Mười Một lấy điện thoại vệ tinh ra, gõ số điện thoại liên lạc rồi chờ bên kia tiếp nhận. Mười Một luôn mang theo bên mình hai cái điện thoại di động, cái này là điện thoại vệ tinh chuyên môn dùng để liên lạc với Cuồng Triều, Cuồng Triều có thể nói là nhân vật quan trọng được bảo vệ trong đội ngũ, hắn không hy vọng lưu lại dấu vết liên lạc của Cuồng Triều để người ta tìm được, cho nên chỉ có thể dùng điện thoại vệ tinh với tần số đặc biệt để liên lạc với Cuồng Triều. Nếu cái điện thoại này bị địch nhân lấy được, Cuồng Triều tùy thời có thể tắt chức năng nhận cuộc gọi, đến lúc đó cái này chỉ là vật bỏ đi, đối phương muốn tìm đầu mối cũng không được. Bất quá mang theo bên người hai cái điện thoại quả thật là phiền toái, Mười Một âm thần quyết định, lần sau gặp tên tiến sĩ điên, nhất định kêu hắn hỗ trợ cải tiến hình dạng, tốt nhất là cải tiến thánh một cái đồng hồ, như vậy mới không làm ảnh hưởng tới động tác của hắn.
- Sở Nguyên?
Không lâu sau, giọng khàn khàn của Cuồng Triều từ điện thoại phát ra.
- Giúp ta tìm tổng bộ của Đao hội một chút.
Dừng lại một hồi, Mười Một nói tiếp:
- Thuận tiến thông tri hai tên gia hỏa kia, chuẩn bị hành động.
- Đao hội? Tập kích ngươi là những người của Đao hội sao?
- Ừh!
- Tốt lắm, cho ta vài phút.
Bên kia Cuồng Triều đã im lặng.
Gã tóc vàng vẻ mặt sùng bái nhìn Mười Một, nói:
- Đại ca (từ khi biên truyện này ta đọc câu này cứ giật mình thon thót, mịa ta ko chê gái như thằng ku 11 này đâu – vandai79), cái đó của ngươi có thể tra ra được hay sao? Tổng bộ của Đao hội rất thần bí nha. Rất nhiều bang hội muốn tìm tổng bộ của bọn họ nhưng chỉ tìm thấy phân đà mà thôi, đến nay còn chưa ai biết tổng bộ bọn họ ở đâu.
Mười Một không để ý tới hắn, lẳng lặng chờ đợi tin tức của Cuồng Triều.
Ước chừng ba phút sau, âm thanh của Cuồng Triều lại vang lên:
- Không tra thì ta còn không biết, nguyên lai bối cảnh thế lực của bọn họ lớn đến như vậy.
- Là cái gì?
- Chống lưng cho Đao hội là Trần gia của tứ đại gia tộc, kỳ thật ra Đao hội là thế lực bí mật của Trần gia, âm thầm giúp Trần gia rửa tiền, hoặc là diệt trừ một ít chướng ngại mà Trần gia không tiện ra mặt giải quyết.
Mười Một không còn thấykỳ quái tại sao Cuồng Triều lại có được tư liệu cơ mật này, chỉ cần Cuồng Triều nguyện ý, hắn tùy thời đều có thể xâm nhập tài liệu bí mật của Long Quốc. quả không hổ danh được bài danh thứ ba trên danh sách đen của FBO - Thần phá hư mạng lưới.
- Tổng bộ bọn họ ở đâu?
- Ngươi muốn tổng bộ Trần gia hay chỉ là của Đao hội?
- Đao hội.
Mười Một còn chưa ngu tới mức đi khiêu chiến Trần gia, vẻn vẹn tiếp xúc với Long gia cùng bản thân tự tu luyện tâm pháp, hắn đã kinh hãi rồi, tứ đại gia tộc không phải là một thứ dễ trêu chọc.
Để tránh phát sinh nhiều chuyện, nếu có tránh được thì tận lực mà tránh khỏi. Chỉ là Đao hội không thể buông tha được. Mười Một không muốn mình bị Đao hội phát ra tầng tầng lớp lớp sát thủ đi truy giết mình, những tên sát thủ này giết cho đến cùng, cho nên muốn diệt cỏ thì tốt nhất là phải loại bỏ gốc của nó đi.
- Nhưng ngươi cần rõ ràng, ngươi chọn tiêu diệt Đao hội là đắc tội với Trần gia.
- Ta biết, địa chỉ?
- Bắt đầu từ đường lớn, tòa nhà 91911.
Cuồng Triều ngưng một chút rồi nói thêm một câu:
- Toàn bộ tòa nhà.
- Báo hai tên gia hỏa kia chưa?
Giọng điệu Cuồng Triều có chút bất đắc dĩ:
- Đã hiểu, chỉ là ta để bọn họ chuẩn bị trước mà thôi. Ngươi đừng có quyết định gì không hay, ta định không cho họ biết trước mục tiêu. Tên Hầu Tử kia chỉ cần nghe thấy có đánh nhau, sau đó liền uy hiếp ta, ta không thể làm gì khác hơn là nhanh chóng đóng vệ tinh truyền tin lại.
Mười Một cười lạnh lẽo mà rằng:
- Nói với chúng, hai mươi phút sau gặp lại.
- Ừ.
Sau khi Mười Một tắt điện thoại liền bảo:
- Bắt đầu từ đường lớn.
- Được.
Gã tóc vàng bẻ tay lái, phóng xe lao đi với tốc độ cực nhanh, chiếc xe trực chỉ đường lớn mà đi. Mặc dù lực quán tính vừa rồi là rất lớn, vậy mà Mười Một vẫn ngồi yên vững vàng. Ngoại trừ nửa thân trên hơi lay động, còn lại thì không có biểu hiện gì khác nữa. Nếu đổi lại là người bình thường, thì chắc chắn sẽ bị quán tính đẩy văng ra ngoài và trên mặt đã găm đầy thủy tinh rồi.
Gã tóc vàng lái xe, đắc ý hỏi:
- Đại ca, khả năng của em xem ra cũng không tệ chứ hả?
- Bình thường.
Mười Một nằm xuống cạnh ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.
Gã tóc vàng thích thú, giờ đây hắn luôn tin rằng, Mười Một là con người hoàn mỹ nhất. Được con người hoàn mỹ bảo là bình thường, kỳ thực đã là sự tán dương lớn nhất a. Nghĩ vậy, vẻ mặt Gã tóc vàng dương dương đắc ý tiếp lời:
- Đại ca, em còn chưa tự giới thiệu về em, em có tên là Lưu Hải Đào. Ngoại hiệu là Vịt Bầu (Nguyên văn – Vịt béo). Đa số mọi người đều có thói quen gọi em là Vịt Bầu.
- Vịt Bầu?
Mười Một hơi hé mắt, liếc mắt nhìn kẻ tự xưng là vịt bầu.
Vịt Bầu nói với vẻ mặt đắc ý:
- Kỳ thật, bọn họ gọi ta là Vịt Bầu không phải bởi vì ta mập, mà bởi nhãn quan “chính xác” của ta, mỗi lần ra ngoài tìm hoa nhục (nghĩa đen là “thịt – đồ ăn”, hình như ý tứ là tìm người để cướp, ko biết có phải không, nhưng 90% chính xác – vandai79), thì đều tìm được phì nhục), cho nên bọn họ mới gọi ta là Vịt Bầu.
- Oh!
Mười Một thản nhiên thốt một tiếng rồi lại nhắm mắt lại. tuy nhiên hắn không hiểu cái gọi là phì nhục là cái gì, mà hắn cũng không có hứng thú để biết.
Mặt dù Mười Một không có hứng thú nhưng Vịt Bầu lại không có ý định buông tha, hắn tiếp tục dương dương tự đắc nói một cách uy phong:
- Đại ca, ngươi có biết phì nhục là gì không? Kỳ thật, phì nhục chính là người đã chết, ách, đại ca, ta không phải nói ngươi a, mặt dù hôm nay ta đã có ý định thử tài đại ca khi gặp mặt, nhưng sau khi chứng kiến thân thủ bất phàm của đại ca, ta không còn giữ ý niệm này trong đầu. Đại ca chính là thần tượng của ta, ta theo ngươi còn không kịp lại còn thử nữa sao? Oh, kỳ thật, chúng ta sống ở dưới đáy của xã hội, cuộc sống không tốt chút nào, hàng ngày chúng ta phải lo làm sao ăn cho no, ra đường thì lo có bị người ta chém hay không. Vì miếng ăn mà chúng ta có thể làm bất kỳ việc gì. Ta rất hâm mộ những sát thủ trên TV, ta luôn ước ao có một ngày ta sẽ trở thành 1 sát thủ chân chính.
Vịt Bầu bô bô la la liên hồi, Mười Một yên lặng giống như đang lắng nghe, mà cũng giống như không có câu nào lọt vào tai hắn, chỉ thấy hắn nhắm mắt tựa lưng vào thành ghế, cũng không biết là có phải là đang ngủ hay không? Sau khi độc thoại 1 mình, Vịt Bầu đột nhiên tỉnh ngộ, tại sao mình lại không hiểu được ý của đại ca chứ? Thật đáng chết, tại sao mình lại nhiều lời đến thế.
Sau đấy trên đoạn đường, Vịt Bầu không nói thêm câu nào nữa, thế giới chung quy đã an tĩnh trở lại…
Vịt Bầu lái chiếc xe ra khỏi đường chính thì Mười Một bảo ngừng lại, Mười Một bước xuống xe, nói:
- Xử lý thi thể này!
- Đại ca, ta có thể…
Vịt Bầu chưa kịp nói hết câu thì Mười Một đã xoay người rời đi.
Vịt Bầu lại lập tức kêu lên:
- Đại ca, ta tìm ngươi như thế nào?
Nhưng lúc này Mười Một đã đi xa, có lẽ không nghe được, mà chắc là cũng không để ý đến. Thấy Mười Một không đáp lại, Vịt Bầu có chút suy nghĩ chốt lát, cuối cùng quyết định trước nhất phải xử lý thật tốt việc Mười Một đã giao. Ta nghe dường như là Mười Một muốn tiêu diệt tổng bộ của Đao hội, nếu đánh nhau thì phải mất nhiều thời gian, chỉ cần mình xử lý thi thể này rồi nhanh chóng quay trở lại đây, nếu đại ca gặp nguy hiểm thì mình sẽ tiếp ứng hắn. Nói không chừng đại ca cảm động sẽ thu mình làm tiểu đệ.
Vịt Bầu ảo tưởng, gọi taxi đi nhanh ra đường lớn.
Khi Mười Một đến gần ngôi nhà lớn số 91911 thì Lãnh Dạ và Hầu Tử đã tới đợi hắn. Nếu không phải chờ Mười Một thì với cá tính của Hầu Tử sợ rằng đã chẳng để ý đến cái gì mà rời khỏi đây .
Trong mắt Hầu Tử lộ vẻ lo âu, Mười Một chậm dãi thay bộ chiến phục màu đen, lấy C43 ra khỏi bao, bốn người đeo đàm thoại siêu nhỏ lên tai để bất cứ lúc nào cũng có thể liên lạc, kiểm tra 1 lần cuối rồi nói xuất phát.