Liên quân tới chuyện về Huyền cảnh, mấy người Thẩm Tương biết được cũng không nhiều, chỉ biết đó là chuyện rất thần bí, hơn nữa đó là nơi có lượng lớn thiên tài địa bảo, thậm chí có tồn tại rất nhiều yêu thú, đối với võ giả mà nói, đó là một cái bảo khố thiên nhiên, nhưng cũng tồn tại rất nhiều nguy hiểm tiềm ẩn.
Vũ trưởng lão trông thấy vẻ mặt lo lắng của bọn họ thì lập tức nói ra: "Trưởng Lão viện đã di dời vào bên trong Huyền cảnh này, trong trong ngoài ngoài Huyền cảnh này đều được chúng ta biết rõ, trong này đều ở bên trong sự điều khiển của chúng ta, các ngươi không cần phải lo lắng có những con yêu thú rất mạnh qua lại, mạnh nhất chỉ là yêu thú thập phẩm."
Chu Vinh hỏi: "Nói như vậy thiên tài địa bảo trong này đều được các ngươi vơ vét sạch sẽ? Nếu như ba tên gia hỏa bọn hắn ở bên trong nhặt được số còn lại, có phải cũng phải giao nộp lên không? Năm đó ta làm sao lại không gặp được loại khảo hạch này?"
Vũ trưởng lão cười mắng: "Tiểu mập mạp, ngươi cùng với vị lão mập mạp nhà ngươi thật đúng là giống! Nếu như bọn họ nhặt được đồ tốt trong này, không cần nộp lên, nhưng phải báo lại cho chúng ta biết, nếu như muốn bán ra, cũng phải ưu tiên bán ra cho Thái Vũ môn."
Hạng mục khảo hạch thứ ba lại là săn giết ba con yêu thú thập phẩm, đây đúng là khảo nghiệm thực lực tổng hợp của một người, Thẩm Tường rất mong chờ đối với khảo hạch này.
"Ba con đường phía trước, phân biệt đi về ba nơi có yêu thú tương đối nhiều, đây là đai lưng chứa đồ, có thể chứa đựng lượng lớn đồ vật, các ngươi phải mang thi thể của yêu thú về, nhớ kỹ đừng độc chiếm, chúng ta sẽ biết! Yêu thú trong này đều là chúng ta bắt tới bỏ vào, sau khi các ngươi giết chết, có thể đạt được giá trị một nửa con yêu thú, đây coi như là ban thưởng cho các ngươi!" Vũ trưởng lão xuất ra ba cái đai lưng màu đen cho bọn họ.
Mấy người Thẩm Tường nhận lấy đai lưng, sau đó khích lệ lẫn nhau một phen liền bước vào sâu bên trong Huyền cảnh.
"Vũ trưởng lão, Trưởng Lão viện trong này ở nơi nào?" Sau khi Chu Vinh nhìn thấy mấy người Thẩm Tường đi vào thì hết nhìn đông tới nhìn tây, cũng không có nhìn thấy có cái kiến trúc nào.
"Bảo mật, tóm lại ở ngay tại trong này, tuy nhiên ta có thể nói cho ngươi, Đan trưởng lão còn chuyển mấy cái tiểu viện của Thái Đan viện của nàng vào trong này, chỉ cần đi vào mấy cái tiểu viện kia thì có thể sẽ phải ở lại trong này một thời gian lâu dài." Vũ trưởng lão nở ra nụ cười thần bí.
Trưởng Lão viện của Thái Vũ môn luôn là một bí ẩn, ai cũng không biết bên trong có bao nhiêu lão gia hỏa, cũng không biết thực lực xác thực của bọn họ, trưởng lão được người biết cũng chỉ có mấy người.
"Có đôi khi không nhất định phải có thực lực vô cùng cường hãn mới có thể tiến vào Trưởng Lão viện, chỉ cần ngươi đến giai đoạn kia, ngươi sẽ biết, cứ cách mỗi một khoảng thời gian đều sẽ có một lần khảo hạch trở thành trưởng lão, một khi có thể vượt qua khảo hạch đó thì có thể trở thành trưởng lão." Vũ trưởng lão vỗ vỗ bả vai của Chu Minh, sau đó thì dẫn theo hắn rời khỏi.
Trên đường đi, Thẩm Tường ngắm những ngôi sao xinh đẹp trên bầu trời, hít thở không khí thơm ngát, ở trong này cảm nhận được đó là linh khí vô cùng nồng đậm, trong lòng cảm khái.
"Không nghĩ tới Thái Vũ môn còn có huyền cơ lớn như vậy, vậy mà có một cái Huyền cảnh, ta nghĩ bọn họ chắc là đã khai thác tài nguyên bên trong huyền cảnh này cũng gần hết rồi, bọn họ chuẩn bị muốn tuyên bố bí mật của Thái Vũ môn ra bên ngoài, như vậy có thể tạo thế cho Thái Vũ môn." Tô Mị Dao nói.
"Mị Dao tỷ, các ngươi có từng thấy Huyền cảnh nào khác chưa?" Thẩm Tường hỏi.
"Đương nhiên thấy rồi, chỉ có điều đều không xinh đẹp giống như thế này, đều là một số nơi rất nguy hiểm, nhưng bên trong thì lại có rất nhiều thiên tài địa bảo, đây là sự thật." Tô Mị Dao nói.
Thái Vũ môn có thể đứng sừng sững ở trên đỉnh cao nhất của Thần Vũ đại lục, chính là dựa vào cái Huyền cảnh này mới tạo dựng nên!
Trong sân một tòa nhà cổ treo ba khối thủy tinh cầu trong suốt, từ ba khối thủy tinh cầu này có thể nhìn thấy rõ ràng thân ảnh ba người Thẩm Tường, Vân Tiểu Đao, Trước Đức, đó là hình ảnh có góc nhìn xuống từ trên không trung.
Mà bên cạnh ba khối thủy tinh cầu này thì có hơn hai mươi người, trong số những người này có Vũ Khai Minh, Đan trưởng lão và một số ông lão và bà lão, cũng có mấy người trung niên và người trẻ tuổi, tuy nhiên đại đa số trên mặt đều đeo mặt nạ.
Bởi vì rất nhiều năm không có đệ tử nào thông qua được hạng mục khảo hạch thứ hai, bây giờ có loại người trẻ tuổi thông qua làm người khác phải chú ý như Thẩm Tường, những lão già Trưởng Lão viện này đều muốn nhìn Thẩm Tường thông qua hạng mục hảo hạch thứ ba này như thế nào một chút.
"Tiểu tử tên Thẩm Tường này có thiên phú như thế, chắc chắn không phải người bình thường có thể đào tạo ra được, sau lưng của hắn chắc chắn có một lão gia hỏa lợi hại, nhưng hắn lại vì cái gì mà phải đến Thái Vũ môn? Võ kỹ hắn sử dụng đều là chúng ta chưa từng thấy qua, tuy rằng không phải rất cao cấp, nhưng so với cấp bậc mà nói vẫn là vô cùng cường đại!" Một người thanh niên có tướng mạo bình thường nói.
"Hắc hắc, thật không hiểu vì sao mà Đan trưởng lão lại lấy ra tiền đặt cược lớn như vậy để chơi với hắn, nhỡ đâu hắn thắng thì sao?" Vũ Khai Minh cười nói.
Những người khác cũng thi nhau biểu thị không hiểu.
Đan trưởng lão hừ lạnh nói: "Vũ lão nhi, bây giờ mà ngươi thắng được ta, ta có thể lập tức gả cho ngươi, chỉ cần người ở nơi này ai thắng được ta, ta đều có thể gả cho người đó!"
Không có người nào nói thêm lời gì, muốn đánh thắng được Đan trưởng lão thì đây không phải chuyện dễ dàng, cho dù là chưởng môn Thái Vũ môn đang bế qua kia cũng không dám nếm thử một cách tùy tiện.
"Bây giờ chúng ta đến là để tra động cơ tiểu tử này tới Thái Vũ môn?" Thanh niên kia hỏi.
"Chắc là không có động cơ gì đâu, căn cứ kết quả mà chúng ta điều tra được, hắn chỉ là vì muốn tăng lên thực lực của chính mình mà tiến vào Thái Vũ môn, võ công hắn có thể sử dụng tuy rằng lợi hại, nhưng không nhiều, ta nghĩ hắn rất có thể là vì phương diện này mà tới." Vũ Khai Minh nói.
"Cũng có thể vì tăng lên trình độ luyện đan mà đến, tuy nhiên hắn đừng nghĩ sẽ tiến vào được Thái Đan viện." Đan trưởng lão cười lạnh nói.
"Đừng có nói tới chắc chắn như vậy, trước đó ngươi không phải nói không cho hắn thông qua hạng mục khảo hạch thứ hai sao? Nhưng hắn lại thành công thông qua được, còn ở trước mặt người đắc chí một cái." Vũ trưởng lão cười nói.
"Hừ! Tiểu tử này, sớm muộn có một ngày ta phải tìm hắn tính sổ." Đan trưởng lão hừ nhẹ nói.
"Chỉ mong hắn không có mục đích không tốt gì khác, bằng không chúng ta tuyệt sẽ không thủ hạ lưu tình!" Thanh niên kia nói.
Vũ trưởng lão gật nhẹ đầu, nói ra: "Các vị ai có hứng thú thu hắn làm đồ? Đây chính là hạt giống tốt, hơn nữa cũng có thể hiểu hắn được rõ ràng hơn."
Người có thể ở trong này, tất nhiên đều là người ở bên trong Trưởng Lão viện, đều có quyền lực và thực lực cường đại, lúc này bọn họ đều thi nhau bàn tán, tiềm lực của Thẩm Tường lúc trước bọn họ đều đã được nhìn thấy, đây chính là đệ tử có tiền đồ nhất mà bọn họ đã từng gặp, đặc biệt là tính cách không chịu khuất phục kia cũng nhận được sự tán thưởng của đại đa số người trong đám người bọn họ.
"Ai dám thu hắn làm đồ thì chính ta sẽ gây khó dễ cho kẻ đó!" Đan trưởng lão đột nhiên nói ra, để mọi người yên tĩnh trở lại: "Cho dù là lão đại chưởng môn muốn thu hắn làm đồ đệ, ta cũng để hắn không được dễ chịu! Huống chi tiểu tử này tiến vào Chân Võ cảnh được hay không thì vẫn còn là một ẩn số đây, nhiều năm qua chúng ta cũng đã nhìn thấy rất nhiều thiên tài chết già ở Phàm Võ cảnh tầng mười sao?"
Tất cả mọi người đều nhìn ra được, Đan trưởng lão là hận Thẩm Tường tới thấu xương, bọn họ lúc này cũng như những đệ tử ngoài kia, đều nghĩ mãi mà không hiểu là vì lý do gì mà Đan trưởng lão lại hận Thẩm Tường tới như vậy.
"Nữ nhân chính là lòng dạ hẹp hòi, không phải chỉ là một tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch chống đối ngươi vài câu thôi sao? Cần gì phải để ở trong lòng?" Một ông lão lắc đầu cười nói, sau khi mọi người nghe được thì thân thể không thể không run lên.
Bởi vì bọn hắn biết Đan trưởng lão thần bí này hận ai thì sẽ rất dai, người bị nàng ta hận sẽ không có quả ngon để mà ăn, ở thật lâu trước đây có mấy tên ma đầu cường đại bên trong ma đạo dùng ngôn ngữ khinh nhờn nàng ta, cuối cùng bị nàng ta làm cho sống không bằng chết.
Lúc này trên mặt Thẩm Tường đang nở ra nụ cười mỉm, vô âu vô lo đi trên đường, ngắm nhìn vẻ đẹp của Huyền cảnh mà không biết có một đám lão quái vật đang nhìn chằm chằm vào hắn mà bàn tán ầm ĩ, càng không biết Đan trưởng lão kia đang nghĩ biện phàm để làm khó dễ hắn.