Chương 1133: Phiền Não Của Nguyệt Nhi (2) Mấy ngày nay, ngày nào Văn Vi cũng gọi điện cho Âu Dương Nguyệt Nhi, báo cho cô biết ít việc của công ty, dù sao thì Âu Dương Nguyệt Nhi cũng là chủ tịch hội đồng quản trị trên danh nghĩa, hơn nữa cô cũng bỏ rất nhiều công sức vào công ty.
"Phải rồi, nghe này." Văn Vi nói: " Có vài việc cần nói với ngươi, công ty của chúng ta đã tuyển đủ nhân viên rồi. Người ta vừa nghe nói công ty này của ngươi liền tranh nhau đăng ký vào làm."
Âu Dương Nguyệt Nhi cười nói: "Dù sao ta cũng rất ít ra mặt, việc làm ăn của công ty ngươi cứ quyết định là được."
Văn Vi cười mắng một câu, tiếp tục nói: "Ta muốn bắt đầu kinh doanh từ hôm nay."
"Rèn sắt phải rèn khi còn nóng, lợi dụng việc trên mạng đang tràn ngập tin tức về ngươi, thừa dịp này ra tay làm cho công ty nhanh chóng nổi tiếng."
"Việc này ngươi cứ xem xét rồi làm là được, ngươi là chuyên gia về chuyện này mà."
"Ừ, ta sẽ cho người làm ngay. Đêm qua trang chủ của chúng ta chính thức mở cửa, hai game online kia đã có thể tải về, nhưng hiện giờ vẫn chưa thể quảng bá rộng rãi."
"Quảng bá." Âu Dương Nguyệt Nhi buồn bực nói: "Cha ta không cho ta ra ngoài, lần trước quay quảng cáo cho công ty mới xong được một nửa."
"Không thành vấn đề, mới chỉ là kinh doanh thử thôi mà. Nếu thật sự khai trương chính thức, Âu Dương tiểu thư phải tự mình cắt băng khánh thành mới được."
Âu Dương Nguyệt Nhi vỗ vỗ đầu, nở nụ cười. Công ty của cô, ""bà chủ"" như cô sao có thể không ra mặt. Nhưng xem ra, cái lễ khánh thành này phải chờ rất lâu nữa.
Âu Dương Nguyệt Nhi hỏi: "Vậy phải quảng cáo thế nào? Hiện giờ ta không thể ra ngoài, làm sao bây giờ?"
Văn Vi vốn đã tính trước, nói: "Ở nhà cũng có thể quảng cáo..., ngươi chỉ cần viết vài dòng trên blog, nói ngươi định chơi mấy trò chơi của công ty mình, hi vọng fan hâm mộ của ngươi tham gia cùng. Mặt khác, ngươi cũng viết vài dòng trên trang chủ của công ty, ta làm chút thủ đoạn phát tán tin tức này ra là được. Ai mà không hy vọng có thể chơi cùng một trò với Âu Dương Nguyệt Nhi chứ? Hơn trong khi kinh doanh thử, trò chơi này miễn phí."
"Không phải trước đây ngươi nói phải closed beta xong mới open beta sao?"
"Việc này phải linh hoạt theo tình huống, hiện giờ ngươi rất được chú ý, không lợi dụng thì thật đáng tiếc. Thực ra closed beta chính là để thăm dò thị hiếu của khách hàng, nhưng có ngôi sao như ngươi thì việc này cũng không cần thiết lắm. Đương nhiên không thể hoàn toàn bỏ qua, thăm dò thị hiếu vẫn cần tiến hành. Yên tâm, mấy việc này cứ để cho ta."
"Trò chơi đã thử nghiệm xong chưa?"
"Ừm, công ty của cha ta cũng đã thử nghiệm rồi, gần như là hoàn thiện. Khi công ty chúng ta tiếp nhận, ta lập tức cho đội ngũ kỹ thuật viên tiến hành thử nghiệm, hầu như không còn lỗi gì lớn, cho dù có thì sau này vừakinh doanh vừa khắc phục thôi."
"Được rồi, vậy thì để ""bà chủ"" vô dụng như ta phát huy chút khả năng."
"Vô dụng?" Văn Vi cười nói: "Trời đất, tương lai của công ty hoàn toàn dựa vào ngươi đấy, ngươi càng nổi tiếng, công ty lại càng phát triển. Có điều, giờ ta cũng đã thấy được tương lai xán lạn của công ty rồi."
Âu Dương Nguyệt Nhi hé miệng cười, nói: "Chẳng phải ngươi bảo có hai việc muốn nói với ta à? Còn việc gì nữa?"
"À, việc kia cũng không có gì, khi trước Sở Nguyên bảo Thanh Ngữ đi theo ta để ta dạy cô thêm kiến thức về kinh doanh. Dù sao ngươi là ""bà chủ"", ta nghĩ nên nói trước với ngươi chuyện này."
"Thanh Ngữ?" Âu Dương Nguyệt Nhi chau mày. Cái tên này cô đã nghe qua, hơn nữa để lại ấn tượng khá rõ. Cô đã từng đến nhà của Mười Một, lúc đó Mười Một đang mất tích nên Âu Dương Nguyệt Nhi không gặp được hắn, mở cửa cho cô khi đó là một cô gái rất thanh tú, hơn nữa khí chất cũng rất xuất chúng. Lần đó chính là lần gặp mặt đầu tiên của Âu Dương Nguyệt Nhi và Nguyễn Thanh Ngữ, tuy không căng thẳng như là tình định, nhưng cả hai đều gây ấn tượng sâu sắc cho đối phương.
Âu Dương Nguyệt Nhi nhớ rõ cô tên là Nguyễn Thanh Ngữ, tại sao ngay cả cái tên cũng nhớ rõ như vậy? Nữ nhân thì đương nhiên phải nhớ rõ tình địch của mình. Nhưng không thể phủ nhận, Nguyễn Thanh Ngữ là một người rất biết đối nhân xử thế, cũng không tỏ vẻ cao ngạo ta đây là bà chủ cái nhà này trước mặt cô, trái lại lịch sự giải thích với cô mình ở căn hộ bên cạnh, Mười Một nhờ cô thỉnh thoảng dọn dẹp nhà của hắn mà thôi. Hành vi, cử chỉ của Nguyễn Thanh Ngữ thanh cao, lịch sự, hơn nữa khí chất xuất trần của cô làm cho người ta cảm thấy thân thiết, cho nên dù lần gặp mặt kia vô cùng ngắn ngủi nhưng Âu Dương Nguyệt Nhi lại nhớ rõ cô. Nữ nhân này có thể trở thành tình địch của cô, nhưng lại không khiến cho cô có chút địch ý.
""Thì ra là cô." Âu Dương Nguyệt Nhi khẽ gật đầu.
"Ngươi biết Thanh Ngữ?"
"Ừ, đã gặp qua, có chút ấn tượng. Một cô gái rất tốt." Âu Dương Nguyệt Nhi nói thật lòng, những người gặp Nguyễn Thanh Ngữ đều có hảo cảm với cô.
Văn Vi yên tâm, cười nói: "Vậy là tốt rồi. Hoàn cảnh gia đình Thanh Ngữ khó khăn, vừa đi học lại vừa phải làm thêm mấy chỗ. Sở Nguyên muốn cô đến công ty làm việc, ít ra không cần chạy đi làm thêm ở khắp nơi mỗi ngày. Mặt khác, ta nói thẳng, Sở Nguyên định để cho Thanh Ngữ tiếp nhận công việc của ta trong tương lai."
Việc này khiến Âu Dương Nguyệt Nhi hơi giật mình: "Hắn để Thanh Ngữ tiếp nhận công việc của ngươi?"
"Ừ." Văn Vi không để tâm chút nào, cười nói: "Dù sao vẫn còn công ty của cha ta, tương lai ta khẳng định phải quay về công ty của ông, không thể làm việc mãi ở công ty các ngươi. Sở Nguyên muốn ta tranh thủ bồi dưỡng Thanh Ngữ, để sau này khi ta rời đi cô có thể nhanh chóng tiếp nhận cộng việc."
Âu Dương Nguyệt Nhi suy nghĩ một lúc, gật đầu nói: "Lúc đó ta sẽ rất nhớ ngươi đấy."
"Haha, đừng làm ta buồn nôn, không phải ta ra nước ngoài, vẫn ở lại kinh thành mà. Hơn nữa, trong tương lai chúng ta còn rất nhiều cơ hội để hợp tác."
Âu Dương Nguyệt Nhi cười nói: "Được rồi, chuyện công ty ngươi cứ toàn quyền quyết định. Việc của Thanh Ngữ cứ tiện sắp xếp là được. Thôi, không nói chuyện nữa, ta tải trò chơi về đã."
"Nhớ rõ phải "quảng cáo" đấy.""
"Biết rồi."
Âu Dương Nguyệt Nhi cười, cúp điện thoại, sau đó bắt đầu quảng cáo cho "công ty của mình". Hiệu quả vô cùng tốt, cô chỉ đăng vài dòng lên blog, sau đó Văn Vi cho người thao tác một chút, trang chủ công ty chút nữa bị sập do lượng truy cập quá lớn, hơn nữa lượt download của hai trò chơi mới này cũng cực kỳ cao.
Âu Dương Nguyệt Nhi chọn đại một trò để tải về, may là Văn Vi đã sớm tạo tới mấy host download, nếu không với số người download đông như kiến thế này thì chẳng thể nào download nổi. Đợi một lúc lâu thì trò chơi mới cài đặt xong, lúc tạo nhân vật, không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà khi Âu Dương Nguyệt Nhi nhập tên nhân vật lại chọn cái tên đó, khi vào trong trò chơi thì thấy cả một đám đang đánh chữ trò chuyện um sùm.
"Âu Dương Nguyệt Nhi ở đâu? Có trong khu vực này không?"
"Ai là Nguyệt Nhi?"
"Nguyệt Nhi, I love you."
"Nguyệt Nhi, lấy ta đi, ta sẽ thương ngươi, yêu ngươi, là một ông chồng tốt nhất trên đời."
"Nguyệt Nhi, số điện thoại của ta là xxxxxxxxx, nhất định phải gọi cho ta."
Âu Dương Nguyệt Nhi hoàn toàn choáng váng, những người này sao lại theo vào tận trong trò chơi cơ chứ.