Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 255: Tổng Giám Đốc Long Duyên 1 (2)

Chương 255: Tổng Giám Đốc Long Duyên 1 (2)


Hôm nay mấy cái khách sạn bình thường hoặc nhà trọ đều có trang bị máy vi tính, lấy nó làm phương tiện cho khách trọ lên mạng. Mười Một mở máy vi tính xác nhận đã ở trạng thái online, nói: “Có thể rồi đó."

Cuồng Triều hỏi: “Ngươi chờ chút

Không đến nửa phút sau, màn hình LCD máy vi tính trước mặt Mười Một đột nhiên đen thui, sau đó nhảy ra dòng thông báo đang chạy, ngay sau đó hiện ra một pop-Up. Cuồng Triều nói: “Tư liệu đã nằm cả bên trong rồi đó. Ngươi tự mình từ từ xem đi."

“Ồ.”Mười Một nhìn một chút, bên trong có vô số tư liệu, chỉ lướt qua mục lục cũng đủ để làm cho người ta mỏi cả mắt rồi. Đây toàn là những tư liệu liên quan đến lợi ích và mâu thuẫn giữa Long Gia và Trần Gia. Thời gian gần nhất là buổi chiều ngày hôm nay, sớm nhất là từ khi mới thành lập nước. Mười Một bấm vào nút mới thành lập nước, từ đó bắt đầu đọc rất cẩn thận..

Một đêm trôi qua, Mười Một rốt cục xem xong đống tư liệu này, phải nói là tốc độ đọc của hắn nhanh hơn người thường rất nhiều, nếu đổi lại là một người không được huấn luyện chuyên nghiệp, muốn xem nhiều tài liệu như thế chắc phải mất vài ngày. Đến lúc đó đầu óc đã mụ mẫm cả rồi, chứ đừng nói muốn làm như Mười Một là đem đại bộ phận tư liệu hữu dụng ghi nhớ vào trong đầu.

Bất quá mặc dù Mười Một được huấn luyện chuyên nghiệp, hơn nữa ký ức cũng kinh người, nhưng chỉ trong thời gian một đêm chẳng những phải lọc ra những gì hữu dụng từ những bản ghi chép này, mà còn phải nhớ kỹ chúng, việc này cũng quả thật là một loại khảo nghiệm với hắn. May mà hắn luôn luôn có thể lực kinh người, mà cũng cảm thấy ăn không tiêu.

Mười Một xem xong đống tư liệu đó, nhìn thời gian, đã tám giớ sáng rồi, hắn dụi dụi mắt tê dại. Tắt máy vi tính.

"Xem xong rồi hả ?”Mười Một bên này vừa tắt mạng, Cuồng Triều lập tức biết ngay.

“Ừm."

"Sở Nguyên. Ngươi thật không phải là người.”Cuồng Triều chỉ tưởng rằng Mười Một muốn xem hết mớ tư liệu này, chứ nếu hắn biết Mười Một không chỉ xem hết, mà còn tuyển xuất ra những tin tức hữu dụng rồi nhớ kỹ, thì không biết Cuồng Triều sẽ nghĩ như thế nào.

“À.”Mười Một chẳng hề có phản ứng gì với những lời Cuồng Triều, xoay người đi vào phòng vệ sinh rửa mặt.

Cuồng Triều không tức giận, mặc kệ ngươi nói cái gì, Mười Một vĩnh viễn đều đáp lại lãnh đạm như vậy. Dường như ngươi chửi một người, chửi không ngừng, còn người kia cứ đứng ở một bên không có cảm giác mặc cho ta chửi, cuối cùng người chửi tự mình sẽ cảm thấy khổ sở.

Cuồng Triều hỏi: “Ngươi bây giờ phải đi tập đoàn Long Duyên ?"

“Ừm.”Mười Một từ gian vệ sinh ra ngoài, đi đến cửa sổ nhìn nhìn, chiếc xe của Vịt Bầu đã đi rồi, hẳn là đã sớm đưa Nguyễn Thanh Ngữ đi bệnh viện rồi. Hắn đi xuống lầu, ra ngoài bắt một chiếc xe taxi, đi thẳng đến tập đoàn Long Duyên.

Tứ đại gia tộc đều có sản nghiệp của mình, tập đoàn Long Duyên là sản nghiệp của Long Gia.

Mười Một xem tư liệu cả đêm, nên cũng có hiểu biết chút đỉnh đối với Long Gia. Long Gia không giống Trần Gia chỉ tối mắt vì tiền, bọn họ mặc dù cũng rất thực dụng, nhưng làm việc cũng rất có nguyên tắc. Kinh tế chủ yếu của Long Gia là kinh thương, trong đó sản nghiệp lớn nhất là tập đoàn Long Duyên. Tập đoàn Long Duyên là một tập đoàn đa quốc gia, các công ty con rải rác ở nhiều quốc gia lớn trên thế giới, bọn họ làm đủ mọi thứ, chỉ cần kiếm tiền là được là tập đoàn Long Duyên nhảy vào làm ăn. Trải qua nhiều đời, hôm nay thanh danh tập đoàn Long Duyên đã rất hiển hách, nhân số và thực lực của họ tuyệt không phải giống như tập đoàn Uy Hải của Văn Cường, loại tập đoàn nửa đường xuất gia, trong một đêm quật khởi.

Nắm giữ Long Duyên, có thể nói tương đương với nắm giữ một nửa kinh tế huyết mạch của Long Gia, do đó Long Gia đối với việc chọn lựa người kế thừa Long duyên cũng phi thường nghiêm khắc. Hai mươi năm trước, Long Duyên tập đoàn vì nguyên nhân tổng giám đốc tuổi tác đã cao, quyết định tuyển xuất một người thích hợp kế thừa vị trí này từ số những lớp dưới của Long Gia. Trong thời gian đó, đệ tử kinh thương của Long Gia vì tranh nhau vị trí này từng có những xung đột đẫm máu, cuối cùng Long Hải Du được chọn làm tổng giám đốc, khi đó phong ba mới dần dần chấm dứt. Bởi vậy có thể thấy được tầm quan trọng của tập đoàn Long Duyên đối với Long Gia như thế nào. Long Hải Du mặc dù chỉ là một đệ tử kinh thương, nhưng từ khi tiếp nhận chức tổng giám đốc của Long Duyên thì thân phận nhảy lên vài cấp, nếu so với địa vị lúc trước thì không thể dùng từ nào cho thích hợp, có thể nói là khác nhau như trên trời dưới đất vậy.

Tổng bộ tập đoàn Long Duyên được đóng ở kinh thành, cách một con đường với trụ sở tập đoàn Uy Hải của Văn Cường.

Mười Một đi xe đến tập đoàn Long Duyên, xuống xe xong hắn cũng không vội đi vào ngay, mà là đi dạo một vòng xung quanh, sau đó tìm kiếm một góc không có người rồi nhanh chóng lột mặt nạ trên mặt. Nếu hắn đội mặt nạ đi vào, khi đó nếu Long Hải Du đối chiếu với hình của Mười Một, sẽ phát hiện ra vấn đề. Mười Một không muốn để người khác biết hắn tùy thời có thể thay hình đổi dạng, đổi thân phận, do đó đành phải lột mặt nạ rồi mới đi gặp Long Hải Du.

Mười Một đi đến đại sảnh, ghé quầy tiếp tân nói: "Ta muốn gặp Long tổng giám đốc."

Ba cô gái xinh đẹp trong quầy niềm nở đón khách, họ nhìn nhau rồi một người trong đó nói với giọng rất ngọt ngào dễ thương: “Xin chào, ngài có hẹn trước với tổng giám đốc của chúng tôi không ?"

“Xin hỏi tên ngài là gì ?"

"Sở Nguyên."

“Xin chờ một chút.”Cô tiếp tân gọi điện thoại nói vài câu, rồi buông điện thoại mỉm cười nói: “Xin lỗi, để ngài đợi lâu. Tổng giám đốc của chúng tôi bây giờ đang ở lầu ba mươi ba, ngài có thể lên gặp ông."

“À.”Mười Một lên tiếng, trực tiếp đi đến thang máy. Lúc đó có một chiếc vừa chạy xuống, Mười Một bấm nút thang máy, cửa thang máy từ từ mở ra.

Đợi cho mọi người bên trong ra hết, Mười Một đi vào thang máy bấm số "33F”.

Khi cửa thang máy sắp đóng thì có một thiếu nữ rất xinh đẹp, tuổi ước chừng mười tám mười chín, toàn thân màu trắng, áo cổ nhung, bên dưới mặc một cái quần ngắn, lộ ra cặp đùi trắng tinh, chân mang một đôi giày cao cổ màu trắng, chạy vội tới, kêu lên: “Từ từ.”Có thể bởi vì đị giày, nên thiếu nữ tuy chạy rất gấp, nhưng tốc độ lại không nhanh.

Mười Một liếc nhìn cô, không có giơ tay giữ cửa thang, mặt không chút thay đổi nhìn cánh cửa thang máy từ từ đóng lại. Đến khi thiếu nữ đó chạy đến nơi thì thang máy đã bắt đầu đi lên rồi. Thiếu nữ đưa tay đấm mạnh nện ở cửa thang máy, gào lên: “Khốn khiếp ! Đừng để cho ta biết ngươi là ai, nếu ta tìm được ngươi, ngươi chết chắc đó!”







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch