Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nghịch Thiên Tà Thần

Chương 83: Thời hạn mười ngày

Chương 83: Thời hạn mười ngày

Shared by: truyendichgiare.com

=== oOo ===



Tuy rằng phân tông Tiêu tông cũng là đại tông môn làm chủ một phương, nhưng chỉ có thể làm chủ một phương, mặc dù lệ thuộc Tiêu tông, nhưng ở trong mắt tổng tông Tiêu tông, trừ bỏ tiến cống cố định hàng năm, phân tông này đều được cho là tồn tại có cũng được mà không có cũng không sao. Phân tông nọ kia ở Thương Phong đế quốc có chừng mấy trăm cái, nhưng toàn bộ cộng lại, cũng không bằng một góc của núi băng thế lực tổng tông, giống như hạt gạo mà so với mặt trăng.



Phân tông không dám đắc tội hoàng thất, nếu đơn giản là phân tông Tân Nguyệt, lời nói ngoan độc “San bằng Tân Nguyệt Huyền phủ” tuy rằng có thể nói, nhưng quả quyết không dám làm thật. Bởi vì như vậy chọc giận tới hoàng thất, hoàng thất ra tay diệt môn, tổng tông không nhất định sẽ đi quản. Nhưng tổng tông, lại là tồn tại hơn hẳn Thương Phong hoàng thất! Tổn thương đến người thuộc tổng tông Tiêu tông, trừ phi chạm đến nguyên tắc, bằng không ngay cả Thương Phong hoàng thất cũng không dám.



Nếu Tiêu Thiên Nam nói là sự thật, như vậy thân phận Tiêu Lạc Thành liền từ thiếu tông chủ phân tông Tiêu tông nhảy lên trở thành người của tổng tông Tiêu tông, hai thân phận này, hoàn toàn khác nhau một trời một vực! Thân phận sau giống như một tòa núi lớn, đè ép người Tân Nguyệt Huyền phủ hít thở không thông một trận.



Nếu quả thật như vậy! Vân Triệt chọc ra chính là một đại họa khổng lồ rõ đầu rõ đuôi! Nếu tổng tông bên kia trách tội xuống, đừng nói một Tân Nguyệt Huyền phủ nho nhỏ, co dù cả Thương Phong hoàng thất cũng không thể có khả năng bảo vệ hắn. Mà nếu bởi vì chuyện này làm tức giận đến tổng tông Tiêu tông, như vậy đừng nói tới bản thân Vân Triệt, người che chở cho hắn cũng sẽ gặp phải đại họa! Bọn họ muốn hủy diệt một Tân Nguyệt Huyền phủ, vốn không cần tốn nhiều sức.



- Lời này… Là thật?



Tần Vô Ưu nhíu mày, trong lòng bàn tay đã toàn bộ là mồ hôi lạnh. Hắn hoàn toàn không ngờ, chuyện này, lại liên quan đến tổng tông Tiêu tông. Đừng nói là hắn, cho dù Thương Phong hoàng đế đứng ở đây, đều có thể bị sợ ra một thân mồ hôi lạnh.



- Hừ! Đề cập đến chuyện của tổng tông ta, ta cho dù có mười lá gan cũng không dám nói dối!



Phản ứng của Tần Vô Ưu, hoàn toàn ngoài dự đoán của Tiêu Thiên Nam, hắn tiếp tục lạnh lùng nói:



Niệm tình Vân Triệt này chỉ mới hôm nay tiến vào Tân Nguyệt Huyền phủ, ta không trách các ngươi, chỉ cần các ngươi giao Vân Triệt ra. Đây đã đủ cho Tân Nguyệt Huyền phủ các ngươi mặt mũi to lớn! Bằng không, một khi tổng tông bên kia tức giận, Tân Nguyệt Huyền phủ này, từ đây không tồn tại nữa!



- Hơn nữa, trước khi đến đây, ta đã dùng truyền âm phù báo cáo chuyện này cho Tiêu Vô Cơ trưởng lão dược tông Tiêu tông! Chậm nhất trong vòng mười ngày, trưởng lão Tiêu Vô Cơ nhất định sẽ phái người đến! Nói không chừng còn có thể đích thân tự đến! Tần phủ chủ, nếu ngươi cứ khăng khăng một mực, đến lúc đó, đừng nói ngươi không có khả năng bảo vệ Vân Triệt đáng thiên đao vạn quả này, cũng phải đền cả bản thân, cùng với toàn bộ Tân Nguyệt Huyền phủ vào!



Tiêu Thiên Nam thế mà lại báo cáo chuyện này cho tổng tông bên kia.. Tần Vô Ưu và chúng trưởng lão lại biến đổi sắc mặt.



- Phủ chủ, tổng tông Tiêu tông vốn không phải là nơi chúng ta có thể chọc được. Vân Triệt chẳng qua mới đến phủ ta một ngày, Tần phủ chủ che chở cho hắn như vậy, thậm chí không tiếc ra tay với phân tông, đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ! Hiện giờ tình huống ở đây, giao hắn ra, cũng là vì toàn bộ Tân Nguyệt huyền phủ, người khác quả quyết không nói cái gì.



Một trưởng lão tiến lên trước, thấp giọng nói.



- Haizzz, đúng vậy. Tuy Vân Triệt là kỳ tài, nhưng đáng tiếc lại chọc ra đại họa như thế, xem ra vô duyên với phủ ta. Phủ chủ, vẫn giao Vân Triệt ra đi. Bằng không nếu thật sự liên lụy đến phủ ta, hậu quả vốn không thể tưởng tượng nổi.



Một trưởng lão khác cũng thở dài nói.



Sắc mặt Tần Vô Ưu âm u bất định một trận. Hắn khẽ đưa mắt, nhìn về người trong góc… Còn đối phương, nhẹ nhàng lắc đầu với hắn.



Tần Vô Ưu nhất thời nhíu chặt mày một phen, khẽ cắn răng, sau đó vẫn thở ra một hơi, nói:



- Nếu Tiêu tông chủ nói là sự thật, như vậy Tân Nguyệt Huyền phủ nho nhỏ này của chúng ta đúng là không có khả năng bảo vệ được hắn, còn có thể đốt lửa lên thân. Nhưng muốn ta hiện giờ giao hắn ra, ta không làm được. Bằng không, cho dù có lý do tổng tông Tiêu tông này, ta cũng sẽ không có mặt mũi ở lại Tân Nguyệt Huyền phủ, Tân Nguyệt Huyền phủ cũng sẽ bị đội lấy cái danh vô tình vô nghĩa!



Chân mày Tiêu Thiên Nam trầm xuống, sau đó nở nụ cười lạnh:



- Ý tứ của ngươi… Tân Nguyệt Huyền phủ các ngươi thà nhận lấy tai họa ngập đầu, cũng muốn tiếp tục bao che cho Vân Triệt này?



Tần Vô Ưu lắc lắc đầu:



- Tần mỗ ta đương nhiên không có khả năng không chú ý đến an nguy của Tân Nguyệt Huyền phủ. Chỉ có điều, Tần mỗ có một kế sách điều hòa. Tiêu tông chủ mới vừa nói, trong vòng mười ngày sẽ có người của tổng tông Tiêu tông đến xử lý việc này, như vậy, Tiêu tông chủ liền đồng ý mười ngày của ta như thế nào? Trong vòng mười ngày, chúng ta tất nhiên sẽ trục xuất Vân Triệt ra khỏi Tân Nguyệt Huyền phủ. Đến lúc đó, hắn không còn là đệ tử của phủ ta, phủ ta cũng tự nhiên không có lý do tiếp tục che chở cho hắn. Hắn sống hay chết, hoàn toàn do bản thân hắn. Hiện giờ hắn thân là đệ tử, ta quả quyết không có khả năng giao hắn ra.



Tiêu Thiên Nam bình tĩnh nhìn Tần Vô Ưu một chút, sau đó chậm rãi gật gật đầu:



- Tần phủ chủ cũng là một người nghĩa khí, Tiêu Thiên Nam ta kính nể! Được, ta liền đồng ý mười ngày này của ngươi! Vân Triệt kia chẳng qua chỉ là một cái mạng hèn hạ, chết sớm chết muộn đều là chết! Ta nể mặt mũi của Tần phủ chủ, thưởng thêm cho hắn mười ngày tính mạng! Chỉ có điều, hy vọng sau mười ngày này, quý Huyền phủ đừng làm ra chuyện khiến cho Tiêu tông ta khó xử.



- Đi!!



Tiêu Thiên Nam cũng nóng lòng tình huống của Tiêu Lạc Thành, tối nay đã không cách nào tự tay giết chết Vân Triệt, hắn cũng không lãng phí nhiều thời gian nữa, ra lệnh một tiếng, xoay người rời đi luôn.



- Tông chủ, chúng ta thật sự cứ rời đi như vậy?



Tiêu Tại Hách đi theo phía sau Tiêu Thiên Nam, vẻ mặt không cam lòng nói.



- Hừ! Tần Vô Ưu kia chẳng những thái độ cường ngạnh, hơn nữa thực lực không kém gì ta, mà hiện giờ người ta mang theo đều chỉ là đệ tử bình thường, nếu cứng rắn tới, ngược lại sẽ chịu thiệt.



Giọng Tiêu Thiên Nam lạnh lùng nói:



- Cho dù coi như ta mang đủ lực lượng đến cường công Huyền phủ, cũng đương nhiên rước lấy phiền phức bên hoàng thất kia. Hắn muốn mười ngày, vừa khóe ta cũng chờ mười ngày này! Chờ người bên tổng tông kia đi tới, đừng nói một Vân Triệt nho nhỏ này, Tân Nguyệt Huyền phủ này, cũng phải chịu không nổi cho ta!



- Nhưng lại nói mười ngày này, dễ dàng có nhiều biến cố, lỡ như Vân Triệt tiểu tử kia chạy ra khỏi Tân Nguyệt Huyền phủ…



- Hừ! Chê cười! Hắn đã ở trong Tân Nguyệt thành này, lại có thể chạy ra khỏi lòng bàn tay của Tiêu tông chúng ta! Trong khoảng thời gian này, phái người nhìn chằm chằm cửa ra vào của Tân Nguyệt Huyền phủ, nếu phát hiện Vân Triệt ra ngoài, có thể bắt sống là tốt nhất, không thể bắt sống, liền giết chết ngay tại chỗ! Bên chỗ cửa thành kia cũng nhớ phải để cho người nhìn chằm chằm.



- Vâng!



––––––––––––––––––––––––––––––––––––––



- Tỷ phu! Không xong!



Hạ Nguyên Bá lòng như lửa đốt xông về phòng của Vân Triệt, mồ hôi đầy đầu hết khả năng nói kỹ càng chuyện vừa rồi một lần, sau đó hốt hoảng nói:



- Không được! Tỷ phu! Huynh phải lập tức rời khỏi nơi này… Chuyện này lại liên lụy đến bên tổng tông Tiêu tông, tại sao có thể như vậy!



- Tổng tông Tiêu tông…



Vân Triệt nhất thời nghĩ đến Tiêu Cuồng Vân kia, mày hơi trầm một chút. Sau đó trong lòng cười lạnh một tiếng, xem ra bản thân mình và đám người họ Tiêu này, triệt để đối đầu.



- Chỉ có điều cho dù như vậy, Tần phủ chủ lại không lập tức giao ta ra, đây cũng hơi kỳ quái.



Vân Triệt sờ cằm. Tứ đại tông môn ở Thương Phong đế quốc có áp lực không gì sánh kịp, một khi nhắc tới tứ đại tông môn này, không ai không dám lập tức cúi đầu. Tuy rằng Tần Vô Ưu rất có quyết đoán, nhưng rõ ràng cho thấy là người có lý trí, khi đề cập đến chuyện của tổng tông Tiêu tông, hắn lại không lập tức theo lý trí lựa chọn giao mình ra, để cho hắn và Tân Nguyệt Huyền phủ không đếm xỉa đến, lại ngược lại muốn tranh thủ thời gian mười ngày không quan trọng này…



Điều này khiến cho Vân Triệt cảm thấy không phải là cảm động, mà là kỳ quái.



Dù sao, hắn không phải là ân nhân gì của Tần Vô Ưu, càn không phải là người thân gì, thậm chí đến ngày hôm nay chính là vừa mới tới Huyền phủ, còn giống như tên sát tinh vừa tới liền chọc ra phiền toái lớn như vậy. Lúc trước khi đối mặt với phân tông Tiêu tông bảo vệ hắn còn chưa tính, dù sao hắn đã biểu hiện ra thiên phú kinh người. Nhưng khi đối mặt với uy hiếp của tổng tông mà Tần Vô Ưu này vẫn như thế… Chuyện này rất không khoa học.



- Vân sư đệ, ta có thể đi vào không?



Lúc này ngoài cửa vang lên giọng nói mềm nhẹ dễ nghe của nữ hài. Vân Triệt đầu tiên ngẩn ra, sau đó đứng lên nói:



- Sư tỷ, mời vào.



Cửa được đẩy ra, khuôn mặt trắng như tuyết, xinh đẹp vô song của Lam Tuyết Nhược xuất hiện trong tầm mắt Vân Triệt. Hạ Nguyên Bá vội vàng nghênh đón, gấp gáp nói:



- Tuyết Nhược sư tỷ, ngươi tới vừa vặn. Mau giúp tỷ phu ta nghĩ cách, ngàn vạn lần không thể để cho tỷ phu ta rơi vào trong tay Tiêu tông, nếu không, nếu không…



- Haizz!



Lam Tuyết Nhược thầm thở dài, nhẹ nhàng nói:



- Ta cũng không nghĩ tới, sự tình thế mà lại biến thành như vậy.



Nói tới đây, nàng mới đột nhiên phát hiện, biểu cảm của Vân Triệt lại bình tĩnh ngoài ý muốn, đừng nói e ngại sợ hãi, từ đầu ngay cả một chút cảm xúc khẩn trương cũng không có, nàng nhất thời hơi kinh ngạc nói:



- Vân sư đệ, tiếp theo, ngươi định làm như thế nào?



- Ha ha!



Vân Triệt nở nụ cười hơi giảo hoạt, khóe mắt lưu luyến trên khuôn mặt như tuyết hoàn mỹ không tỳ vết của Lam Tuyết Nhược, cười hì hì nói:



- Ngày mai nên làm gì bây giờ còn chưa nghĩ ra, nhưng mà hôm nay ấy, đương nhiên hưởng thụ cho tốt quan tâm của sư tỷ… Không nghĩ tới đến lúc hoạn nạn, chẳng những có Nguyên Bá, còn có sư tỷ xinh đẹp ôn nhu như vậy quan tâm, bỗng nhiên cảm giác mình vẫn rất hạnh phúc.



Vốn là không khí nên khẩn trương đè nén, cứ bị mấy câu nói đùa nghịch quái dị của Vân Triệt thay đổi. Lam Tuyết Nhược mơ hồ nghe ra một chút khác thường trong lời nói của Vân Triệt, giọng điệu hơi mất tự nhiên nói:



- Tuy rằng ngươi mới vừa vào Huyền phủ, nhưng dù sao ta cũng là sư tỷ của ngươi, lo lắng cho ngươi là điều nên làm. Chuyện này của ngươi liên quan đến tổng tông Tiêu tông, mạng nhỏ cũng có thể không còn. Huyền chi phủ khó khăn lắm mới đến được một tiểu sư đệ thanh tú, thiên phú còn tốt như vậy, lại lập tức sẽ không còn, sư tỷ thật sự chính là luyến tiếc.



Vân Triệt nhìn Lam Tuyết Nhược một chút, sắc mặt cuối cùng trở nên suy sụp, chán nản:



- Có lời này của sư tỷ, ta đã rất vui vẻ. Ít nhất coi như sau khi ta chết trong tay Tiêu tông, còn sẽ có một sư tỷ xinh xắn ngẫu nhiên sẽ nhớ đến ta.



- Tỷ phu!



Hạ Nguyên Bá dùng sức siết nắm tay:



- Huynh sẽ không chết trong tay Tiêu tông, cho dù đệ liều mạng, cũng sẽ bảo vệ huynh chạy ra khỏi Tân Nguyệt thành! Chỉ cần ra khỏi Tân Nguyệt thành, Thương Phong đế quốc lớn như vậy, bọn họ nhất định không tìm thấy huynh.



Vân Triệt cười cười với Hạ Nguyên Bá, không nói gì.



Lam Tuyết Nhược bỗng nhiên nói:



- Vân sư đệ, ngươi cũng đừng quá bi quan. Ta… Ta có lẽ có một biện pháp có thể cứu ngươi.



- Biện pháp gì?



Vân Triệt và Hạ Nguyên Bá đồng thời nói.



Lam Tuyết Nhược nghiêm túc ngẫm nghĩ, mới thong thả nói



- Quê nhà của ta ở Thương Phong hoàng thành, trong vòng mười ngày, một người nhà của ta sẽ tới đây đón ta về nhà. Đến lúc đó, có thể để cho hắn mang ngươi cùng rời đi. Người nhà kia của ta chính là Huyền lực rất mạnh, hơn nữa sẽ mang theo một Huyền thú phi hành cấp cao đến, hắn muốn mang ngươi đi, cho dù phân tông Tiêu tông bên này phát hiện, cũng nhất định không ngăn cản được.





Trang 42# 2






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch