Ngay vào lúc Thẩm Tường khẳng định muốn đi thì một bà lão ăn mặc mộc mạc đột nhiên xuất hiện.
"Tiểu Đao, gia tộc của ngươi có việc bảo ngươi trở về một chuyến!" Bà lão này chính là sư phụ của Vân Tiểu Đao, một đại võ giả Chân Võ cảnh!
Vân Tiểu Đao một mặt không tình nguyện, nếu như không phải hắn sợ hãi thực lực của bà lão này, hắn chắc chắn sẽ không trở về, nhưng bây giờ hắn đành phải cắn răng đi theo bà lão này rời khỏi.
"Thẩm đại ca, chuyện này nhờ ngươi, lần sau đến lượt ta giúp ngươi làm việc!" Đây là lúc Vân Tiểu Đao gần đi nói.
"Thẩm lão đệ, ngươi cảm thấy hứng thú vậy thì ngươi đi đi, ta là không có đi tham gia náo nhiệt nha, nhờ ngươi..." Chu Vinh nói xong, trong nháy mắt đã chạy trốn, Thẩm Tường không nghĩ tới tốc độ của cái tên mập mạp này thế mà cũng có thể nhanh tới như vậy.
Thẩm Tường hừ nhẹ một tiếng, gấp cất kỹ bản đồ, rời khỏi Thái Vũ môn! Nhiệm vụ mà Thái Vũ môn phân phối xuống thông thường đều là người ở bên trong một cái võ viện phối hợp với nhau đi hoàn thành, không cần biết là bao nhiêu người đi, chỉ cần chuyện được giải quyết là được.
Vong Long sơn mạch là ở khu vực biên cảnh của Thái Vũ châu, tương đối gần với Thú Vũ châu, Thú Vũ châu là địa bàn của Thú Vũ môn, ở trong đó yêu thú có tương đối nhiều, hơn nữa đệ tử Thú Vũ môn đại đa số đều nuôi nhốt yêu thú làm sủng vật, võ công học tập cùng đều có liên quan tới yêu thú.
Thẩm Tường phải đi một đoạn đường rất xa, tuy nhiên hắn vì tăng thêm tốc độ, ở lúc trời tối đều dùng Chu Tước Hỏa Dực kia để phi hành, như vậy mới có thể để cho hắn đi qua rất nhiều rừng núi một cách nhanh chóng.
Mười ngày trôi qua, Thẩm Tường lặn lội đường xa, cuối cùng đã đi tới một cái thành thị tên là Quan Long thành, nơi này có khoảng cách gần nhất với Vong Long thành, có rất nhiều người tụ tập ở nơi này, sau khi Thẩm Tường nghe ngóng, hắn mới biết được vì sao lại có nhiều người tin tưởng vào Thiên Long bảo tàng trong truyền thuyết như vậy!
Đó là bởi vì ở một tháng trước có rất nhiều người đều ở Quan Long thành nhìn thấy một tia sáng kỳ dị xuất hiện ở hướng Vong Long sơn mạch, hơn nữa chân trời còn truyền đến một tiếng long khiếu, loại dị tượng này xác thực rất giống với dấu hiệu mà Huyền cảnh mở ra.
Sau khi đi tới nơi này, Thẩm Tường còn biết được một cái tin tức có liên quan tới Thái Vũ môn, chính là một môn phái võ đạo có tên là Vô Song môn nhập vào Thái Vũ môn, dung hợp với Thái Vũ môn, các đệ tử đều sẽ tiến vào Thái Vũ môn!
Vô Song môn là một môn phái nhất lưu, xếp ở phía dưới Thần Võ bát đại siêu cấp chính phái, coi như mạnh nhất, là một cái nhân tài mới nổi, xây dựng ở vùng duyên hải của Thái Vũ châu, chỉ có điều chỗ đó trong vòng một đêm bị nước biển cuốn trôi, Vô Song môn chịu tổn thất nặng nề, vì để cho một hạ đệ tử có thể phát triển, chưởng môn của Vô Song môn trưng cầu ý kiến của phần lớn đệ tử, cuối cùng đã đưa vào Thái Vũ môn.
Mà chưởng môn Vô Song môn vốn là có chút ngọn nguồn với Thái Vũ môn, võ công cũng là xuất từ Thái Vũ môn, cho tới nay đều có được sự trợ giúp của Thái Vũ môn, cho nên đưa về Thái Vũ môn đối với bọn họ cũng không phải là một chuyện xấu, thậm chí là một chuyện đáng giá chúc mừng.
"Mẹ nó, lão tử đi tới cái nơi như thế này để hoàn thành cái nhiệm vụ chim này, thì ở Thái Vũ môn lại đang cử hành tiệc lớn, vì Vô Song môn bày tiệc mời khách!" Thẩm Tường nghĩ đến việc này thì trong lòng âm thầm hậm hực.
Đối với đại đa số đệ tử Thái Vũ môn mà nói cũng là chuyện tốt, bởi vì Vô Song môn có rất nhiều đệ tử, nữ đệ tử thì càng không ít, mà Thái Vũ môn hiện tai cũng sửa đổi môn quy, tiếp nhận đệ tử là nữ tử, thuận tiện cho việc Vô Song môn dung nhập vào Thái Vũ môn.
Thẩm Tường có thể nghĩ tới, bên trong nội võ viện chắc chắn sẽ không còn vẻ trầm lắng như trước, nếu như không phải Chu Vinh tới, thì ở bên trong nội võ viện mà Thẩm Tường ở kia cũng chỉ có hai người!
Thẩm Tường ở lại Quan Long thành này mấy ngày, ghi chép lại rất nhiều chuyện mà hắn nghe được, đây đều là nội dung điều tra được.
"Hai vị tỷ tỷ, ta có phải nên nhanh đến xem xem Thiên Long bảo tàng là có thật hay không không?" Thẩm Tường hỏi, hắn biết được có cao thủ Chân Võ cảnh của rất nhiều môn phái cũng tới, hắn cái con tôm nhỏ Phàm Võ cảnh tầng chín này mà đi thì đoán chừng ngay cả lông cũng không nhìn thấy.
"Đi xem một chút đi! Mặc dù không có khả năng đạt được, nhưng mở mang tầm mắt cũng không có cái gì là không tốt." Bạch U U nói.
Tô Mị Dao cũng đồng ý: "Nếu quả như thực sự có một cái Huyền cảnh, như vậy ngươi vẫn có thể mò được ít đồ, tuy nhiên ngươi phải nhìn kỹ tình huống, có cái gì bất thường thì lập tức chạy trốn đi."
Thẩm Tường nhẹ gật đầu, lúc này hắn đã hoàn thành nhiệm vụ, chỉ là muốn đi xem một chút mà thôi.
Rời khỏi Quan Long thành, Thẩm Tường tiến vào trong một khu rừng rậm rạp, hắn cũng không có đi con đường lớn giống như những người khác, bởi vì hắn biết ở bên trong khu vực Vong Long sơn mạch này vẫn có một ít dược liệu, hắn muốn nhìn một chút có thể kiếm được linh dược tốt nào hay không.
Tiến vào trong rừng núi, Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã phát hiện được liên tiếp dấu chân yêu thú, từ dấu chân đến xem, yêu thú này có hình thể không nhỏ, điều này làm cho hắn tò mò, hắn còn chưa có lần nào săn giết yêu thú ở bên ngoài, hơn nữa có một số yêu thú cũng biết được cách tìm kiếm linh dược, đi theo nói không chừng có thể tìm được đồ tốt.
Thẩm Tường đi theo dấu chân, hơn ba canh giờ trôi qua, lúc này sắc trời đã có chút tối, nhưng hắn vẫn có thể thấy rõ ràng đồ vật bên trong rừng núi.
Hắn nhìn thấy một con sư tử màu đen với thân hình cao lớn ở đằng xa!
Thẩm Tường ở bên trong Kinh các của nội viện từng xem qua một bộ sách về yêu thú, sư tử màu đen này là một loại yêu thú thập phẩm rất hung tàn, hơn nữa còn rất có khả năng có thể tấn thăng làm Linh thú, tên của nó là Hắc Ám Liệp Sư!
"Ai?" Một tiếng kêu lạnh lùng khẽ truyền đến, Thẩm Tường chỉ nhìn thấy một nữ tử mặc áo xanh ở trên cây phía trên Hắc Ám Liệp Sư nhảy xuống, nữ tử này ngồi ở trên lưng của Hắc Ám Liệp Sư, một đôi mắt âm tàn ngạo mạn quết nhìn bốn phía.
Thẩm Tường lúc này đã lẻn trốn đi tới đằng sau một gốc cây, trong lòng hoảng hốt không thôi, bởi vì vừa rồi hắn trông thấy con Hắc Ám Liệp Sư kia đang ăn, nhưng ăn lại là mấy người!
"Là người của Thú Vũ môn, không nghĩ tới bọn họ vậy mà dùng thi thể con người tới nuôi dưỡng yêu thú!" Thẩm Tường thầm nói, tuy rằng ở phía xa, nhưng hắn lại thấy được quần áo của những người bị ăn kia đều là trang phục của dân thường.
Một đệ tử của môn phái võ đạo muốn bắt dân thường thật sự là quá đơn giản, mà Thẩm Tường vừa rồi lại nhìn thấy tầm mười cỗ thi thể!
Thẩm Tường nắm chặt nắm đấm lại, hắn là đệ tử của Thái Vũ môn, chức trách của Thái Vũ môn chính là bảo vệ Thái Vũ châu, mà bây giờ bình dân bách tính lại bị người của Thái Vũ môn bắt lấy mang ra cho linh thú ăn, trong lòng của hắn sao có thể không giận?
Loại chuyện này nếu như truyền đi thì chắc chắn sẽ làm cho người của cả Thái Vũ châu tức giận!
Thẩm Tường đi ra ngoài, vẻ mặt lạnh lùng hướng về phía con Hắc Ám Liệp Sư mà đi tới, lạnh lùng nhìn lấy nữ tử ở trên lưng Hắc Ám Liệp Sư, nữ tử này vô cùng xinh đẹp. nhưng lúc này Thẩm Tường lại cảm thấy nàng ta xấu xa ác độc như vậy!
"Người nào? Mau mau cút đi, bằng không ta sẽ để cho ngươi trở thành đồ ăn cho tiểu Hắc giống như những dân đen này! Nữ tử kia lớn tiếng nói, còn lấy ra một thanh trường kiếm."
"Súc sinh, im miệng cho ta!"
Thẩm Tường trông thấy Hắc Ám Liệp Sư kia đang nhấm nuốt lấy thịt người, trong lòng lập tức dâng lên lửa giận, chân khí bạo phát ra, từ dưới hai chân phun ra ngoài, Thẩm Tường dựa thế nhảy vọt một cái, trong nháy mắt đi tới trước mặt con Hắc Áp Liệp Sư kia, sao đó nhanh như thiểm điện đâm ra một chỉ, trên đầu ngón tay bốc lên Càn Khôn chân khí vô hình vô sắc, trực tiếp đâm vào đầu con Hắc Áp Liệp Sư kia!
Một chiêu Huyền Cương chỉ này của Thẩm Tường thế nhưng là dùng tới Càn Khôn chân khí, một chỉ đã đâm thủng cái đầu cứng ngắc của con Hắc Ám Liệp Sư này, huyết dịch đang dâng trào từ trong cái lỗ nhỏ kia ra.