Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ngày Tàn Của Thế Giới (Chư Giới Tận Thế Online)

Chương 642: Lá Bài Cuối Cùng

Chương 642: Lá Bài Cuối Cùng





Điều kỳ lạ là, bề mặt của số băng tuyết này lại có một ngọn lửa đang bùng cháy.

Cảnh tượng quái dị này, khiến rất nhiều Thần duệ đều lộ ra sắc mặt ngưng trọng.

Sương Hỏa Quỷ Vương, vương giả của giới ác quỷ.

Nó tuyệt đối có đủ thực lực để khiêu chiến bất kỳ một Thần duệ nào, thậm chí có thể đồng thời chiến đầu cùng Thần duệ.

Sương Hỏa Quỷ Vương nhìn các Thần duệ phía đối diện, cực lực khắc chế lửa giận của mình.

Bây giờ không phải là lúc trở mặt.

Vừa suy nghĩ đến điểm này, Sương hỏa Quỷ Vương thấp giọng nói: “Thiên thần, tại sao ngươi lại đột nhiên hạ lệnh cho thủ hạ phát động tấn công bọn ta, chẳng lẽ ngươi chuẩn bị xé bỏ thỏa thuận đồng minh?”

Nam tử cầm quả cầu kim loại trong tay đó nói: “Trên thực tế là, lúc bọn ta đang vận chuyển nô lệ, thủ hạ của ngươi đột nhiên tấn công bọn ta.”

“Không thể nào xảy ra chuyện đó, thủ hạ của ta sẽ không ngu xuẩn như thế.” Sương Hỏa Quỷ Vương nói.

Thủ hạ của ngươi chính là ngu như thế.

Trong lòng Thiên thần thầm nói.

Nhưng mà câu này không thể nói ra.

Bây giờ không phải là lúc xé bỏ thỏa thuận đồng minh.

Nhân Gian giới có rất nhiều sức mạnh không thể nào lí giải được, hơn nữa trước giờ vẫn chưa từng từ bỏ phản kháng.

Kỹ thuật của loài người là một thứ không tồi.

Mỗi lần sau khi chiến đấu qua đi, Thần duệ tuy chiến thắng, nhưng trước giờ chưa từng nhìn thấy thi thể của bất kỳ loài người nào.

Điều này khiến người khác không hiểu là tại sao.

Ngoài ra còn có A Tu La và Thú Vương giới ẩn nấp trong bóng tối, như hổ rình mồi.

Thiên Thần thầm thở dài một hơi, nói: “Vì để tránh ngộ thương lần nữa, các ngươi đi về hướng Nam, bọn ta đi về hướng Bắc, phân chia mỗi người một ngả như vậy, sẽ không xảy ra bất kỳ hiểu lầm và ma sát nào, ngươi cảm thấy như thế nào?”

Sương Hỏa Quỷ Vương do dự một chút, nói: “Bọn ta đi về hướng Bắc.”

“Được.”

Thiên Thần dứt khoát nói.

“Như vậy, thỏa thuận đồng minh vẫn có hiệu lực như cũ, một khi gặp phải sự phản kháng lớn mạnh, chúng ta phải tập trung lực lượng cùng nhau đối mặt.”

“Được, cứ như vậy đi.”

Hai bên đã thỏa thuận bàn bạc xong, chia nhau dẫn theo người của mình, đi về hướng khác nhau.

Thành phố vừa hóa thành đống đổ nát này, dần lần rơi vào tĩnh lặng.

Phía bên kia.

Sở chỉ huy tác chiến.

“Đáng chết.”

Trương Anh Hào đấm mạnh lên bàn một cái, khiến cho bàn chỉ huy làm bằng kim loại bị lõm xuống một lỗ.

“Tay không đau sao?”

Nữ hoàngValrhona liếc nhìn bàn chỉ huy, rồi hỏi.

“Chỉ thiếu một chút xíu nữa thôi.” Sắc mặt Trương Anh Hào bình tĩnh nói: “Tôi nên bố trí thêm vài lần xung đột cướp giật, như thế bọn chúng sẽ rơi vào cảnh tàn sát lẫn nhau càng sâu hơn.”

Tổng thống an ủi nói: “Rất nhiều Thần duệ đều đã bị thương, ác quỷ cũng đã chết hàng trăm, kế ly gián của cậu làm được đến mức này, cũng đã không tệ rồi.”

Liêu Hành cũng nói: “Đúng thế, thủ lĩnh hai bên của bọn chúng suy cho cũng là người có đầu óc.”

“Điều khiến tôi cảm thấy buồn cười là, từ lúc chiến tranh bắt đầu đến bây giờ, chúng ta chưa từng để Thần duệ chịu bất kỳ tổn thương nào, ngược lại hàng nghìn ác ma xông lên, mới khiến cho thần duệ bị thương chút đỉnh.” Valrhona nói.

Bọn họ rơi vào im lặng.

Võ thánh Trương Tông Dương là tu hành giả mạnh nhất, nhờ vào việc dung hợp hai thế giới, ông ấy đã đạt đến cảnh giới Nguyên Anh.

Nhưng ông ấy cũng chỉ có thể giao chiến với một Thần duệ trong một lúc.

Sau đó thì không thể chống đỡ được nữa.

Thần duệ quá mạnh.

Với năng lực trước mắt của tu hành giả loài người, vốn không cách nào đối phó được.

Đây là tính chất đàn áp, sức mạnh càn quét hết tất cả mọi thứ.

Bây giờ ác quỷ và Thần duệ mỗi người đi một ngã, muốn tiếp tục gây mâu thuẫn giữa hai bên là điều không thể nào.

Nói cách khác, trước mắt đã không còn ai có thể đối phó Thần duệ.

Đối mặt với cục diện như vậy, loài người cảm nhận được một loại tuyệt vọng sâu sắc.

Tổng thống đột nhiên hỏi: “Trước kia cậu nói, Thần duệ và Ác Quỷ vốn không muốn hủy diệt thế giới này?”

“Đúng.” Trương Anh Hào thuận miệng đáp.

Anh ta vẫn đang nhanh chóng suy nghĩ đối sách.

Đối sách cuối cùng.

“So với nạn Hàn Băng, sự thay đổi thái độ của kẻ địch, là điểm quan trọng nhất.” Liêu Hành chen miệng nói.

“Chúng ta cũng không thể đi làm nô lệ hết được.” Valrhona giận dữ.

Liêu Hành không trả lời, hai mắt ông ta đều đã xuất hiện tơ máu, trên tay không ngừng thao tác một quang não siêu cấp.

Sắp xếp xong tất cả chỉ lệnh, cuối cũng Liêu Hành cũng thở hắt ra một hơi.

Ông ta nhìn vế phía Diệp Phi Ly nói: “Bước nhảy không gian đã hoàn thành, đến lượt cậu rồi.”

Diệp Phi Ly buông ly kem xuống, liếm liếm môi.

Hắn ta đứng lên quét mắt nhìn tất cả mọi người có mặt ở đây.

“Con người sắp diệt vong, còn tôi, bây giờ sẽ trở thành diễn viên chính trong phim điện ảnh.”

Diệp Phi đắc ý nói.

“Bớt đắc chí đi, mau đi, cậu phải mau chóng nâng cấp thực lực.” Trương Anh Hào trừng mắt liếc nhìn cậu ta.

“Được thôi.”

Diệp Phi Ly đáp lại một tiếng, rồi rời đi.

Valrhona tiếp lời lúc nãy của tổng thống, hỏi lại lần nữa: “Bọn họ muốn có được thế giới này, đây là chuyện mà ai cũng biết, tiếp theo có phải chúng ta làm chút gì đó không?”

Trương Anh Hào đáp: “Tôi có một ý nghĩ mơ hồ, nhưng mà chúng ta phải đợi Diệp Phi Ly đủ lớn mạnh, mới có thể suy nghĩ làm thế nào lật ngược tình thế.”

“Cậu tin cậu ta như vậy sao?” Nữ vương hỏi.

“Đúng thế, cậu ấy là lá bài cuối cùng chống lại quỷ, thần của chúng ta.”

“Bây giờ không còn cách nào khác sao?”

“Không có.”

“Cậu cũng không có cách gì sao?”

Trương Anh Hào bị hỏi đến bất lực: “Tôi không phải quái vật như Cố Thanh Sơn, cũng không phải là quỷ giết người biến dị, đối với con người bình thường như tôi, nữ hoàng bệ hạ có thể dùng tâm đối đãi bình thường không?”

Valrhona liếc mắt oán trách anh ta, không nhịn được đánh nhẹ một cái.

Một nữ hoàng làm ra biểu tình và hành động như vậy, ít nhiều có chút hàm ý ve vãn tán tỉnh lẫn nhau.

Valrhona là một phụ nữ thành thục quyến rũ, ở thời thiếu nữ của bà, danh tiếng đã truyền khắp toàn thế giới.

Bầu không khí trong phòng có chút kỳ lạ.

“Tôi đi vệ sinh một chút.”

Trương Anh Hào xấu hổ đứng dậy, đi ra bên ngoài.

Anh ta đứng ở nhà vệ sinh nam, dùng nước lạnh rửa mặt, cuối cùng cũng thoải mái một chút.

Quang não trong lòng sáng lên.

Trương Anh Hào lấy ra xem.

Tổng thống gửi một tin tức cho anh ta.

“Nghe nói cậu và con gái ta từng tiếp xúc?”

Trương Anh Hào hít sâu một hơi, hết sức thận trọng trả lời: “Chúng tôi chung sống rất vui vẻ, bây giờ cô ấy và tôi là bạn bè của nhau.”

Một lúc sau, tổng thống trả lời: “ Valrhona… là chuyện gì?”

Trương Anh Hào nhìn thấy tin nhắn này, mồ hôi trên trán chảy ra.

Toàn thân Diệp Phi Ly được bao phủ bởi huyết quang màu đỏ tươi.

Trên mu bàn tay trái của hắn ta, có một lưỡi hái dài dán trên đó.

Lưỡi hái trông có vẻ như mọc ở trên cánh tay hắn.

Đó là Vong Xuyên Ly Hồn Câu.

“Á.”

Diệp Phi Ly điên cuồng hét lên một tiếng.

Máu đen bắn tung tóe.

Những ác quỷ chỉ còn lại hơi tàn ngay lập tức bị phanh thây.

Một chuỗi ánh sáng từ thân thể của ác quỷ liên tiếp bay lên, nhập vào trong Vong Xuyên Ly Hồn Câu.

Lưỡi hái phát ra một luồng ánh sáng.

Một luồng sức mạnh vô hình từ lưỡi hái nhập vào trong cơ thể của Diệp Phi Ly.

“Ngô ngô ngô ngô ngô ngô ngô!"

Xung quanh Diệp Phi Ly đều là những ngọn gió vô hình.

Hắn bất giác bay lên, lặng lẽ bay lơ lửng trên không.

“Tôi cảm giác được…….. sức mạnh trước giờ chưa từng có!”

Diệp Phi Ly phun ra một ngụm máu, chăm chú nhìn vào bàn tay mình.

Ở bên ngoài tay trái của hắn, lưỡi hái đã biến thành màu đỏ máu.

“Tạm thời ta chỉ cho ngươi một nửa hồn lực, nhiều quá sợ ngươi chịu không nổi.” Vong Xuyên Ly Hồn Câu nói.

“Đa tạ, may mà có ngươi.”

Diệp Phi Ly nghĩ lại còn cảm thấy sợ nói: “Máy chuyển hóa hồn lực mà chị dâu đưa quả thật thô bạo, lần trước đã bị hồn lực của ác quỷ làm cho quá tải.”

“Cho dù nói như thế nào, ngươi có thể dùng được hồn lực, suy cho cùng là một việc tốt.”

Vong Xuyên Ly Hồn Câu nói.

“Tôi cảm thấy bản thân đã có thể một mình chống chọi ác quỷ bình thường rồi.”

“Vẫn còn kém xa lắm, tình thế càng ngày càng gay gắt hơn, ngươi phải mau chóng trở nên mạnh mẽ hơn mới được.”

“Biết rồi.”

Thế giới Siêu Duy.

Câu lạc bộ Thiết Quyền Chính Nghĩa.

Barry nói: “Bớt nói nhảm đi, giúp tôi liên hệ một con thuyền, tôi phải đưa người của mình đến chỗ con chim Kinh Cức đó.”

Con chim lớn chậm chạp lấy ra một cuốn sổ từ trong ngực.

Nó đọc xong cuốn sổ, có chút khó xử nói: “Tất cả cơ quan thông hành đều liệt câu lạc bộ Thiết Quyền Chính Nghĩa vào danh sách đen rồi, sợ là ta có thông báo bọn họ, bọn họ cũng sẽ không phái thuyền đến.”

“Hiệp hội Thủ hộ giả Tháp Cao đâu?” Mèo Nhỏ hỏi.

“Bọn họ là người đầu tiên liệt các người vào danh sách đen đó.”

“Đám học giả nghiên cứu đó thật là quá đáng.” Mèo Nhỏ tức giận nói.

“Điều này cũng không trách người khác được, các người đã nợ Hiệp hội Thủ hộ giả Tháp Cao số nợ đúng cả ba mươi thế giới.” Con chim lớn nói.





Xuất Phát! Tiếng Gọi Của Chim Kinh Cức






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch