâu trong sơn động, Thẩm Tường bị một cái cửa sắt chặn lại, hắn thử một cái, bất kẻ dùng sức như thế nào cũng không thể làm rung chuyển cánh cửa sắt này, vô luận hắn dùng lực lượng bao lớn nện ở trên cửa sắt, sơn động lại một chút rung động cũng không có, nếu như là nên ở trên núi bình thường thì sớm đã bị sụp đổ một khối lớn.

"Cánh cửa này chắc là hấp thu lực lượng của người, vẫn là nên thành thành thật thật lấy chìa khóa ra mở đi." Tô Mị Dao nói.

Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã tìm kiếm được nơi cắm chìa khóa vào trên cánh cửa lớn này, hắn cắm chìa khóa vào, di chuyển chìa khóa, nghe thấy "Răng rắc" một tiếng, cửa sắt từ từ mở ra, ánh sáng chói mắt từ bên trong chiếu ra ngoài.

Cửa sắt mở ra hoàn toàn, sau khi Thẩm Tường trông thấy cảnh tượng trong cửa sắt thì hoàn toàn ngây ngẩn cả người!



Trang 37# 1




trước