Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 191: Căn Cứ Dược Phẩm (2)

Chương 191: Căn Cứ Dược Phẩm (2)


Mười Một đưa Lãnh Dạ và Hầu Tử vào Đạo Điền tửu điếm rồi một lần nữa quay xe rời đi, hắn muốn xử lí chiếc xe cho gọn. Bình thường hắn có thể không cần phiền toái như vậy nhưng Hầu Tử bị thương, không thích hợp đi xa, hắn và Lãnh Dạ đành làm thêm một bước thừa này. Một lúc lâu sau, xử lý xong chiếc xe, Mười Một đi bộ một quãng rồi đi taxi trở về quán rượu Đạo Điền. Khi hắn trở lại quán rượu thì đã là buổi chiều.

Mười Một mở cửa phòng đi vào. Hầu tử nằm ngủ trên giường, Lãnh Dạ đứng bên cửa sổ, cầm ống nhòm giám thị cơ sở dược phẩm Xuyên Kỳ.

Mười Một lấy ra một ống nhòm khác, đi tới bên Lãnh Dạ, qua ống nhòm nhìn cơ sở dược phẩm rồi hỏi: "Thế nào?"

"Ừm, quản lý rất nghiêm mật, công nhân viên đều có thẻ ra vào, khi đi vào phải xuất thẻ mới được."

Mười Một nhìn một lúc, quả nhiên các nhân viên đi vào đều phải trình thẻ, rất là nghiêm ngặt. Lúc này trên màn hình LCD xuất hiện tên công nhân viên này, chức vị và hình ảnh. Đương nhiên, Mười Một và Lãnh Dạ cách xa như vậy, hơn nữa góc độ quan sát có sai lệch. Nhìn không được nội dung trên màn hình LCD, cho dù bọn họ nhìn thấy cũng chẳng hiểu được chữ của Tiểu Trùng Quốc. Hai người chỉ đại khái đoán rằng LCD hiển thị hẳn là tư liệu của người này.

Mười Một quay lại nói: "Cuồng Triều, có cách nào ngụy tạo thẻ từ không?"

Cuồng Triều đáp: "Ta không có cách nào tiến nhập vào khu lưu trữ tài liệu của bọn chúng, chỉ sau khi cài đặt các dữ liệu trong máy đọc trộm dữ liệu mới có thể giúp các ngươi ngụy tạo thân phận, tạo hai thẻ nhân viên giả."

Lãnh Dạ hỏi: "Vậy làm sao bây giờ? Bọn chúng phòng bị quá nghiêm mật, Sở Nguyên rất khó lẻn vào để lắp máy đọc trộm.”

Cuồng Triều bên kia trầm mặc một lúc rồi nói: "Các ngươi tốt nhất hãy kiếm một thẻ từ, sau đó cho vào điện thoại di động, ta có thể làm giả các hình ảnh ở trên, để Sở Nguyên có thể tạm thời đi vào, chỉ là có thể có rủi ro."

Mười Một suy nghĩ một chút rồi nói: "Được!" Sau đó đưa ống nhòm cho Lãnh Dạ, hắn từ túi trước tiên lấy ra một bộ tây trang thay, móc ra một cái điện thoại di động và xoay người đi ra. Lãnh Dạ là người cẩn thận, mọi thứ có thể sử dụng đều chuẩn bị sẵn sàng.

Phải thừa nhận, Mười Một mặc Tây trang xong, toàn thân tản ra một khí vị nhàn nhã thoải mái, hoàn toàn không nhìn ra hắn là sát thủ giết người không nháy mắt. Nếu Mười Một đeo thêm cặp kính, bất luận là ai nhìn vào cũng sẽ nghĩ hắn chỉ là thư sinh ngốc nghếch trói gà không chặt, tuyệt đối chẳng có ai nghĩ đến con người thật sự của hắn là thế nào cả.

Mười Một trông hệt như một thư sinh, ra khỏi tửu điếm liền đi vòng quanh bên ngoài một vòng, xác nhận không ai chú ý tới mình rồi mới chậm rãi hướng về phía cơ sở dược phẩm Xuyên Tề đi tới, sau đó đứng ở một con hẻm nhỏ lẳng lặng chờ đợi.

Ước chừng hai mươi phút sau, giọng của Lãnh Dạ vang lên: "Có một nhân viên từ bên trong đi ra, đang đi về phía ngươi."

Mười Một nhìn lén môt chút, quả thật có một người đàn ông trung niên đi tới phía hắn. Người đàn ông trung niên này cũng không biết có nhìn thấy Mười Một hay không, bộ dáng rất đắc ý trực tiếp đi tới.

Mười Một nhanh chóng nhìn qua hai bên một chút, xác nhận không ai chú ý tới bên này rồi dung tốc độ cực nhanh vọt tới phía sau người đàn ông trung niên, đồng thời thủ đao chém vào cổ hắn. Người đàn ông trung niên thân thể lập tức mềm nhũn ngã xuống, rồi bị Mười Một kéo vào hẻm nhỏ xử lý.

Mười Một trước tiên kéo gã vào chỗ sâu trong hẻm nơi không dễ dàng bị người khác chú ý rồi mới cẩn thận lục lọi một lần. Tìm ra một cái ví, chiếc thẻ từ đặt trong ví. Hắn rút chiếc thẻ từ ra rồi để vào trong điện thoại cho Cuồng Triều giải quyết,sau đó đứng một bên lẳng lặng đợi tin tức.

Khoảng ba phút sau, Cuồng Triều nói: "Tốt lắm, được rồi."

Mười Một rút thẻ từ ra bỏ vào trong ví, sau đó lấy chủy thủ cắt một vết sâu trên cổ gã đàn ông trung niên, xoay đó xoay người ra khỏi con hẻm.

Mười Một trực tiếp đi thẳng tới cửa lớn của cơ sở dược phẩm Xuyên Kì. Lấy chiếc thẻ quét qua máy kiểm tra một cái,bên cạnh vang lên một tiếng “tích”, các tư liệu về 11 bằng tiếng Tiểu Trùng hiện lên. Còn về phần văn tự này nội dung là gì, hắn xem không hiểu.

Bảo vệ cũng chỉ so sánh một chút trên màn hình với bản thân, liền cho Mười Một tiến vào. Cơ sở dược phẩm này có ít nhất hơn trăm nhân viên nghiên cứu và hơn năm trăn công nhân, bảo vệ không thể nào nhỡ kĩ tên từng người. Hơn nữa Mười Một cũng có vận khí tốt, vừa rồi giết một người là nhân viên tầng chót, những người sinh sống ở tầng dưới chót nhân viên bảo vệ bình thường sẽ không nhớ kĩ, bọn họ chỉ biết tới lãnh đạo cao tầng thôi.

Mười Một vừa mới tiến vào cơ sở, Cuồng Triều đã nói: "Sở Nguyên, ngươi bây giờ thân phận là nhân viên công tác ngoại tầng. Chỉ có thể đứng ở khu vực ngoại tầng, không thể tiến sâu vào."

"Ừm." Mười Một thản nhiên lên tiếng, tiếp tục tiến sâu vào bên trong.

Với thân phận bây giờ của hắn, nội tầng khu vực đừng nghĩ đến chuyện tiến vào, một nhân viên cấp thấp mà tiến vào trong, không biết sẽ có phiền toái gì. Một khi bọn chúng tra thân phận tư liệu, Mười Một có thể bị phát hiện, không chỉ phải tạo một con đường máu đi ra ngoài, hơn nữa làm cho Trùng Võng đề cao cảnh giác, đến lúc đó sẽ khó khăn hơn. Cho nên để chắc chắn, Mười Một đi dạo một vòng ở phạm vi bên ngoài cho quen thuộc hoàn cảnh chung quanh.

Cơ sở dược phẩm Xuyên Tề phòng vệ thật sự rất nghiêm mật, khắp nơi đều trang bị camera giám sát, thậm chí những nơi bình thường không ai đến cũng có. May là khu vực bên ngoài số lượng camera trang bị rất ít.

Chỗ Mười Một đứng bây giờ rất náo nhiệt. Hơn Mười người trong một không gian nhỏ, xung quanh đặt bảng và máy tính. Thiếu chút nữa không gian để đi cũng không có.

Mười Một tìm thấy một góc chết của máy tính và camera, sau đó nhân lúc người khác không chú ý tới hắn mau chóng tìm cách tiếp cận một chiếc máy tính và lắp máy đọc trộm vào.

Môt lát sau, Cuồng Triều nói: "Được rồi, ta đã xâm nhập vào."

Nghe xong câu trả lời xác thực của Cuồng Triều, Mười Một làm bộ không có việc gì tiếp tục đi tới, liên tiếp xuyên qua mấy khu văn phòng đồng thời ghi nhớ cách bố trí camera bên này.

"Tốt lắm, hoàn toàn không có vấn đề. Trùng Võng tạm thời hẳn không có phát hiện. Sở Nguyên, ngươi có thể rời đi rồi."

"Ừm." Mười Một thản nhiên lên tiếng, rồi xoay người đi ra ngoài. Lúc hắn đi ra cửa lớn, bảo vệ cũng chỉ liếc nhìn hắn một cái rồi để mặc hắn rời đi. Cơ sở dược phẩm này đối với nhân viên tiến vào tương đối nghiêm, về phần đi ra, bọn họ sẽ không quản.

Môt lát sau, Cuồng Triều nói: "Xong rồi, thông tin đã được sửa đổi."

Mười Một rút thẻ từ ra, đưa nó về ví của gã đàn ông trung niên, lấy hết tiền bạc trong đó, chỉ chừa lại vỏ ví và thẻ nhân viên. Như vậy cho dù thi thể bị phát hiện cũng chỉ phán đoán người này bị cướp tiền rồi tàn nhẫn sát hạt. Bởi thẻ công tác của hắn vẫn còn, tư liệu hoàn toàn chính xác, cơ sở dược phẩm Xuyên Kì hẳn là sẽ không hoài nghi. Mười Một vồn có thể không cần giết hắn, bởi vì thi thể bị người ta phát hiện sẽ tạo ra nhiều phiền toái. Bất quá, Mười Một vì phòng ngừa khi mình vừa tiến vào cơ sở dược phẩm hắn đột nhiên tỉnh lại, khi đó càng thêm phiền toái, cho nên mới áp dụng phương thức này khiến hắn chẳng thể quấy rầy mình.

Mười Một tùy ý vứt cái ví sang một bên rồi xoay người rời khỏi hẻm nhỏ, trước tiên đi vài vòng quanh khu đó rồi mới trở lại tửu điếm.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch