Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 1002: Thượng Tướng Từ Khiêm (2)

Chương 1002: Thượng Tướng Từ Khiêm (2)


Khi Văn Vi xuất hiện ở cổng trường thì chung quanh nghe thấy từng đợt hấp hơi lạnh. Vô số ánh mắt bắn về thân thể cao ráo, cặp đùi gợi cảm, cùng với cái kia tuyệt mỹ, khuôn mặt mang nét hỗn huyết hấp dẫn. Văn Vi không biết bị ảnh hưởng bới không khí bên Đức, cô thích mặc váy ngắn, một năm bốn mùa không thấy cô mặc quần dài. Có thể là thấy cặp đùi thon dài di truyền từ mẹ bị che đi quả thực lãng phí, nhưng không thể phủ nhận , chân Văn Vi quả thực rất đẹp, đi kèm với dáng người cao ráo và gương mặt xinh đẹp, quả thực là nữ thần làm cho đàn ông rục rịch.

Bên cạnh Văn Vi là một cô gái, cô gái này không ăn mặc gợi cảm như vậy, trên người là một bộ áo dài, phía dưới là quần jean hơi bạc màu. Cô gái này dung mạo có phần không bằng Văn Vi, nhưng mà cô trên người có một khí chất thanh thuần, có một sự hấp dẫn khác. Bởi vậy, đi cùng một chỗ với Văn VI nhưng ánh mắt rơi trên người cô cũng không phải là ít.

Giờ phút này, trên mặt hai cô gái có chút đau buồn, hoàn toàn không để ý đến xung quanh, Nguyễn Thanh Ngữ lo lắng nói:”Văn tỷ, Sở Nguyên hắn đích thực là tham gia vào chuyện của Dương gia sao?”

“Ừm” Văn Vi cũng có chút không vui, cười khổ:” Là cha ta nói cha ta biết, hẳn không phải là giả. Nghe nói Tư Vũ chính là được hắn mang đi.”

Nói đến Dương Tư Vũ, sắc mặt Nguyễn Thanh Ngữ mới tốt hơn một chút, trên mặt có nét cười, nhưng trong mặt vẫn tràn đầy lo lắng: “ Nếu như Tư Vũ được hắn mang đi, chúng ta hẳn không cần lo lắng vì cô? Có hắn ở đó, Tư Vũ không có việc gì. ”

Văn Vi gật đầu, nói:” Nhưng mà sự việc ở Dương gia quả thật quá kinh khủng, cha ta mấy ngày nay không yên ổn. Suốt ngày không thấy bóng dáng.”

“Dương gia” Nguyễn Thanh Ngữ hơi mở miệng, lập tức nghĩ đến tầng lớp trên của xã hội không phải là thứ mà người bình thường như cô có thể chạm đến.

Văn Vi như biết cô đang lo lắng cái gì, mỉm cười:” Yên tâm đi, Dương gia, không dám làm gì hắn đâu. Ngươi cũng biết thân phận của hắn là gì, cái tổ chức kia so với Dương gia lai lịch còn lớn hơn.”

Nguyễn Thanh Ngữ lặng lẽ gật đầu, tuy nhiên cô phát hiện bầu không khí có phần căng thẳng, lập tức khôi phục dáng tươi cười rồi chuyển qua chủ đề khác.

Hai người cũng không để ý tới ngoài cửa trường học có một chiếc xe có rèm che, bên trong có hai đôi mắt đang nhìn về phía bóng lưng của các cô.

“Nó chính là Nguyễn Thanh Ngữ? “ Trong xe là một lão nhân hơn 50 tuổi, tóc bạc, trên mặt có rất nhiều nếp nhăn. Nhưng mà ánh mắt lão rất lợi hại, sáng ngời so với nam giới trung niên càng thêm dọa người.

Lão nhân lưng thẳng tắp,cho dù đang ngồi nhưng cũng không có cong lưng. Vẻ mặt luôn nghiêm túc, kể cả khi nói chuyện. Một luồng khí thế không giận mà uy phát ra, làm cho người ta thấy được lão nhân này không đơn giản. Bởi vì đâylà do luôn ở địa vị cao, bàn tay nắm quyền sinh sát, hơn nữa ở trong quân đội mới có thể nuôi dưỡng được khí thế cao quý đến như vậy.

Lão nhân này là Từ Khiêm, biệt hiệu Từ Đại Thương, thành xuyên quân khu tổng tư lệnh, là tổ phụ của Từ Tử Dương.

Bên trong xe còn có một trung niên nam giới, hơn ba mươi tuổi, một đầu tóc ngắn. Lưng thẳng tắp, động tác nghiêm cũng có thể nhìn ra

. Hắn gật đầu đáp:”Chúng ta đã quan sát cô nửa tháng. Cuộc sống rất có quy luật, không có sở thích xấu.”

“Ta biết rồi.” Từ Khiêm mở ra một phần tư liệu trong tay, phía trước có ảnh của Nguyễn Thanh Ngữ. Phía sau là thông tin về gia đình cô, cuộc đời, thói quen,… tư liệu cụ thể ở mọi phương diện, thậm chí cả bằng hữu bên cạnh cô cũng không rõ bằng.

Tùy ý lật đi lật lại, Từ Khiêm gật đầu nói:” Tiểu cô nương này không tệ , quả thật xứng làm cháu dâu ta.” Quân nhân phía trước hơi mở miệng, nhưng không nói gì.

Từ Khiêm giống như đoán được ý tứ của hắn, khẽ cười nói:” Ngươi sợ là thân phận của cô không xứng với Tử Dương? Hừ, con dâu đối với ta ai cũng như nhau. Tư tưởng ngu xuẩn. Ta không ngại cô xuất thân thế nào, chỉ cần gia thế trong sạch thì ta sẽ không quản. Huống chi theo tư liệu này, cô còn là người hết sức hiếu thảo, tấm lòng lương thiện,...Nguyễn Thanh Ngữ này, ta rất thích.”

Quân nhân xấu hổ cười, nói:”Tư lệnh, nhưng cô giống như…”

“Không thích Tử Dương sao? “ Từ Khiêm ngắt lời nói:” Không sao, cảm tình có thể chậm rãi bồi dưỡng. Sống chung với nhau lâu tự khắc sẽ có.”

“Nhưng cô cũng với Sở Nguyên kia, còn có Thập Tự Hắc Ám quan hệ rất gần.”

“Từ Khiêm cười lạnh nói:” Vậy thì sao? Thập Tự Hắc Ám kia mặc dù tên tuổi rất lớn, nhưng cũng chỉ là một lũ lưu manh, ta không để vào mắt. Ngược lại Sở Nguyên kia, ta không nghĩ hắn có thể làm cho Long Hồn ra mặt.”

“Sở Nguyên kia, chúng ta điều tra ra , hắn chính là Băng sát thủ một mình hủy diệt Trần gia năm đó.”

« Ta biết » Dừng một chút, Từ Khiêm nói : « Ngươi sẽ không thực sự cho là Trần gia là do mình hắn đạp đổ đó chứ ? Nếu thật sự là như vậy, ta đã trở về thành xuyên rồi. Tứ đại gia tộc những năm gần đây phát triển quá nhanh, dã tâm cũng bành trướng, càng ngày càng hung hăng kiêu ngạo. Cấp trên mới quyết định giết gà dọa khỉ, tiểu Trần gia chỉ là con gà xui xẻo mà thôi. Băng sát thủ này cũng là may mắn vào đúng lúc kia, hơn nữa Long gia dường như có quan hệ gì đó với hắn nên giúp hắn, cho nên cấp trên mới cố ý mượn tay hắn đi trừng trị Trần gia. Ai biết thủ đoạn hắn quả thật tàn nhẫn, đem đến cục diện không thể cứu vãn. Không cách nào khác, cấp trên đành dùng thủ đoạn sét đánh đem Trần gia tiêu diệt, nếu như để Trần gia trở lại, toàn bộ kinh thành sẽ trở nên hỗn loạn. »

Dừng lại một chút, Từ Khiêm thở dài:” Thực ra ta cũng rất thích người trẻ tuổi này, ngoan độc, đủ quyết đoán, dám liều mạng, làm đàn ông nên như vậy. Không giống như cháu trai kia của ta, nếu có thể được một nửa của hắn, cho dù ta có vào quan tài cũng vui vẻ.”

Quân nhân cười nói:” Thực ra Từ thiếu gia cũng không tệ, nghe nói từ hồi tám tuổi đã làm náo loạn cả kinh thành”

Từ Khiêm cười lạnh: “ Hắn mà cũng gọi là náo loạn? Căn bản là mượn ta và thể diện của Vương gia mà đi lên, nếu là hắn hồi tám tuổi dùng bản lĩnh của mình mà làm náo loạn kinh thành cái gì đó, ta mới có thể thực sự vui vẻ.” Dừng một chút, Từ Khiêm tiếp tục nói:” Ta cũng chẳng ngại Tử Dương lựa chọn làm gì, bất kể là đen hay trắng ta đều ủng hộ hắn. Nhưng bây giờ ngươi xem, cả ngày chơi bời lêu lổng, thực sự làm ta thất vọng. “

“Cho nên tư lệnh trở về, thực ra là muốn ngăn thiếu gia lại? “

Từ Khiêm không dứt khoát “Ừm” một tiếng, nói:” Đàn ông, nên chính mình đánh hạ giang sơn, chứ kiểu ngồi mát ăn bát vàng từ sản nghiệp tổ tông cha mẹ lưu lại, cuối cùng cũng chỉ làm hại hắn. Nếu như ngày nào đó ta và cha mẹ hắn đều vắng mặt, hắn thích gây chuyện khắp nơi thì còn có ai hốt cứt cho hắn? “

Quân nhân khẽ cười:” Sẽ không, Từ thiếu gia rất thông minh, biết người nào có thể đụng, người nào không được. “

Từ Khiêm “ Hừ “ một tiếng , tức giận nói:” Bắt nạt kẻ yếu, chính là một sự xỉ nhục.”

Quân nhân xấu hổ cười, không dám lên tiếng.

Từ Khiêm thở dài:” Tử Dương thực sự làm cho ta rất thất vọng, lần này trở về ta muốn cho hắn đứng vững trên đôi chân của mình. Bất kẻ hắn hỗn đen hỗn trắng, hỗn chính hỗn quân , chỉ cần hắn có thể dựa vào bản lĩnh của mình, ta cũng đủ để an tâm. Dáng vẻ của hắn thật là đáng giận, bình thường tiểu nhân đắc chí khắp nơi gây họa, đá phải hòn đá cứng Sở Nguyên đã lập tức lui ngay cả mặt cũng không dám lộ ra. Quả thực là vứt hết cả mặt mũi của Từ Đại Thương ta!”

Quân nhân khúm núm nói: “ Điều này không thể hoàn toàn trách thiếu gia, phía sau Sở Nguyên kia có Long Hồn làm chỗ dựa.”

“Long Hồn thì sao? “ Từ Khiêm ngày càng to tiếng :” Ta không sợ Tử Dương gây họa cho ta, ta chỉ sợ hắn không dám đi gây họa. Đàn ông, nên dám làm dám chịu ! Gây họa thì sao? Cho dù là hắn đánh lên trời, ta cũng có thể bảo vệ cho hắn. Cho dù là Long Hồn, ta cũng có thể ứng phó như thường. Nhưng mà cái dạng Tử Dương, ngay cả cái can đảm gánh chịu trách nhiệm cũng không có. Ôi, đều là cha mẹ hắn dạy không nên người. Bình thường toàn làm hư hắn. Xem ra xong việc, ta phải dẫn hắn vào quân đội luyện vài năm.”

Quân nhân mở miệng nói:”Nhưng mà tư lệnh không phải hy vọng trong thời gian gần nhất hắn cùng Nguyễn Thanh Ngữ kết hôn sao? Có lẽ đến lúc đó, Từ thiếu gia cũng không muốn đi bộ đội?”

Từ Khiêm hừ nói:” Hắn đi bộ đội chẳng lẽ không thể mang lão bà cùng đi sao?”

Quân nhân “Ách “ một tiếng, dựa vào kế hoạch của Từ Khiêm, Từ Tử Dương trong thời gian ngắn nhất phải đem Nguyễn Thanh Ngữ thu vào tay. Từ Khiêm thậm chí công khai nói rõ hắn không ngại Từ Tử Dương dùng thủ đoạn gì, dù là hèn hạ, chỉ cần làm cho Nguyễn Thanh Ngữ gả cho hắn là được rồi. Không chỉ bởi vì Từ Khiêm cảm thấy Nguyễn Thanh Ngữ không tệ, mà là hắn muốn đả kích Mười Một để Từ Tử Dương hồi tâm mà triển khai kế hoạch, trong đó Nguyễn Thanh Ngữ là một góc tối quan trọng.

Từ Tử Dương ngày đó ở trong quán rượu bị thủ đoạn cùa Mười Một làm cho sợ, cả ngày trốn ở nhà không dám lộ diện. Từ Khiêm quả thực là chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Vì tin tưởng Từ Tử Dương, hắn mới xúi giục Từ Tử Dương theo đuổi Nguyễn Thanh Ngữ, muốn cho hắn lần thứ 2 dũng cảm đối mặt Mười Một cho đến khi Mười Một triệt để bị hắn dẫm nát dưới chân. Nếu không Từ Tử Dương có lẽ cả đời đều lưu lại trong lòng bóng ma và sợ hãi về Mười Một, như vậy sẽ khó thành đại sự, đấy không phải là cái kết Từ Khiêm muốn được thấy.

Giờ phút này Mười Một và Nguyễn Thanh Ngữ cũng không biết, âm mưu ở kinh thành nhằm vào bọn họ dần dần mở ra

Kinh thành, sắp nổi lên vũ bão!







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch