Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 3: Ngươi bảo ta đây là Mật Trùng?!

Chương 3: Ngươi bảo ta đây là Mật Trùng?!


Quang mang màu hồng chói lọi tựa hồ có hô hấp, chớp động không ngừng!

"Mật... Mật... Mật Mật thế nào rồi?"

Trong hào quang rực rỡ, Lâm Vi Vi lo lắng đầu tiên vẫn là con Mật Trùng trên bàn giải phẫu.

Dù cho mắt không mở nổi.

Nàng vẫn từng bước một dò dẫm tới gần bàn giải phẫu.

Những người khác trong phòng đều kinh động.

Một thanh niên đầu đinh từ bên trong sải bước đi ra.

Chưa kịp mở miệng, liền bị quang mang màu hồng bao trùm trời đất kích thích, mắt hơi híp lại!

"Đây là... Có sủng thú tiến hóa?"

Trong giọng nói của thanh niên đầu đinh tràn đầy chấn kinh cùng khó tin.

Nhân sinh mấy chục năm nói cho thanh niên đầu đinh rằng, sủng thú muốn tiến hóa là chuyện cực kỳ khó khăn! Cực kỳ nguy hiểm!

Trên thế gian không tồn tại sủng thú có thể tự nhiên tiến hóa.

Sủng thú tiến hóa, chẳng những cần chỉ định tài liệu đặc thù.

Mà còn phải xem trọng thiên thời địa lợi nhân hòa!

Chuyện tiến hóa trong chiến đấu lại càng không thể nào!

Đa số ngự thú sư cùng sủng thú đều phải chuẩn bị đầy đủ, trước nửa tháng đến một tháng làm tốt chuẩn bị tiến hóa.

Rồi chọn một nơi phù hợp thuộc tính sủng thú hoặc nhu cầu tiến hóa để tiến hành.

Dù là như vậy.

Vẫn có khả năng tiến hóa thất bại.

Tiến hóa thất bại, tài liệu đặc thù kia sẽ lãng phí, thực lực sủng thú cũng sẽ giảm sút nhiều trong một đến ba tháng sau đó.

Cho nên ngự thú sư đối đãi chuyện tiến hóa của sủng thú vô cùng nghiêm túc!

Thế nhưng.

Thanh niên đầu đinh muốn hỏi, cảnh tượng trước mắt hắn rốt cuộc là cái gì?

Không phải tiến hóa?

Sủng thú bình thường căn bản không thể gây ra động tĩnh này!

Là tiến hóa?

Hắn muốn hỏi một chút.

Cái này mẹ nó rốt cuộc là làm sao làm được!

Sủng thú đang tiến hóa rốt cuộc là cái gì!?

Quang mang màu hồng kéo dài gần một phút.

Sau đó quang mang chậm rãi thu lại.

Hướng về Mật Trùng trên bàn giải phẫu mà hội tụ, chậm rãi hình thành một cái kén lớn, bao bọc Mật Trùng bên trong.

Kén trùng màu hồng tản ra một cỗ quang mang trơn bóng, nội liễm.

Nhìn qua tựa như một viên bảo thạch phấn hồng lớn, thủy tinh phấn.

"Đây là..."

Lâm Vi Vi khẽ kinh hô, đưa tay muốn chạm vào kén trùng.

Lại sợ làm thương tổn Mật Trùng bên trong, không dám thật sự chạm vào.

"Đây là quá trình hóa kén."

"Sắp phá kén thành bướm."

Rõ ràng không ai biết quá trình tiến hóa của Mật Trùng.

Nhưng không biết vì sao, Lâm Vi Vi theo bản năng tin lời Kiều Bạch.

Một giây sau.

Răng rắc răng rắc...

Thanh âm đồ vật gì đó vỡ vụn vang lên trong phòng khám bệnh!

Ánh mắt ba người cùng nhau dời về phía viên kén trùng màu hồng kia.

Kén trùng màu hồng từng chút vỡ vụn ra!

Trong không khí lập tức tràn ngập một mùi hương ngọt ngào!

"Mùi này... Hình như có chút quen thuộc?"

Thanh niên hít mũi một cái, cau mày nói.

Hương vị rất quen thuộc!

Sinh vật siêu phàm nào lại phát ra loại hương ngọt ngào này?

Chưa đợi hắn nghĩ ra.

Kén trùng màu hồng hoàn toàn vỡ vụn ra!

Đôi cánh bướm màu hồng mờ ảo chậm rãi giãn ra trên không trung!

Viền cánh bướm có màu lam nhạt.

Theo cánh vỗ, dưới ánh đèn còn có thể chiết xạ ra màu tím nhạt tuyệt đẹp.

Tựa như ảo mộng.

Phảng phất sinh vật trong tưởng tượng phá kén mà ra!

Đừng nói Lâm Vi Vi thân là nữ hài.

Ngay cả Kiều Bạch và thanh niên bên cạnh, đều bị vẻ đẹp yêu tinh của bươm bướm sau tiến hóa làm cho chấn kinh!

Kiều Bạch thì bị kỹ năng thiên phú của mình làm cho kinh sợ.

Lộ tuyến tiến hóa hắn thấy... Là thật!

Hắn mở 【Động Sát Chi Nhãn】 lần nữa nhìn về phía yêu tinh bươm bướm.

Số liệu trên bảng vốn có, vào khoảnh khắc này phát sinh biến hóa long trời lở đất.

【Sủng thú: Yêu Tinh Bươm Bướm】

【Thuộc tính: Yêu Tinh】

【Chủng loại: Siêu phàm trung cấp, đê giai】

【Đẳng cấp: Nhị giai cấp thấp】

【Kỹ năng: Mật hoa ngọt ngào, Phong Nhận, Thủ Hộ Chi Tâm】

【Yêu tinh bươm bướm vừa tiến hóa trạng thái hoàn mỹ, tùy thời có thể tham chiến, có một trái tim mãnh liệt muốn thủ hộ ngự thú sư】

Bên cạnh bảng còn có đầu hoạt động.

Kiều Bạch thử dùng ý niệm hoạt động mấy lần, đều thất bại.

Hắn có thể cảm giác được.

Không phải tinh thần lực không đủ khống chế mặt bảng.

Mà là nội dung còn lại hắn chưa giải tỏa.

Kiều Bạch chỉ có thể tạm thời buông xuống chấp nhất cùng tò mò đối với bộ phận nội dung kia.

"Ríu rít ~"

Yêu tinh bươm bướm phá kén vỗ cánh, nhìn như chậm chạp kì thực trong nháy mắt đã đến bên người Lâm Vi Vi.

"Mật Mật!"

Lâm Vi Vi lộ vẻ vui mừng đến phát khóc, kích động đưa tay ra.

Yêu tinh bươm bướm nhu thuận nhẹ nhàng đậu trên cánh tay nàng.

Nhẹ nhàng vuốt ve yêu tinh bươm bướm, hốc mắt Lâm Vi Vi ngậm nước mắt kích động cùng vui sướng.

"Quá tốt rồi Mật Mật! Ngươi không sao! Ngươi còn tiến hóa... Tiến hóa?"

Nói xong nói xong.

Bản thân Lâm Vi Vi cũng ý thức được không thích hợp.

Thanh niên xem hết quá trình tiến hóa của yêu tinh bươm bướm, xác định đây quả thật là sủng thú tiến hóa, hướng phía Kiều Bạch đi tới.

Ánh mắt hắn nhìn Kiều Bạch mang theo vài phần nghi hoặc cùng hoài nghi.

Rồi hắn lại nhìn Lâm Vi Vi, ngữ khí ôn hòa hơn mà hỏi.

"Vị tiểu thư này, xin chào. Xin hỏi có phải nhân viên công tác chúng tôi thao tác sai lầm rồi không?"

"Con sủng thú này là gì? Có vấn đề gì tôi có thể giúp cô kiểm tra lại một chút."

Lâm Vi Vi... Lâm Vi Vi muốn nói lại thôi.

Nàng liếc nhìn Kiều Bạch.

Kiều Bạch một tay nắm lại, che bên môi khẽ ho hai tiếng.

"Dương Ca, Mật Trùng của Vi Vi tiểu thư đã dùng Xả Thân Nhất Kích, nàng mang Mật Trùng đến để chữa trị."

"Mật Trùng?"

Dương Tam Mộc lại nhíu mày.

"Ở đâu có Mật Trùng? Sao ta không thấy..."

Nói xong.

Giọng chất vấn của hắn bỗng nhiên dừng lại.

Ánh mắt không biết chuyện gì xảy ra, liền dừng lại trên thân yêu tinh bươm bướm.

Màu hồng quen thuộc.

Hương thơm ngọt ngào quen thuộc.

Không nhắc nhở Dương Tam Mộc còn chưa nghĩ ra.

Nói đi nói lại... Đây chẳng phải là màu sắc của Mật Trùng cùng hương vị sinh mật sao!

Dương Tam Mộc cảm giác mình sắp khó thở!

"Mật... Mật Trùng?!"

Hắn chỉ vào yêu tinh bươm bướm, tay run rẩy.

Thân cao một mét tám lung lay sắp đổ.

Tựa như tận mắt thấy Kardashian biến thành Batman trước mắt hắn.

Khó có thể tin!

Vô cùng chấn kinh!

Điên cuồng thất sắc!

"Ngươi bảo ta đây là Mật Trùng tiến hóa tới?!"

Dương Tam Mộc chỉ vào yêu tinh bươm bướm, hít sâu.

"Đùa chút thôi, ai cũng biết Mật Trùng không thể tiến hóa được, đây chắc chắn là một loại sủng thú nào đó có chút tương tự Mật Trùng thôi!"

Trong mắt Kiều Bạch và Lâm Vi Vi nhìn Dương Tam Mộc đều mang cùng một cảm xúc.

Mỉm cười.

Tôn trọng.

Chúc phúc.

Chỉ thiếu điều nói thẳng "ngươi vui là được rồi".

Dương Tam Mộc: "..."

Tự lừa dối mình chắc chắn là không được!

"Ông trời ơi! Mật Trùng mà cũng có thể tiến hóa?"

"Là ta điên rồi hay thế giới này điên rồi!"

"Tỉnh táo... Ta phải tỉnh táo..."

Sau khi trải qua vòng sụp đổ đầu tiên, Dương Tam Mộc điên cuồng chuyển vòng tại chỗ.

Miệng không ngừng lẩm bẩm.

"Tỉnh táo cái rắm!"

"Tin tức Mật Trùng có thể tiến hóa, chắc chắn sẽ oanh động giới ngự thú!"

(Hết chương)





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch