Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 157: Quyết Định Của Mười Một (2)

Chương 157: Quyết Định Của Mười Một (2)


Hầu Tử ở một bên vẻ mặt buồn bực nói: “Như thế là không đùa được nữa rồi. ” Rồi với vẻ mặt không vui chạy ra chỗ khác.

Bỗng nhiên, Lãnh Dạ “ý” lên một tiếng.

Hầu Tử lúc này chưa đi quá xa, nghe thấy tiếng Lãnh Dạ thì xoay người lại reo lên: “Có vụ làm ăn lớn hả?”

Lãnh Dạ gật đầu nói: “ Coi như là lớn, giá hơn hai trăm vạn.”

Hầu Tử hai mắt tỏa ánh sáng hỏi: “Nhiệm vụ gì? Kích thích chứ?”

Lãnh Dạ nói: “Kích thích thì không có, chỉ là chủ thuê thừa tiền hết chỗ tiêu, dùng hai trăm vạn yêu cầu chúng ta cho dù dùng biện pháp gìcũng nhất định phải đưa Âu Dương Nguyệt Nhi bồi tiếp hắn trên giường một đêm. ”

“Âu Dương Nguyệt Nhi? Ca sĩ?” Mười Một đột nhiên ngồi xuống, âm thanh lạnh giá hỏi: “Kẻ thuê là ai?”

Lãnh Dạ gãi gãi đầu nói: “Cái này thì ta không biết, tư liệu về chủ thuê chỉ Cuồng Triều mới có. ”

Mười Một trực tiếp gọi cho Cuồng Triều rồi hỏi: “Cuồng Triều. Âu Dương Nguyệt Nhi đó thì người đưa ra nhiệm vụ cố chủ là ai ?”

“Hạ Đại Phúc, tổng giám đốc xí nghiệp điện tử Phúc Lâm.”

“Tổng công ty ở đâu?”

“Ngay gần khu đô thị mới ở thủ đô, Tiêu Hương đại nhai, cao ốc Phúc Lâm. ”

Mười Một trầm mặc một chút rồi nói: “Biết rồi. ”

Bỏ điện thoại xuống, Lãnh Dạ vẻ mặt nghi hoặc hỏi: “Sở Nguyên, ngươi biết Âu Dương Nguyệt Nhi à?”

“Đúng vậy!” Dừng một chút, hắn tiếp: “Ta ra ngoài một chút. ”

Đợi cho Mười Một đi ra ngoài thì Lãnh Dạ nghi hoặc hỏi: “Sở Nguyên cùng với Âu Dương Nguyệt Nhi có quan hệ như thế nào vậy?”

Hầu Tử nhún vai nói: “Ai biết được, dù sao cho tới giờ ta cũng chẳng biết được tất cả về đại ca. ”

Lãnh Dạ khóe miệng nở một nụ cuời: “Ngươi đoán xem bọn họ có gian tình hay không? Nếu không, sao Sở Nguyên vừa nghe đến tên Âu Dương Nguyệt Nhi thì lại sửng sốt như thế?”

Hầu Tử cũng lộ ra nụ cười dâm đãng: “Có thể như thế lắm chứ, có thể đại ca đi trộm ngọc thâu hương sau lưng chúng ta cũng không chừng.”

“Hắc hắc hắc. . . ” Trong phòng nhất thời truyền ra hai tiếng cười, hai tiếng cười dâm đãng của hai gã nam nhân.

Mười Một đang chạy trên đường thì đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó, lấy điện thoại vệ tinh chuyên dụng ra gọi cho một người nào đó, không bao lâu sau, từ điện thoại truyền ra thanh âm của Cuồng Triều: “Chuyện gì vậy?”

Mười Một vừa điều khiển xe vừa nói: “Giúp ta theo dõi tòa cao ốc Phúc Lâm. ”

Cuồng Triều trầm mặc một lát rồi hỏi: “Ngươi với Âu Dương Nguyệt Nhi có quan hệ như thế nào?”

“Không có quan hệ. ”

Cuồng Triều vẫn chưa từ bỏ ý định hỏi: “Bằng hữu?”

Mười Một lạnh nhạt nói: “ Ta không có bằng hữu. ”

“Nếu không quan hệ tại sao lại giúp nàng ta?”

“Chỉ là giúp đỡ, đơn giản vậy thôi. ”

“Cái này không đúng với tính cách của người, người nếu chủ động giúp người khác thì mặt trời phía mọc ở phía đằng đông.”

“… Cuồng Triều.”

“Chuyện gì?”

Mười Một nói: “Mặt trời chính là mọc từ phía đằng đông lên mà!”

“……” Cuồng Triều không nói gì nữa. Trầm mặc một lát rồi nói: “Ngươi có thể không cần động thủ, ta trực tiếp bỏ vụ làm ăn này đi.”

“Không, cái này ảnh hưởng tới danh dự của Hắc Ám Thập Tự bọn ta, hơn nữa chúng cũng có thể đoán rằng chúng ta và Âu Dương Nguyệt Nhi có quan hệ.”

Cuồng Triều trầm mặc một lát rồi nói: “Nếu vậy thì ngươi phải cẩn thận, phải giữ liên lạc liên tục đó.”

“Được!” Mười Một ngắt điện thoại, tiếp tục đi. Ước chừng hơn nửa giờ sau, cuối cùng hắn cũng tới được Tiêu Hương đại nhai ở khu đô thụ mới.

Phúc Lâm điện tử xí nghiệp cũng là một tập đòan lớn,tổng tài sản mặc dù so với Văn Cường đích uy hải tập đòan thì kém,nhưng tại trong nước thì là một xí nghiệp nổi danh. Nhất là bọn họ bán điện tử khắp tòan cầu.

Tòa cao ốc Phúc Lâm cao hơn hai mươi tầng, mặc dù không khí phái bằng tập đoàn Uy Hải nhưng cũng coi như nổi tiếng. Mười Một đưa xe vào gara ngầm dưới đất rồi tới lầu tiếp đãi. Đúng lúc đó có một công tác viên từ bên trong tiến ra, Mười Một không chút dấu vết lấy đi cái thẻ trên người y rồi tiến vào đại sảnh hé đưa ra thẻ công tác. Mặc dù mặt hắn so với thẻ không giống nhưng chẳng ai chú ý tới, tại công ti điện tử Phúc Lâm có tới hơn bốn trăm người công tác, đông đúc như vậy, ai lại đi chú ý tới những nhân viên công tác hạng bét cơ chứ.

Trong đại sảnh bảo an chỉ liếc qua cái thẻ công tác trước ngực Mười Một rồi lại tiếp tục công việc của mình, đó là tiếp đãi hai vị tiểu thư xinh đẹp.

Mười Một tiến vào rồi đưa cái tai nghe lên. Trong tai hắn vang lên âm thanh của Cuồng Triều: “Tất cả những máy giám thị ta đều đã khống chế được, ngươi chỉ cần chú ý cẩn thận hành động của mình để không cho người ra phát hiện ra. Hạ Đại Phúc bây giờ đang họp tại tầng hai mươi hai, đang cùng với tổng giám độc tập đoàn Long Duyên đàm phán và kí hợp đồng.”

“Biết rồi!”Mười Một lạnh nhạt nói. Thang máy chầm chậm đi lên. Trên đường thang máy có mở cửa vài lần, có mấy người công tác viên tiến vào, khi nhìn thấy Mười Một ấn đi lên tầng hai hai thì đều nghi hoặc nhìn hắn một chút. Nhưng Mười Một đã bỏ thẻ công tác đi, nếu không khi thấy có một nhân viên hạng bét đến tầng dành cho giám đốc thì sẽ làm cho người khác sinh nghi. Giờ không có thẻ công tác thì chỉ biết đó là một người tìm ông chủ mà thôi. Thang máy tiếp tục đi lên trên ,rất nhanh bên trong chỉ còn có Mười Một. Khi thang máy đi đến tầng mười chín thì trong tai nghe truyền ra tiếng của Cuồng Triều: “Bọn họ đã kí xong hợp đồng, chuẩn bị đến. Bên ngoài thang máy tạm thời không có ai, ngươi hãy cẩn thận một chút. ”

Mười Một nhìn lên trên chính là biết Cuồng Triều đang nhìn mình, nhưng mình lại không thể nhìn hắn.

“Đinh!” Thang máy cuối cùng đã tới tầng hai hai. Trong khoảnh khắc cửa thang máy mở ra, chỉ thấy có một bóng trắng từ bên trong vụt ra ngoài. Nếu giờ phút này có người thấy thì cũng chỉ hoài nghi mình hoa mắt hoặc là ban ngày gặp quỷ mà thôi.

“Không tồi, tốc độ so với trước kia nhanh lên rất nhiều.” Trong tai truyền ra âm thanh tán thưởng của Cuồng Triều.

Mười Một không hề để ý mà đi lục lọi tìm kiếm tiếp.

”Bọn chúng đang tiến về phía ngươi, gian phòng thứ ba, bên trái ngươi không có người.”

Mười Một rất nhanh vọt đến gian phòng thứ ba, thấy đóng cửa. Mà lúc này, từ phía xa truyền đến tiếng bước chân cùng với âm thanh: ”Ồ, tạm biệt, chúc ngài may mắn.”

“Đáng chết!” Mười Một khẽ chửi một tiếng, tay để tại cửa, hơi vận lực, sau một tiếng “lách cách” vang lên, then cài ở bên trong bị hắn dụng lực hủy đi.

Mười Một lại dùng lực dễ dàng mở cửa ra, rất nhanh hắn đã lắc mình đi vào, đóng cửa lại cẩn thận.

Mà lúc này, một đám người từ phía cuối đường xuất hiện.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch