Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 1097: Dương Gia Tuyên Chiến 2 (2)

Chương 1097: Dương Gia Tuyên Chiến 2 (2)


Chỉ nghe Lục Đạo nói: “Ta phân tích một chút, chỉ có hai loại người có thể làm ra cái loại sự tình này. Một là bọn chúng có thù oán với Dương gia, hai là có thù với chúng ta, đúng hơn là có thù oán với ngươi, Mười Một. Nếu là loại người thứ nhất, hẳn thế lực của bọn chúng kém hơn Dương gia nên bình thường chỉ dám ôm giận mà không dám phản kháng, vừa vặn lần này có chuyện nên mới hùa theo, sau đó đổ hết tội lỗi lên người ngươi. Nếu là người có thù oán với ngươi, chỉ sợ là bọn chúng muốn mượn việc này để làm tăng mối thù hận giữa Dương gia và ngươi, để cho hai bên các ngươi lâm vào tình cảnh không chết không thôi.

Đương nhiên, còn có một khả năng nữa, đó là có người ra tay mặc dù không có thù oán với cả hai bên. Nếu thế thì bọn chúng chỉ là muốn khuấy đục nước trong để làm loạn, đục nước béo cò. Tuy nhiên khả năng này không lớn, dù sao nếu ngươi và Dương gia toàn diện đối đầu với nhau thì … chắc chắn đại bộ phận các thế lực ở kinh thành đều sẽ bị liên lụy, cũng giống như lúc trước ngươi và Trần gia đánh nhau mà thôi.”

Từ trong laptop truyền đến tiếng nói khẽ: “Nói vậy cũng như không.”

Chuyện ồn ào của Dương gia thực sự là quá lớn, thậm chí đến cả mấy người Hoàng Hậu ở tận Đông Hải cũng bị kinh động, lúc này cũng tham gia thảo luận chung.

Lục Đạo nói tiếp: “Ta còn chưa nói xong. Ta cảm thấy khả năng thứ nhất thực ra cũng không lớn, bởi vì nếu như chúng muốn tìm Dương gia báo thù, tại sao lại chỉ ra tay với mấy kẻ tôm tép không có quyền lực gì? Làm như thế được cái gì chứ? Và tại sao lại phải làm một vòng luẩn quẩn như thế mà không phải là trực tiếp chọn lấy vài nhân vật có thực quyền ở Dương gia để ra tay? Xem xét tới biện pháp bọn chúng ra tay với người của Dương gia, rõ ràng kẻ ra tay là một sát thủ trình độ khá cao. Với khả năng mà tên sát thủ này biểu hiện ra, ta nghĩ nếu chúng muốn trực tiếp giết những nhân vật có thực quyền trong Dương gia cũng không phải là việc gì khó khăn, vậy tại sao bọn chúng phải bỏ gần lấy xa? Cho nên cá nhân ta nghĩ rằng, kẻ khơi mào cho cuộc chiến này hẳn là người có thù oán với Mười Một. Đương nhiên, cũng không loại trừ những kẻ có thù oán với Dương gia, chỉ là những kẻ đó tạm thời ta chưa điều tra ra.”

Từ trong laptop truyền ra một loạt âm thanh sắp xếp giấy tờ, sau đó lại nghe Lục Đạo nói tiếp: “Ta xem xét lại một chút, dùng tư liệu của ngươi từ trước tới nay mà phân tích. Kẻ thù của ngươi không phải là nhiều, nhưng mỗi thế lực đều hoàn toàn không đơn giản. Ma Quỷ, Ngõa Khả tướng quân ở Thái quốc, chính phủ Anh Ni (Indonesia – nd), Từ Khiêm, Dương gia, còn có mấy tên tàn dư của Trần gia cùng với Vương gia cũng tạm coi là kẻ thù đi. Trong lúc này chúng ta có thể tạm thời loại trừ hai thế lực Ngõa Khả và chính phủ Anh Ni, bởi vì bọn họ không có khả năng biết trước việc giữa người và Dương gia để an bài, mà cho dù có biết đi nữa thì cũng không thể trong vòng một ngày mà kịp sai người thực hiện. Về Từ Khiêm, ta phân tích một chút về tính cách của hắn, có thể thấy hắn là một kẻ ích kỷ, lòng dạ hẹp hòi, bao che cho người thân và cấp dưới. Nhưng nếu hắn muốn đối phó với ngươi thì cùng lắm cũng là dùng sức ép chính trị, hắn không phải là kẻ không từ thủ đoạn thậm chí giết người vô tội như thế, cho nên người này ta cũng loại trừ. Dương gia chắc chắn không thể tự giết người trong nhà, cho nên cũng bỏ qua. Tàn dư của Trần gia còn sót lại hiện tại ốc còn không mang nổi mình ốc, cũng không có nhiều khả năng tới vũng nước này để khuấy đục nước trong. Như vậy là chỉ còn lại …”

Thiên Táng chen lời: “Ma Quỷ cùng Vương gia.”

“Ừm.” Lục Đạo nói: “Khả năng rất cao là Ma Quỷ, đặc biệt là lối làm việc không cần e ngại điều gì của bọn chúng. Hơn nữa là, tên DK kia, hắn ta hiện tại đang có mặt ở kinh thành, cho nên ta cũng không loại trừ khả năng hắn muốn làm cho mọi chuyện ầm ĩ hơn, ầm ĩ đến mức không thể cứu vãn được để ép ngươi phải ra mặt. Mặt khác còn có Vương gia, bọn chúng không cần phải băn khoăn nhiều như Từ Khiêm. Mười Một giết người của Ưng bang dọa sợ Từ Tử Dương, cho nên cũng không loại trừ Vương gia thừa cơ trả thù. Đương nhiên, nếu như Dương gia thực sự khai chiến mà nói, Vương gia thậm chí có thể thu lợi khá lớn, cho nên ta cũng thấy bọn họ có khả năng làm ra chuyện này.”

Nhược Từ nói chen vào: “Nói cả buổi mà ngươi vẫn không nói ra rốt cuộc là kẻ nào vu oan cho chúng ta.”

Lục Đạo trả lời: “Đây là biện pháp loại trừ, đem tất cả những phương án có thể nghĩ ra vào, sau đó loại trừ từng phương án không hợp lý, phương án còn lại cuối cùng sẽ là phương án chính xác nhất.”

Nhược Từ lại hỏi: “Vậy kẻ nào có khả năng lớn nhất?”

“Không phải ta nói rồi sao, là Ma Quỷ và Vương gia.”

Nhược Từ tức giận: “Rốt cuộc là Ma Quỷ hay Vương gia mới được chứ?”

“Cả hai đều có khả năng.”

Nhược Từ trợn mắt nói: “Ngươi đang cởi quần đánh rắm, nói mà cũng như chưa nói.”

“Ha ha!” Hỏa Điểu cùng Thiên Táng đều không nhịn được mà cười thành tiếng, ngay cả gương mặt lạnh lùng của Tuyết Linh Nhi cũng có nét cười. Nhược Từ thật sự rất là dễ thương, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy Lục Đạo bị người ta chèn ép như thế.

Cũng may Lục Đạo cũng không phải là kẻ lòng dạ hẹp hòi, bị người ta châm chọc vài câu cũng không để trong lòng. Đương nhiên, nếu như hắn có để tâm cũng không ai có thể nhìn ra. Lục Đạo tiếp tục nói: “Ta cảm thấy Ma Quỷ có nhiều khả năng hơn là Vương gia, dù sao thì phong cách của Ma Quỷ vẫn luôn là không từ thủ đoạn để đạt tới mục đích một cách nhanh nhất. Hơn nữa DK vẫn luôn đối đầu với Mười Một, nếu ta là hắn thì ta sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy. Khuấy cho nước trong thành nước đục, sau đó ép Mười Một phải xuất hiện trong khi bản thân vẫn ẩn nấp trong chỗ tối, với tính cách của DK quả thật hoàn toàn có thể làm như thế.”

Cuồng Triều lại hỏi: “Vậy ngươi cho rằng mấy vụ việc liên tiếp xảy ra vừa rồi đều là do DK làm ra?”

Lục Đạo đáp: “Khả năng này là lớn nhất.”

Mười Một từ đầu đến cuối vẫn không nói gì, nhưng hắn âm thầm lắc đầu. Hắn không nghĩ rằng kẻ ra tay là DK, bởi vì DK vẫn một mực muốn chiến đấu một cách công bằng với hắn. Trước khi hai người thật sự quyết đấu, DK hẳn sẽ không gây ra nhiều điều phiền toái cho đối phương như thế. Nhưng điều này cũng chỉ là hiểu biết của hắn đối với DK, cũng có thể lời của Lục Đạo là đúng, bởi vì nếu DK muốn ép hắn xuất hiện, đây rõ ràng là cách tốt nhất.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch